Chương : 33
Sở Từ thuận miệng hỏi Lục Tấn sáng mai dậy mấy giờ, hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ thuận miệng trả lời sau đó đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, vừa đúng 7 giờ Lục Tấn liền thức dậy, thần khí sáng láng, nhìn qua cũng thấy là ngủ rất ngon, khung cảnh xung quanh xa lạ, mang theo màu sắc của nữ sinh, hắn hơi dừng lại, sau đó mới nhớ tới đêm qua mình ở lại chung cư của Sở Từ.
Hầu kết Lục Tấn hơi động, đáy mắt mang theo tia lười nhác, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vệ sinh cá nhân xong, lại không thấy bộ quần áo hôm qua ở đâu.
Lục Tấn nhướng mày, nghĩ tiểu cô nương phỏng chừng chưa thức dậy, định đi đến phòng Sở Từ, thì đột nhiên cánh cửa lại được mở ra từ phía trong.
Lục Tấn lập tức đối diện với đôi mắt thủy nhuận của Sở Từ.
Trong tay tiểu cô nương cầm theo cầm theo một bộ quần áo, đó là đồ của hắn.
Đến khi nhìn thấy trang phục của tiểu cô nương, hầu kết Lục Tấn khẽ lăn động.
Đái khái do thời tiết khá lạnh, Sở Từ mặc một bộ đồ thỏ ở nhà màu hồng, chiếc mũ phía sau có hai chiếc tai thỏ dài khẽ đung đưa, đằng sau mông còn có một cục bông nhỏ, giống như đuôi thỏ.
Liền thể mặc quần áo vào trông chân có hơi ngắn, liền như vậy từng bước đi tới, quả thực manh đến mức chọc nhân tâm mềm nhũn.
Tiểu cô nương thoạt nhìn mềm mại sạch sẽ, đưa lưng về phía ánh nắng ban mai, tựa hồ nhận thấy được hắn hơi sửng sốt, hoàn toàn không biết được chính mình có bao nhiêu lực đại sát thương, hơi nghiêng đầu, mái tóc đen dài được xõa tự do phía sau.
Hảo.
Muốn mệnh.
Lục Tấn trong mắt thay đổi liên tục, nhìn chằm chằm tiểu cô nương trước mặt.
Tại sao lại có thể đáng yêu như vậy?
Lục Tấn nheo con ngươi mị hoặc, đáy mắt chứa tia nguy hiểm, nghĩ thầm.
Sở Từ hoàn toàn không hiểu người trước mặt này là làm sao, vẫn ngước đôi mắt sáng ngời lên nói, "Của anh."
[Giá trị yêu thích của Lục Tấn +5, hiện tại 60.]
Lục Tấn híp con ngươi nhìn Sở Từ, cuối cùng đưa tay cầm lấy bộ quần áo, bàn tay vô thức chạm vào ngón tay của tiểu cô nương, xúc cảm có chút lạnh.
...
Tác giả có lời muốn nói: Tấu chương xong.
Sáng sớm hôm sau, vừa đúng 7 giờ Lục Tấn liền thức dậy, thần khí sáng láng, nhìn qua cũng thấy là ngủ rất ngon, khung cảnh xung quanh xa lạ, mang theo màu sắc của nữ sinh, hắn hơi dừng lại, sau đó mới nhớ tới đêm qua mình ở lại chung cư của Sở Từ.
Hầu kết Lục Tấn hơi động, đáy mắt mang theo tia lười nhác, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vệ sinh cá nhân xong, lại không thấy bộ quần áo hôm qua ở đâu.
Lục Tấn nhướng mày, nghĩ tiểu cô nương phỏng chừng chưa thức dậy, định đi đến phòng Sở Từ, thì đột nhiên cánh cửa lại được mở ra từ phía trong.
Lục Tấn lập tức đối diện với đôi mắt thủy nhuận của Sở Từ.
Trong tay tiểu cô nương cầm theo cầm theo một bộ quần áo, đó là đồ của hắn.
Đến khi nhìn thấy trang phục của tiểu cô nương, hầu kết Lục Tấn khẽ lăn động.
Đái khái do thời tiết khá lạnh, Sở Từ mặc một bộ đồ thỏ ở nhà màu hồng, chiếc mũ phía sau có hai chiếc tai thỏ dài khẽ đung đưa, đằng sau mông còn có một cục bông nhỏ, giống như đuôi thỏ.
Liền thể mặc quần áo vào trông chân có hơi ngắn, liền như vậy từng bước đi tới, quả thực manh đến mức chọc nhân tâm mềm nhũn.
Tiểu cô nương thoạt nhìn mềm mại sạch sẽ, đưa lưng về phía ánh nắng ban mai, tựa hồ nhận thấy được hắn hơi sửng sốt, hoàn toàn không biết được chính mình có bao nhiêu lực đại sát thương, hơi nghiêng đầu, mái tóc đen dài được xõa tự do phía sau.
Hảo.
Muốn mệnh.
Lục Tấn trong mắt thay đổi liên tục, nhìn chằm chằm tiểu cô nương trước mặt.
Tại sao lại có thể đáng yêu như vậy?
Lục Tấn nheo con ngươi mị hoặc, đáy mắt chứa tia nguy hiểm, nghĩ thầm.
Sở Từ hoàn toàn không hiểu người trước mặt này là làm sao, vẫn ngước đôi mắt sáng ngời lên nói, "Của anh."
[Giá trị yêu thích của Lục Tấn +5, hiện tại 60.]
Lục Tấn híp con ngươi nhìn Sở Từ, cuối cùng đưa tay cầm lấy bộ quần áo, bàn tay vô thức chạm vào ngón tay của tiểu cô nương, xúc cảm có chút lạnh.
...
Tác giả có lời muốn nói: Tấu chương xong.