Chương : 255
Lúc này ở Du Châu xa xôi, nhóm người yêu thích đá thô đều đang nhìn màn
hình tivi vẻ mặt mong chờ.
Nếu Lục Trần nắm chắc được trận đấu này, Du Châu sẽ được tiến vào vòng
tứ kết, đây là độ cao trước nay chưa từng có.
Mấy ông già Trương Sinh Kiều cũng đều có chút hồi hộp.
Đối với tiền gì đó mà nói, bọn họ đều không hề có hứng thú, bọn họ dù sao
cũng đã là một trong tứ đại gia tộc.
Tới độ tuổi này của bọn họ rồi, thứ để ý nhất chỉ có thanh danh.
Đối với các công ty đá quý đó mà nói, danh tiếng của Du Châu trong giới đá
thô càng cao thì sẽ càng khiến cho thị trường đá quý ở nơi này phát triển sôi
nổi.
Trước mặt hàng vạn công chúng, người nhân viên cuối cùng cũng cắt ngọc
ra, đầu tiên cậu dùng dụng cụ tiên tiến để kiểm tra chủng loại của ngọc, sau
đó mới đặt ngọc vào trong khay cân trọng lượng.
"Kim cương, 54 gam, sai số 14 gam." Nhân viên công tác kinh ngạc mất mấy
giây, cuối cùng cũng đọc ra.
Hắn ta không khỏi liếc nhìn Lục Trần một cái thật lâu, hắn làm công việc này
đã hơn hai mươi năm nhưng hôm nay là lần đầu tiên hắn thấy một cao thủ
cược đá như Lục Trần.
Lúc trước hắn còn cho rằng Lục Trần chỉ là đang làm trò, chắc chắn là đoán
mò thôi nhưng lần này hắn hiểu được, sao có thể hai lần liên tục đều có thể
đoán mò chuẩn như vậy?
Đây là cao thủ chân chính rồi.
Ông già run lên, vội vàng tiến lên xem xét nhưng càng xem, sắc mặt càng khó
coi.
Ông ta bỗng nhiên quay lại nhìn chằm chằm Lục Trần, trầm giọng hỏi: "Cậu
làm như thế nào?"
Lục Trần thản nhiên liếc nhìn ông già một cái sau đó quay người đi thẳng
xuống đài thi đấu.
Lúc này MC cũng tuyên bố Lục Trần thắng cuộc, trở thành tuyển thủ đầu tiên
trong top 10 đại cao thủ tiến vào vòng tứ kết.
Nhìn thấy Lục Trần xuống sân khấu, tất cả mọi người đều sôi nổi vỗ tay.
Nói thật, có thể vào đến vòng 16 người đã là một sư phụ rồi, chỉ cần xin bọn
họ chỉ bảo cho vài câu, không chừng cũng kiếm được khối tiền.
Đặc biệt là mấy công ty đá quý kia, bình thường đều dùng lương cao mời các
bậc thầy cược đá đến làm cố vấn, lúc không có vấn đề gì thì không cần đi
làm, đến lúc gặp phải vấn đề khó thì ra mặt giải quyết một chút là được rồi.
Cho nên đối với những sư phụ cược đá có thực lực, mấy công ty đá quý đều
rất tôn kính.
Vì vậy, Lục Trần vừa mới trở lại bàn, đã có rất nhiều người vây đến chào hỏi.
Đây chính là người tiến vào vòng tứ kết đấy, là top 10 của cả nước, bình
thường chỉ có những tập đoàn lớn chân chính mới có thể mời được họ.
"Lục sư phụ, xin chào, tôi ở Đá quý Hoa Thần…”
"Lục sư phụ, xin chào…”
"Lục sư phụ…"
Một đám thương buôn đá quý không ngừng đưa danh thϊế͙p͙ cho Lục Trần, còn
có công ty còn trả hơn chục triệu một năm để mời anh đến làm cố vấn cho
bọn họ.
Nhưng mà Lục Trần đối với tất cả đều không có hứng thú, lấy lý do cần phải
nghỉ ngơi, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Đối với sự nhiệt tình này của đám thương buôn đá quý, Hoàng Hựu Quân
đành phải thay Lục Trần nhận lấy danh thϊế͙p͙ của bọn họ trước.
"Các vị, mọi người quay về trước đi." Hoàng Hựu Quân không nhiều lời, mọi
người cũng đều gật đầu, bọn họ đương nhiên cũng biết trận đấu cược đá rất
hao tổn tinh thần, nên không dám quấy rầy Lục Trần nghỉ ngơi.
Không qua bao lâu, một tổ thi đấu khác cũng kết thúc, tất cả mọi người đều
chờ mong đến vòng tứ kết.
Lúc này MC lên đài nói: "Căn cứ theo hiệp thương của ban tổ chức, tân thủ
tiến vào top 8 còn phải trải qua thử thách, mới có thể xem như chính thức lọt
vào top 10 sư phụ cược đá của cả nước, đây cũng xem như là trách nhiệm
đối với các công ty đá quý.”
"Thử thách gì chứ?" Dưới sân khấu có người nhất thời nhịn không được hỏi.
MC nhìn người đặt câu hỏi, nói: "Một lần nữa tiếp nhận khiêu chiến của mười
vị sư phụ, nếu thắng hết, mới được tính là chính thức tiến vào top tám người.
Đương nhiên, người khiêu chiến đều là thành viên bên ngoài top tám người,
nếu như thua, người thắng có thể được thẳng tiến vào top 8.”
MC vừa dứt lời, dưới đài nhất thời ồn ào lên, nhưng mà rất nhanh lại im lặng
trở lại, chỉ là có chút đồng tình nhìn Lục Trần và một người trung niên bên
ngoài nữa vừa mới tiến vào top tám người.
Người trung niên vừa mới tiến vào được vòng tứ kết kia nhíu mày thật sâu,
hiển nhiên cảm thấy quy tắc mới này không hợp lý.
Nhưng mà ngay lập tức có người thì thầm bên tai người trung niên đó vài
câu, người trung niên liền đứng dậy rời đi.
Sau đó ánh mắt mọi người lại hướng về phía Lục Trần.
Lúc này Lục Trần vẫn như cũ nhắm mắt dưỡng thần, trêи mặt không có vẻ gì
là dao động.
Nhưng mà Lam Linh cùng Hoàng Hựu Quân lại đã nhíu mày thật sâu.
"Đây là kiểu quy định khí gió gì, mỗi một trận đấu đều hao phí tinh thần như
vậy, lúc này lại phải liên tục khiêu chiến với mười sư phụ cược đá, sao chịu
nổi đây." Lam Linh vô cùng khó hiểu nói.
"Ban tổ chức chắc chắn là cố ý, cố ý muốn làm tiêu hao hết tinh lực của Tiểu
Lục." Hoàng Hựu Quân căm giận nói.
"Đúng rồi, trước đó ông nói cậu Lục đây ở Du Châu đã đánh bại Trịnh Tây
Hòa là thật sao?" Ngô Trung Hoa đột nhiên hỏi.
"Chắc chắn là thật, trận đầu tiên tôi thua Trịnh Tây Hòa, trận thứ hai Tiểu Lục
lên sân khấu, trực tiếp đánh bại Trịnh Tây Hòa, vô số người đều chứng kiến
trận đấu đó đấy." Hoàng Hựu Quân gật đầu, khẳng định nói.
"Vậy tôi biết nguyên nhân bọn họ cố ý sửa đổi quy tắc rồi." Ngô Trung Hoa
cười lạnh nói.
Mấy người đều nhìn Ngô Trung Hoa, Ngô Trung Hoa nói tiếp: "Bởi vì Trịnh
Tây Hòa cũng tham gia cuộc thi, hắn là một trong top 10 mà giờ cậu Lục tiến
vào tứ kết, hắn sợ lại gặp phải cậu Lục cho nên chỉ có thể ra hạ sách này
trước.”
Mọi người vừa nghe xong nhất thời liền hiểu được, bởi vì đều biết Trịnh Tây
Hòa là của Trung Hải, chắc chắn sẽ đại biểu Trung Hải xuất chiến.
"Cái tên Dương Mục kia cũng quá vô sỉ đi, Hiệp hội đá thô Trung Hải của bọn
họ chính là Hiệp hội đá thô có danh tiếng nhất cả nước, vậy mà lại làm ra loại
chuyện vô liêm sỉ này, không sợ bị người trong nghề nhạo báng sao?" Lam
Linh căm giận nói.
Ngô Trung Hoa lắc lắc đầu, nói: "Vậy thì cô không hiểu rồi, chính bởi vì Hiệp
hội đá thô Trung Hải của bọn họ là hiệp hội đá thô có danh tiếng nhất cả nước
cho nên bọn họ mới không thể để Trịnh Tây Hòa thua, ít nhất cũng phải khiến
hắn ngã ngựa tại vòng bán kết, nếu như Trịnh Tây Hòa còn không vào được
vòng bán kết, với cương vị chủ nhà bọn họ sẽ mất hết thể diện.”
Nghe Ngô Trung Hoa nói như vậy, Lam Linh cũng hiểu ra.
Đạo lý này vô cùng đơn giản, chỉ là trong lòng Lam Linh phẫn nộ, chưa kịp
nghĩ đến mà thôi.
Thật ra lúc MC nói ra quy tắc mới xong, dưới đài mọi người đều cơ bản đoán
được thủ đoạn của Hiệp hội Đá Thô Trung Hải, đây là muốn hy sinh Lục Trần
để bảo tồn Trịnh Tây Hòa.
Hành động này vô cùng mất thể diện cũng vô cùng vô sỉ, nhưng đối với Hiệp
hội đá thô Trung Hải mà nói, chỉ cần Trịnh Tây Hòa giành được quán quân,
những cái khác đều không quan trọng, đến lúc đó mặc kệ là tin đồn không
hay ho gì đều sẽ bị làn sóng quán quân bao phủ hết.
Hoàng Hựu Quân cũng vô cùng phẫn nộ, thậm chí lúc này ở Du Châu, đã có
vô số người đang mắng Hiệp hội đá thô Trung Hải chơi xấu.
"Tiểu Lục, cậu có thể kiên trì tiếp hay không?" Hoàng Hựu Quân hỏi Lục Trần.
Lam Linh cùng đám người Ngô Trung Hoa đều nhìn Lục Trần, điều này đối
với Lục Trần mà nói, thật sự rất không công bằng, nhưng bọn họ cũng không
có cách gì, dù sao đây là quy định của ban tổ chức.
Lục Trần chậm rãi mở to mắt, nói: "Không thành vấn đề, nghỉ ngơi một chút là
được rồi."
hình tivi vẻ mặt mong chờ.
Nếu Lục Trần nắm chắc được trận đấu này, Du Châu sẽ được tiến vào vòng
tứ kết, đây là độ cao trước nay chưa từng có.
Mấy ông già Trương Sinh Kiều cũng đều có chút hồi hộp.
Đối với tiền gì đó mà nói, bọn họ đều không hề có hứng thú, bọn họ dù sao
cũng đã là một trong tứ đại gia tộc.
Tới độ tuổi này của bọn họ rồi, thứ để ý nhất chỉ có thanh danh.
Đối với các công ty đá quý đó mà nói, danh tiếng của Du Châu trong giới đá
thô càng cao thì sẽ càng khiến cho thị trường đá quý ở nơi này phát triển sôi
nổi.
Trước mặt hàng vạn công chúng, người nhân viên cuối cùng cũng cắt ngọc
ra, đầu tiên cậu dùng dụng cụ tiên tiến để kiểm tra chủng loại của ngọc, sau
đó mới đặt ngọc vào trong khay cân trọng lượng.
"Kim cương, 54 gam, sai số 14 gam." Nhân viên công tác kinh ngạc mất mấy
giây, cuối cùng cũng đọc ra.
Hắn ta không khỏi liếc nhìn Lục Trần một cái thật lâu, hắn làm công việc này
đã hơn hai mươi năm nhưng hôm nay là lần đầu tiên hắn thấy một cao thủ
cược đá như Lục Trần.
Lúc trước hắn còn cho rằng Lục Trần chỉ là đang làm trò, chắc chắn là đoán
mò thôi nhưng lần này hắn hiểu được, sao có thể hai lần liên tục đều có thể
đoán mò chuẩn như vậy?
Đây là cao thủ chân chính rồi.
Ông già run lên, vội vàng tiến lên xem xét nhưng càng xem, sắc mặt càng khó
coi.
Ông ta bỗng nhiên quay lại nhìn chằm chằm Lục Trần, trầm giọng hỏi: "Cậu
làm như thế nào?"
Lục Trần thản nhiên liếc nhìn ông già một cái sau đó quay người đi thẳng
xuống đài thi đấu.
Lúc này MC cũng tuyên bố Lục Trần thắng cuộc, trở thành tuyển thủ đầu tiên
trong top 10 đại cao thủ tiến vào vòng tứ kết.
Nhìn thấy Lục Trần xuống sân khấu, tất cả mọi người đều sôi nổi vỗ tay.
Nói thật, có thể vào đến vòng 16 người đã là một sư phụ rồi, chỉ cần xin bọn
họ chỉ bảo cho vài câu, không chừng cũng kiếm được khối tiền.
Đặc biệt là mấy công ty đá quý kia, bình thường đều dùng lương cao mời các
bậc thầy cược đá đến làm cố vấn, lúc không có vấn đề gì thì không cần đi
làm, đến lúc gặp phải vấn đề khó thì ra mặt giải quyết một chút là được rồi.
Cho nên đối với những sư phụ cược đá có thực lực, mấy công ty đá quý đều
rất tôn kính.
Vì vậy, Lục Trần vừa mới trở lại bàn, đã có rất nhiều người vây đến chào hỏi.
Đây chính là người tiến vào vòng tứ kết đấy, là top 10 của cả nước, bình
thường chỉ có những tập đoàn lớn chân chính mới có thể mời được họ.
"Lục sư phụ, xin chào, tôi ở Đá quý Hoa Thần…”
"Lục sư phụ, xin chào…”
"Lục sư phụ…"
Một đám thương buôn đá quý không ngừng đưa danh thϊế͙p͙ cho Lục Trần, còn
có công ty còn trả hơn chục triệu một năm để mời anh đến làm cố vấn cho
bọn họ.
Nhưng mà Lục Trần đối với tất cả đều không có hứng thú, lấy lý do cần phải
nghỉ ngơi, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Đối với sự nhiệt tình này của đám thương buôn đá quý, Hoàng Hựu Quân
đành phải thay Lục Trần nhận lấy danh thϊế͙p͙ của bọn họ trước.
"Các vị, mọi người quay về trước đi." Hoàng Hựu Quân không nhiều lời, mọi
người cũng đều gật đầu, bọn họ đương nhiên cũng biết trận đấu cược đá rất
hao tổn tinh thần, nên không dám quấy rầy Lục Trần nghỉ ngơi.
Không qua bao lâu, một tổ thi đấu khác cũng kết thúc, tất cả mọi người đều
chờ mong đến vòng tứ kết.
Lúc này MC lên đài nói: "Căn cứ theo hiệp thương của ban tổ chức, tân thủ
tiến vào top 8 còn phải trải qua thử thách, mới có thể xem như chính thức lọt
vào top 10 sư phụ cược đá của cả nước, đây cũng xem như là trách nhiệm
đối với các công ty đá quý.”
"Thử thách gì chứ?" Dưới sân khấu có người nhất thời nhịn không được hỏi.
MC nhìn người đặt câu hỏi, nói: "Một lần nữa tiếp nhận khiêu chiến của mười
vị sư phụ, nếu thắng hết, mới được tính là chính thức tiến vào top tám người.
Đương nhiên, người khiêu chiến đều là thành viên bên ngoài top tám người,
nếu như thua, người thắng có thể được thẳng tiến vào top 8.”
MC vừa dứt lời, dưới đài nhất thời ồn ào lên, nhưng mà rất nhanh lại im lặng
trở lại, chỉ là có chút đồng tình nhìn Lục Trần và một người trung niên bên
ngoài nữa vừa mới tiến vào top tám người.
Người trung niên vừa mới tiến vào được vòng tứ kết kia nhíu mày thật sâu,
hiển nhiên cảm thấy quy tắc mới này không hợp lý.
Nhưng mà ngay lập tức có người thì thầm bên tai người trung niên đó vài
câu, người trung niên liền đứng dậy rời đi.
Sau đó ánh mắt mọi người lại hướng về phía Lục Trần.
Lúc này Lục Trần vẫn như cũ nhắm mắt dưỡng thần, trêи mặt không có vẻ gì
là dao động.
Nhưng mà Lam Linh cùng Hoàng Hựu Quân lại đã nhíu mày thật sâu.
"Đây là kiểu quy định khí gió gì, mỗi một trận đấu đều hao phí tinh thần như
vậy, lúc này lại phải liên tục khiêu chiến với mười sư phụ cược đá, sao chịu
nổi đây." Lam Linh vô cùng khó hiểu nói.
"Ban tổ chức chắc chắn là cố ý, cố ý muốn làm tiêu hao hết tinh lực của Tiểu
Lục." Hoàng Hựu Quân căm giận nói.
"Đúng rồi, trước đó ông nói cậu Lục đây ở Du Châu đã đánh bại Trịnh Tây
Hòa là thật sao?" Ngô Trung Hoa đột nhiên hỏi.
"Chắc chắn là thật, trận đầu tiên tôi thua Trịnh Tây Hòa, trận thứ hai Tiểu Lục
lên sân khấu, trực tiếp đánh bại Trịnh Tây Hòa, vô số người đều chứng kiến
trận đấu đó đấy." Hoàng Hựu Quân gật đầu, khẳng định nói.
"Vậy tôi biết nguyên nhân bọn họ cố ý sửa đổi quy tắc rồi." Ngô Trung Hoa
cười lạnh nói.
Mấy người đều nhìn Ngô Trung Hoa, Ngô Trung Hoa nói tiếp: "Bởi vì Trịnh
Tây Hòa cũng tham gia cuộc thi, hắn là một trong top 10 mà giờ cậu Lục tiến
vào tứ kết, hắn sợ lại gặp phải cậu Lục cho nên chỉ có thể ra hạ sách này
trước.”
Mọi người vừa nghe xong nhất thời liền hiểu được, bởi vì đều biết Trịnh Tây
Hòa là của Trung Hải, chắc chắn sẽ đại biểu Trung Hải xuất chiến.
"Cái tên Dương Mục kia cũng quá vô sỉ đi, Hiệp hội đá thô Trung Hải của bọn
họ chính là Hiệp hội đá thô có danh tiếng nhất cả nước, vậy mà lại làm ra loại
chuyện vô liêm sỉ này, không sợ bị người trong nghề nhạo báng sao?" Lam
Linh căm giận nói.
Ngô Trung Hoa lắc lắc đầu, nói: "Vậy thì cô không hiểu rồi, chính bởi vì Hiệp
hội đá thô Trung Hải của bọn họ là hiệp hội đá thô có danh tiếng nhất cả nước
cho nên bọn họ mới không thể để Trịnh Tây Hòa thua, ít nhất cũng phải khiến
hắn ngã ngựa tại vòng bán kết, nếu như Trịnh Tây Hòa còn không vào được
vòng bán kết, với cương vị chủ nhà bọn họ sẽ mất hết thể diện.”
Nghe Ngô Trung Hoa nói như vậy, Lam Linh cũng hiểu ra.
Đạo lý này vô cùng đơn giản, chỉ là trong lòng Lam Linh phẫn nộ, chưa kịp
nghĩ đến mà thôi.
Thật ra lúc MC nói ra quy tắc mới xong, dưới đài mọi người đều cơ bản đoán
được thủ đoạn của Hiệp hội Đá Thô Trung Hải, đây là muốn hy sinh Lục Trần
để bảo tồn Trịnh Tây Hòa.
Hành động này vô cùng mất thể diện cũng vô cùng vô sỉ, nhưng đối với Hiệp
hội đá thô Trung Hải mà nói, chỉ cần Trịnh Tây Hòa giành được quán quân,
những cái khác đều không quan trọng, đến lúc đó mặc kệ là tin đồn không
hay ho gì đều sẽ bị làn sóng quán quân bao phủ hết.
Hoàng Hựu Quân cũng vô cùng phẫn nộ, thậm chí lúc này ở Du Châu, đã có
vô số người đang mắng Hiệp hội đá thô Trung Hải chơi xấu.
"Tiểu Lục, cậu có thể kiên trì tiếp hay không?" Hoàng Hựu Quân hỏi Lục Trần.
Lam Linh cùng đám người Ngô Trung Hoa đều nhìn Lục Trần, điều này đối
với Lục Trần mà nói, thật sự rất không công bằng, nhưng bọn họ cũng không
có cách gì, dù sao đây là quy định của ban tổ chức.
Lục Trần chậm rãi mở to mắt, nói: "Không thành vấn đề, nghỉ ngơi một chút là
được rồi."