Chương 18: Đi Được Năm Bước Thì Lại Vả Thi Thể 18 Lần
Sắc mặt của Trương Văn Bác rất khó coi.Hắn ta đóng cửa lại là vì muốn nhốt người sống này vào trong một đống thi thể, sau đó chờ đối phương phát hiện, người bạn đồng hàng duy nhất của mình cũng cũng chính là người chết.Nhưng đối phương lại chủ động khóa trái cửa, điều này khiến cho Trương Văn Bác ẩn ẩn dâng lên một loại cảm giác bị động.Tại sao hắn lại khóa cửa?Chẳng lẽ là muốn cưỡng gian ta?Nghe đến khả năng này, Trương Văn Bác liền không khỏi lui về sau hai bước.“Cúc hoa của thi quỷ cảm thấy hoảng sợ, quỷ khí + 5."Giang Thần nhìn về phía bác sĩ này.Đối phương vốn dĩ không nói lão, hắn ta đúng là chứng kiến cái chết của người quản lý nhà xác, nhưng lời nói dối duy nhất của hắn ta chính là đêm hôm đó hắn ta không hề chạy ra ngoài, mà là trở thành một trong những thi này này!“Có chút thú vị.”Giang Thần vốn là muốn động thủ, nhưng sau khi nhìn thấy hệ thống gửi thông báo, hắn liền vỗ vỗ bả vai của đối phương, bên trong mắt còn nổi lên tia tán thưởng.Loại quỷ chủ động đưa quỷ khí này, hắn vẫn là lần đầu gặp được.Trương Văn Bác thì càng hoảng sợ.Hắn nhìn ánh mắt của ta, giống như đang mang theo thưởng thức nồng đậm?Tất cả mọi người là nam nhân, ngươi rốt cuộc có ý gì!”"Quỷ khí + 9!"Đây đã là oán niệm có khả năng cung cấp quỷ khi cao nhất.Giang Thần quay đầu liếc mắt nhìn nhà xác, nơi này so với bên ngoài hành lang còn lạnh hơn, trên giường có thi thể, phủ vải trắng, trên giường có ba tấm vải trắng, nhưng không có thi thể.“Ba giường này là xảy ra chuyện gì?” Giang Thần hỏi.Trương Văn Bác nhìn sang, cố ý trừng lớn mắt: "Làm sao có thể, sau khi những xác chết đó biến mất, không ai dám di chuyển giường của họ. Nơi này nên có chín chiếc giường trống!”Hắn ta lùi về sau mấy bước, lưng dựa vào tường, ngữ khí run rẩy nói: "Bọn chúng…Bọn chúng trở về!""Trở về?" Giang Thần tự lẩm bẩm, đột nhiên đi về phía trước: “Vậy là tốt rồi, còn dám trở về, lần này đừng mong ai có thể trốn thoát.”Lời nói hổ lang này làm cho Trương Văn Bác ngây người."Quỷ khí + 6.""Quỷ khí + 4."". . ."Liên tiếp mấy âm thanh thông báo vang lên, tựa hồ những thứ đang nằm ở nơi này cũng bị lời của Giang Thần làm cho kinh ngạc.Giang Thần vén một mảnh vải trắng lên, bên dưới là một người đàn ông trung niên hốc mắt trũng sâu, sắc mặt tái nhợt, đáng lẽ đã chết mấy ngày rồi, đối phương nhắm chặt mắt, nhưng khóe miệng lại nhếch lên một vòng cung kỳ lạ, nhìn như cười nhưng lại không giống cười.Thông thường, sau khi chết, cơ bắp sẽ mất đi sức mạnh, cho nên không thể hiện ra loại biểu cảm này, cảnh tượng này có vẻ rất kỳ lạ.Ba! Ba!Vỗ hai cái tát liên tiếp vào mặt, khóe miệng cong cong của người đàn ông trung niên đã sắp không kiềm được."Quỷ khí + 8.""Huynh đệ, còn chưa chịu tỉnh?” Giang Thần hô một câu.Người đàn ông trung niên cắn răng mở mắt ra, âm trầm nói: "Ngươi không sợ ta?"“Đã tới đây rồi, tất cả mọi người đều là thi thể, còn sợ cái gì nữa?” Giang Thần chỉ vào một cái giường trống bên cạnh: “Đây là giường của ta, hôm nay là đầu thất của ta (Giỗ đầu tuần), cho nên xác chết mới vùng dậy.”Người đàn ông trung niên: “???”"Ngược lại là huynh đệ ngươi, quá kì quái." Giang Thần nhìn chằm chằm nam nhân trung niên, bên trong miệng còn tấm tắc lấy làm kỳ lạ.“Có gì kỳ quái?” Đối phương sững sờ."Ngươi chết mấy ngày rồi?""Bốn ngày a, thế nào.""Nói như vậy, ngươi còn chưa tới đầu thất mà xác chết đã vùng dậy, chỉ sợ thi thể đã xảy ra vấn đề!” Giang Thần rất nghiêm túc.Thi thể còn lại nằm ở một bên, khóe miệng cũng đồng loạt co giật.Con mẹ nó, chúng ta đều đã thành thi thể, mà còn có thể xảy ra vấn đề này?"Quỷ khí + 4.""Quỷ khí. . ."Bất quá ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, nghe nói như thế, người đàn ông trung niên cũng nghiêm túc hỏi: "Đại sư, nói như thế nào?”“Đầu thất hồi hồn là quy luật tự nhiên, ngươi sớm trở về, sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của hậu nhân trong nhà, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến chuyện ngươi chuyển thế đầu thai."Người đàn ông trung niên như có điều suy nghĩ, hắn ta cũng nghe qua loại thuyết pháp này, đầu thất sẽ hồi hồn."Đại sư, vậy làm sao để hóa giải?” Người đàn ông trung niên bắt đầu lo lắng."Cái này đơn giản." Giang Thần móc đồ từ trong túi ra, lấy một thanh đao nhọn dài bằng cánh tay, đây là đao cướp được từ quỷ hủy dung, nghe nói đạt tới đao cấp quỷ khí."Lát nữa ta ra tay, không được phản kháng, đao trắng đi vào, đỏ đao đi ra, ngươi lại chết thêm ba ngày nữa, đến lúc đó hồn phách trở về, hiểu không?" Giang Thần nghiêm túc nói.Cảm nhận được oán khí đáng sợ, trên đao người đàn ông trung niên trợn to hai mắt, đây nhất định là đồ vật do một con quỷ còn mạnh hơn mình đã từng dùng qua.Hắn ta có thể cảm giác được, nếu thật sự bị một đao này đâm vào, nhất định sẽ lập tức hồn phi phách tán!Thần mẹ nó ở đó mà không phản kháng!Dám tới đây lừa quỷ sao?"Quỷ khí + 9."Lúc này, người đàn ông trung niên kịp phản ứng, mắt thấy đao nhọn đâm tới, sắc mặt hắn ngoan lệ, liền muốn động thủ.Nhưng Giang Thần đã cách rất gần hắn ta, một con thi quỷ có oán niệm cấp thấp, vốn dĩ không thể né tránh.Xùy!Đao nhọn trực tiếp xuyên qua vị trí tim của người đàn ông trung niên, Giang Thần còn dùng sức quấy một cái, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.“Đing, thi quỷ cấp thấp (oán niệm) tử vong, quỷ khí + 9!"Giang Thần hai mắt tỏa sáng.Thực lực căn bản hiện tại của hắn thật sự có thể giết một Oán niệm!Về phần đối phương trong sạch hay không, hắn cũng đã phán đoán qua, lấy yêu lực tập trung ở trong mắt, hắn có thể nhìn thấy trên người đàn ông trung niên này có oán khi màu đên, chỉ có quỷ đã giết người thì mới có thể xuất hiện trạng thái này.Một số Oán niệm bởi vì chấp niệm không tiêu tan, nhưng chưa từng hại người thì trên thân chỉ có oán khí màu xanh nhạt."Quỷ khí. . ."Lúc này, âm thanh thông báo không ngừng truyền đến, Trương Văn Bác, kể cả những thi thể còn lại nằm trên giường, đều lộ ra vẻ hoảng sợ, giết một đồng đội của mình đơn giản và gọn gàng như vậy?Giang Thần nhìn thoáng qua, sau khi nhận được mấy âm thanh thông báo thì quỷ khí của hắn đã hơn 950."Không tệ, mặc dù quý khi do oán niệm cung cấp thấp hơn so với ác quỷ, nhưng thắng ở số lượng!”Hắn rất hưng phấn, lại tiếp xốc lên một tấm vải trắng lên.Phía dưới là một ông lão, tư thế rất kỳ quái, nằm nghiêng, tay chân nắm lấy mép giường, bộ dáng giống như mới vừa bò lên giường, nhưng sau khi nhìn thấy thủ đoạn hung tàn của Gianh Thần, thì liền lựa chọn tiếp tục giả vờ chết.Ba! Ba!Giang Thần đi lên tát ông ta hai cái, âm thanh rất vang dội.“Thi quỷ cấp thấp: Mẹ ngươi! Quỷ khí + 8.""Tỉnh, đại gia, mau tỉnh lại!" Giang Thần một bên la lên, một bên không chút khách khí mà tát thêm mấy cái."Ba ba ba!"Sau hơn mười cái tát, ông lão đầy thống khổ mở mắt ra, chủ yếu là sợ đầu của mình bị người thanh niên này tát đến méo."Ngươi muốn làm gì?" Ông lão âm trầm hỏi."Không có việc gì, lúc này đã hơn chín giờ, gia gia nên uống thuốc rồi đi ngủ.” Giang Thần giải thích.Ông lão: ???Kêu ta dậy chỉ để uống thuốc?"Ngươi. . ." Ông lão vừa muốn nói gì, đột nhiên trừng lớn mắt, nhìn về phía ngực mình c, một thanh đao nhọn cắm vào nơi đó, mà người trẻ tuổi ở trước mặt lại dùng nụ cười ấm áp để nhìn mình.“Gia gia, ta đột nhiên nhớ tới quên mang thuốc ngủ, đây là cách trợ ngủ vật lý, ngài không cần sợ, cứ yên tâm nhắm mắt lại ngủ là được.”Lão nhân bị quỷ khí đâm xuyên thân thể, ý thức sót lại càng lúc càng mơ hồ, nghe giọng nói của tên trẻ tuổi giống như ác ma thì thầm bên tai rồi nặng nề chết đi.“Đinh, thi quỷ cấp thấp (Oán niệm) tử vong, quỷ khí + 9!""Quỷ khí + 5."". . ."Không biết có phải là Trương Văn Bác ảo giác hay không, trong nhà xác, tựa hồ vang lên tiếng hít thở nặng nề, bây giờ thì hắn ta có thể hiểu tại sao đối phương lại khóa trái cửa, đây thật đúng là sợ đám thi bọn họ chạy mất!Không!Người sống mà sao hung ác quá vậy?Ở trong nhà xác, cứ đi được năm bước thì lại vả thi thể 18 lần.