Chương 25: Đêm yêu thương
Tháng Tư, Việt Nam công bố tình trạng dịch bệnh Covid19 trên phạm vi toàn quốc. Trừ những chuyến bay đưa công dân trở về nước. Các chuyến bay quốc tế và nội địa tạm ngưng hoạt động nhằm tránh dịch bệnh lây lan rộng.
Ở Mĩ, mỗi ngày hơn một nghìn ca mắc mới. Bệnh viện lâm vào tình trạng quá tải. Số người tử vong tăng cao. Các bác sĩ đành phải ưu tiên chữa trị cho các ca bệnh nặng và người trẻ tuổi.
Nửa tháng kể từ lúc xuống sân bay, Mẹ của Adam có những triệu chứng đau đầu, mệt mỏi và sốt cao. Bà được chẩn đoán mắc Covid 19. Bà cách ly và điều trị tại nhà theo phác đồ của bác sĩ. Người già, sức đề kháng yếu, bệnh lại mới chưa có Vacine. Các cơn ho dai dẳng làm bà tiều tụy hẳn.
Adam nhận cuộc gọi từ người quản gia, đêm đó anh trằn trọc nhìn lên trần nhà.
- Anh liên hệ đến văn phòng đại sứ quán xem sao. Bây giờ chỉ còn cách này mới có thể trở về Mĩ.
- Tình hình dịch ngày càng phức tạp. Anh về Mĩ không biết bao giờ mới có thể gặp lại mẹ con em. Hay em và con đi cùng anh có được không? Mẹ con em tạm thời sống ở căn hộ của anh. Khi nào anh thưa chuyện được với mẹ, anh sẽ đón mẹ con em về dinh thự Scott.
- Anh đừng lo lắng cho hai mẹ con em. Mẹ con em sẽ ổn thôi! Việt Nam đang kiểm soát dịch rất tốt mà. Việc quan trọng bây giờ là anh phải về Mĩ lo cho sức khỏe của mẹ anh. Anh cũng xem ti vi rồi đấy. Người lớn tuổi mà bị Covid thì nguy hiểm lắm.
Trầm ngâm một hồi lâu. Adam lấy ra sợi dây chuyền anh luôn mang bên mình đặt vào lòng bàn tay Hoài An. Anh nắm bàn tay cô lại rồi hôn nhẹ vào lòng bàn tay cô.
- Khi sang Việt Nam anh chỉ đem theo sợi dây chuyền này bên mình. Hàng ngày anh đều nhìn vào nó và cầu nguyện sẽ tìm được em. Khi em nằm trên bàn mỗ, anh cũng đã cầu nguyện cho em và con mẹ tròn con vuông. Chính thói quen này làm anh nhận ra, chỉ cần anh có niềm tin thì Chúa luôn ban cho anh phước lành. Hoài An! Khi anh đi, không biết có còn sống để gặp lại mẹ con em nữa không. Hay không biết bao giờ mới có thể trở lại Việt Nam tìm em. Nhưng anh tin, Chúa sẽ ban phước lành cho anh. Nay anh trao sợi dây chuyền này lại cho em. Xem như làm tín vật của anh và Chúa sẽ nghe lời thỉnh cầu của anh mà ban phước lành cho mẹ con em.
- Suỵt! Anh không được nói những điều gở. Dịch sẽ hết, chúng ta sẽ lại bên nhau.- Hoài An ngước lên nhìn vào đôi mắt anh, đôi mắt xanh trong veo đầy ưu phiền.
Bấy giờ, ngoài trời, những ngôi sao đua nhau lấp lánh. Trăng khuyết treo neo trên tán cây, rọi chút ánh sáng yếu ớt qua ô cửa sổ của gian phòng nhỏ. Nơi có hai người đang yêu nhìn nhau say đắm.
Khoảnh khắc ấy, họ như ở một thế giới riêng. Nơi không gian, thời gian chợt đứng lại. Họ quên đi lời thề, quên đi cái dịch bệnh nguy hiểm, quên cả lo âu, phiền muộn. Chỉ còn tiếng nhịp tim đập nhanh, vang trong lồng ngực.
Mặt đối mặt. Mắt nhìn nhau trìu mến. Cả hai người đều thấy hồi hộp đến kì lạ. Adam ngắm người phụ nữ anh yêu, quả thực cô ấy đẹp đến say mê. Những cảm xúc muốn được yêu cô dâng trào lên mạnh mẽ. Hay do ánh trăng mờ ảo làm lòng người say đắm theo.
Adam cúi xuống, gắn đôi môi vụng về lên đôi môi người anh yêu. Nụ hôn rất chậm và vô cùng nồng nàn. Mùi hương từ hơi thở, khoan miệng phản phất bên cảnh mũi. Rất riêng từ người con gái anh yêu. Trời ạ! Adam ơi! Anh vì lễ nghi, lề lối của gia dình mà chưa bao giờ biết đến hương vị của tình yêu. Giờ đây, nụ hôn ấy đã cho anh hiểu rất rõ về sự mãnh liệt của ái tình. Như ngọn đuốt soi sáng, đánh thức bản năng tiềm ẩn bên trong người đàn ông tràn đầy tình yêu.
Anh siết chặt bờ vai mềm mại của Hoài An. Khi ấy, anh nhìn rất rõ, đôi mắt của Hoài An cũng tràn ngập tình yêu với anh. Tình yêu là gì? Có phải là tình cảm của hai con người đơn lẻ, kết nối vào nhau tạo thành một tình yêu chung lớn hơn, đưa con người ta xích lại gần nhau.
Anh ghì thân hình ấm nóng đầy quyến rũ của Hoài An xuống giường, áp sát vào thân hình anh. Anh vuốt lọn tóc mái sang một bên, hôn lên trán, lên mắt, lên mũi rồi hôn xuống đôi môi mọng nước đang hôi hổi tuổi xuân. Đáp lại cái yêu của Adam, bàn tay của Hoài An choàng chặt lấy cổ anh. Như bày tỏ tấm chân tình, sự khao khát được yêu và sẵn sàng dâng hiến cả cuộc đời này cho anh.
Cơ thể của hai người yêu nhau dần dần hoà vào làm một, như không có gì có thể chia tách. Rồi tan ra cùng nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.
Trước sự chứng kiến của đất trời, bầu trời chi chít vì sao, ánh trăng và vạn vật. Họ - đôi tình nhân đã có một đêm đầu tiên vô cùng lãng mạng và hạnh phúc.
Ở Mĩ, mỗi ngày hơn một nghìn ca mắc mới. Bệnh viện lâm vào tình trạng quá tải. Số người tử vong tăng cao. Các bác sĩ đành phải ưu tiên chữa trị cho các ca bệnh nặng và người trẻ tuổi.
Nửa tháng kể từ lúc xuống sân bay, Mẹ của Adam có những triệu chứng đau đầu, mệt mỏi và sốt cao. Bà được chẩn đoán mắc Covid 19. Bà cách ly và điều trị tại nhà theo phác đồ của bác sĩ. Người già, sức đề kháng yếu, bệnh lại mới chưa có Vacine. Các cơn ho dai dẳng làm bà tiều tụy hẳn.
Adam nhận cuộc gọi từ người quản gia, đêm đó anh trằn trọc nhìn lên trần nhà.
- Anh liên hệ đến văn phòng đại sứ quán xem sao. Bây giờ chỉ còn cách này mới có thể trở về Mĩ.
- Tình hình dịch ngày càng phức tạp. Anh về Mĩ không biết bao giờ mới có thể gặp lại mẹ con em. Hay em và con đi cùng anh có được không? Mẹ con em tạm thời sống ở căn hộ của anh. Khi nào anh thưa chuyện được với mẹ, anh sẽ đón mẹ con em về dinh thự Scott.
- Anh đừng lo lắng cho hai mẹ con em. Mẹ con em sẽ ổn thôi! Việt Nam đang kiểm soát dịch rất tốt mà. Việc quan trọng bây giờ là anh phải về Mĩ lo cho sức khỏe của mẹ anh. Anh cũng xem ti vi rồi đấy. Người lớn tuổi mà bị Covid thì nguy hiểm lắm.
Trầm ngâm một hồi lâu. Adam lấy ra sợi dây chuyền anh luôn mang bên mình đặt vào lòng bàn tay Hoài An. Anh nắm bàn tay cô lại rồi hôn nhẹ vào lòng bàn tay cô.
- Khi sang Việt Nam anh chỉ đem theo sợi dây chuyền này bên mình. Hàng ngày anh đều nhìn vào nó và cầu nguyện sẽ tìm được em. Khi em nằm trên bàn mỗ, anh cũng đã cầu nguyện cho em và con mẹ tròn con vuông. Chính thói quen này làm anh nhận ra, chỉ cần anh có niềm tin thì Chúa luôn ban cho anh phước lành. Hoài An! Khi anh đi, không biết có còn sống để gặp lại mẹ con em nữa không. Hay không biết bao giờ mới có thể trở lại Việt Nam tìm em. Nhưng anh tin, Chúa sẽ ban phước lành cho anh. Nay anh trao sợi dây chuyền này lại cho em. Xem như làm tín vật của anh và Chúa sẽ nghe lời thỉnh cầu của anh mà ban phước lành cho mẹ con em.
- Suỵt! Anh không được nói những điều gở. Dịch sẽ hết, chúng ta sẽ lại bên nhau.- Hoài An ngước lên nhìn vào đôi mắt anh, đôi mắt xanh trong veo đầy ưu phiền.
Bấy giờ, ngoài trời, những ngôi sao đua nhau lấp lánh. Trăng khuyết treo neo trên tán cây, rọi chút ánh sáng yếu ớt qua ô cửa sổ của gian phòng nhỏ. Nơi có hai người đang yêu nhìn nhau say đắm.
Khoảnh khắc ấy, họ như ở một thế giới riêng. Nơi không gian, thời gian chợt đứng lại. Họ quên đi lời thề, quên đi cái dịch bệnh nguy hiểm, quên cả lo âu, phiền muộn. Chỉ còn tiếng nhịp tim đập nhanh, vang trong lồng ngực.
Mặt đối mặt. Mắt nhìn nhau trìu mến. Cả hai người đều thấy hồi hộp đến kì lạ. Adam ngắm người phụ nữ anh yêu, quả thực cô ấy đẹp đến say mê. Những cảm xúc muốn được yêu cô dâng trào lên mạnh mẽ. Hay do ánh trăng mờ ảo làm lòng người say đắm theo.
Adam cúi xuống, gắn đôi môi vụng về lên đôi môi người anh yêu. Nụ hôn rất chậm và vô cùng nồng nàn. Mùi hương từ hơi thở, khoan miệng phản phất bên cảnh mũi. Rất riêng từ người con gái anh yêu. Trời ạ! Adam ơi! Anh vì lễ nghi, lề lối của gia dình mà chưa bao giờ biết đến hương vị của tình yêu. Giờ đây, nụ hôn ấy đã cho anh hiểu rất rõ về sự mãnh liệt của ái tình. Như ngọn đuốt soi sáng, đánh thức bản năng tiềm ẩn bên trong người đàn ông tràn đầy tình yêu.
Anh siết chặt bờ vai mềm mại của Hoài An. Khi ấy, anh nhìn rất rõ, đôi mắt của Hoài An cũng tràn ngập tình yêu với anh. Tình yêu là gì? Có phải là tình cảm của hai con người đơn lẻ, kết nối vào nhau tạo thành một tình yêu chung lớn hơn, đưa con người ta xích lại gần nhau.
Anh ghì thân hình ấm nóng đầy quyến rũ của Hoài An xuống giường, áp sát vào thân hình anh. Anh vuốt lọn tóc mái sang một bên, hôn lên trán, lên mắt, lên mũi rồi hôn xuống đôi môi mọng nước đang hôi hổi tuổi xuân. Đáp lại cái yêu của Adam, bàn tay của Hoài An choàng chặt lấy cổ anh. Như bày tỏ tấm chân tình, sự khao khát được yêu và sẵn sàng dâng hiến cả cuộc đời này cho anh.
Cơ thể của hai người yêu nhau dần dần hoà vào làm một, như không có gì có thể chia tách. Rồi tan ra cùng nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.
Trước sự chứng kiến của đất trời, bầu trời chi chít vì sao, ánh trăng và vạn vật. Họ - đôi tình nhân đã có một đêm đầu tiên vô cùng lãng mạng và hạnh phúc.