Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phù Phá Thiên

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phù Phá Thiên
  3. Chương 38: Chạy Vào Mê Cung

Chương 38: Chạy Vào Mê Cung

“ Hừ!” Tuyết Linh thở nhẹ một hơi, khoé miệng máu đào chảy xuống thành dòng, hơn nửa khuôn mặt bị mũ rộng vành che kín không thấy rõ biểu cảm. Hiển nhiên phen này bị nội tặc đánh lén, nàng thương thế không nhẹ.

Tu tiên giả cùng khôi lỗi gắn kết chặt chẽ, tuy một mà hai, tuy hai mà một, bây giờ hắc khôi lỗi bị trọng thương, nàng thân là người điều khiển tự nhiên không tránh khỏi liên luỵ.

Đạo sĩ già thấy một kích đánh lén đắc thủ, trên mặt cố ra vẻ bình thản nhưng vẫn không giấu được vui mừng, lão nhẹ giọng: “ Tuyết Linh cô nương cần gì liều mạng chống trả? Ta thấy ngươi thực lực mạnh mẽ, thân thủ bất phàm, lão hủ nhất thời sinh lòng quý tài. Cô nương bây giờ buông tay đầu hàng, tại hạ có thể đảm bảo an toàn tính mạng cho cô nương.”

Tuyết Linh che kín dung mạo nên không thấy rõ biểu cảm, chỉ có phần cằm nhọn vẫn lấp loáng nhìn thấy, nàng nghe thế thì hơi nhếch miệng: “ Sa tặc các ngươi tội ác chất lên tận trời, loại chuyện táng tận lương tâm nào chưa làm? Bây giờ còn ở đây nói chuyện nhân nghĩa.”

Dừng một chút, nàng nói tiếp: “ Các ngươi biết ta là ai sao? Ta chính là muội muội của đương kim minh chủ Kim Trúc Thương Minh, luyện khí đỉnh phong Kim Trúc Chân Nhân. Các ngươi hoặc bây giờ quay người liền trốn, nếu không tương lai nhất định cùng Kim Trúc Thương Hội không chết không thôi!” Tuyết Linh càng nói càng lăng lệ, phất tay cởi bỏ mũ rộng vành để lộ dung mạo.

Mắt như sao xa, mày như liễu rủ, dung nhan diễm lệ như trăng sáng mùa thu. Không ngờ Tuyết Linh người này ra tay độc ác là vậy nhưng lại là một cái tiểu mỹ nhân, dung mạo yếu đuối mà diễm lệ, quả thật hoàn toàn không hợp.

Chỉ là hiện tại khắp nơi pháp thuật la liệt nổ vang, kiếm bay đao chạy không dứt, làm gì có kẻ nào nhàn tâm rảnh rỗi để ý dung mạo xinh đẹp của nàng!

“ Kim Trúc Chân Nhân?” Đạo sĩ già nhìn thấy dung nhan xinh đẹp kia mặt mày lại một phen nhăn nhó, giọng nói the thé. Luyện khí đỉnh phong tại Đại Bắc Thành đã là một phương bá chủ, Kim Trúc Chân Nhân hắn nghe nói đã nhiều, từng may mắn từ xa nhìn thấy vài lần. Nghe nói Kim Trúc Chân Nhân có một vị muội muội xinh đẹp như hoa, tư chất thượng đẳng, chẳng nhẽ lại để hắn đen đủi gặp ở chỗ này?

Đối với chuyện này đạo sĩ già không thể không cẩn thận suy tính một phen. Bây giờ hai bên đại thù đã kết, bọn hắn thân phận lại là sa tặc người người đuổi đánh, thiết nghĩ bây giờ có quay đầu rời đi cũng không thoát được kết cục bị truy sát.

Ngược lại nữ tử trước mắt đến Kim Trúc Chân Nhân cũng lôi ra, chắc hẳn thương thế không đơn giản như vẻ bề ngoài, nói không chừng chiến lực đã không còn bao nhiêu. Đạo sĩ già đám ngươi chỉ cần xử lý gọn gẽ một chút, đem toàn bộ người biết chuyện giết sạch thì chuyện hôm nay liền quỷ thần không hay. Như vậy nữ tử trước mắt có thật là muội muội của Kim Trúc Chân Nhân hay không có quan trọng gì?

Suy nghĩ nói ra thì dài nhưng thực chất lướt qua đầu chỉ là khoảnh khắc, đạo sĩ già xoay chuyển ánh mắt một vòng, lạnh giọng: “ Hừ! Cáo mượn oai hùm! Cho dù ngươi có là muội muội của thần tiên cũng vô dụng. Hôm nay các một đám các ngươi đừng mong toàn mạng rời khỏi hang động này.”

Tiếp theo cũng không thấy hắn có hành động gì, bên cạnh bốn tên hắc y nhân lập tức từ bỏ đối thủ của mình chạy tới. Bọn hắn phối hợp ăn ý, vững vàng đem Tuyết Linh bao vây vào chính giữa.

“ Khốn khiếp!” Tuyết Linh cúi đầu mà lồng ngực đau thắt, nàng cùng hắc khôi lỗi liên kết sâu xa, phen này bị thương thật sự không nhẹ. Vẫn nói tiên hạ thủ vi cường, đã thương lượng không thành nàng liền không còn do dự, phất tay liền ném ra bốn viên Phích Lịch Đạn.

Phích Lịch Đạn hình dạng tròn trịa, kích thước chỉ bằng ngón tay cái, trên không bay nhanh để lại một đạo bóng mờ.

Ầm….. ầm…… ầm…. ầm!

Khói lửa nổ tung, khung cảnh nhất thời nhìn không rõ.

Choang!

Bên trong khói bụi truyền tới một hồi va chạm, Tuyết Linh cùng hắc khôi lỗi gấp rơi về sau. Trước mắt nàng đã bị hai tên hắc y nhân chặn đứng, bọn hắn mỗi người một con khôi lỗi, một thân khí thế đại thịnh.

Chưa đợi Tuyết Linh ổn định trận cước, lão đạo sĩ già đã dẫn theo bốn tên hắc y nhân công tới. Lập tức khôi lỗi gầm thét kinh thiết, pháp thuật thần thông xảo trá hung ác đem thân ảnh đơn bạc của Tuyết Linh che khuất.

Cách đó không xa, Lý Phù trở tay ném ta một tấm hoả cầu phù, trong tâm khẽ động. Lập tức phù cháy thành tro, hoả cầu nổ vang đem trước mắt hắc y nhân đẩy lùi.

Hỗn chiến đã một khoảng thời gian, hắc y nhân một phe càng ngày càng chiếm thượng phong. Lý Phù một đám người có bị thương, có mất mạng, chiến ý không còn chỉ biết phòng ngự mà không công.

Nhưng bây giờ bọn hắn không chỗ có thể chạy, vùng vẫy như thế nào cũng tỏ ra vô ích.

Hắc y nhân số lượng nhiều, tấn công liên miên bất tuyệt, Lý Phù vừa đánh lui một con khôi lỗi thì con khôi lỗi khác lập tức lao tới thế chỗ.

Một con khỉ đột khôi lỗi to lớn như gò núi, bốn vó chạm đất hùng hục lao tới, Lý Phù không kịp nghĩ nhiều vội điều khiển độc hạt khôi lỗi ngăn lại trước mắt.

Ầm một tiếng! Lý Phù cùng độc hạt khôi lỗi bị đánh bay vào hồ nước làm cho nước văng tung toé như mưa.

Lý Phù gắng sức ổn định thân mình đang xoay chuyển như con quay, đưa mắt vội nhìn sang chỉ thấy độc hạt khôi lỗi đã chia năm sẻ bảy, chân chính biến thành ngàn vạn mảnh vỡ.

Liên miên chiến đấu, nhiều lần bị đánh thương nay lại bị khỉ đột khôi lỗi đánh cho một kích như trời giáng, độc hạt khôi lỗi cuối cùng cũng tới giới hạn. Con cấp một khôi lỗi này vốn dĩ cấp bậc không cao, lúc luyện chế càng đã có sai sót, thiết nghĩ có thể chống cự tới tận bây giờ đã làm hiếm có.

“ Hộc!!!!!!!” Lý Phù há hốc miệng, cổ họng cuộn trào máu tanh. Khôi lỗi bị huỷ, chủ nhân tự nhiên liên luỵ, tuy vậy đau đớn trên người lại không so được với trong lòng tiếc nuối. Vì một con độc hạt khôi lỗi này, hắn bỏ ra ròng rã bảy năm, trong đó khổ cực chỉ một mình hắn biết, vậy mà bây giờ lại bị người đánh nát không thương tiếc!

Cố nén nộ khí đang cuộn trào trong ngực, Lý Phù lấp loé nhìn đáy hồ một chút liền nhô đầu lên khỏi mặt nước, hết sức hô to: “ Chạy vào mê cung đá dưới đáy hồ!”

Nói xong một tiếng hắn cũng không quản những người khác thế nào, bản thân không chút do dự quay đầu hướng đáy hồ lặn xuống.

Tuyết Linh lúc này đã bị dồn tới tuyệt lộ, nghe thế thì như nắng gắt gặp mưa rào, liều mình phản kích một phen liền chạy mất vào lòng hồ yên tĩnh. Những người khác phản ứng không khác là bao, nhân lúc hắc y nhân một phe hỗn loạn mà đồng loạt bỏ chạy xuống đáy hồ.

Còn nhớ bọn hắn bởi vì truy lùng Sa Trư con non mà vô tình phát hiện dưới đáy hồ có một mê cung đá khổng lồ. Bây giờ bị kẻ xấu vây công, không lối có thể thoát, chạy vào mê cung đá quả thật là một lựa chọn không tồi. Như vậy tuy không dám nói tới thoát thân, ít nhất còn có cơ hội trốn tránh một hai.

Cứ thế dòng người như lũ, nối đuôi nhau xâm nhập vào mê cung đá thông qua cửa hang bé xíu dưới đáy hồ.

Bên trong mê cung lối đi ngang dọc, kết cấu phức tạp, đám người một bên chạy một bên đuổi, rất nhanh đã tán loạn ra khắp nơi.

Lý Phù lựa chọn thời cơ rất xảo trá, chính là người đầu tiên chạy vào mê cung đá. Đáng tiếc hắn tu vi thấp kém, thần thông yếu ớt nếu không phen này đã có thể dứt ra truy binh mà trốn thoát thành công.

Càng trên tuyết thêm sương chính là Tuyết Linh cô nương kia không biết trong đầu nghĩ gì lại một mực đuổi theo Lý Phù, chẳng bao lâu đã cùng hắn sánh vai mà chạy. Đạo sĩ già thực lực khủng bố cùng mấy tên hắc y nhân truy sát nàng ta tự nhiên nửa bước không rời mà theo sát ngay sau, Lý Phù quay lưng nhìn một cái mà kinh hãi.

“ Khốn khiếp! Chúng ta trước không oán nay không thù, ngươi vì sao bám lấy ta không buông? ” Lý Phù liếc mắt nhìn sang mỹ nhân bên cạnh, thấy dung nhan tinh xảo mà trong lòng giận giữ, ánh mắt sắc bén như đao! Chỉ là nghĩ lại bản thân bây giờ khôi lỗi vỡ nát, thực lực đại tổn, có một tên luyện khí hậu kỳ cao thủ đồng hành chưa hẳn là xấu, trong lòng tức giận cũng giảm đi mấy phần.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5722 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5254 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4990 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4569 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4487 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4420 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter