Chương 38: Nữ phụ thanh mai 38
Diêu Nhi nghe Trí Nhân hỏi, không nhịn được tức giận nói:
“Anh còn hỏi tại sao ư? Còn không phải do anh hại cô ấy sao? Tâm Tâm tin tưởng anh như vậy, vậy mà anh lại lợi dụng lòng tin của cô ấy, lấy hình ảnh bộ sưu tập mới nhất của công ty đi cho người phụ nữ trong lòng anh. Lúc anh hành động ích kỷ như vậy, anh có tưởng tượng đến tâm trạng của Tâm Tâm khi biết sự thật hay không? Cô ấy từ trước đến nay vẫn luôn sống thiên về tình cảm, phải đối diện với việc này, tổn thương trong lòng cô ấy bao lớn chứ!”
Nói một lúc, mắt Diêu Nhi không nhịn được đỏ lên, Tâm Tâm không chỉ là cấp trên của cô, mà còn là một người chị em thân thiết lâu năm, thấy người chị em của mình bị tổn thương sâu sắc như vậy, cô không nhịn được mà đau lòng, cũng bất chấp thân phận của Trí Nhân là tổng giám đốc Alpha gì, tiếp tục chất vấn hắn:
“Anh nghĩ việc anh làm sẽ không ai biết sao? Nếu anh đã có người trong lòng, sao còn lợi dụng tình cảm của cô ấy? Tâm Tâm cũng thật đáng thương, tránh được một tên sở khanh Nguyên Triều, lại gặp phải một kẻ lừa đảo như anh! Uổng cho cô ấy đã hết lòng với anh như vậy, dù anh ngồi xe lăn, bị mất quyền thừa kế, cô ấy cũng chưa bao giờ tỏ thái độ coi thường. Anh làm việc đến đột quỵ phải vào bệnh viện, là cô ấy ngày đêm ở bên cạnh chăm sóc. Dù bận rộn làm việc đến đêm khuya, nhưng cô ấy vẫn cố dành ra thời gian chạy khắp nơi tìm bác sĩ chữa chân cho anh. Vậy mà khi anh khỏe lại, đi lại được, liền thay lòng đổi dạ, đối xử với cô ấy như vậy! Nếu không thích cô ấy, vậy ngay từ đầu anh đừng tỏ ra thân cận với cô ấy. Anh reo rắc hy vọng cho cô ấy, rồi chính tay anh nhẫn tâm bóp nát. Anh có biết buổi tối hôm cô ấy định tỏ tình với anh, cô ấy đã cố huy động hết dũng khí như thế nào không? Cô ấy đã chuẩn bị thật nhiều thứ, cuối cùng lại nhận được một bức ảnh anh ở bên Hoa An. Có phải hôm đó chính là ngày anh đưa ảnh bộ sưu tập mới của thời trang Tâm cho người phụ nữ kia của anh không? Sao lại chính là ngày đó chứ? Khi cô ấy biết sự thật, cô ấy tổn thương đến nhường nào. Anh thật độc ác!”
Nước mắt của Diêu Nhi đã lăn xuống má, ánh mắt cô lạnh lùng, trừng Trí Nhân một cái, cười lạnh nói:
“Bây giờ anh còn đứng đây tỏ vẻ như không biết việc gì, thật là làm người ta thấy buồn nôn. Nếu tôi là cô ấy, sẽ không bao giờ nhìn mặt anh nữa. Không bao giờ!”
Diêu Nhi nói xong, tức giận bỏ ra ngoài, để mặc Trí Nhân đứng ngơ ngẩn một mình ở trong phòng.
Mỗi một câu chất vấn của cô giống như khoét một góc trong trái tim hắn, đau đớn chảy máu đầm đìa. Nếu Tâm Tâm không muốn nhìn mặt hắn nữa, vậy hắn phải làm sao đây?
Hắn đưa bộ sưu tập cho Hoa An, không phải bởi vì hắn còn tình cảm gì với Hoa An, mà chỉ vì…hắn muốn Tâm Tâm tránh xa Nguyên Triều.
Đúng vậy, hắn có rất nhiều cách để ép Hoa An rời khỏi Nguyên Triều. Nhưng khi quyết định đưa hình ảnh bộ sưu tập mới nhất của thời trang Tâm cho Hoa An, trong đầu hắn đã lóe lên suy nghĩ ti tiện đó. Nếu Nguyên Triều dùng những hình ảnh này đi công kích công ty thời trang Tâm, vậy Tâm Tâm sẽ hận tên Nguyên Triều kia, giữa hai người bọn họ thậm chí sẽ không thể là bạn bè gì đó như cô vẫn thường nhận, hắn sẽ không phải nghe cô thỉnh thoảng lại bênh vực tên Nguyên Triều kia, khuyên hắn đừng tấn công công ty thời trang Nguyên. Hắn một chút cũng không sợ công ty thời trang Tâm sẽ vì việc này mà sụp đổ, có hắn ở đây, thời trang Tâm sẽ vẫn đứng vững. Chỉ là hắn không ngờ, Hoa An kia lại không thông qua công ty thời trang Nguyên, mà đi qua một công ty khác để tấn công thời trang Tâm, khiến hắn vừa không đạt được mục đích, lại làm cho Tâm Tâm hiểu lầm, không tha thứ cho hắn.
Chỉ cần nghĩ đến tên Nguyên Triều kia đã từng là vị hôn phu của Tâm Tâm, hắn lại cảm thấy tức tối đến phát điên, chỉ muốn bóp chết công ty thời trang Nguyên kia ngay lập tức.
Trước đây, hắn luôn nghĩ rằng, hắn là muốn trả thù Nguyên Triều và Hoa An. Nhưng lúc này, hắn chợt nhận ra không phải, mà là hắn ghen! Hắn vốn kiêu ngạo, bản thân hắn không chấp nhận nổi việc mình ghen với một kẻ thấp kém hơn mình là Nguyên Triều. Nhưng sự bỏ đi của Tâm Tâm khiến mọi kiêu ngạo của hắn đều bị lột xuống sạch sẽ, hắn không thể không thừa nhận nội tâm của mình đã ghen đến điên cuồng, mất cả lí trí, mất cả năng lực tự hỏi, dẫn đến làm một việc cực kỳ ngu ngốc, gây tổn thương cho cô.
Không được, hắn phải tìm Tâm Tâm trở về!
Hắn không thể mất cô được!
Trí Nhân đi tìm ba mẹ của Tâm Tâm, ba mẹ cô cũng không rõ cô đi du lịch ở đâu. Hắn lập tức liên hệ với trợ lý điều tra lịch sử các chuyến bay, nhưng Tâm Tâm giống như đã biến mất vô tung vô ảnh, không hề có lịch sử chuyến bay nào của cô được ghi lại.
Hắn lại vận dụng quan hệ tra cứu định vị di động của cô, phát hiện di động của cô để chế độ im lặng, đặt trong ngăn kéo bàn làm việc.
“Anh còn hỏi tại sao ư? Còn không phải do anh hại cô ấy sao? Tâm Tâm tin tưởng anh như vậy, vậy mà anh lại lợi dụng lòng tin của cô ấy, lấy hình ảnh bộ sưu tập mới nhất của công ty đi cho người phụ nữ trong lòng anh. Lúc anh hành động ích kỷ như vậy, anh có tưởng tượng đến tâm trạng của Tâm Tâm khi biết sự thật hay không? Cô ấy từ trước đến nay vẫn luôn sống thiên về tình cảm, phải đối diện với việc này, tổn thương trong lòng cô ấy bao lớn chứ!”
Nói một lúc, mắt Diêu Nhi không nhịn được đỏ lên, Tâm Tâm không chỉ là cấp trên của cô, mà còn là một người chị em thân thiết lâu năm, thấy người chị em của mình bị tổn thương sâu sắc như vậy, cô không nhịn được mà đau lòng, cũng bất chấp thân phận của Trí Nhân là tổng giám đốc Alpha gì, tiếp tục chất vấn hắn:
“Anh nghĩ việc anh làm sẽ không ai biết sao? Nếu anh đã có người trong lòng, sao còn lợi dụng tình cảm của cô ấy? Tâm Tâm cũng thật đáng thương, tránh được một tên sở khanh Nguyên Triều, lại gặp phải một kẻ lừa đảo như anh! Uổng cho cô ấy đã hết lòng với anh như vậy, dù anh ngồi xe lăn, bị mất quyền thừa kế, cô ấy cũng chưa bao giờ tỏ thái độ coi thường. Anh làm việc đến đột quỵ phải vào bệnh viện, là cô ấy ngày đêm ở bên cạnh chăm sóc. Dù bận rộn làm việc đến đêm khuya, nhưng cô ấy vẫn cố dành ra thời gian chạy khắp nơi tìm bác sĩ chữa chân cho anh. Vậy mà khi anh khỏe lại, đi lại được, liền thay lòng đổi dạ, đối xử với cô ấy như vậy! Nếu không thích cô ấy, vậy ngay từ đầu anh đừng tỏ ra thân cận với cô ấy. Anh reo rắc hy vọng cho cô ấy, rồi chính tay anh nhẫn tâm bóp nát. Anh có biết buổi tối hôm cô ấy định tỏ tình với anh, cô ấy đã cố huy động hết dũng khí như thế nào không? Cô ấy đã chuẩn bị thật nhiều thứ, cuối cùng lại nhận được một bức ảnh anh ở bên Hoa An. Có phải hôm đó chính là ngày anh đưa ảnh bộ sưu tập mới của thời trang Tâm cho người phụ nữ kia của anh không? Sao lại chính là ngày đó chứ? Khi cô ấy biết sự thật, cô ấy tổn thương đến nhường nào. Anh thật độc ác!”
Nước mắt của Diêu Nhi đã lăn xuống má, ánh mắt cô lạnh lùng, trừng Trí Nhân một cái, cười lạnh nói:
“Bây giờ anh còn đứng đây tỏ vẻ như không biết việc gì, thật là làm người ta thấy buồn nôn. Nếu tôi là cô ấy, sẽ không bao giờ nhìn mặt anh nữa. Không bao giờ!”
Diêu Nhi nói xong, tức giận bỏ ra ngoài, để mặc Trí Nhân đứng ngơ ngẩn một mình ở trong phòng.
Mỗi một câu chất vấn của cô giống như khoét một góc trong trái tim hắn, đau đớn chảy máu đầm đìa. Nếu Tâm Tâm không muốn nhìn mặt hắn nữa, vậy hắn phải làm sao đây?
Hắn đưa bộ sưu tập cho Hoa An, không phải bởi vì hắn còn tình cảm gì với Hoa An, mà chỉ vì…hắn muốn Tâm Tâm tránh xa Nguyên Triều.
Đúng vậy, hắn có rất nhiều cách để ép Hoa An rời khỏi Nguyên Triều. Nhưng khi quyết định đưa hình ảnh bộ sưu tập mới nhất của thời trang Tâm cho Hoa An, trong đầu hắn đã lóe lên suy nghĩ ti tiện đó. Nếu Nguyên Triều dùng những hình ảnh này đi công kích công ty thời trang Tâm, vậy Tâm Tâm sẽ hận tên Nguyên Triều kia, giữa hai người bọn họ thậm chí sẽ không thể là bạn bè gì đó như cô vẫn thường nhận, hắn sẽ không phải nghe cô thỉnh thoảng lại bênh vực tên Nguyên Triều kia, khuyên hắn đừng tấn công công ty thời trang Nguyên. Hắn một chút cũng không sợ công ty thời trang Tâm sẽ vì việc này mà sụp đổ, có hắn ở đây, thời trang Tâm sẽ vẫn đứng vững. Chỉ là hắn không ngờ, Hoa An kia lại không thông qua công ty thời trang Nguyên, mà đi qua một công ty khác để tấn công thời trang Tâm, khiến hắn vừa không đạt được mục đích, lại làm cho Tâm Tâm hiểu lầm, không tha thứ cho hắn.
Chỉ cần nghĩ đến tên Nguyên Triều kia đã từng là vị hôn phu của Tâm Tâm, hắn lại cảm thấy tức tối đến phát điên, chỉ muốn bóp chết công ty thời trang Nguyên kia ngay lập tức.
Trước đây, hắn luôn nghĩ rằng, hắn là muốn trả thù Nguyên Triều và Hoa An. Nhưng lúc này, hắn chợt nhận ra không phải, mà là hắn ghen! Hắn vốn kiêu ngạo, bản thân hắn không chấp nhận nổi việc mình ghen với một kẻ thấp kém hơn mình là Nguyên Triều. Nhưng sự bỏ đi của Tâm Tâm khiến mọi kiêu ngạo của hắn đều bị lột xuống sạch sẽ, hắn không thể không thừa nhận nội tâm của mình đã ghen đến điên cuồng, mất cả lí trí, mất cả năng lực tự hỏi, dẫn đến làm một việc cực kỳ ngu ngốc, gây tổn thương cho cô.
Không được, hắn phải tìm Tâm Tâm trở về!
Hắn không thể mất cô được!
Trí Nhân đi tìm ba mẹ của Tâm Tâm, ba mẹ cô cũng không rõ cô đi du lịch ở đâu. Hắn lập tức liên hệ với trợ lý điều tra lịch sử các chuyến bay, nhưng Tâm Tâm giống như đã biến mất vô tung vô ảnh, không hề có lịch sử chuyến bay nào của cô được ghi lại.
Hắn lại vận dụng quan hệ tra cứu định vị di động của cô, phát hiện di động của cô để chế độ im lặng, đặt trong ngăn kéo bàn làm việc.