Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phiến Phiến Hoa Phi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phiến Phiến Hoa Phi
  3. Chương 17: Trẫm không tới để ăn cơm

Chương 17: Trẫm không tới để ăn cơm

Ngày mười một tháng năm, có thái giám đến báo, Đoan Khang Thái phi vừa qua đời lúc hừng đông. Truyền lệnh công chúa, hoàng tử, phi tần ở các cung mặc đồ tang, thị vệ, tá lĩnh, tôn nữ, mệnh phụ cấp ba trở lên, đàn ông bỏ tua mũ, phụ nữ bỏ khuyên tai, hoàng tử cắt bím tóc. Trong cung không được chơi nhạc trong hai mươi bảy ngày.

Lệnh Khâm thiên giám chọn ngày hoàng đạo, sau mười ngày khâm liệm thì dời đến lăng tẩm. Trong mười ngày này, các phi tần phải mặc đồ trắng, dự lễ khóc tang.

Ta mới vào cung tròn hai năm, không biết vị Đoan Khang thái phi này là ai. Chỉ thấy ngạc nhiên không hiểu sao một Thái phi lại được tổ chức tang nghi long trọng đến vậy.

Nhận chỉ xong, Cẩn phi liền sai các thái giám đến phủ Nội vụ nhận mấy món đồ tang, hương nến, các cung nữ thì đi rửa mặt, tháo trang sức.

Cẩn phi thấy ta có vẻ thắc mắc bèn kể cho ta hay. Năm Hoàng thượng tám tuổi, Hoàng thái hậu vừa sinh con thứ hai, sức khỏe suy yếu, bệ hạ được gửi tới chỗ Đoan Khang thái phi. Đoan Khang thái phi dưới gối không con nên yêu thương chăm sóc bệ hạ như con ruột.

Năm Hoàng thượng mười hai tuổi ngã bệnh nặng, Thái phi sớm khuya chăm sóc quên cả nghỉ ngơi, đích thân bón từng thìa thuốc. Mỗi ngày bà ấy đều tụng kinh niệm phật, nguyện ăn chay cả đời, giảm hai mươi năm tuổi thọ mong Hoàng thượng được bình an. Sau đó Hoàng thượng dần khỏe lại, Thái phi quả nhiên chuyển sang ăn chay, mỗi ngày đều đến Phật đường tụng kinh cầu phúc đến cuối đời.

Ta nghe xong xúc động vô cùng, lần này hẳn Hoàng thượng đau lòng lắm.

Quả nhiên, ngày đầu gặp bệ hạ ở điện Trường Xuân đã thấy người mất đi dáng vẻ phong độ ngày thường, hai mắt đỏ chót, trên mặt lún phún râu, có vẻ rất mệt mỏi ủ rũ.

Lúc đi ngang qua bên cạnh ta có kín đáo liếc nhìn bệ hạ, đôi mắt sâu thẳm như đêm đông của người tràn đầy đau xót. Lần đầu ta không né tránh ánh mắt của người, ta không thể nói chuyện với bệ hạ nhưng vẫn muốn an ủi người.

Sau đó mấy ngày chỉ khóc tang, đến ngày thứ tư thì Gia tần gặp chuyện.

Hôm ấy vừa qua buổi trưa, mọi người vẫn đang quỳ lạy theo lệ, không biết do mặt trời quá nóng hay không được nghỉ ngơi tử tế mà Gia tần đang quỳ bỗng nhiên ngất đi.

Lát sau, Gia tần được các cung nhân khiêng đến thiên điện của điện Trường Xuân, Triệu, Tề thái y cũng vội vã đến.

Ta lo sốt vó nhưng cũng không thể đi hỏi, chờ nghi thức xong xuôi vội chạy vọt đến thiên điện.

Lúc ta đến, Gia tần đang ngồi trên ghế, mặt mũi hơi tái nhưng có vẻ vẫn ổn, ta mới yên tâm hỏi thăm hai vị thái y.

Bọn họ chỉ liên tục nói chúc mừng.

Bụng dạ ta sốt ruột hỏi hai người chúc mừng gì đó, ta nhìn về phía Gia tần, thấy cô ấy cũng đang nhìn ta cười khanh khách:

- Ba tháng rồi.

Ta ngơ ngẩn rồi toét miệng cười:

- Chẳng trách mấy hôm nay tỷ cứ mệt, còn ăn mất nửa đĩa điểm tâm của muội.

Ta mừng lắm, nên dù đang trong lúc chịu tang cũng làm hai cái yếm nhỏ. Từ hồi Tứ hoàng tử sinh ra đến giờ ta chưa làm lại, có hơi ngượng tay nhưng thành quả vẫn coi như thuận mắt.

Hoàng thượng miễn việc tham gia nghi lễ cho cô ấy, nhưng Gia tần lại khéo léo từ chối, nói lẽ ra phải tận hiếu với Thái phi.

Ta vừa nói "lúc này còn định thể hiện cái gì, sức khỏe quan trọng nhất", vừa bảo nhà bếp đổi chuẩn bị cho cô ấy mấy món thanh đạm bổ dưỡng.

Sau mười ngày là đến lễ Di quan, chúng ta không cần đến điện Trường Xuân mỗi ngày nữa, ta bèn đến điện Y Lan để cùng Lương quý nhân chăm sóc Gia tần.

Hoàng thượng vẫn vùi đầu ở điện Cần Chính. Ta không biết thật sự do chính vụ chồng chất hay người muốn mượn công việc để không nghĩ đến chuyện Đoan Khang thái phi qua đời.

Mỗi ngày ta đến điện Y Lan đều đi vòng qua điện Cần Chính, đứng từ xa ngóng vào cửa lớn. Có lúc ta thấy Hoàng hậu nhẹ nhàng bước vào, cũng có lúc thấy Thục phi bước ra. Chúng ta chỉ cách nhau hai cánh cửa dày, hơn một trăm bước chân, ba mươi bảy bậc thang, ta nhớ bệ hạ lắm nhưng không phải phi tử người sủng ái, nên không thể vượt qua khoảng cách này để hỏi người có khỏe không.

Ta biết ta không nhìn thấy bệ hạ, bệ hạ cũng không thể nhìn thấy ta, nhưng ngóng nhìn từ xa thế này làm ta yên tâm hơn.

Đến tháng sáu, cơ thể Gia tần dần nặng nề, ta vẫn đến điện Y Lan mỗi ngày.

Ngày mười ba tháng sáu, đi được nửa đường thì trời mưa, nghĩ bây giờ vòng về lấy ô vẫn dính mưa thôi nên ta vẫn đi thẳng đến điện Y Lan. Đi qua điện Cần Chính, ta nhìn vào theo thói quen lại đột nhiên nghe thấy giọng nói của bệ hạ vang lên sau lưng.

- Nàng đến thăm trẫm à?

Ta quay lại, bệ hạ chỉ có một mình, không dẫn theo công công nào. Hoàng thượng tiến lên nửa bước, nghiêng ô về phía ta, che chở ta dưới tán ô.

- Trẫm nghe Tiểu Trịnh Tử nói, mỗi ngày hắn đứng ở cửa điện Cần Chính đều gặp nàng, - Bệ hạ cúi đầu nhìn vào mắt ta, - Sao nàng không vào?

Bên ngoài rả rích tiếng mưa, dưới tán ô lại yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi ta nghe rõ từng nhịp thở của bệ hạ và tiếng tim ta đập rộn ràng.

- Thần thiếp không dám. Thần thiếp chỉ là một Thường tại nhỏ, không được Hoàng thượng triệu kiến thì không được tự ý đến. Đứng ngoài nhìn vào đã vượt quy củ rồi.

- Thường tại... Trẫm mãi không nhớ được nàng là một Thường tại hay gì, nhưng trong cung này nàng là người không giống một phi tần nhất. Trẫm cũng nhớ tên nàng, là Từ Ý Tùy.

Mặt bệ hạ tái nhợt, nụ cười cũng nhạt, không giống trước đây chút nào.

- Nàng định đi đâu? Nếu không vội thì ở cạnh trẫm một lát.

Ta đi theo bệ hạ, từ điện Cần Chính đến Ngự hoa viên, qua nhà thủy tạ đến cung An Khánh. Dọc đường đi trong đầu ta có thật nhiều lời muốn nói, cuối cùng lại không nói ra được.

Mắt thấy sắp quay lại cửa điện Cần Chính, ta đứng lại, suy nghĩ một lát rồi gọi:

- Hoàng thượng.

Bệ hạ cũng dừng lại, quay lại nhìn ta.

- Thần thiếp biết người đau buồn vì chuyện của Thái phi.

Nét mặt của bệ hạ trầm xuống.

- Thần thiếp không hiểu được đạo lý gì lớn, thần thiếp chỉ muốn nói rằng, bệ hạ khác trước nhiều quá. Hồi trước bệ hạ rất dữ, thần thiếp chẳng mấy khi gặp được người, nhưng người toàn chê thần thiếp vô phép.

- Hôm nay người cư xử nhẹ nhàng với thần thiếp, thần thiếp rất vui. Nhưng thần thiếp không mong vì người đau lòng mới trở nên như vậy.

- Muốn cười thì cười, muốn khóc thì khóc, bệ hạ không cần kìm nén cảm xúc đến vậy.

- Lúc nãy người cười với thần thiếp, thần thiếp thấy khó chịu lắm.

Đây là lần đầu tiên ta nói nhiều với bệ hạ đến vậy, nói xong lại thấy mình nói chuyện không đầu không đuôi, lại lo người không hiểu ý ta, nóng ruột đến muốn phát khóc bèn cúi thấp đầu xuống. Chẳng hiểu sao, bệ hạ luôn làm ta thấy luống cuống, trước đây vì sợ, giờ không sợ nữa nhưng cứ gặp người ta lại cứ bối rối vô cùng.

Đột nhiên một bàn tay chạm vào má và tóc của ta, ta ngẩng đầu, vành mắt bệ hạ đỏ lên, mỉm cười:

- Xem nàng này, đứng lại cũng không nói một tiếng, tóc ướt hết rồi.

Ta nhìn bệ hạ, căng thẳng đến nỗi nín thở.

- Trẫm phải về phê tấu chương, để Tiểu Trịnh Tử che ô đưa nàng về. Về cung nhớ tắm rửa thay quần áo, bảo nhà bếp nấu canh gừng, đừng để bị lạnh.

Sắc trời đã muộn, lòng ta bối rối, bèn trở về cung Đường Lê.

Ăn xong bữa tối, trán hơi nóng lên, bên ngoài mưa ngày một nặng hạt.

Đột nhiên tiểu thái giám thông báo Hoàng thượng giá lâm.

Ta nhanh chân ra đón, đôi mắt Hoàng thượng vẫn hơi đỏ, vẻ mặt tràn đầy mệt mỏi.

Ta hỏi bệ hạ đã dùng cơm chưa, đang định bảo Mịch Nhi gọi phòng bếp dọn đồ ăn lên lại bị bệ hạ ngăn lại.

- Ý Tùy, - Bệ hạ tiến lại gần, tim ta lạc nhịp. - Trẫm không đến để ăn cơm đâu.

Bệ hạ nhẹ nhàng ôm lấy ta, râu cọ lên gáy ta ngưa ngứa, cổ họng bệ hạ nghẹn ngào, hơi thở quẩn quanh bên tai ta, thật gần thật gần.

- Trẫm muốn nàng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5765 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5289 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5020 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4600 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4524 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4479 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter