Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Những Năm Tháng Tôi Bồi Dưỡng Bá Tổng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Những Năm Tháng Tôi Bồi Dưỡng Bá Tổng
  3. Chương : 78

Chương : 78

"Được không lớp trưởng đại nhân?" Tạ Tinh Lan thấy Giang Qua không nói lời nào, lại cười hì hì hỏi lần nữa.

Tóc mái của Giang Qua hình như lâu lắm rồi chưa cắt, nhìn từ mặt nghiêng, đã có thể che đậy cảm xúc trong mắt hắn, Tạ Tinh Lan chỉ thấy hắn hơi mím khóe môi, ở gương mặt trắng đến mức hơi bệnh trạng, biểu cảm này có từ hình dung vô dùng thích hợp —— không tình nguyện.

May mà Tạ Tinh Lan da mặt dày, không hề bị mặt lạnh và im lặng của Giang Qua dọa lùi, nhảy xuống bàn, cậu cao chân dài, áo khoác đồng phục mở rộng, động tác lộ vẻ rất tùy tính tiêu sái.

Khóe mắt liếc thấy Tạ Tinh Lan tới gần, Giang Qua như thể bị người bóp yết hầu, hơi thở mơ hồ dừng lại, bàn tay để hai bên vô thức bấu chặt tay vịn, lúc Tạ Tinh Lan cách hắn ba bước, Giang Qua há miệng, giọng khàn khàn lại hơi cứng nhắc: "Được."

Quá khó nghe, giọng của hắn... Giang Qua mơ hồ cắn chặt răng hàm, hắn rất ít nói chuyện với người khác, đây cũng là lần đầu tiên phát hiện giọng của mình khàn khàn đến thế, không hề trong trẻo như Tạ Tinh Lan. Tạ Tinh Lan có cảm thấy hắn không muốn không?

Còn có, trên bài tập của hắn, có viết cái gì không nên viết không?

Tư duy của Giang Qua hơi hỗn độn, đại não ngày thường như máy móc tinh vi vận hành nhanh chóng trong lúc nhất thời như thể tạm dừng.

Kiến thức cấp ba với hắn mà nói có độ khó quá nhỏ, trong giờ học hơn phân nửa thời gian Giang Qua đều không lắng nghe, hoặc là dùng khóe mắt chăm chú nhìn bóng lưng Tạ Tinh Lan, hoặc là vùi đầu trên trang sách viết tên Tạ Tinh Lan từng lần một, như bị trúng tà gì đó, viết tràn đầy cho đã mắt đều là ba chữ này.

Mà chuông tan học vừa vang lên, hắn giống như con chuột chạy trốn qua khe cống ngầm, sợ bị ánh mặt trời chiếu đến, sợ bị mở nắp giếng kiểm tra ống nước ngầm như cái vỏ bảo vệ thể xác sau đó bại lộ dưới hàng trăm cặp mắt đổ dồn vào, nhanh chóng xé tờ giấy viết tên Tạ Tinh Lan ra nhét vào trong cặp.

Trong sách bài tập, có thể cũng bị hắn viết tên không?

Nếu như bị Tạ Tinh Lan nhìn thấy...

Giang Qua tràn đầy suy nghĩ, đắm chìm trong thế giới của mình, vừa mừng thầm Tạ Tinh Lan chủ động nói chuyện với hắn, lại bất an bị Tạ Tinh Lan phát hiện bất kỳ một chút tình cảm bất kham nào của hắn.

Làn da hắn trắng bẩm sinh, nhìn kỹ ngũ quan không tỳ vết chút nào, nhưng đôi mắt đen không hề có ánh sáng như chất vô cơ lại khiến hắn phủ lên một lớp khí chất u ám lạnh lùng, bất kể nội tâm của hắn sóng lớn ngập trời như thế nào, hiện ra trên khuôn mặt mãi mãi đều là vẻ mặt nước đọng không gợn sóng lạnh như băng.

Đợi hắn cuối cùng cũng bị kéo về thế giới hiện thực, đã nghe được Tạ Tinh Lan đang cười nói với mấy người bạn ở bên cạnh: "... Còn dám đánh cược với tao, nhanh lên, gọi trà sữa như đã nói đi."

"Vẫn là anh Tạ của chúng ta trâu bò, thế mà thật sự có can đảm mượn bài tập của lớp trưởng để chép ha ha ha."

"Nhận thua cuộc, lập tức chuẩn bị trà sữa cho ngài được chứ."

...

Thì ra chỉ là đang đánh cược.

Giang Qua im lặng, một lát sau, đẩy xe lăn, không nói một lời trở lại chỗ ngồi của mình.

Mà bọn Tạ Tinh Lan không có bất kỳ ai chia ánh mắt ra để liếc nhìn hắn một cái, sau khi chơi đùa một trận thì kết bè kết độ ra ngoài đánh bóng.

Giang Qua sắp xếp sách vở ngay ngắn đặt trên bàn học, đợi phòng học khôi phục yên tĩnh, hắn mới chậm chạp cảm thấy lòng bàn tay truyền đến cảm giác nhói đau, rũ mắt nhìn, chẳng biết lúc nào, lòng bàn tay đã bị móng tay hắn móc ra mấy vết máu chướng mắt.

Sau khi lên lớp mười một, chia lớp tự nhiên – xã hội, Giang Qua và Tạ Tinh Lan vẫn cùng lớp, mà giáo viên ngữ văn của lớp họ đổi thành mẹ của Tạ Tinh Lan, Viên Dục Văn.

Viên Dục Văn biết cảnh ngộ thân thế của Giang Qua, lại thêm hắn học tập trội nhất tính cách lại hướng nội, Viên Dục Văn lo lắng một mình hắn thuê phòng ở ngoài không chăm sóc tốt cho bản thân, thế là thường xuyên dẫn Giang Qua về Tạ gia ăn cơm hoặc ngủ lại.

Giang Qua luôn luôn khinh thường đồng cảm người khác cho hắn, hắn giống như khối băng cứng lạnh lùng vô tình lại cứng đầu cứng cổ, bất kể là ác ý hay thiện ý, hắn đều một mực không nhìn. Nhưng hắn không từ chối ý tốt của Viên Dục Văn, mà im lặng tiếp nhận.

Hắn khát vọng có thể nhìn thấy Tạ Tinh Lan, nhưng tính cách Tạ Tinh Lan nhoi nhoi không thích tĩnh, trừ thời gian lên lớp, trên cơ bản đều không ở trong phòng học. Mà hắn ngồi xe lăn, ngay cả đến nhà vệ sinh một lát cũng tốn sức. Khát vọng này cắm rễ ở đáy lòng hắn, ngay cả chính hắn cũng không hiểu đến từ đâu, hắn chỉ biết rằng, chỉ có khi nhìn thấy Tạ Tinh Lan, hắn mới sẽ không bị bóng tối vô biên vô tận nuốt chửng hoàn toàn.

Đó là bản năng cầu sinh.

Cho dù bọn họ trước giờ không nói chuyện, cho dù Tạ Tinh Lan chưa hề nhìn tới hắn, hắn vẫn như tín đồ nhận được cứu rỗi, có thể tiếp tục kéo dài hơi tàn trong thế giới mục nát không chịu nổi này.

Nhưng hắn thường xuyên ra vào Tạ gia, cũng không thể gặp Tạ Tinh Lan thêm được mấy lần.

Tạ Tinh Lan luôn luôn ra ngoài tụ tập với đám anh em của cậu, chơi đến đêm khuya mới trở về.

Thi thoảng cùng ăn cơm, Tạ Tinh Lan cũng rất ít chủ động nói chuyện với hắn, nhiều nhất chỉ là lịch sự tán gẫu hai câu. Giang Qua cũng hiểu, người nhàm chán như hắn, bất kỳ người nào cũng sẽ không sinh ra quá nhiều hứng thú với hắn.

Hắn không ảo não, cũng không oán giận, hắn biết hắn cũng không phải là người đáng được người thích.

Giang Qua chưa bao giờ hy vọng xa vời Tạ Tinh Lan sẽ nhớ hắn, sẽ cũng nảy sinh một chút tình cảm với hắn, mãi đến tận không lâu sau đó, Tạ Tinh Lan bắt đầu theo đuổi Khương Tuyết Lê.

Khương Tuyết Lê là hoa khôi của lớp họ, không thiếu người theo đuổi, đều không khoa trương kiêu căng như Tạ Tinh Lan. Tính Tạ Tinh Lan vốn cũng chẳng giấu giấu giếm giếm, cậu yêu và hận đều ngay thẳng nhiệt liệt, nếu cậu thích, thì sẽ không lén lút, mà là tự tin lại chắc chắn nói cho mọi người bên cạnh.

Cậu sẽ đưa trà sữa cho Khương Tuyết Lê, tặng quà, còn thường xuyên mời Khương Tuyết Lê ra ngoài xem phim, bạn cùng lớp cũng đùa bỡn theo, Tạ Tinh Lan không hề xấu hổ, tuổi trẻ khí thịnh, chỉ mong sao mọi người đều biết.

Nhưng nụ cười của Tạ Tinh Lan đối với Khương Tuyết Lê, với Giang Qua mà nói, không khác gì dao nhọn lật quấy trong lục phủ ngũ tạng của hắn, vào thời điểm này hắn mới nhận ra, Tạ Tinh Lan không thuộc về hắn, sớm muộn gì cũng có một ngày Tạ Tinh Lan sẽ có người yêu, có bạn đời, mà những điều này, đều không hề liên quan đến hắn.

Giang Qua liên tục mất ngủ thời gian dài, vừa nhắm mắt lại, đủ loại cảnh tượng phán đoán ra trong đầu đều đang giày vò thần kinh của hắn.

Hắn nhất định phải ảo tượng ở bên cạnh Tạ Tinh Lan chính là mình, ôm hôn với Tạ Tinh Lan là mình, mới có thể thu được một chút yên lòng và an ủi, nhưng ngủ mơ tỉnh lại, tất cả vọng tưởng không thể lộ ra ngoài ánh sáng đều biến thành bọt biển vụn vặt.

Ngày nào đó, trong phòng học không người, Giang Qua tìm được thư tình Tạ Tinh Lan viết cho Khương Tuyết Lê trong hộc bàn của cô, hắn đọc từng chữ một, thích của Tạ Tinh Lan rất thản nhiên nhiệt liệt, nhưng đây đều là cho Khương Tuyết Lê, hắn ghen tị phát cuồng, cũng không chiếm được một phân một hào.

Hai mắt Giang Qua đỏ ngầu, xé tan lá thư tình thành từng mảnh, đúng lúc bị Tạ Tinh Lan chơi bóng rổ xong quay về phòng học bắt gặp.

Trong tay Tạ Tinh Lan còn cầm cốc trà sữa uống chưa hết, vừa thấy cảnh tượng này liền nổ: "Này! Cậu làm gì đấy?"

Cậu cau mày không ngờ được, lộn vào từ bên ngoài cửa sổ thấp để tranh luận với Giang Qua: "Ai cho cậu tùy tiện đụng vào đồ của người khác?"

Giang Qua hơi nghiêng đầu, nhìn về phía Tạ Tinh Lan, lúc này Tạ Tinh Lan mới phát hiện hốc mắt hắn đỏ bừng, môi chẳng biết lúc nào bị răng cắn chảy máu, trên gương mặt trắng bệch kia lộ ra một phần u ám quỷ dị. Giang Qua cứ như vậy nhìn cậu chằm chằm, mắt đen như không có ánh sáng, Tạ Tinh Lan hơi mất tự nhiên, nghĩ thầm Giang Qua cũng thích Khương Tuyết Lê, đây là ghen, ngẫm nghĩ thôi bỏ đi, không nói dóc với Giang Qua nữa.

"Anh bạn, biết cạnh tranh công bằng không?" Tạ Tinh Lan tiện tay để trà sữa lên bàn, lấy điện thoại trong ngăn bàn mình ra, lại lộn ra ngoài từ cửa sổ, "Lần này bỏ đi, lần sau đừng chơi chiêu ngầm nhá."

Cậu tùy ý vẫy vẫy tay rồi đi, tiết thể dục, ánh mắt trời vừa đủ, còn có rất nhiều người đang đợi cậu ở bãi tập.

Đợi đến khi tiếng bước chân của Tạ Tinh Lan hoàn toàn biến mất, Giang Qua mới hơi cúi đầu xuống, tóc đen che nửa gương mặt, hắn quái đản lại cứng đờ giật giật khóe miệng, nghĩ thầm, có phải Tạ Tinh Lan căn bản không nhớ tên hắn không?

Có lẽ cậu chỉ nhớ, trong lớp có kẻ ngồi xe lăn, chắc ngay cả mình trông như thế nào cũng không có ấn tượng.

Giang Qua chậm rãi đẩy xe lăn, đến trước bàn Tạ Tinh Lan, cầm cốc trà sữa đã uống hơn phân nửa kia lên, nhẹ nhàng liếm miệng ống hút.

Nhưng hắn cũng sắp bị yêu thương không có cách nào kiểm soát này làm cho ngạt thở, chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí ăn cắp một chút vui sướng, chưa rơi vào tận cuối trong tự mình ghét bỏ và tham vọng quá đáng vượt quá tầm tay.

Cả người hắn, đã mục nát rồi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5756 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5282 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5015 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4590 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4516 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4468 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter