Chương : 36
Edit + Beta: Ruby
- ----------------
Trần Tân sau khi nói xong vẻ mặt nghiêm túc, mọi người trầm mặc một hồi. Ba giây sau, ba mẹ con bọn họ cười ha ha lên.
"Tiểu tử này có phải là ngốc hay không á?"
"Ha ha ha còn là một thiếu tướng, sao làm được vậy?"
Hai vị mẫu thân ha ha ha mà nói ra lời nói ấp ủ lâu nay trong lòng Tề Lý Cách.
Trần Tân đơ mặt ngồi ở bên cạnh Tề Lý Cách, bàn tay đặt ở dưới bàn chặt chẽ nắm lấy Tề Lý Cách. Tề Lý Cách cảm nhận được, Trần Tân hiện tại rất căng thẳng, Tề Lý Cách động viên mà truyền đạt ý nghĩ "Yêu thích Bàn Tân" đến trong mây ý thức của Trần Tân.
Trần Tân cảm nhận được, khóe miệng nhẹ nhàng câu lên một chút.
Tề Lý Cách gọi phần beef steak, beef steak vừa mang lên, câu ngay cả dao nĩa cũng còn chưa cầm lên, Trần Tân liền nói: "Để anh."
Hai vị mẫu thân vốn là dự định nhìn con trai show ân ái, mà toàn bộ lực chú ý sau cùng lại rơi vào Trần Tân làm sao tinh chuẩn chia beef steak làm mười khối vuông nhỏ, mà tiếp tục cắt phần vụn vặt còn lại thành từng hình vuông càng nhỏ hơn.
Cắt xong rồi, nhưng đâu có kết thúc đâu, Trần Tân cầm lấy thìa canh, căn cứ theo size miếng thịt, múc nước sốt theo tỷ lệ chuẩn xác lên trên từng miếng thịt
Vẻ mặt Trần Tân thỏa mãn thấp giọng dặn dò Tề Lý Cách: "Nhớ kỹ bắt đầu ăn từ miếng nhỏ."
Ban nãy mới nghe con trai giới thiệu sơ qua một chút về bạn lữ tương lai, hai vị mẫu thân còn không hiểu điều mà con trai nói: "Bàn Tân chính là một người chứng cưỡng bách ma tính." là có ý gì, hiện tại rốt cục hiểu rồi. Bất quá mặc dù như thế, nhìn ra được vẫn là vô cùng thương yêu con trai, con trai đi theo người này cũng sẽ không thiệt thòi.
Hai vị mẫu thân liền đơn giản hỏi thăm Trần Tân một chút vấn đề, câu trả lời của Trần Tân ngược lại cũng đúng quy củ.
"Đúng rồi, các con dự định kết hôn sao?"
"Sẽ, nhưng muốn tiến triển từng bước một."
Trong quan niệm của lính gác dẫn đường, kết hợp còn phải quan trọng hơn nhiều so với nghi thức kết hôn. Kết hôn chỉ là một khế ước về bề ngoài, chỉ có kết hợp có thể làm cho lính gác cùng dẫn đường trở thành bạn lữ chân chính không thể cắt bỏ.
Tề Lý Cách đối với tuần tự của hai người không có quan điểm quá lớn, Trần Tân thì là ủng hộ xác định cả hai là bạn lữ trước sau đó mới kết hôn.
" Tiến triển từng bước một? Các con tiến triển tới trình độ nào rồi?"
Bữa tiệc này Trần Tân nhân vật chính, Tề Lý Cách chỉ phụ trách ngồi ngốc ngốc ở bên cạnh mà nhìn anh trả lời như thế nào. Trần Tân vốn định muốn nói, thế nhưng cuối cùng mặt đỏ lên, đến gần hôn Tề Lý Cách một cái.
"Trình độ như thế này."
Đứa nhỏ thật thanh thuần!
Thế nhưng càng thanh thuần lại càng nên bị làm bẩn, mẹ lính gác đuổi cùng không tha.
"Vậy các con dự định khi nào kết hợp?"
"Còn đang trong lúc cố gắng học tập." Trần Tân không hổ là thiếu tướng thân kinh bách chiến, cho dù đỏ mặt vẫn có thể bình tĩnh mà trả lời.
" Cái này có cái gì hay mà học? Cậu vẻ mặt bá đạo tổng tài, ngay cả cái này cũng không biết! Hay là cậu không được?"
Gặp nghi vấn, Trần Tân nhanh chóng phản bác cho mình: "Chỉ cần con muốn, Tề Lý Cách mỗi phút giây ở dưới thân con mà không muốn, không muốn."
Mẫu thân Tề Lý Cách quay đầu nhìn Tề Lý Cách nín cười ngồi ở bên cạnh, ngữ trọng tâm trường nói: "Vẫn là thu hồi lại tiểu thuyết ngôn tình trong nhà đi, con ngốc thì thôi đi, đừng có ảnh hưởng tới chỉ số thông minh của người khác."
Thấy nhân loại bắt đầu ăn cơm, Prometheus ở bên cạnh không kiềm chế nổi mà rốt cục hoạt động rồi.
Nó chậm rãi đến gần Mập Mạp ngồi một mình ở trên đất. Mà Mập Mạp nhìn thấy nó đến, che mắt lại, xoay người không thèm nhìn nó.
Bé Mập giận dỗi rồi! Nội tâm Prometheus bay lên cảm giác nguy hiểm, nhanh chóng dùng mõm nhẹ nhàng cắn lỗ tai lông đen của Mập Mạp, nó biết Mập Mạp thích chơi như vậy.
Chỉ là Mập Mạp duỗi ra bàn tay gấu đè lỗ tai lại, không cho nó cắn, còn phát ra tiếng kêu "di di" tỏ vẻ kháng cự.
Trái tim Prometheus vỡ tan rồi, nhanh chóng tiếp tục cố gắng lấy lòng, dùng mõm đẩy cái mông Mập Mạp muốn chơi cùng nó. Nhưng mà thoáng cái dùng sức quá mạnh, Mập Mạp bị đẩy bay ra ngoài, vẫn là Trần Tân nhanh tay lẹ mắt tiếp được Mập Mạp, bằng không sẽ phải đầu chấm đất rồi.
"Làm sao không chơi cùng chim lớn?" Trần Tân vỗ vỗ lưng Mập Mạp trấn an nó, "Mày không yêu thích nó, nó sẽ khóc đó."
Prometheus nhanh chóng kêu vài tiếng chứng tỏ mình đang khóc nè.
Mập Mạp nghe thấy, từ trong lồng ngực Trần Tân len lén nhìn, nó vừa nhìn, Prometheus biểu diễn càng nỗ lực, nhanh chóng thu lại đôi cánh, đột ngột từ giữa không trung té xuống.
Mọi người thấy diễn xuất liều mạng của nó, nhìn đến mức vẻ mặt 囧, nghĩ thầm đây cũng quá giả rồi.
Bất quá cái này tuy rằng giả, vẫn là lừa gạt được Mập Mạp đơn thuần. Mập Mạp thấy tiểu đồng bọn của mình rơi trên đất, gấp đến độ thoát khỏi từ trong lồng ngực Trần Tân, nhảy ra ngoài, nằm nhoài trên mặt đất lay lay chim lớn giả chết, sốt ruột mà kêu không ngừng.
Mập Mạp vỗ khắp nơi trên người chim lớn, cuối cùng suýt chút nữa kéo xuống lông ngốc trên đầu chim lớn, biến thành Prometheus giả bộ không nổi nữa, nhanh chóng bò dậy dùng cánh ôm lấy Mập Mạp.
Hai con tinh thần thú lại làm hòa rồi, khoái trá lăn tới lăn lui trên đất.
Mẹ dẫn đường nhìn thấy không khỏi cảm thán: " Tình cảm hai bọn nó thật tốt."
Trần Tân nắm chặt cơ hội biểu thị: "Con và Tề Lý Cách ở bên nhau cũng là như vậy đó."
"Các con ở bên nhau cũng sẽ nhổ lông nhau như vậy? Lông chỗ nào á?"
"..."
Trần Tân hình như hiểu rõ vì sao chung quy mạch não của Tề Lý Cách cùng anh không giống nhau rồi.
Thời gian nghỉ trưa cũng không quá dài, một bữa cơm ăn đến cuối cùng, Trần Tân thấy gần đến giờ rồi, liền thì thầm với Tề Lý Cách vài câu, dự định thanh toán hóa đơn của cả hai bàn.
Tề Lý Cách thấy Trần Tân đứng dậy, liền cũng đi đến gần không có hảo ý nhìn anh.
"Nhìn cái gì vậy?"
"Không, chỉ muốn nhìn thử anh đợi lát nữa trông thấy tổng số tiền là diễn cảm thế nào á mà." Tề Lý Cách cười nói: "Nếu như anh té xĩu rồi em sẽ giúp anh làm hô hấp nhân tạo."
Trần Tân không hiểu cậu đang nói cái gì, nghĩ thầm không phải là tiền cơm hai bàn thôi sao?
Sau một phút, Trần Tân nhìn chằm chằm hóa đơn không nói một câu.
Món ăn mà Thượng tướng cùng hai dẫn đường khác gọi vẫn còn là chuyện nhỏ, đáng sợ nhất chính là món ăn đặc biệt xa hoa của bếp trưởng tinh cầu, còn có hai người mẹ của Tề Lý Cách ban đầu bảo trì tâm thái để con trai mời khách, lung tung gọi mấy món ăn đắt tiền chút, giá tiền cộng lại đại khái liền là hai, ba phần món ăn đặc biệt xa hoa của bếp trưởng tinh cầu.
"Bàn Tân, hô hấp của anh còn thông thuận không?" Tề Lý Cách kéo kéo tay Trần Tân.
Trần Tân đau lòng thì đau lòng, nhưng vẫn là phải duy trì hình tượng cao lãnh của mình quen có. Anh hít sâu, nắm lấy tay Tề Lý Cách, vẻ mặt khốc huyễn nói: " Vẫn còn có tiền nuôi em, em muốn mỗi ngày ăn món ăn đặc biệt một lần cũng được."
"Vậy một phần đóng gói mang về nhà?"
"Em..." Trần Tân cắn răng nghẹn ra nụ cười gằn: "Được."
"Đùa anh đó, ở nhà chỉ cho ăn đồ em nấu."
Trần Tân gật đầu, nghĩ thầm anh chính là thích ăn đồ em nấu, món ăn đặc biệt cái gì đó cũng không sánh được.
"Tan tầm cùng nhau mua thức ăn?"
" Được."
Thanh toán xong lại hàn huyên vài câu, cũng nên từng người quay về làm việc. Tề Lý Cách cùng mẫu thân trở về, Trần Tân thì lại ngồi xe Thượng tướng về quân bộ.
(*) Cái này trong raw lại ghi là 齐里格则搭上将的车回军部 Tề Lý Cách thì lại ngồi xe Thượng tướng về quân bộ. Hẳn là tác giả ghi nhầm rồi
Tuy rằng lại cách mấy tiếng hai người lại có thể gặp mặt, mà sự gặp gỡ xảy ra bất ngờ chẳng qua là tăng thêm tư niệm cho sau này.
Trần Tân trước khi đi kéo quần áo cho Tề Lý Cách, đột nhiên nghĩ đến cái gì, cúi đầu có chút đỏ mặt.
"Làm sao vậy?"
Trần Tân đến gần lỗ tai Tề Lý Cách, nói thật nhanh câu: "Ngày mai chúng ta thử xem?"
Tề Lý Cách vừa nghe, mặt cũng đỏ theo, dùng sức gật gật đầu.
- ----------------
Trần Tân sau khi nói xong vẻ mặt nghiêm túc, mọi người trầm mặc một hồi. Ba giây sau, ba mẹ con bọn họ cười ha ha lên.
"Tiểu tử này có phải là ngốc hay không á?"
"Ha ha ha còn là một thiếu tướng, sao làm được vậy?"
Hai vị mẫu thân ha ha ha mà nói ra lời nói ấp ủ lâu nay trong lòng Tề Lý Cách.
Trần Tân đơ mặt ngồi ở bên cạnh Tề Lý Cách, bàn tay đặt ở dưới bàn chặt chẽ nắm lấy Tề Lý Cách. Tề Lý Cách cảm nhận được, Trần Tân hiện tại rất căng thẳng, Tề Lý Cách động viên mà truyền đạt ý nghĩ "Yêu thích Bàn Tân" đến trong mây ý thức của Trần Tân.
Trần Tân cảm nhận được, khóe miệng nhẹ nhàng câu lên một chút.
Tề Lý Cách gọi phần beef steak, beef steak vừa mang lên, câu ngay cả dao nĩa cũng còn chưa cầm lên, Trần Tân liền nói: "Để anh."
Hai vị mẫu thân vốn là dự định nhìn con trai show ân ái, mà toàn bộ lực chú ý sau cùng lại rơi vào Trần Tân làm sao tinh chuẩn chia beef steak làm mười khối vuông nhỏ, mà tiếp tục cắt phần vụn vặt còn lại thành từng hình vuông càng nhỏ hơn.
Cắt xong rồi, nhưng đâu có kết thúc đâu, Trần Tân cầm lấy thìa canh, căn cứ theo size miếng thịt, múc nước sốt theo tỷ lệ chuẩn xác lên trên từng miếng thịt
Vẻ mặt Trần Tân thỏa mãn thấp giọng dặn dò Tề Lý Cách: "Nhớ kỹ bắt đầu ăn từ miếng nhỏ."
Ban nãy mới nghe con trai giới thiệu sơ qua một chút về bạn lữ tương lai, hai vị mẫu thân còn không hiểu điều mà con trai nói: "Bàn Tân chính là một người chứng cưỡng bách ma tính." là có ý gì, hiện tại rốt cục hiểu rồi. Bất quá mặc dù như thế, nhìn ra được vẫn là vô cùng thương yêu con trai, con trai đi theo người này cũng sẽ không thiệt thòi.
Hai vị mẫu thân liền đơn giản hỏi thăm Trần Tân một chút vấn đề, câu trả lời của Trần Tân ngược lại cũng đúng quy củ.
"Đúng rồi, các con dự định kết hôn sao?"
"Sẽ, nhưng muốn tiến triển từng bước một."
Trong quan niệm của lính gác dẫn đường, kết hợp còn phải quan trọng hơn nhiều so với nghi thức kết hôn. Kết hôn chỉ là một khế ước về bề ngoài, chỉ có kết hợp có thể làm cho lính gác cùng dẫn đường trở thành bạn lữ chân chính không thể cắt bỏ.
Tề Lý Cách đối với tuần tự của hai người không có quan điểm quá lớn, Trần Tân thì là ủng hộ xác định cả hai là bạn lữ trước sau đó mới kết hôn.
" Tiến triển từng bước một? Các con tiến triển tới trình độ nào rồi?"
Bữa tiệc này Trần Tân nhân vật chính, Tề Lý Cách chỉ phụ trách ngồi ngốc ngốc ở bên cạnh mà nhìn anh trả lời như thế nào. Trần Tân vốn định muốn nói, thế nhưng cuối cùng mặt đỏ lên, đến gần hôn Tề Lý Cách một cái.
"Trình độ như thế này."
Đứa nhỏ thật thanh thuần!
Thế nhưng càng thanh thuần lại càng nên bị làm bẩn, mẹ lính gác đuổi cùng không tha.
"Vậy các con dự định khi nào kết hợp?"
"Còn đang trong lúc cố gắng học tập." Trần Tân không hổ là thiếu tướng thân kinh bách chiến, cho dù đỏ mặt vẫn có thể bình tĩnh mà trả lời.
" Cái này có cái gì hay mà học? Cậu vẻ mặt bá đạo tổng tài, ngay cả cái này cũng không biết! Hay là cậu không được?"
Gặp nghi vấn, Trần Tân nhanh chóng phản bác cho mình: "Chỉ cần con muốn, Tề Lý Cách mỗi phút giây ở dưới thân con mà không muốn, không muốn."
Mẫu thân Tề Lý Cách quay đầu nhìn Tề Lý Cách nín cười ngồi ở bên cạnh, ngữ trọng tâm trường nói: "Vẫn là thu hồi lại tiểu thuyết ngôn tình trong nhà đi, con ngốc thì thôi đi, đừng có ảnh hưởng tới chỉ số thông minh của người khác."
Thấy nhân loại bắt đầu ăn cơm, Prometheus ở bên cạnh không kiềm chế nổi mà rốt cục hoạt động rồi.
Nó chậm rãi đến gần Mập Mạp ngồi một mình ở trên đất. Mà Mập Mạp nhìn thấy nó đến, che mắt lại, xoay người không thèm nhìn nó.
Bé Mập giận dỗi rồi! Nội tâm Prometheus bay lên cảm giác nguy hiểm, nhanh chóng dùng mõm nhẹ nhàng cắn lỗ tai lông đen của Mập Mạp, nó biết Mập Mạp thích chơi như vậy.
Chỉ là Mập Mạp duỗi ra bàn tay gấu đè lỗ tai lại, không cho nó cắn, còn phát ra tiếng kêu "di di" tỏ vẻ kháng cự.
Trái tim Prometheus vỡ tan rồi, nhanh chóng tiếp tục cố gắng lấy lòng, dùng mõm đẩy cái mông Mập Mạp muốn chơi cùng nó. Nhưng mà thoáng cái dùng sức quá mạnh, Mập Mạp bị đẩy bay ra ngoài, vẫn là Trần Tân nhanh tay lẹ mắt tiếp được Mập Mạp, bằng không sẽ phải đầu chấm đất rồi.
"Làm sao không chơi cùng chim lớn?" Trần Tân vỗ vỗ lưng Mập Mạp trấn an nó, "Mày không yêu thích nó, nó sẽ khóc đó."
Prometheus nhanh chóng kêu vài tiếng chứng tỏ mình đang khóc nè.
Mập Mạp nghe thấy, từ trong lồng ngực Trần Tân len lén nhìn, nó vừa nhìn, Prometheus biểu diễn càng nỗ lực, nhanh chóng thu lại đôi cánh, đột ngột từ giữa không trung té xuống.
Mọi người thấy diễn xuất liều mạng của nó, nhìn đến mức vẻ mặt 囧, nghĩ thầm đây cũng quá giả rồi.
Bất quá cái này tuy rằng giả, vẫn là lừa gạt được Mập Mạp đơn thuần. Mập Mạp thấy tiểu đồng bọn của mình rơi trên đất, gấp đến độ thoát khỏi từ trong lồng ngực Trần Tân, nhảy ra ngoài, nằm nhoài trên mặt đất lay lay chim lớn giả chết, sốt ruột mà kêu không ngừng.
Mập Mạp vỗ khắp nơi trên người chim lớn, cuối cùng suýt chút nữa kéo xuống lông ngốc trên đầu chim lớn, biến thành Prometheus giả bộ không nổi nữa, nhanh chóng bò dậy dùng cánh ôm lấy Mập Mạp.
Hai con tinh thần thú lại làm hòa rồi, khoái trá lăn tới lăn lui trên đất.
Mẹ dẫn đường nhìn thấy không khỏi cảm thán: " Tình cảm hai bọn nó thật tốt."
Trần Tân nắm chặt cơ hội biểu thị: "Con và Tề Lý Cách ở bên nhau cũng là như vậy đó."
"Các con ở bên nhau cũng sẽ nhổ lông nhau như vậy? Lông chỗ nào á?"
"..."
Trần Tân hình như hiểu rõ vì sao chung quy mạch não của Tề Lý Cách cùng anh không giống nhau rồi.
Thời gian nghỉ trưa cũng không quá dài, một bữa cơm ăn đến cuối cùng, Trần Tân thấy gần đến giờ rồi, liền thì thầm với Tề Lý Cách vài câu, dự định thanh toán hóa đơn của cả hai bàn.
Tề Lý Cách thấy Trần Tân đứng dậy, liền cũng đi đến gần không có hảo ý nhìn anh.
"Nhìn cái gì vậy?"
"Không, chỉ muốn nhìn thử anh đợi lát nữa trông thấy tổng số tiền là diễn cảm thế nào á mà." Tề Lý Cách cười nói: "Nếu như anh té xĩu rồi em sẽ giúp anh làm hô hấp nhân tạo."
Trần Tân không hiểu cậu đang nói cái gì, nghĩ thầm không phải là tiền cơm hai bàn thôi sao?
Sau một phút, Trần Tân nhìn chằm chằm hóa đơn không nói một câu.
Món ăn mà Thượng tướng cùng hai dẫn đường khác gọi vẫn còn là chuyện nhỏ, đáng sợ nhất chính là món ăn đặc biệt xa hoa của bếp trưởng tinh cầu, còn có hai người mẹ của Tề Lý Cách ban đầu bảo trì tâm thái để con trai mời khách, lung tung gọi mấy món ăn đắt tiền chút, giá tiền cộng lại đại khái liền là hai, ba phần món ăn đặc biệt xa hoa của bếp trưởng tinh cầu.
"Bàn Tân, hô hấp của anh còn thông thuận không?" Tề Lý Cách kéo kéo tay Trần Tân.
Trần Tân đau lòng thì đau lòng, nhưng vẫn là phải duy trì hình tượng cao lãnh của mình quen có. Anh hít sâu, nắm lấy tay Tề Lý Cách, vẻ mặt khốc huyễn nói: " Vẫn còn có tiền nuôi em, em muốn mỗi ngày ăn món ăn đặc biệt một lần cũng được."
"Vậy một phần đóng gói mang về nhà?"
"Em..." Trần Tân cắn răng nghẹn ra nụ cười gằn: "Được."
"Đùa anh đó, ở nhà chỉ cho ăn đồ em nấu."
Trần Tân gật đầu, nghĩ thầm anh chính là thích ăn đồ em nấu, món ăn đặc biệt cái gì đó cũng không sánh được.
"Tan tầm cùng nhau mua thức ăn?"
" Được."
Thanh toán xong lại hàn huyên vài câu, cũng nên từng người quay về làm việc. Tề Lý Cách cùng mẫu thân trở về, Trần Tân thì lại ngồi xe Thượng tướng về quân bộ.
(*) Cái này trong raw lại ghi là 齐里格则搭上将的车回军部 Tề Lý Cách thì lại ngồi xe Thượng tướng về quân bộ. Hẳn là tác giả ghi nhầm rồi
Tuy rằng lại cách mấy tiếng hai người lại có thể gặp mặt, mà sự gặp gỡ xảy ra bất ngờ chẳng qua là tăng thêm tư niệm cho sau này.
Trần Tân trước khi đi kéo quần áo cho Tề Lý Cách, đột nhiên nghĩ đến cái gì, cúi đầu có chút đỏ mặt.
"Làm sao vậy?"
Trần Tân đến gần lỗ tai Tề Lý Cách, nói thật nhanh câu: "Ngày mai chúng ta thử xem?"
Tề Lý Cách vừa nghe, mặt cũng đỏ theo, dùng sức gật gật đầu.