Chương 11
Anh hôn trượt xuống cổ và xương vai xanh, tay của anh không yên phận mà di chuyển khắp người cô.
Anh nhào nặn đôi gò bồng đủ kiểu, rồi lại khám phá nơi tư mật của cô.
Anh thuận tay cởi đi những thứ vướng víu trên người cô và anh.
Anh hôn trượt xuống bụng và hôn xuống nơi tư mật khiến Đồng Đồng giật mình:
- " Lãnh An đừng...bẩn lắm!"
Anh nghe cô nói chỉ cười, lại tiếp tục hôn vào nơi tư mật khiến Đồng Đồng cảm thấy khó chịu vì người cô cứ nóng ran.
Anh nhẹ nhàng đưa ngón tay của mình vào khám phá nơi tư mật của cô.
Đồng Đồng cắn chặt môi của mình để không tạo ra tiếng rên.
Lãnh An đưa cự long của mình mạnh mẽ vận động trên người cô.
Đồng Đồng cắn chặt môi của mình đến bật cả máu.
Anh thấy cô im lặng liền nhìn lên thấy môi cô chảy máu.
Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, cúi người hôn vào môi cô:
- " Giản Bình, anh yêu em "
Đồng Đồng cảm thấy cay đắng trong lòng, nghẹn ngào nói:
- " Anh đừng yêu Em vì em là Giản Bình được không?"
Lãnh An liền dừng lại động tác của mình mà nhìn cô:
- " Anh yêu Em vì em là Giản Bình, Anh cũng yêu Em vì em là Đồng Đồng "
Anh lại tiếp tục vận động trên người cô, tâm tình của Đồng Đồng đang mâu thuẫn. Cô mệt mỏi quá nên ngủ luôn, mặc kệ anh muốn làm gì làm.
Lãnh An đến khuya mới xong, anh vào nhà tắm pha nước ấm vệ sinh giúp cô.
Anh bế cô lên giường, tìm một bộ quần áo thoải mái mặc vào cho cô.
Anh thay bỉm cho Nấm, cho Nấm ti sữa rồi dỗ Nấm ngủ.
Lãnh An leo lên giường ngủ cùng cô, anh nhẹ nhàng ôm lấy cô ngủ.
Đến cử sữa Nấm đói liền khóc ré lên khiến Đồng Đồng giật mình dậy thì thấy eo mình nặng.
Cô ngồi dậy gỡ tay anh xuống đi lại dỗ Nấm ti sữa.
Cô đi lại ghế sofa nằm ngủ, anh đang ngủ quơ tay bên cạnh không thấy cô liền bật ngồi dậy thì thấy cô ngủ ở sofa.
Anh nhẹ nhàng bế cô trở lại giường ngủ, anh nhìn đồng hồ đã 6h sáng. Anh vào toilet tắm rửa, quần áo chỉnh tề chuẩn bị đi làm vì hôm nay anh có cuộc họp rất quan trọng.
Cô giật mình thức dậy thấy anh đang bế Nấm liền hỏi:
- " Anh đi làm sao?"
Anh liền đặt Nấm xuống nôi tiến lại hôn tạm biệt cô:
- " Ừ, anh đi làm chiều về mua cho em bánh trứng".
Anh lên công ty họp, hôm nay tâm trạng anh khá hơn mọi ngày. Anh vừa đi vừa cười mỉm khiến nhân viên sợ chết khiếp.
Nấm hôm nay lại sốt cao, Nhật Tâm và cô đưa Nấm đi bệnh viện.
Anh vừa họp xong, trợ lý Trần báo lại con gái anh nhập viện. Anh liền gấp gáp lái xe đến viện.
Nấm rất hay sốt cao và sốt rất lâu hạ nhiệt. Mỗi khi vào viện điều phải truyền nước.
Anh đi đến quầy lễ tân của bệnh viện hỏi thăm:
- " Làm ơn cho tôi hỏi bé Cao Đồng Nhi đang nằm ở phòng nào?"
Cô lễ tân lịch sự trả lời:
- " Thưa ngài, Cao Đồng Nhi đang ở phòng cấp cứu ".
Anh lịch sự gật đầu cảm ơn rồi đi nhanh về hướng phòng cấp cứu.
Anh mở cửa bước vào thì thấy Đồng Đồng và Nhật Tâm đang ngồi đấy.
- " Nấm sao rồi em?"
Đồng Đồng im lặng, Nhật Tâm liền trả lời:
- " Nấm bị sốt cao nhưng không sao đâu việc này xảy ra rất thường xuyên".
Anh đưa tay chạm vào trán của con mình, Nấm sốt cao, anh rất xót cho con mình.
Đến khuya Nấm hạ sốt, cô và Nhật Tâm mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh ở viện trông Nấm, cô và Nhật Tâm về nhà lấy ít đồ vào cho Nấm.
Lãnh An xót xa nhìn con mình, chỉ vì sự ngu ngốc của anh mà con gái anh phải chịu đau đớn.
Anh nhào nặn đôi gò bồng đủ kiểu, rồi lại khám phá nơi tư mật của cô.
Anh thuận tay cởi đi những thứ vướng víu trên người cô và anh.
Anh hôn trượt xuống bụng và hôn xuống nơi tư mật khiến Đồng Đồng giật mình:
- " Lãnh An đừng...bẩn lắm!"
Anh nghe cô nói chỉ cười, lại tiếp tục hôn vào nơi tư mật khiến Đồng Đồng cảm thấy khó chịu vì người cô cứ nóng ran.
Anh nhẹ nhàng đưa ngón tay của mình vào khám phá nơi tư mật của cô.
Đồng Đồng cắn chặt môi của mình để không tạo ra tiếng rên.
Lãnh An đưa cự long của mình mạnh mẽ vận động trên người cô.
Đồng Đồng cắn chặt môi của mình đến bật cả máu.
Anh thấy cô im lặng liền nhìn lên thấy môi cô chảy máu.
Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, cúi người hôn vào môi cô:
- " Giản Bình, anh yêu em "
Đồng Đồng cảm thấy cay đắng trong lòng, nghẹn ngào nói:
- " Anh đừng yêu Em vì em là Giản Bình được không?"
Lãnh An liền dừng lại động tác của mình mà nhìn cô:
- " Anh yêu Em vì em là Giản Bình, Anh cũng yêu Em vì em là Đồng Đồng "
Anh lại tiếp tục vận động trên người cô, tâm tình của Đồng Đồng đang mâu thuẫn. Cô mệt mỏi quá nên ngủ luôn, mặc kệ anh muốn làm gì làm.
Lãnh An đến khuya mới xong, anh vào nhà tắm pha nước ấm vệ sinh giúp cô.
Anh bế cô lên giường, tìm một bộ quần áo thoải mái mặc vào cho cô.
Anh thay bỉm cho Nấm, cho Nấm ti sữa rồi dỗ Nấm ngủ.
Lãnh An leo lên giường ngủ cùng cô, anh nhẹ nhàng ôm lấy cô ngủ.
Đến cử sữa Nấm đói liền khóc ré lên khiến Đồng Đồng giật mình dậy thì thấy eo mình nặng.
Cô ngồi dậy gỡ tay anh xuống đi lại dỗ Nấm ti sữa.
Cô đi lại ghế sofa nằm ngủ, anh đang ngủ quơ tay bên cạnh không thấy cô liền bật ngồi dậy thì thấy cô ngủ ở sofa.
Anh nhẹ nhàng bế cô trở lại giường ngủ, anh nhìn đồng hồ đã 6h sáng. Anh vào toilet tắm rửa, quần áo chỉnh tề chuẩn bị đi làm vì hôm nay anh có cuộc họp rất quan trọng.
Cô giật mình thức dậy thấy anh đang bế Nấm liền hỏi:
- " Anh đi làm sao?"
Anh liền đặt Nấm xuống nôi tiến lại hôn tạm biệt cô:
- " Ừ, anh đi làm chiều về mua cho em bánh trứng".
Anh lên công ty họp, hôm nay tâm trạng anh khá hơn mọi ngày. Anh vừa đi vừa cười mỉm khiến nhân viên sợ chết khiếp.
Nấm hôm nay lại sốt cao, Nhật Tâm và cô đưa Nấm đi bệnh viện.
Anh vừa họp xong, trợ lý Trần báo lại con gái anh nhập viện. Anh liền gấp gáp lái xe đến viện.
Nấm rất hay sốt cao và sốt rất lâu hạ nhiệt. Mỗi khi vào viện điều phải truyền nước.
Anh đi đến quầy lễ tân của bệnh viện hỏi thăm:
- " Làm ơn cho tôi hỏi bé Cao Đồng Nhi đang nằm ở phòng nào?"
Cô lễ tân lịch sự trả lời:
- " Thưa ngài, Cao Đồng Nhi đang ở phòng cấp cứu ".
Anh lịch sự gật đầu cảm ơn rồi đi nhanh về hướng phòng cấp cứu.
Anh mở cửa bước vào thì thấy Đồng Đồng và Nhật Tâm đang ngồi đấy.
- " Nấm sao rồi em?"
Đồng Đồng im lặng, Nhật Tâm liền trả lời:
- " Nấm bị sốt cao nhưng không sao đâu việc này xảy ra rất thường xuyên".
Anh đưa tay chạm vào trán của con mình, Nấm sốt cao, anh rất xót cho con mình.
Đến khuya Nấm hạ sốt, cô và Nhật Tâm mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh ở viện trông Nấm, cô và Nhật Tâm về nhà lấy ít đồ vào cho Nấm.
Lãnh An xót xa nhìn con mình, chỉ vì sự ngu ngốc của anh mà con gái anh phải chịu đau đớn.