Chương 31: Nữ phụ thanh mai 31
Trí Nhân lại không trúng chiêu, chỉ giữ một nụ cười chế giễu trên mặt, đầy thương hại nhìn hắn. A, con chó cùng đường cắn quàng, “Giờ không diễn anh em tình thâm nữa sao?”
Trí Kiệt thấy khích bác không thành công, còn bị khinh miệt, ôm một bụng lửa giận. Vừa lúc cửa thang máy mở ra, hắn cố giữ nụ cười khinh khỉnh rời khỏi thang máy trước.
Thời gian gần đây, Nguyên Triều sứt đầu mẻ trán đối phó với thế tấn công mãnh liệt từ tập đoàn Alpha. Hôm nay, hắn không thể không ký xuống hợp đồng thế chấp căn biệt thự cuối cùng mà nhà hắn đang ở để xoay thêm vốn lưu động.
Hoa An đi vào, bưng cho hắn một tách trà.
“Nguyên Triều, anh nghỉ ngơi một chút đi.”
Nguyên Triều day day giữa trán, cầm tách trà lên uống một ngụm.
Hoa An liếc mắt thấy được hợp đồng thế chấp tài sản trên bàn làm việc của hắn, không nhịn được lo lắng nói:
“Nguyên Triều, anh…anh…đây là căn thự nhà anh đang ở…” Trước đó, Nguyên Triều đã thế chấp gần như toàn bộ bất động sản trên cả nước để xoay vốn kinh doanh. Nếu không phải đến một bước cuối cùng, cô tin rằng hắn sẽ không cắm căn nhà hiện tại này. Tình hình thực sự tệ đến như vậy sao?
Tên Trí Nhân kia tại sao không chịu buông tha cho cô và Nguyên Triều?
Hoa An run run nghĩ đến những ngày gần đây, anh trai cô cũng thường xuyên gọi điện phàn nàn, Trí Nhân đã chấm dứt toàn bộ hợp đồng của tập đoàn Alpha với công ty của nhà cô, khiến doanh thu của công ty nhà cô bị sụt giảm nghiêm trọng. Anh trai cô còn nói cô nhờ công ty nhà Nguyên Triều giúp công ty nhà cô. Nhưng hiện tại công ty Nguyên Triều cũng đang trong tình cảnh ốc không mang nổi mình ốc, sao có thể giúp được nhà cô? Khi cô vừa mở miệng từ chối, đã bị anh trai chế giễu, nói cô ánh mắt càng ngày càng kém, kiếm bạn trai sau còn không được bằng bạn trai đầu tiên, bảo cô quay trở lại năn nỉ Trí Nhân tái hợp.
Nếu không phải tại tên Trí Nhân kia, cô sao phải chịu chế giễu như vậy? Nhưng cố tình, cô lại không thể làm gì được hắn. Tên Trí Nhân kia không hiểu tìm được từ đâu một vị bác sĩ nổi tiếng, chữa khỏi chân cho hắn, hiện giờ hắn đã đứng lên được, lại quay về tiếp quản tập đoàn Alpha. Nếu chỉ là công ty thời trang Tâm thì cũng thôi đi. Nhưng đây lại là tập đoàn Alpha, dù công ty nhà cô và công ty nhà Nguyên Triều có liên hợp lại với nhau, cũng không bằng một móng chân của Alpha.
“Nguyên Triều, đều là do em…là em không tốt.” Hoa An không nhịn được khóc lên.
Nguyên Triều thấy vậy, liền kéo cô đến, ôm cô vào lòng, dỗ dành:
“Hoa An, không phải do lỗi của em, đừng tự trách mình.”
Nhưng Hoa An vẫn lắc lắc đầu, đau khổ đến không được: “Nguyên Triều, anh đừng an ủi em, em biết, là do em nên Trí Nhân mới nhắm đến anh. Trước kia, hắn chỉ là hợp tác với Tâm Tâm tấn công chúng ta thôi, chúng ta vẫn còn cố được. Nhưng bây giờ hắn đã trở lại tập đoàn Alpha, chúng ta nên làm sao đây?”
Nguyên Triều nghe đến tên Tâm Tâm, hơi hơi nhíu mày, mấy hôm trước Tâm Tâm còn dùng một số bất động sản riêng của cô để giúp hắn bảo lãnh vay với ngân hàng, hắn tin Tâm Tâm không có ý hãm hại hắn.
“Hoa An, việc này không liên quan đến Tâm Tâm, cô ấy cũng đã tận lực giúp anh.”
Hoa An cảm thấy hơi hơi khó chịu khi Nguyên Triều bênh vực Tâm Tâm như thế. Dù sao trước đây hắn và Tâm Tâm cũng đã từng có hôn ước. Cô theo bản năng liền sinh ra cảm giác không thích Tâm Tâm, có lẽ là ghen đi.
Nguyên Triều thấy Hoa An thật lâu không lên tiếng, hắn đoán cô có lẽ đang lo lắng cho hắn, liền siết vòng tay ôm lấy cô chặt hơn. Vì tình yêu này, vì Hoa An, hắn đã phải đánh đổi rất nhiều thứ, thậm chí còn có nguy cơ mất tất cả, nhưng hắn lại cảm thấy đáng giá! Đây là người con gái duy nhất mà hắn yêu trên cuộc đời này, người mà hắn muốn dốc toàn lực bảo vệ.
“Em đừng lo lắng, anh sẽ nghĩ cách, việc của em chỉ là xinh xinh đẹp đẹp, chuẩn bị cho ngày trở thành bà Nguyên mà thôi.”
Vừa nghe thấy chữ “bà Nguyên” trái tim Hoa An liền cảm thấy ngọt ngào. Đúng vậy, cô cần gì phải không vui vì Tâm Tâm kia. “Bà Nguyên”, điều mà Tâm Tâm kia muốn cả đời này cũng chẳng bao giờ có được, còn cô thì lại rất dễ dàng. Ghen với Tâm Tâm, chẳng phải là tự hạ thấp mình sao.
Hoa An hạnh phúc nép mình vào trong lòng Nguyên Triều, cảm thụ nhịp tim đập của hắn. Chính vì hắn yêu cô nhiều như vậy, cô mới càng không đành lòng nhìn hắn vất vả. Có lẽ hắn không biết, hắn yêu cô nhiều bao nhiêu, cô cũng yêu hắn nhiều bấy nhiêu. Trong đầu Hoa An suy nghĩ, âm thầm hạ quyết tâm, vì hắn, cô sẵn sàng hy sinh chính mình!
Buổi tối hôm nay, Trí Nhân nhận được tin nhắn của Hoa An, hẹn hắn đi uống cà phê.
Đọc xong tin nhắn, hắn khẽ nhếch môi, âm thầm trào phúng.
Những việc có thể giải quyết được bằng tiền đều thực dễ dàng!
Trí Kiệt thấy khích bác không thành công, còn bị khinh miệt, ôm một bụng lửa giận. Vừa lúc cửa thang máy mở ra, hắn cố giữ nụ cười khinh khỉnh rời khỏi thang máy trước.
Thời gian gần đây, Nguyên Triều sứt đầu mẻ trán đối phó với thế tấn công mãnh liệt từ tập đoàn Alpha. Hôm nay, hắn không thể không ký xuống hợp đồng thế chấp căn biệt thự cuối cùng mà nhà hắn đang ở để xoay thêm vốn lưu động.
Hoa An đi vào, bưng cho hắn một tách trà.
“Nguyên Triều, anh nghỉ ngơi một chút đi.”
Nguyên Triều day day giữa trán, cầm tách trà lên uống một ngụm.
Hoa An liếc mắt thấy được hợp đồng thế chấp tài sản trên bàn làm việc của hắn, không nhịn được lo lắng nói:
“Nguyên Triều, anh…anh…đây là căn thự nhà anh đang ở…” Trước đó, Nguyên Triều đã thế chấp gần như toàn bộ bất động sản trên cả nước để xoay vốn kinh doanh. Nếu không phải đến một bước cuối cùng, cô tin rằng hắn sẽ không cắm căn nhà hiện tại này. Tình hình thực sự tệ đến như vậy sao?
Tên Trí Nhân kia tại sao không chịu buông tha cho cô và Nguyên Triều?
Hoa An run run nghĩ đến những ngày gần đây, anh trai cô cũng thường xuyên gọi điện phàn nàn, Trí Nhân đã chấm dứt toàn bộ hợp đồng của tập đoàn Alpha với công ty của nhà cô, khiến doanh thu của công ty nhà cô bị sụt giảm nghiêm trọng. Anh trai cô còn nói cô nhờ công ty nhà Nguyên Triều giúp công ty nhà cô. Nhưng hiện tại công ty Nguyên Triều cũng đang trong tình cảnh ốc không mang nổi mình ốc, sao có thể giúp được nhà cô? Khi cô vừa mở miệng từ chối, đã bị anh trai chế giễu, nói cô ánh mắt càng ngày càng kém, kiếm bạn trai sau còn không được bằng bạn trai đầu tiên, bảo cô quay trở lại năn nỉ Trí Nhân tái hợp.
Nếu không phải tại tên Trí Nhân kia, cô sao phải chịu chế giễu như vậy? Nhưng cố tình, cô lại không thể làm gì được hắn. Tên Trí Nhân kia không hiểu tìm được từ đâu một vị bác sĩ nổi tiếng, chữa khỏi chân cho hắn, hiện giờ hắn đã đứng lên được, lại quay về tiếp quản tập đoàn Alpha. Nếu chỉ là công ty thời trang Tâm thì cũng thôi đi. Nhưng đây lại là tập đoàn Alpha, dù công ty nhà cô và công ty nhà Nguyên Triều có liên hợp lại với nhau, cũng không bằng một móng chân của Alpha.
“Nguyên Triều, đều là do em…là em không tốt.” Hoa An không nhịn được khóc lên.
Nguyên Triều thấy vậy, liền kéo cô đến, ôm cô vào lòng, dỗ dành:
“Hoa An, không phải do lỗi của em, đừng tự trách mình.”
Nhưng Hoa An vẫn lắc lắc đầu, đau khổ đến không được: “Nguyên Triều, anh đừng an ủi em, em biết, là do em nên Trí Nhân mới nhắm đến anh. Trước kia, hắn chỉ là hợp tác với Tâm Tâm tấn công chúng ta thôi, chúng ta vẫn còn cố được. Nhưng bây giờ hắn đã trở lại tập đoàn Alpha, chúng ta nên làm sao đây?”
Nguyên Triều nghe đến tên Tâm Tâm, hơi hơi nhíu mày, mấy hôm trước Tâm Tâm còn dùng một số bất động sản riêng của cô để giúp hắn bảo lãnh vay với ngân hàng, hắn tin Tâm Tâm không có ý hãm hại hắn.
“Hoa An, việc này không liên quan đến Tâm Tâm, cô ấy cũng đã tận lực giúp anh.”
Hoa An cảm thấy hơi hơi khó chịu khi Nguyên Triều bênh vực Tâm Tâm như thế. Dù sao trước đây hắn và Tâm Tâm cũng đã từng có hôn ước. Cô theo bản năng liền sinh ra cảm giác không thích Tâm Tâm, có lẽ là ghen đi.
Nguyên Triều thấy Hoa An thật lâu không lên tiếng, hắn đoán cô có lẽ đang lo lắng cho hắn, liền siết vòng tay ôm lấy cô chặt hơn. Vì tình yêu này, vì Hoa An, hắn đã phải đánh đổi rất nhiều thứ, thậm chí còn có nguy cơ mất tất cả, nhưng hắn lại cảm thấy đáng giá! Đây là người con gái duy nhất mà hắn yêu trên cuộc đời này, người mà hắn muốn dốc toàn lực bảo vệ.
“Em đừng lo lắng, anh sẽ nghĩ cách, việc của em chỉ là xinh xinh đẹp đẹp, chuẩn bị cho ngày trở thành bà Nguyên mà thôi.”
Vừa nghe thấy chữ “bà Nguyên” trái tim Hoa An liền cảm thấy ngọt ngào. Đúng vậy, cô cần gì phải không vui vì Tâm Tâm kia. “Bà Nguyên”, điều mà Tâm Tâm kia muốn cả đời này cũng chẳng bao giờ có được, còn cô thì lại rất dễ dàng. Ghen với Tâm Tâm, chẳng phải là tự hạ thấp mình sao.
Hoa An hạnh phúc nép mình vào trong lòng Nguyên Triều, cảm thụ nhịp tim đập của hắn. Chính vì hắn yêu cô nhiều như vậy, cô mới càng không đành lòng nhìn hắn vất vả. Có lẽ hắn không biết, hắn yêu cô nhiều bao nhiêu, cô cũng yêu hắn nhiều bấy nhiêu. Trong đầu Hoa An suy nghĩ, âm thầm hạ quyết tâm, vì hắn, cô sẵn sàng hy sinh chính mình!
Buổi tối hôm nay, Trí Nhân nhận được tin nhắn của Hoa An, hẹn hắn đi uống cà phê.
Đọc xong tin nhắn, hắn khẽ nhếch môi, âm thầm trào phúng.
Những việc có thể giải quyết được bằng tiền đều thực dễ dàng!