Chương 14: Sinh nhật vui vẻ
Ninh Hinh ngỏ lời: “ Thật ra chị muốn giới thiệu em đến công ty làm người mẫu đại diện cho một dòng mỹ phẩm sắp ra mắt. Tại vì người mẫu đại diện trước đó gặp vấn đề về sức khỏe nên không ký hợp đồng. Chị nghe nói em rất xinh đẹp, làm việc vô cùng chuyên nghiệp, hay là em thử đến xem sao?”
Bây giờ bụng cô vẫn còn nhỏ, vẫn có thể làm việc kiếm tiền. Cô muốn trong thời gian này nhận thật nhiều hợp đồng, sau này khi đứa bé sinh ra được chăm sóc với điều kiện tốt.
“ Khi nào em đến được ạ?”, Thiên Kỳ nghiêm túc.
“ Sáng ngày mai chị sẽ gọi tài xế đến nhà đón em. Em cứ yên tâm, nhất định sau khi chồng chị nhìn thấy em sẽ lập tức OK liền cho mà coi”, Ninh Hinh tự tin vào sự lựa chọn của mình.
....
6h tối trong Hà gia, Ninh Hinh đã chuẩn bị xong một bữa tối thịnh soạn, trên bàn không thể thiếu chiếc bánh kem sinh nhật dành cho Vĩ Thành.
Ngay lúc này anh đã về đến nhà, mở cửa ra thì đã thấy vợ mình đứng chờ. Chẳng phải cô nói tối nay sẽ đi họp lớp hay sao? Còn về trễ nữa?
“ Ninh Hinh! Em...”, anh ngạc nhiên.
“ Chồng à! Anh về rồi”, cô nở một nụ cười rạng rỡ.
Anh đi đến bên cô hỏi han: “ Em không đến buổi họp lớp sao?”
Cô đưa tay lên tìm cánh tay anh rồi ôm lấy đáp: “ Hôm nay là sinh nhật anh, em muốn tạo bất ngờ cho nên mới nói vậy... Nào, em đã mua bánh kem ở tiệm mà anh thích nhất, chúng ta đi vào bàn thôi”.
Sau đó cả hai đã cùng ăn uống và đón sinh nhật vô cùng hạnh phúc, như một cặp đôi vợ chồng mới cưới.
Kết thúc bữa tối, Vĩ Thành cũng đi tắm. Lúc anh đang xả nước, Ninh Hinh với cơ thể trần như nhộng từ đằng sau đi đến ôm chầm lấy anh.
Cơ thể áp sát vào tấm lưng trần của anh, cùng giọng nói ngọt ngào: “ Chồng ơi! Em muốn anh”.
Lúc này tiểu c.ô.n của anh trướng lên, nhìn xuống đã thấy nó sừng sững. Vì đôi gò bồng đào cứ cạ cạ vào người khiến anh có cảm giác mạnh hơn. Ngay tức khắc anh quay người lại hôn đáo hôn để lấy cô.
Chiếc lưỡi hư hỏng n.ú.t vào bên trong khoang miệng không biết mỏi là gì. Anh với tay tắt vòi nước, dùng lực cánh tay bế cô lên đi ra chiếc giường lớn rồi nhẹ nhàng đặt xuống.
Anh trường xuống phần mềm giữa hai chân cô, m.ơ.n t.r.ớ.n xung quanh cô bé. Tiếp theo anh tách nhẹ hai cánh bướm lớn, để lộ hai cánh nhỏ hồng ẩm ướt bên trong. Anh dùng lưỡi l.i.ế.m nhẹ lên đó, Ninh Hinh giật người nhẹ vì chạm đúng điểm huyệt.
Anh hào hứng, dùng lưỡi đánh liên hồi vào mầm đậu nhỏ. Ở phía trên tiếng rên rỉ không ngừng phát ra: “ Ư~ Ư~ Ư~~~”, tê tái đến tột độ.
Cuối cùng thì cô đã lên đ.ỉ.n.h, uốn cong người, giật bắn cả người.
Tiểu c.ô.n đã ***** ****, anh trực tiếp cho nó vào hang động nhỏ. Vừa rồi cô bé đã ra một ít d.ị.c.h nhờn nên *** **** rất dễ ra vào mà không hề có sự cản trở nào.
Anh hôn lên cổ của cô, nhắm mắt lại mà tận hưởng. Đột nhiên không hiểu sao hình ảnh anh và Thiên Kỳ làm t.ì.n.h lại xuất hiện trong đầu. Từng đợt hơi thở, tiếng rên la vì sung sướng của cả hai cứ chạy dọc quang đầu của anh.
Khi này anh mở mắt, đột nhiên ngồi dậy. Ninh Hinh đang tận hưởng thế mà đột nhiên anh lại dừng, cô không hiểu cũng bật dậy hỏi: “ Vĩ Thành! Anh sao thế?”
Vĩ Thành cảm thấy vô cùng có lỗi: “ Anh xin lỗi em Ninh Hinh... Chắc anh không thể tiếp tục được nữa, để hôm khác nhé”.
Ninh Hinh vô cùng thông cảm: “ Không sao đâu anh. Dạo gần đây anh làm việc nhiều nên chắc hẳn rất căng thẳng, em hiểu mà”.
Nói xong, cô kéo mền đắp lên người rồi xoay người một bên nhắm mắt ngủ. Vĩ Thành nhìn bản thân thật tệ hại, anh bước xuống giường trở vào phòng tắm mặc quần áo.
Ở trong thư phòng, anh cố gắng làm việc để quên đi người con gái ấy nhưng rồi 1 tiếng, 2 tiếng trôi qua vẫn là không có kết quả. Ở dưới đũng quần, tiểu c.ô.n đã căng đến mức trồi lên trông thấy.
Anh cố kiềm chế, muốn hạ bộ gục ngã nhưng càng làm vậy thì nó lại ***** *** hơn.
Không còn cách nào khác, anh đành đi nhanh vào phòng tắm tự phóng thích bản thân mình.
Anh nhắm mắt lại nhớ về cảnh xuân với Thiên Kỳ. Biểu cảm gợi tình của cô, đôi gò bồng đào căng tròn của cô, cái lỗ h.u.y.ệ.t đ.ạ.o trơn tru đó, và giọng rên rỉ đầy kích thích. Tất cả cứ ùa về làm cho đôi bàn tay anh vuốt cậu nhóc một cách tốc độ.
Nếu có cô ở đây anh đã nhét thẳng tất cả vào trong miệng, để cô giúp anh thoả mãn. Và sau đó là thúc chết cô với nhiều tư thế khác nhau.
Một hồi lâu thì nó đã được an ủi đôi chút, một hàng t.i.n.h d.ị.c.h được giải phóng khỏi người. Tuy là tự bản thân làm chuyện này không s.ư.ớ.n.g bằng có thêm một người đồng hành nhưng trong tình cảnh này đã là tốt lắm rồi.
Sau khi xong việc ở trong phòng tắm, anh trở về phòng nằm bên cạnh người vợ. Ai mà biết được anh chỉ nhớ đến Thiên Kỳ, một giây cũng nhớ đến cô.
....
Tại chung cư của Thiên Kỳ, cô đang ngồi ở phòng khách, trước mặt là chiếc bánh kem và những ngọn nến đang thắp sáng. Cô lấy một cái máy ảnh chụp lấy ngay chụp chiếc bánh và mình.
Cô nhìn vào chiếc bánh cười buồn: “ Sinh nhật vui vẻ nhé Hà tổng”, và thổi tắt nến.
Sau đó cô lấy tấm ảnh từ chiếc máy ra, vẫy nhẹ một chút thì hình đã hiện rõ. Cô vừa nhìn vào nó, nụ cười dần hiện lên trên môi, tay sờ vào bụng nói: “ Con yêu! Hôm nay là sinh nhật của ba đó, mẹ muốn hai mẹ con mình sẽ cùng nhau chúc mừng cho ba con”.
Tiếp đó, Thiên Kỳ lấy cây bút ra viết vài dòng chữ vào mặt sau của tấm ảnh. Dù anh không ở bên cạnh cô nữa nhưng cô vẫn sẽ mãi mãi yêu anh”.
Bây giờ bụng cô vẫn còn nhỏ, vẫn có thể làm việc kiếm tiền. Cô muốn trong thời gian này nhận thật nhiều hợp đồng, sau này khi đứa bé sinh ra được chăm sóc với điều kiện tốt.
“ Khi nào em đến được ạ?”, Thiên Kỳ nghiêm túc.
“ Sáng ngày mai chị sẽ gọi tài xế đến nhà đón em. Em cứ yên tâm, nhất định sau khi chồng chị nhìn thấy em sẽ lập tức OK liền cho mà coi”, Ninh Hinh tự tin vào sự lựa chọn của mình.
....
6h tối trong Hà gia, Ninh Hinh đã chuẩn bị xong một bữa tối thịnh soạn, trên bàn không thể thiếu chiếc bánh kem sinh nhật dành cho Vĩ Thành.
Ngay lúc này anh đã về đến nhà, mở cửa ra thì đã thấy vợ mình đứng chờ. Chẳng phải cô nói tối nay sẽ đi họp lớp hay sao? Còn về trễ nữa?
“ Ninh Hinh! Em...”, anh ngạc nhiên.
“ Chồng à! Anh về rồi”, cô nở một nụ cười rạng rỡ.
Anh đi đến bên cô hỏi han: “ Em không đến buổi họp lớp sao?”
Cô đưa tay lên tìm cánh tay anh rồi ôm lấy đáp: “ Hôm nay là sinh nhật anh, em muốn tạo bất ngờ cho nên mới nói vậy... Nào, em đã mua bánh kem ở tiệm mà anh thích nhất, chúng ta đi vào bàn thôi”.
Sau đó cả hai đã cùng ăn uống và đón sinh nhật vô cùng hạnh phúc, như một cặp đôi vợ chồng mới cưới.
Kết thúc bữa tối, Vĩ Thành cũng đi tắm. Lúc anh đang xả nước, Ninh Hinh với cơ thể trần như nhộng từ đằng sau đi đến ôm chầm lấy anh.
Cơ thể áp sát vào tấm lưng trần của anh, cùng giọng nói ngọt ngào: “ Chồng ơi! Em muốn anh”.
Lúc này tiểu c.ô.n của anh trướng lên, nhìn xuống đã thấy nó sừng sững. Vì đôi gò bồng đào cứ cạ cạ vào người khiến anh có cảm giác mạnh hơn. Ngay tức khắc anh quay người lại hôn đáo hôn để lấy cô.
Chiếc lưỡi hư hỏng n.ú.t vào bên trong khoang miệng không biết mỏi là gì. Anh với tay tắt vòi nước, dùng lực cánh tay bế cô lên đi ra chiếc giường lớn rồi nhẹ nhàng đặt xuống.
Anh trường xuống phần mềm giữa hai chân cô, m.ơ.n t.r.ớ.n xung quanh cô bé. Tiếp theo anh tách nhẹ hai cánh bướm lớn, để lộ hai cánh nhỏ hồng ẩm ướt bên trong. Anh dùng lưỡi l.i.ế.m nhẹ lên đó, Ninh Hinh giật người nhẹ vì chạm đúng điểm huyệt.
Anh hào hứng, dùng lưỡi đánh liên hồi vào mầm đậu nhỏ. Ở phía trên tiếng rên rỉ không ngừng phát ra: “ Ư~ Ư~ Ư~~~”, tê tái đến tột độ.
Cuối cùng thì cô đã lên đ.ỉ.n.h, uốn cong người, giật bắn cả người.
Tiểu c.ô.n đã ***** ****, anh trực tiếp cho nó vào hang động nhỏ. Vừa rồi cô bé đã ra một ít d.ị.c.h nhờn nên *** **** rất dễ ra vào mà không hề có sự cản trở nào.
Anh hôn lên cổ của cô, nhắm mắt lại mà tận hưởng. Đột nhiên không hiểu sao hình ảnh anh và Thiên Kỳ làm t.ì.n.h lại xuất hiện trong đầu. Từng đợt hơi thở, tiếng rên la vì sung sướng của cả hai cứ chạy dọc quang đầu của anh.
Khi này anh mở mắt, đột nhiên ngồi dậy. Ninh Hinh đang tận hưởng thế mà đột nhiên anh lại dừng, cô không hiểu cũng bật dậy hỏi: “ Vĩ Thành! Anh sao thế?”
Vĩ Thành cảm thấy vô cùng có lỗi: “ Anh xin lỗi em Ninh Hinh... Chắc anh không thể tiếp tục được nữa, để hôm khác nhé”.
Ninh Hinh vô cùng thông cảm: “ Không sao đâu anh. Dạo gần đây anh làm việc nhiều nên chắc hẳn rất căng thẳng, em hiểu mà”.
Nói xong, cô kéo mền đắp lên người rồi xoay người một bên nhắm mắt ngủ. Vĩ Thành nhìn bản thân thật tệ hại, anh bước xuống giường trở vào phòng tắm mặc quần áo.
Ở trong thư phòng, anh cố gắng làm việc để quên đi người con gái ấy nhưng rồi 1 tiếng, 2 tiếng trôi qua vẫn là không có kết quả. Ở dưới đũng quần, tiểu c.ô.n đã căng đến mức trồi lên trông thấy.
Anh cố kiềm chế, muốn hạ bộ gục ngã nhưng càng làm vậy thì nó lại ***** *** hơn.
Không còn cách nào khác, anh đành đi nhanh vào phòng tắm tự phóng thích bản thân mình.
Anh nhắm mắt lại nhớ về cảnh xuân với Thiên Kỳ. Biểu cảm gợi tình của cô, đôi gò bồng đào căng tròn của cô, cái lỗ h.u.y.ệ.t đ.ạ.o trơn tru đó, và giọng rên rỉ đầy kích thích. Tất cả cứ ùa về làm cho đôi bàn tay anh vuốt cậu nhóc một cách tốc độ.
Nếu có cô ở đây anh đã nhét thẳng tất cả vào trong miệng, để cô giúp anh thoả mãn. Và sau đó là thúc chết cô với nhiều tư thế khác nhau.
Một hồi lâu thì nó đã được an ủi đôi chút, một hàng t.i.n.h d.ị.c.h được giải phóng khỏi người. Tuy là tự bản thân làm chuyện này không s.ư.ớ.n.g bằng có thêm một người đồng hành nhưng trong tình cảnh này đã là tốt lắm rồi.
Sau khi xong việc ở trong phòng tắm, anh trở về phòng nằm bên cạnh người vợ. Ai mà biết được anh chỉ nhớ đến Thiên Kỳ, một giây cũng nhớ đến cô.
....
Tại chung cư của Thiên Kỳ, cô đang ngồi ở phòng khách, trước mặt là chiếc bánh kem và những ngọn nến đang thắp sáng. Cô lấy một cái máy ảnh chụp lấy ngay chụp chiếc bánh và mình.
Cô nhìn vào chiếc bánh cười buồn: “ Sinh nhật vui vẻ nhé Hà tổng”, và thổi tắt nến.
Sau đó cô lấy tấm ảnh từ chiếc máy ra, vẫy nhẹ một chút thì hình đã hiện rõ. Cô vừa nhìn vào nó, nụ cười dần hiện lên trên môi, tay sờ vào bụng nói: “ Con yêu! Hôm nay là sinh nhật của ba đó, mẹ muốn hai mẹ con mình sẽ cùng nhau chúc mừng cho ba con”.
Tiếp đó, Thiên Kỳ lấy cây bút ra viết vài dòng chữ vào mặt sau của tấm ảnh. Dù anh không ở bên cạnh cô nữa nhưng cô vẫn sẽ mãi mãi yêu anh”.