Chương 31: Suy đoán mơ hồ
" Mặc tổng!? "
Tiếng gọi của Lâm Anh vang lên làm gián đoạn khoảnh khắc mùi mẫn của cả hai. Mặc Huyền Ca giật mình đẩy ra Tề Khuynh, nghiêng đầu nhìn cửa thang máy đã mở lúc nào không hay, nàng lúc nãy chỉ lo tức giận cô, lại không để ý đến tiếng thông báo mở cửa của thang máy, bây giờ bị Lâm Anh bắt gặp, còn là trong cái hoàn cảnh như thế này, nàng thực không biết trốn mặt đi đâu.
Tề Khuynh bị đẩy ra cũng không hoảng, cô bình tĩnh chỉnh lại cổ áo như không có chuyện gì xảy ra, giả vờ ho khan một tiếng liền lấy lại vẻ mặt đạm mạc* của mình. " Tôi và Mặc tổng lúc nãy có tý việc cần trao đổi nhỏ chị đừng để tâm, chắc tới giờ làm việc rồi, tôi xin phép đi trước. "
*Đạm mạc: chỉ thái độ lạt lẻo và thờ ơ.
Tề Khuynh ngụ ý xâu xa một hơi liền sải chân bước qua người Lâm Anh, cô chắc cũng đoán được Lâm Anh đã biết một số chuyện nên cũng không giải thích nhiều, cứ mặc chị nghĩ sao thì nghĩ, suy cho cùng bị bắt quả tan vẫn là bị, lời nói ít nhiều cũng chỉ là qua loa.
Nhìn Tề Khuynh không phủ nhận cũng không thừa nhận cứ thế rời đi, Mặc Huyền Ca trong lòng dư vị chua xót không nói nên lời, cảm giác này cứ như là không cam nguyện một chuyện gì đó được giải quyết qua loa vậy, nàng trong một khoảnh khắc nào đó cũng muốn cô đứng lại nói với Lâm Anh rằng về mối quan hệ của cả hai, chứ không phải là bóng lưng đơn bạc của cô hiện giờ.
Lâm Anh dường như bắt được một điểm đau lòng trong ánh mắt của Mặc Huyền Ca, thú thật, đi theo nàng lâu như vậy, chị cũng chưa một lần chứng kiến loại cảm xúc như vậy trong mắt nàng, nàng đó giờ chị biết là nữ nhân lãnh diễm kiêu ngạo với đời, sẽ không vì thứ tình cảm này mà ảnh hướng đến cảm xúc cá nhân. Chung quy, nàng vẫn là đã thay đổi.!
" Mặc tổng, lúc nãy...tôi vẫn chưa thấy gì..."
" Quên đi. "
Mặc Huyền Ca đơn giản bỏ lại một câu rồi lạnh lùng cước bộ rời đi, có lẽ là ở công ty nên Tề Khuynh mới cư xử như vậy, nếu đổi lại là nàng thì nàng cũng sẽ làm vậy thôi, suy cho cùng vẫn là không trách ai được, nàng nghĩ.
Sau khi trở về chỗ làm việc, Tề Khuynh liền vùi đầu cắm mặt vào màn hình laptop, chuyện ban nãy cô đương nhiên cũng có nghĩ đến hành động của mình, nhưng là suy nghĩ rất đơn giản, lấy tính cách của Mặc Huyền Ca, nếu loại chuyện như vậy bị nhân viên bắt gặp thì hẳn là nàng sẽ cảm thấy bản thân không đứng đắn, và tự tôn của nàng cũng rất cao, nàng sẽ cảm thấy vô cùng mất mặt với việc hôn hít như vậy ở nơi công sở. Mà Tề Khuynh cũng bởi suy nghĩ về việc đó nên trước mặt Lâm Anh, cô mới có hành động và lời nói tạo khoảng cách với nàng như thế.
Mặc Huyền Ca cũng không nghĩ nhiều đến sự việc đấy nữa, nàng trở về phòng làm việc, mở laptop lên, thấy có một cuộc gọi từ người tên A Sở liền nhấn bắt máy, đầu dây bên kia lên tiếng.
" Mặc tổng, theo như điều tra bên chủ tịch công ty giải trí RM entertainment thì ông ta đã nói rằng, đêm hôm diễn ra buổi tiệc thành lập ông ta có quay trở về phòng của mình nghỉ ngơi. Nhưng lúc đó vì quá say nên ông ta cũng không nhớ rõ lắm, ông ta nói hình như lúc mình trở về phòng cũng có một người theo sau, người này ông ta không phân được nam nữ, chỉ nói là khá cao, dáng người cũng không quá giống nam nhân, nhưng cũng không mảnh khảnh như nữ nhân. " .
Mặc Huyền Ca nghe liền biết người của mình đang báo cáo về việc điều tra tìm người đêm diễn ra buổi tiệc kỉ niệm thành lập của Fashion Star, sự việc này nghe thì đơn giản nhưng lại khá rắc rối vì có kẻ đứng sau cản trở điều tra, kẻ này bịt kín các đầu mối điều tra của nàng, ngay cả camera hành lan đêm đó cũng dễ dàng bị kẻ này phá đi, kể cả nhân viên có mặt làm việc đêm đó cũng không nói không rằng xin nghỉ việc rồi biến mất, nàng có nhiều lần cho người đến tìm bọn họ nhưng đến rồi lại hay tin bọn họ chuyển đi, làm hại nàng việc điều tra kéo dài đến bây giờ.
" Ông ta còn nói gì nữa không? " Mặc Huyền Ca lạnh nhạt hỏi một câu.
" Ông ta nói người này lúc đó bộ dạng cũng say khướt giống ông ta, đi đứng chao đảo phải vịn tường, tuy không thấy mặt nhưng ông ta khẳng định người này 70% là nữ nhân. " Đầu dây bên kia có tiếng như vừa lật một trang giấy.
" Vậy vấn đề này có liên quan gì đến Tề Thiên Vũ dạo này cùng ông ta thân thiết không? "
" Ông ta bảo rằng, sau đêm hôm đó thì Tề thị đột nhiên gửi đến ông ta lời mời hợp tác, Tề Thiên Vũ còn đích thân hẹn ông ta dùng bữa. Cả hai lúc đầu chỉ bàn về chuyện hợp tác, nhưng sau đó Tề Thiên Vũ lại có thái độ nói bóng gió về việc đêm hôm diễn ra buổi tiệc nên ông ta cũng biết ý cân nhắc bản thân không đề cập đến chuyện ấy nữa. Sau ngày ấy, ông ta cũng tự biết Tề Thiên Vũ định dùng họp tác lần này để nhắc nhở ông ta quên đi chuyện đêm đó, nên mãi về sau ông ta cũng xem như là quên mất đi chuyện này. "
Để đánh đổi từng ấy thông tin, Mặc Huyền Ca cũng đã phải trả giá bằng một bản họp đồng có giá trị, dù công ty giải trí này chỉ thuộc dạng tầm trung và nó chẳng tạo được ảnh hưởng gì nhiều cho sự quảng bá trang sức của Mặc thị.
" Còn gì nữa không? "
" Dạ không thưa Mặc tổng, chúng tôi sẽ tăng tốc điều tra thêm nữa để sớm cho cô một kết quả, xin cô cứ yên tâm. " A Sở giọng điệu chuyên nghiệp chắc chắn.
Mặc Huyền Ca không nói thêm gì nữa, nàng ấn nút tắt máy, đầu óc rơi vào trâm tư suy nghĩ.
Việc này cư nhiên có liên quan đến Tề Thiên Vũ, hắn rốt cuộc chính là kẻ đứng sau quấy phá nàng điều tra, bởi cũng chỉ có hắn mới có đủ năng lực làm như vậy, nhưng hắn nhúng tay vào chuyện này làm gì? Chẳng lẽ hắn biết được chuyện gì đó sao? Bỗng nàng nhớ đến hai chữ " nữ nhân " mà A Sở nhắc đến.
Tề Thiên Vũ, nữ nhân...
Tề Khuynh!?
Trong đầu xoẹt qua hình bóng của cô Mặc Huyền Ca liền lắc đầu, nàng không dám chắc người đó là Tề Khuynh, bởi nếu là cô thì cô sẽ không im lặng đến giờ, đằng này nàng lại thấy cô không có vẻ gì là liên quan đến nó. Và hơn hết là, nữ nhân có thể khiến Tề Thiên Vũ ra tay chở che như vậy là không nhiều, thậm chí chỉ có một, đó là...
Mặc Huyền Ca ảo não, sâu kín thở dài.
Bỏ đi, suy cho cùng vẫn chỉ là suy đoán mơ hồ mà thôi.
___
Sau quyết định dọn ra ở riêng của Tề Khuynh thì trên dưới Tề gia đều không ai dám có ý kiến gì nữa, đương nhiên là Tề Thiên Vũ không ngăn nổi cô thì cũng chẳng ai có thể, hắn chỉ đành hậm hực nhắm một con mở một con mắt xem như qua chuyện, hắn cũng giúp cô mua sẵn một căn chung cư cao cấp nằm giữa lòng thành phố, dù không nói nhưng người làm anh như hắn cũng không muốn thấy em mình phải chịu chút khổ cực.
" Thiên Vũ anh ấy cũng thực rất để tâm đến cậu a, căn hộ này cũng là đẹp và tiện nghi quá mức đi, anh ấy còn giúp cậu trả trước một năm tiền nhà nữa, sướng nhất cậu rồi. " Ninh Ca không khỏi ai thán nhìn căn hộ đẹp đẽ và hiện đại, nàng biết những điều này là hiển nhiên Tề Thiên Vũ muốn làm, chỉ là dạo gần đây có nghe nói cô và anh chiến tranh lạnh nên muốn chọc cô thôi.
Tề Khuynh ảo não lắc đầu, " Anh ấy rất tốt, nhưng như vậy là có hơi tốt quá rồi. "
Ninh Ca nghe liền bĩu môi, nhìn cô đầy khinh thường. " Người ta ước còn không được, cậu ở đó mà chê. Không thì cậu kiếm cho anh ấy một người bạn đi. "
" Anh ấy còn thiếu bạn sao? "
Ninh Ca chuyển sang ánh mắt chê bai cô đầu óc chậm chạp, nàng nói. " Không phải, bạn mà tôi nói là nửa kia của anh ấy, không phải bạn bè bình thường. "
Tề Khuynh cuối cùng cũng bắt được ý nghĩ của nàng, cô hai mắt sáng quắc, hỏi. " Việc này được sao? Anh ấy còn chả gần nữ nhân nào. "
Ninh Ca tặc lưỡi, lắc đầu. " Bởi không gần thì chúng ta giúp anh ấy gần. "
Tề Khuynh nhường như cảm thấy có mùi nguy hiểm lẫn quẫn đâu đây, cô nhìn Ninh Ca đầy vẻ nghi hoặc, cũng không biết nàng lại sắp bày ra trò gì.
***
Tiếng gọi của Lâm Anh vang lên làm gián đoạn khoảnh khắc mùi mẫn của cả hai. Mặc Huyền Ca giật mình đẩy ra Tề Khuynh, nghiêng đầu nhìn cửa thang máy đã mở lúc nào không hay, nàng lúc nãy chỉ lo tức giận cô, lại không để ý đến tiếng thông báo mở cửa của thang máy, bây giờ bị Lâm Anh bắt gặp, còn là trong cái hoàn cảnh như thế này, nàng thực không biết trốn mặt đi đâu.
Tề Khuynh bị đẩy ra cũng không hoảng, cô bình tĩnh chỉnh lại cổ áo như không có chuyện gì xảy ra, giả vờ ho khan một tiếng liền lấy lại vẻ mặt đạm mạc* của mình. " Tôi và Mặc tổng lúc nãy có tý việc cần trao đổi nhỏ chị đừng để tâm, chắc tới giờ làm việc rồi, tôi xin phép đi trước. "
*Đạm mạc: chỉ thái độ lạt lẻo và thờ ơ.
Tề Khuynh ngụ ý xâu xa một hơi liền sải chân bước qua người Lâm Anh, cô chắc cũng đoán được Lâm Anh đã biết một số chuyện nên cũng không giải thích nhiều, cứ mặc chị nghĩ sao thì nghĩ, suy cho cùng bị bắt quả tan vẫn là bị, lời nói ít nhiều cũng chỉ là qua loa.
Nhìn Tề Khuynh không phủ nhận cũng không thừa nhận cứ thế rời đi, Mặc Huyền Ca trong lòng dư vị chua xót không nói nên lời, cảm giác này cứ như là không cam nguyện một chuyện gì đó được giải quyết qua loa vậy, nàng trong một khoảnh khắc nào đó cũng muốn cô đứng lại nói với Lâm Anh rằng về mối quan hệ của cả hai, chứ không phải là bóng lưng đơn bạc của cô hiện giờ.
Lâm Anh dường như bắt được một điểm đau lòng trong ánh mắt của Mặc Huyền Ca, thú thật, đi theo nàng lâu như vậy, chị cũng chưa một lần chứng kiến loại cảm xúc như vậy trong mắt nàng, nàng đó giờ chị biết là nữ nhân lãnh diễm kiêu ngạo với đời, sẽ không vì thứ tình cảm này mà ảnh hướng đến cảm xúc cá nhân. Chung quy, nàng vẫn là đã thay đổi.!
" Mặc tổng, lúc nãy...tôi vẫn chưa thấy gì..."
" Quên đi. "
Mặc Huyền Ca đơn giản bỏ lại một câu rồi lạnh lùng cước bộ rời đi, có lẽ là ở công ty nên Tề Khuynh mới cư xử như vậy, nếu đổi lại là nàng thì nàng cũng sẽ làm vậy thôi, suy cho cùng vẫn là không trách ai được, nàng nghĩ.
Sau khi trở về chỗ làm việc, Tề Khuynh liền vùi đầu cắm mặt vào màn hình laptop, chuyện ban nãy cô đương nhiên cũng có nghĩ đến hành động của mình, nhưng là suy nghĩ rất đơn giản, lấy tính cách của Mặc Huyền Ca, nếu loại chuyện như vậy bị nhân viên bắt gặp thì hẳn là nàng sẽ cảm thấy bản thân không đứng đắn, và tự tôn của nàng cũng rất cao, nàng sẽ cảm thấy vô cùng mất mặt với việc hôn hít như vậy ở nơi công sở. Mà Tề Khuynh cũng bởi suy nghĩ về việc đó nên trước mặt Lâm Anh, cô mới có hành động và lời nói tạo khoảng cách với nàng như thế.
Mặc Huyền Ca cũng không nghĩ nhiều đến sự việc đấy nữa, nàng trở về phòng làm việc, mở laptop lên, thấy có một cuộc gọi từ người tên A Sở liền nhấn bắt máy, đầu dây bên kia lên tiếng.
" Mặc tổng, theo như điều tra bên chủ tịch công ty giải trí RM entertainment thì ông ta đã nói rằng, đêm hôm diễn ra buổi tiệc thành lập ông ta có quay trở về phòng của mình nghỉ ngơi. Nhưng lúc đó vì quá say nên ông ta cũng không nhớ rõ lắm, ông ta nói hình như lúc mình trở về phòng cũng có một người theo sau, người này ông ta không phân được nam nữ, chỉ nói là khá cao, dáng người cũng không quá giống nam nhân, nhưng cũng không mảnh khảnh như nữ nhân. " .
Mặc Huyền Ca nghe liền biết người của mình đang báo cáo về việc điều tra tìm người đêm diễn ra buổi tiệc kỉ niệm thành lập của Fashion Star, sự việc này nghe thì đơn giản nhưng lại khá rắc rối vì có kẻ đứng sau cản trở điều tra, kẻ này bịt kín các đầu mối điều tra của nàng, ngay cả camera hành lan đêm đó cũng dễ dàng bị kẻ này phá đi, kể cả nhân viên có mặt làm việc đêm đó cũng không nói không rằng xin nghỉ việc rồi biến mất, nàng có nhiều lần cho người đến tìm bọn họ nhưng đến rồi lại hay tin bọn họ chuyển đi, làm hại nàng việc điều tra kéo dài đến bây giờ.
" Ông ta còn nói gì nữa không? " Mặc Huyền Ca lạnh nhạt hỏi một câu.
" Ông ta nói người này lúc đó bộ dạng cũng say khướt giống ông ta, đi đứng chao đảo phải vịn tường, tuy không thấy mặt nhưng ông ta khẳng định người này 70% là nữ nhân. " Đầu dây bên kia có tiếng như vừa lật một trang giấy.
" Vậy vấn đề này có liên quan gì đến Tề Thiên Vũ dạo này cùng ông ta thân thiết không? "
" Ông ta bảo rằng, sau đêm hôm đó thì Tề thị đột nhiên gửi đến ông ta lời mời hợp tác, Tề Thiên Vũ còn đích thân hẹn ông ta dùng bữa. Cả hai lúc đầu chỉ bàn về chuyện hợp tác, nhưng sau đó Tề Thiên Vũ lại có thái độ nói bóng gió về việc đêm hôm diễn ra buổi tiệc nên ông ta cũng biết ý cân nhắc bản thân không đề cập đến chuyện ấy nữa. Sau ngày ấy, ông ta cũng tự biết Tề Thiên Vũ định dùng họp tác lần này để nhắc nhở ông ta quên đi chuyện đêm đó, nên mãi về sau ông ta cũng xem như là quên mất đi chuyện này. "
Để đánh đổi từng ấy thông tin, Mặc Huyền Ca cũng đã phải trả giá bằng một bản họp đồng có giá trị, dù công ty giải trí này chỉ thuộc dạng tầm trung và nó chẳng tạo được ảnh hưởng gì nhiều cho sự quảng bá trang sức của Mặc thị.
" Còn gì nữa không? "
" Dạ không thưa Mặc tổng, chúng tôi sẽ tăng tốc điều tra thêm nữa để sớm cho cô một kết quả, xin cô cứ yên tâm. " A Sở giọng điệu chuyên nghiệp chắc chắn.
Mặc Huyền Ca không nói thêm gì nữa, nàng ấn nút tắt máy, đầu óc rơi vào trâm tư suy nghĩ.
Việc này cư nhiên có liên quan đến Tề Thiên Vũ, hắn rốt cuộc chính là kẻ đứng sau quấy phá nàng điều tra, bởi cũng chỉ có hắn mới có đủ năng lực làm như vậy, nhưng hắn nhúng tay vào chuyện này làm gì? Chẳng lẽ hắn biết được chuyện gì đó sao? Bỗng nàng nhớ đến hai chữ " nữ nhân " mà A Sở nhắc đến.
Tề Thiên Vũ, nữ nhân...
Tề Khuynh!?
Trong đầu xoẹt qua hình bóng của cô Mặc Huyền Ca liền lắc đầu, nàng không dám chắc người đó là Tề Khuynh, bởi nếu là cô thì cô sẽ không im lặng đến giờ, đằng này nàng lại thấy cô không có vẻ gì là liên quan đến nó. Và hơn hết là, nữ nhân có thể khiến Tề Thiên Vũ ra tay chở che như vậy là không nhiều, thậm chí chỉ có một, đó là...
Mặc Huyền Ca ảo não, sâu kín thở dài.
Bỏ đi, suy cho cùng vẫn chỉ là suy đoán mơ hồ mà thôi.
___
Sau quyết định dọn ra ở riêng của Tề Khuynh thì trên dưới Tề gia đều không ai dám có ý kiến gì nữa, đương nhiên là Tề Thiên Vũ không ngăn nổi cô thì cũng chẳng ai có thể, hắn chỉ đành hậm hực nhắm một con mở một con mắt xem như qua chuyện, hắn cũng giúp cô mua sẵn một căn chung cư cao cấp nằm giữa lòng thành phố, dù không nói nhưng người làm anh như hắn cũng không muốn thấy em mình phải chịu chút khổ cực.
" Thiên Vũ anh ấy cũng thực rất để tâm đến cậu a, căn hộ này cũng là đẹp và tiện nghi quá mức đi, anh ấy còn giúp cậu trả trước một năm tiền nhà nữa, sướng nhất cậu rồi. " Ninh Ca không khỏi ai thán nhìn căn hộ đẹp đẽ và hiện đại, nàng biết những điều này là hiển nhiên Tề Thiên Vũ muốn làm, chỉ là dạo gần đây có nghe nói cô và anh chiến tranh lạnh nên muốn chọc cô thôi.
Tề Khuynh ảo não lắc đầu, " Anh ấy rất tốt, nhưng như vậy là có hơi tốt quá rồi. "
Ninh Ca nghe liền bĩu môi, nhìn cô đầy khinh thường. " Người ta ước còn không được, cậu ở đó mà chê. Không thì cậu kiếm cho anh ấy một người bạn đi. "
" Anh ấy còn thiếu bạn sao? "
Ninh Ca chuyển sang ánh mắt chê bai cô đầu óc chậm chạp, nàng nói. " Không phải, bạn mà tôi nói là nửa kia của anh ấy, không phải bạn bè bình thường. "
Tề Khuynh cuối cùng cũng bắt được ý nghĩ của nàng, cô hai mắt sáng quắc, hỏi. " Việc này được sao? Anh ấy còn chả gần nữ nhân nào. "
Ninh Ca tặc lưỡi, lắc đầu. " Bởi không gần thì chúng ta giúp anh ấy gần. "
Tề Khuynh nhường như cảm thấy có mùi nguy hiểm lẫn quẫn đâu đây, cô nhìn Ninh Ca đầy vẻ nghi hoặc, cũng không biết nàng lại sắp bày ra trò gì.
***