Chương : 241
Nhà họ Châu tại Trung Nguyên cũng là một trong mấy đại gia tộc quyền
thế, sức ảnh hưởng vô cùng lớn, mặc dù ra tay tại Du Châu, nhưng nếu thật
sự giết Châu Tuân Phi, Châu gia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Lục Trần ở Du Châu có thể làm được một tay che trời, nhưng đó là vì có
Tạ Vĩ Hào chống đỡ cho anh.
Rời khỏi Du Châu, anh vẫn chưa thể thật sự đấu tay đôi cùng những gia
tộc quyền thế kia.
Trừ phi là một cuộc chiến vô cùng khó khăn cấp bách.
Nhưng xã hội bây giờ vội vã chỉ là hạ sách, lợi dụng quan hệ khắp nơi
cùng với năng lực uy hϊế͙p͙ của bản thân giải quyết vấn đề, mới thật sự là
thượng sách.
Nói trắng ra, chính là Lục Trần căn cơ vẫn chưa ổn định.
Kỳ thật cho dù thân phận ông chủ khoa học kỹ thuật Di Kỳ công bố ra, tứ
đại gia tộc ở Du Châu, trong lòng bọn họ vẫn là xem thường Lục Trần.
Xã hội này, không phải người có nhiều tiền đều có thể làm ông chủ.
Cạnh tranh chân chính là nội tình trong gia tộc và mạng lưới quan hệ của
gia tộc.
Có điều dù là tứ đại gia tộc quyền quý, cũng không gia nhập được cái
tầng lớp "có tiền có quyền".
Bất kể là Tả gaia, hay là Trần gia, khoảng cách bước vào xã hội "nhiều
tiền'' nhất thật sự còn có rất nhiều chênh lệch.
Lục Trần có tư cách này, sau khi bố anh giải tán nhà họ Lục ở thủ đô, anh
biến thành một người giàu có mới nổi, trong mắt những lão 'nhiều tiền’' kia,
anh cũng chỉ là một kẻ 'mới có tiền'.
'Nhiều tiền', là loại cảnh giới mà tất cả gia tộc quyền thế đều muốn theo
đuổi
Nếu như Lục Trần có một ngày có thể bước vào cảnh giới ‘Nhiều Tiền', thì
nhà họ Lục do anh dẫn dắt sau này, mới được cho là gia tộc quyền quý thật
sự.
Đến lúc đó, chỉ cần Châu Tuân Phi dám đến trêu chọc anh cho dù là ở Du
Châu, hay là ở đâu, anh cũng dám dễ dàng giết Châu Tuân Phi.
Bởi vì khi đó cả gia tộc của anh, sẽ có đầy đủ năng lực áp chế chuyện
này.
Nhưng anh cách cảnh giới kia, còn phải đi con đường rất dài.
"Ừ, tôi biết." Đỗ Phi gật gật đầu, quay người nhìn về phía Tằng Tín, "Gọi
điện thoại hỏi Hồ Bưu, bọn họ lúc nào trở về."
Hồ Bưu đưa Trương Vĩ đi bệnh viện, nơi này cách đó không xa có bệnh
viện, nếu như không xếp hàng, hẳn là rất nhanh.
Chuyện này chắc chắn không thể kéo dài, đối phương biết sát thủ thất
thủ, ắt sẽ có cảnh giác, bọn họ muốn áp chế đối phương trước.
Như vậy hiện tại người duy nhất có thể liên lạc với Châu Tuân Phi chính
là Trương Vĩ.
Mà lúc này Châu Tuân Phi đang cùng Tả Thanh Thành ở Tả gia mở tiệc
rượu.
"Ông Châu, tôi cảm thấy người ông phái đi ám sát Lục Trần, thật sự rất
không lý trí." Tả Thanh Thành bưng chén rượu lên cùng Châu Tuân Phi cụng
một cái nói.
Bởi vì cái gọi là kẻ thù của kẻ thù, chính là bạn.
Tuy lần trước Tả Thanh Thành bị Châu Tuân Phi vả vào mặt, ngay cả
nguồn cung đá thô nhà họ Tả cũng bị Châu Tuân Phi thắng đi, nhưng về sau
Lục Trần tung một cước, khiến hai người họ có chung một kẻ thù.
Đó chính là Lục Trần.
Cho nên hai người liên hợp lại đối phó Lục Trần.
"Như vậy là sao?" Châu Tuân Phi uống một hớp rượu đỏ trong tay, hỏi.
Tả Thanh Thành từ tốn nhấc bình rượu, rót cho Châu Tuân Phi, nói: "Ông
còn không biết sao, Lục Trần có quan hệ với Tạ Vĩ Hào, tuy chúng ta không
biết thân phận cụ thể của Lục Trần, nhưng nếu như hắn xảy ra bất cứ chuyện
gì ở Du Châu, cho dù là Tạ Vĩ Hào, hay là người sau lưng Lục Trần, chắc
chắn sẽ không chịu để yên."
Hiện tại Du Châu rất nhiều người, đều đang suy đoán, Lục Trần có thể là
thế tử gia tộc ở thủ đô hoặc là nơi nào khác.
Có điều nhắc đến quan hệ của anh với Tạ Vĩ Hào, hai người lại cơ bản
đều nói giọng ở thủ đô cho nên càng nhiều người cảm thấy Lục Trần là đến từ
nhà họ Lục ở thủ đô.
Châu Tuân Phi nhíu mày, thật sự là hắn không có điều tra rõ ràng thân
phận Lục Trần, nếu như phía sau Lục Trần thật sự là Tạ Vĩ Hào, vậy thì thật
là có chút phiền toái.
"Còn nữa, tôi cảm thấy người ông phái đi, chắc chắn không giết được Lục
Trần."
Tả Thanh Thành giải thích nói: "Ông vẫn chưa nghe nói à, thời gian trước,
nhà họ Trương mời võ đạo cường Đông Phương Long tới khiêu chiến Lục
Trần, làm tất cả mọi người cho rằng Lục Trần thất bại, không ngờ Lục Trần lại
bại Đông Phương Long dễ như trở bàn tay đánh, anh biết cuối cùng nhà họ
Trương trả giá thế nào không?"
Châu Tuân Phi kinh ngạc, không ngờ Lục Trần còn có thân thủ mạnh như
thế, hắn cũng đã được nghe nói tới sự nổi danh của Đông Phương Long, là
võ đạo cường giả chân chính, không ngờ lại bại bởi Lục Trần, nói như vậy,
sát thủ hắn phái đi thật sự là không thể giết được Lục Trần, ngược lại sẽ đánh
rắn động cỏ.
Châu Tuân Phi có chút hối hận, sớm biết đã hỏi Tả Thanh Thành trước.
"Anh nói tiếp đi." Châu Tuân Phi gật gật đầu nói.
"Lúc ấy hắn thiếu chút nữa khiến toàn bộ nhà họ Trương phá sản, đương
nhiên, điều này có chút khoa trương, nhưng nhà họ Trương đúng là bị hắn
cho sa hố thảm rồi, bên ngoài kinh tế tổn thất liền tới 3 tỷ, nhưng cộng thêm
thanh danh nhà họ Trương… Tổn thất của nhà họ Trương ít nhất phải năm
tỷ,có thể nói là lực sát thương cực lớn, nghe nói cuối cùng Trương Đạo Trung
còn tự mình đi tìm Lục Trần cầu hoà, bọn họ thật sự sợ rồi." Tả Thanh Thành
nói xong, cũng rót đầy rượu, sau đó từ tốn đặt bình rượu ở trêи mặt bàn thủy
tinh.
"Cái gì, tên nhãi kia ác như vậy? Hắn còn có bao nhiêu năng lực, chỉ dựa
vào Tạ Vĩ Hào không thể làm được…" Chau Tuân Phi kinh hãi nói.
"Ông Châu, ông còn không tin, ông nghe tôi hiến kế cho."
Tả Thanh Thành bưng chén lên cùng Châu Tuân Phi cụng ly, sau đó một
mình uống nửa chén, còn nói thêm: "Tập đoàn cao ốc của nhà họ Trương bị
hắn thiêu cháy toàn bộ, nghe nói ngay cả văn kiện cơ mật đều không lấy ra
được , ít nhất phải tổn thất 1 tỷ. Dự án vịnh Bích Thủy nhà họ Trương đầu tư
vào gần 1 tỷ, đã xây xong đang tu sửa, nhưng bị Lục Trần 'bùm' một tiếng cho
san thành bình địa. Còn có Lục Đảo của nhà họ Trương, cộng thêm đất xây
dựng còn có đầu tư trong tương lai, cũng không dưới 1 tỷ, nhưng bị Lục Trần
nhắm tới. Ngoài tổn thất ba thứ này, nhà họ Trương thiệt thòi ba tỷ, các loại
tổn thất bên trong, còn có thể diện nhà họ Trương tại Du Châu đều mất hết,
những cái này cộng vào, nhà họ Trương có phải bị tổn thương nguyên khí
cực mạnh hay không?
Châu Tuân Phi biến sắc, không nghĩ tới Lục Trần làm được như thế, việc
này hoàn toàn vượt ra ngoài dự đoán của ông ta.
Lúc trước ông ta vẫn cho là Lục Trần cùng lắm chỉ là một tên khai thác,
giết thì giết, chỉ cần hắn có thể lấy lại nguồn cung đá thô là được.
Bây giờ suy nghĩ lại, có thể phá nát nhà họ Trương, ông ta còn dám nói
anh ta chỉ là một tên khai thác đá sao?
Hơn nữa anh còn có Tạ Vĩ Hào nâng đỡ.
Nhà họ Châu bọn họ tại thủ đô cũng có chỗ dựa, những thay đổi trong
năm nay, nhà họ Châu bọn họ cũng từng phân tích.
Tạ Vĩ Hào tới Du Châu, cũng không phải kiểu hạ cấp về quê như vẻ bề
ngoài, mà là tới mạ thêm một lớp vàng mà thôi, ông ta ở Du Châu chỉ cần
không phạm sai lầm, sau khi trở về cơ bản muốn thăng một chức, người
đứng sau lưng Lục Trần lớn như vậy, vậy mà ông ta muốn ám sát Lục Trần,
đây quả thực là Châu gia bọn họ tự tìm phiền phức.
Châu Tuân Phi hiểu rõ, không nói gì thêm, vội vàng gọi điện thoại nói với
tên hắn phái đi ám sát Lục Trần dừng lại.
"Hi vọng còn kịp.” Châu Tuân Phi gọi điện thoại, nội tâm có chút lo lắng
nghĩ.
Nhìn sắc mặt lo lắng của Châu Tuân Phi, Tả Thanh Thành hiểu ý cười
cười, nói: "Ông Châu, tôi có một cách tốt hơn, có thể khiến Lục Trần ngoan
ngoãn giao nguồn cung đá thô cho hai chúng ta."
thế, sức ảnh hưởng vô cùng lớn, mặc dù ra tay tại Du Châu, nhưng nếu thật
sự giết Châu Tuân Phi, Châu gia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Lục Trần ở Du Châu có thể làm được một tay che trời, nhưng đó là vì có
Tạ Vĩ Hào chống đỡ cho anh.
Rời khỏi Du Châu, anh vẫn chưa thể thật sự đấu tay đôi cùng những gia
tộc quyền thế kia.
Trừ phi là một cuộc chiến vô cùng khó khăn cấp bách.
Nhưng xã hội bây giờ vội vã chỉ là hạ sách, lợi dụng quan hệ khắp nơi
cùng với năng lực uy hϊế͙p͙ của bản thân giải quyết vấn đề, mới thật sự là
thượng sách.
Nói trắng ra, chính là Lục Trần căn cơ vẫn chưa ổn định.
Kỳ thật cho dù thân phận ông chủ khoa học kỹ thuật Di Kỳ công bố ra, tứ
đại gia tộc ở Du Châu, trong lòng bọn họ vẫn là xem thường Lục Trần.
Xã hội này, không phải người có nhiều tiền đều có thể làm ông chủ.
Cạnh tranh chân chính là nội tình trong gia tộc và mạng lưới quan hệ của
gia tộc.
Có điều dù là tứ đại gia tộc quyền quý, cũng không gia nhập được cái
tầng lớp "có tiền có quyền".
Bất kể là Tả gaia, hay là Trần gia, khoảng cách bước vào xã hội "nhiều
tiền'' nhất thật sự còn có rất nhiều chênh lệch.
Lục Trần có tư cách này, sau khi bố anh giải tán nhà họ Lục ở thủ đô, anh
biến thành một người giàu có mới nổi, trong mắt những lão 'nhiều tiền’' kia,
anh cũng chỉ là một kẻ 'mới có tiền'.
'Nhiều tiền', là loại cảnh giới mà tất cả gia tộc quyền thế đều muốn theo
đuổi
Nếu như Lục Trần có một ngày có thể bước vào cảnh giới ‘Nhiều Tiền', thì
nhà họ Lục do anh dẫn dắt sau này, mới được cho là gia tộc quyền quý thật
sự.
Đến lúc đó, chỉ cần Châu Tuân Phi dám đến trêu chọc anh cho dù là ở Du
Châu, hay là ở đâu, anh cũng dám dễ dàng giết Châu Tuân Phi.
Bởi vì khi đó cả gia tộc của anh, sẽ có đầy đủ năng lực áp chế chuyện
này.
Nhưng anh cách cảnh giới kia, còn phải đi con đường rất dài.
"Ừ, tôi biết." Đỗ Phi gật gật đầu, quay người nhìn về phía Tằng Tín, "Gọi
điện thoại hỏi Hồ Bưu, bọn họ lúc nào trở về."
Hồ Bưu đưa Trương Vĩ đi bệnh viện, nơi này cách đó không xa có bệnh
viện, nếu như không xếp hàng, hẳn là rất nhanh.
Chuyện này chắc chắn không thể kéo dài, đối phương biết sát thủ thất
thủ, ắt sẽ có cảnh giác, bọn họ muốn áp chế đối phương trước.
Như vậy hiện tại người duy nhất có thể liên lạc với Châu Tuân Phi chính
là Trương Vĩ.
Mà lúc này Châu Tuân Phi đang cùng Tả Thanh Thành ở Tả gia mở tiệc
rượu.
"Ông Châu, tôi cảm thấy người ông phái đi ám sát Lục Trần, thật sự rất
không lý trí." Tả Thanh Thành bưng chén rượu lên cùng Châu Tuân Phi cụng
một cái nói.
Bởi vì cái gọi là kẻ thù của kẻ thù, chính là bạn.
Tuy lần trước Tả Thanh Thành bị Châu Tuân Phi vả vào mặt, ngay cả
nguồn cung đá thô nhà họ Tả cũng bị Châu Tuân Phi thắng đi, nhưng về sau
Lục Trần tung một cước, khiến hai người họ có chung một kẻ thù.
Đó chính là Lục Trần.
Cho nên hai người liên hợp lại đối phó Lục Trần.
"Như vậy là sao?" Châu Tuân Phi uống một hớp rượu đỏ trong tay, hỏi.
Tả Thanh Thành từ tốn nhấc bình rượu, rót cho Châu Tuân Phi, nói: "Ông
còn không biết sao, Lục Trần có quan hệ với Tạ Vĩ Hào, tuy chúng ta không
biết thân phận cụ thể của Lục Trần, nhưng nếu như hắn xảy ra bất cứ chuyện
gì ở Du Châu, cho dù là Tạ Vĩ Hào, hay là người sau lưng Lục Trần, chắc
chắn sẽ không chịu để yên."
Hiện tại Du Châu rất nhiều người, đều đang suy đoán, Lục Trần có thể là
thế tử gia tộc ở thủ đô hoặc là nơi nào khác.
Có điều nhắc đến quan hệ của anh với Tạ Vĩ Hào, hai người lại cơ bản
đều nói giọng ở thủ đô cho nên càng nhiều người cảm thấy Lục Trần là đến từ
nhà họ Lục ở thủ đô.
Châu Tuân Phi nhíu mày, thật sự là hắn không có điều tra rõ ràng thân
phận Lục Trần, nếu như phía sau Lục Trần thật sự là Tạ Vĩ Hào, vậy thì thật
là có chút phiền toái.
"Còn nữa, tôi cảm thấy người ông phái đi, chắc chắn không giết được Lục
Trần."
Tả Thanh Thành giải thích nói: "Ông vẫn chưa nghe nói à, thời gian trước,
nhà họ Trương mời võ đạo cường Đông Phương Long tới khiêu chiến Lục
Trần, làm tất cả mọi người cho rằng Lục Trần thất bại, không ngờ Lục Trần lại
bại Đông Phương Long dễ như trở bàn tay đánh, anh biết cuối cùng nhà họ
Trương trả giá thế nào không?"
Châu Tuân Phi kinh ngạc, không ngờ Lục Trần còn có thân thủ mạnh như
thế, hắn cũng đã được nghe nói tới sự nổi danh của Đông Phương Long, là
võ đạo cường giả chân chính, không ngờ lại bại bởi Lục Trần, nói như vậy,
sát thủ hắn phái đi thật sự là không thể giết được Lục Trần, ngược lại sẽ đánh
rắn động cỏ.
Châu Tuân Phi có chút hối hận, sớm biết đã hỏi Tả Thanh Thành trước.
"Anh nói tiếp đi." Châu Tuân Phi gật gật đầu nói.
"Lúc ấy hắn thiếu chút nữa khiến toàn bộ nhà họ Trương phá sản, đương
nhiên, điều này có chút khoa trương, nhưng nhà họ Trương đúng là bị hắn
cho sa hố thảm rồi, bên ngoài kinh tế tổn thất liền tới 3 tỷ, nhưng cộng thêm
thanh danh nhà họ Trương… Tổn thất của nhà họ Trương ít nhất phải năm
tỷ,có thể nói là lực sát thương cực lớn, nghe nói cuối cùng Trương Đạo Trung
còn tự mình đi tìm Lục Trần cầu hoà, bọn họ thật sự sợ rồi." Tả Thanh Thành
nói xong, cũng rót đầy rượu, sau đó từ tốn đặt bình rượu ở trêи mặt bàn thủy
tinh.
"Cái gì, tên nhãi kia ác như vậy? Hắn còn có bao nhiêu năng lực, chỉ dựa
vào Tạ Vĩ Hào không thể làm được…" Chau Tuân Phi kinh hãi nói.
"Ông Châu, ông còn không tin, ông nghe tôi hiến kế cho."
Tả Thanh Thành bưng chén lên cùng Châu Tuân Phi cụng ly, sau đó một
mình uống nửa chén, còn nói thêm: "Tập đoàn cao ốc của nhà họ Trương bị
hắn thiêu cháy toàn bộ, nghe nói ngay cả văn kiện cơ mật đều không lấy ra
được , ít nhất phải tổn thất 1 tỷ. Dự án vịnh Bích Thủy nhà họ Trương đầu tư
vào gần 1 tỷ, đã xây xong đang tu sửa, nhưng bị Lục Trần 'bùm' một tiếng cho
san thành bình địa. Còn có Lục Đảo của nhà họ Trương, cộng thêm đất xây
dựng còn có đầu tư trong tương lai, cũng không dưới 1 tỷ, nhưng bị Lục Trần
nhắm tới. Ngoài tổn thất ba thứ này, nhà họ Trương thiệt thòi ba tỷ, các loại
tổn thất bên trong, còn có thể diện nhà họ Trương tại Du Châu đều mất hết,
những cái này cộng vào, nhà họ Trương có phải bị tổn thương nguyên khí
cực mạnh hay không?
Châu Tuân Phi biến sắc, không nghĩ tới Lục Trần làm được như thế, việc
này hoàn toàn vượt ra ngoài dự đoán của ông ta.
Lúc trước ông ta vẫn cho là Lục Trần cùng lắm chỉ là một tên khai thác,
giết thì giết, chỉ cần hắn có thể lấy lại nguồn cung đá thô là được.
Bây giờ suy nghĩ lại, có thể phá nát nhà họ Trương, ông ta còn dám nói
anh ta chỉ là một tên khai thác đá sao?
Hơn nữa anh còn có Tạ Vĩ Hào nâng đỡ.
Nhà họ Châu bọn họ tại thủ đô cũng có chỗ dựa, những thay đổi trong
năm nay, nhà họ Châu bọn họ cũng từng phân tích.
Tạ Vĩ Hào tới Du Châu, cũng không phải kiểu hạ cấp về quê như vẻ bề
ngoài, mà là tới mạ thêm một lớp vàng mà thôi, ông ta ở Du Châu chỉ cần
không phạm sai lầm, sau khi trở về cơ bản muốn thăng một chức, người
đứng sau lưng Lục Trần lớn như vậy, vậy mà ông ta muốn ám sát Lục Trần,
đây quả thực là Châu gia bọn họ tự tìm phiền phức.
Châu Tuân Phi hiểu rõ, không nói gì thêm, vội vàng gọi điện thoại nói với
tên hắn phái đi ám sát Lục Trần dừng lại.
"Hi vọng còn kịp.” Châu Tuân Phi gọi điện thoại, nội tâm có chút lo lắng
nghĩ.
Nhìn sắc mặt lo lắng của Châu Tuân Phi, Tả Thanh Thành hiểu ý cười
cười, nói: "Ông Châu, tôi có một cách tốt hơn, có thể khiến Lục Trần ngoan
ngoãn giao nguồn cung đá thô cho hai chúng ta."