Chương : 43
Edit: Ring.
Cuộc đối thoại của Chinh Chiến Công Tước và Chỉ Gian Lưu Sa y như là mê cung, Ôn Tiễu theo dõi một lúc vẫn không lần ra được manh mối gì.
Cảnh vui vẻ chơi đùa với nhau đâu? Cảnh đuổi bắt dưới ánh mặt trời đâu? Cảnh một đám diễn viên quần chúng chạy tới chạy lui làm xiếc mà cô muốn thấy đâu?
“Này, giờ đến làm gì nữa đây?” Ôn Tiễu bất bình gửi tin nhắn cho Chinh Chiến Công Tước.
“Tính sổ!”
“Tính sổ gì?” Ôn Tiễu mờ mịt: “Em thiếu tiền anh sao?”
“Chỉ Gian Lưu Sa!”
“Em thật sự không quen hắn a. Đầu em lại không thủng lỗ, chẳng lẽ còn không biết nếu quá thân thiết với kẻ địch sẽ bị cho là gián điệp sao?”
Vừa đánh chữ xong, lỗ tai Ôn Tiễu liền run lên. Cô phát hiện trong phòng có tiếng động lạ.
Tiếng động đó phát ra từ tai nghe của Trần Vũ. Nhạc trong tai nghe rất ngộ, mơ hồ còn nghe thấy có người đang nói chuyện.
“Lão Trần, bà đang làm gì vậy?” Ôn Tiễu quay đầu hỏi Trần Vũ.
“Lên YY a, YY Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ, bà qua không?”
Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ không phải là mấy người thường kéo nguyên đám lên [Thế giới] cuồng hoan kia sao? Ôn Tiễu vẫn luôn cảm thấy bọn họ rất thú vị, nhưng mà người ta thường hay xuất quỷ nhập thần, cô cũng không tiện túm một người lại hỏi xem ‘mấy người là đang làm gì vậy?’ chứ?
Đêm Thất Tịch, đa số bang hội, liên minh đều có hoạt động. Quân Lâm là buổi tối, giờ chỉ mới chiều, chắc là Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ cũng đang tổ chức hoạt động.
Loại chuyện kích thích như vậy, Ôn Tiễu có thể nào không đi góp vui được chứ?
Trần Vũ đọc YY, Ôn Tiễu đánh chữ nói cho Chinh Chiến Công Trước, sau đó hai người cùng nhau chuyển đến YY của bang Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ.
Người nói chuyện vừa rồi lúc này đã xuống, bây giờ đang là một cô gái nói.
Tên trên YY của bọn họ không thống nhất với tên nhân vật game nên Ôn Tiễu căn bản không nhận ra ai là ai.
Người trên YY rất nhiều, có một số nick khá quen, hẳn đều là người nghe danh mà đến, cũng có những nick lạ, nhưng trên cơ bản đều là người chơi trong game.
Trình độ được chú ý của bang này đã đứng số một, số hai trong số các bang trung lập rồi!
“Cảm ơn mọi người đã đến YY của Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ chúng tôi. Tôi thay mặt cả bang, xin được gửi đến mọi người lời chào chân thành nhất.” Giọng cô gái này rất êm tai, không nhỏ nhẹ nhưng lại vô cùng mượt mà: “Cảm ơn CCTV, cảm ơn MTV, cảm ơn ba má cùng tất cả mọi người già trẻ lớn bé. Đầu tiên, tôi sẽ hát một bài, là Đảng ca của Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ chúng tôi!”
Trên cửa sổ YY lập tức xuất hiện vô số hoa hồng và những lời khen ngợi.
“Em biết hả?” Khi Chinh Chiến Công Tước gửi ba chữ này cho Hoa Sinh Mê thì Ôn Tiễu cũng đúng lúc hỏi Trần Vũ y như vậy.
“Biết, nhưng không quen.” Trần Vũ trả lời: “Nghe nói bọn họ là cùng một lớp, bang chủ là lớp trưởng. Từ đầu tới cuối cũng chỉ mở rộng ra thành người chung ký túc xá thôi, cho nên bọn họ đều là cùng lên cùng xuống một lượt. Nghe có vẻ rất thú vị.”
Ôn Tiễu thuật lại toàn bộ lời Trần Vũ cho Chinh Chiến Công Tước, thuận tiện nói luôn mình không biết bọn họ.
Vừa nghe tên Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ là biết ngay đây là một đám con nít sôi nổi lại bỉ bựa rồi!
Hai người Ôn Tiễu và Trần Vũ cùng nhau chơi game phối hợp rất ăn ý. Cả bang này cùng nhau chơi game như vậy, nếu đi tra một người là sẽ ra luôn nguyên đám.
Lúc này cô nàng trên tuyến đã bắt đầu hát. Giai điệu bài này vô cùng quen thuộc, Ôn Tiễu vừa nghe đã biết là bài Dirty Kiss, có điều là sửa lời lại. Mà lời cũng rất là… ba trấm. Có điều cô nàng này hát rất hay, nhìn một loạt hoa hồng không ngừng xuất hiện là biết.
Quả nhiên, mọi người trong bang này đều rất tài.
Đến khi hát xong, mọi người trong Đảng Đáng Khinh liền cật lực yêu cầu quần chúng tích cực lên sân khấu. Ôn Tiễu không tham gia vào tràng náo nhiệt này, chỉ im lặng ngồi lắng nghe.
“Tiễu tỷ, tôi lên rống một cái nhé?” Trần Vũ hỏi.
“Bà… xác định muốn lên làm trò cười cho thiên hạ sao?” Ôn Tiễu khinh bỉ nói: “Không sao, hát hay không bằng hay hát, tôi nhất định sẽ ủng hộ cho!”
“Biến đi!” Trần Vũ tức giận, sau đó xoay màn hình lại, mở kênh [Tán gẫu riêng] cho Ôn Tiễu xem.
Trên màn hình của Trần Vũ đang ngập tràn tin nhắn của các thành viên bang Quyết Sát. Xem ra các bang hội trung lập có mối quan hệ hữu nghị với nhau nên Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ yêu cầu Ngưu Nhục Hoàn Tử phái người đại diện lên góp vui vài bài. Sau đó, Trần Vũ vốn có quan hệ tốt với bang chủ hân hạnh được Ngưu Nhục Hoàn Tử giao cho nhiệm vụ này.
“Cố lên!” Ôn Tiễu lần này là chân thành: “Đi đi, tôi sẽ quăng bông cho bà! Nếu không đủ thì tôi mở thêm mấy acc YY nữa lên quăng luôn!”
Trần Vũ liếc Ôn Tiễu một cái, sau đó chu mỏ im lặng ấn nút mở micro.
Bạn tốt Ôn Tiễu lập tức pm dặn Chinh Chiến Công Tước để dành hoa chờ Trần Vũ lên sân khấu.
*R: cách thời gian cố định mới được quăng bông một lần đó, nên mới phải để dành chờ Trần Vũ lên.
Đợi đến lượt Trần Vũ, cô vừa mở mạch, Ôn Tiễu liền nói một câu cố lên rồi yên lặng quăng bông.
“Đây là Thần Nữ Dụ Hoặc đúng không? Còn giọng ở sau lưng vừa rồi là cô?” Đúng lúc này, Chỉ Gian Lưu Sa đột nhiên gửi tin nhắn đến.
“Ông cũng có mặt nữa hả?” Ôn Tiễu hỏi lại.
“Hẹn với Chinh Chiến Công Tước xong rồi đi dạo một chút sao?” Chỉ Gian Lưu Sa hồi âm: “Xem ra hắn không phát hỏa a!”
“Game thôi mà, đừng tích cực như vậy được không?” Ôn Tiễu trả lời: “Mọi người đều trưởng thành hết rồi, ngoài đời còn rất nhiều chuyện quan trọng nữa. Ai lại rảnh rỗi đến mức đem ân oán tình thù đặt vào game chứ? Tôi cảm thấy hai người giống như là có tư tình vậy.”
“Không có.” Chỉ Gian Lưu Sa lập tức phủ nhận: “Game thôi, bạn bè đến rồi đi, kẻ thù cũng vậy. Cũng không thể thấy ai không thuận mắt liền chạy tới nhà người ta kiếm chuyện đúng không?”
“PK đời thật sao? Chừng nào có thì nhất định phải kêu tôi đi xem nha!” Chỉ Gian Lưu Sa là một người khiến người ta cảm thấy đặc biệt dễ gần. Ngoại trừ lúc bang chiến, thành chiến thì bình thường Ôn Tiễu cũng không hề đề phòng hắn: “Ông đến đây chơi hả?”
“Làm một bang chủ, tôi có trách nhiệm xây dựng mối quan hệ tốt với các bang trung lập. Cô không biết sao?”
“Không phải chuyện gì cũng có thể đoán ra được!” Ôn Tiễu đánh tên Chỉ Gian Lưu Sa vào khung tìm kiếm trên YY nhưng không thấy ai phù hợp: “Đi xây dựng quan hệ thì phải có chút thành ý a, ông đổi tên nick làm gì chứ? Nghe ca nhạc thì nghe ca nhạc thôi, cũng không phải chuyện gì đáng che giấu.”
“Thật ra tôi chính là muốn biết bây giờ cô đang làm gì. Trả lời nhanh như vậy, xem ra là không phải đang nói chuyện với Chinh Chiến Công Tước rồi!” Chỉ Gian Lưu Sa quả thật rất khôn khéo: “Tên đầu gỗ này chẳng lẽ hẹn hò xong liền tự bỏ đi?”
Bị hắn nhắc như vậy, Ôn Tiễu cũng phát hiện bên cạnh Hoa Sinh Mê đã sớm không còn bóng dáng Chinh Chiến Công Tước nữa rồi, chỉ còn những người xa lạ không ngừng đến rồi đi.
*R: cùng qua YY nhưng trong game thì bạn Công Tước bỏ đi từ đời nào ròi, còn mình Hoa Sinh Mê đứng thơi.
Cô cười trả lời: “Ông giúp tôi hiểu được một đạo lý: Bệnh chung của các bang chủ chính là nhiều chuyện!”
“Tôi đây cũng không xem như nhiều chuyện.” Chỉ Gian Lưu Sa dừng một chút: “Có việc, không nói nữa.”
Chỉ Gian Lưu Sa nháy mắt đã bỏ chạy, Ôn Tiễu cũng không để ý đến hắn nữa.
Trần Vũ vừa xuống mic, Ôn Tiễu liền vỗ vai cô xem như cổ vũ.
Lên sân khấu tiếp theo là một người chơi nam. Ôn Tiễu không biết tên nhưng có thể khẳng định một điều là giọng của anh ta rất quyến rũ. Đối với các loại chương trình chỉnh giọng mà nói thì đây thật sự rất hoàn mỹ!
“Đây là ai a?” Ôn Tiễu hỏi Trần Vũ.
“Không biết.” Trần Vũ nhún vai: “Nghe quen quen mà nghĩ không ra.”
Lúc này, Chinh Chiến Công Tước cũng đột nhiên gửi tin nhắn đến: “Người này em biết không?”
“Không biết.” Ôn Tiễu trả lời: “Anh biết là ai sao? Giọng nghe rất êm tai!”
“Quen lắm, nhưng lại không nghĩ ra.”
Chinh Chiến Công Tước cảm thấy quen, vậy chắc là người của Quân Lâm liên minh rồi. Nhưng mà mấy người Quân Lâm hay lên YY Ôn Tiễu đều biết, cô có thể xác định người này không nằm trong số đó. Cô lập tức cảm thấy hứng thú: “Mau ngẫm lại xem, để em đi rù quến một chút!”
“!” Chinh Chiến Công Tước giận: “Rù quến?”
“Nói cho anh nghe, không phải em nghĩ xấu đâu, mà sao anh lúc nào cũng nghĩ đến phương diện nào đó nhỉ?” Ôn Tiễu giải thích: “Anh không thể dùng suy nghĩ của nữ sinh bình thường để phân tích em sao?”
“Anh là nam……”
“Em bình thường?”
“Nữ sinh bình thường bạo lực vậy sao?”
“Nữ sinh bình thường hèn mọn vậy sao?”
……
Chinh Chiến Công Tước liên tục hỏi ba câu, trực tiếp bộc lộ bản chất của Ôn Tiễu.
Đang lúc cô tức giận đến lật bàn phím, chuẩn bị xắn tay áo lên làm to chuyện một trận thì một tin nhắn đủ để an ủi trái tim bị tổn thương của cô đột nhiên xuất hiện trên màn hình.
“Anh không thích bình thường.”
*R: đù Công Tước mà cũng biết nói ngọt. Thiên Tuế nở hoa. Tui cảm thấy giống như sắp gả con gái vậy đó trời.
Trong nháy mắt, lửa giận của Ôn Tiễu tắt ngúm.
Bị người ta nói bất thường một cách trắng trợn như vậy mà còn không tức giận, cô cảm thấy mình nhất định là phát sốt rồi.
“Tiễu tỷ, Tiễu tỷ, tôi đi tìm người hỏi thăm xem anh chàng này là ai.” Trần Vũ hưng phấn gọi Ôn Tiễu: “Chờ đó, xem mang lưới quan hệ khổng lồ của tôi đây!”
“Vừa rồi Công Tước nói giọng này anh cũng thấy quen, đại khái chắc là người trong liên minh đi. Thu nhỏ phạm vi lại mà tìm!”
“Tuân lệnh!”
Trần Vũ lập tức bùng nổ, đánh máy ‘Tạch tạch tạch” với tốc độ ánh sáng. Toàn bộ phòng ngủ lập tức tràn ngập tiếng gõ phím.
“Trong liên minh vậy sao bà không hỏi Công Tước đi? Hay là anh ta không chịu nói?” Trần Vũ vừa đánh máy vừa hỏi.
“Phỏng chừng là nhất thời nghĩ không ra. Cách màn hình ai biết là ai chứ, bà đúng là nghĩ nhiều quá.” Ôn Tiễu vừa nói chuyện phiếm với Chinh Chiến Công Tước vừa trả lời Trần Vũ.
[Hệ thống] Khiêu Hải Tự Sát Ngư gia nhập đội ngũ của bạn!
Ngư vào đội, kênh [Đội ngũ] lập tức náo nhiệt hẳn lên.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: YY hai người đang ở nơi mô? Chẳng lẽ lén lút đi mở phòng riêng sao?!?
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Ở YY của Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ, anh qua không? Giọng ông anh đang hát này nghe hay lắm.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Tới liền tới liền!
……
Lúc Ngư vào YY, vừa đúng lúc người nọ hát bài thứ hai.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Thật sự là…… đi đâu cũng gặp được người quen a!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Anh biết hả?
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Anh biết a! Công Tước biết, mà em cũng biết luôn!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Cầu báo tên!
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước:!!!
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Em xem, Công Tước lên tiếng rồi, anh không dám.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Nhìn anh nghe lời như vậy rõ ràng chính là Thụ rồi! Không phải anh yêu thầm Công Tước lâu rồi đó chứ?
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Nói bậy! Là yêu công khai được không?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: ……
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Game đúng là nơi có thể khai quật được nhiều tình đồng chí nhất. Em sai rồi, em không nên làm bóng đèn.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Anh là bóng đèn 40W, em là bóng đèn 100W!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Dễ sợ! Có dám nói em biết là ai không?
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Chỉ Gian Lưu Sa a! Em thật sự không biết đó hả?!?
~
Cuộc đối thoại của Chinh Chiến Công Tước và Chỉ Gian Lưu Sa y như là mê cung, Ôn Tiễu theo dõi một lúc vẫn không lần ra được manh mối gì.
Cảnh vui vẻ chơi đùa với nhau đâu? Cảnh đuổi bắt dưới ánh mặt trời đâu? Cảnh một đám diễn viên quần chúng chạy tới chạy lui làm xiếc mà cô muốn thấy đâu?
“Này, giờ đến làm gì nữa đây?” Ôn Tiễu bất bình gửi tin nhắn cho Chinh Chiến Công Tước.
“Tính sổ!”
“Tính sổ gì?” Ôn Tiễu mờ mịt: “Em thiếu tiền anh sao?”
“Chỉ Gian Lưu Sa!”
“Em thật sự không quen hắn a. Đầu em lại không thủng lỗ, chẳng lẽ còn không biết nếu quá thân thiết với kẻ địch sẽ bị cho là gián điệp sao?”
Vừa đánh chữ xong, lỗ tai Ôn Tiễu liền run lên. Cô phát hiện trong phòng có tiếng động lạ.
Tiếng động đó phát ra từ tai nghe của Trần Vũ. Nhạc trong tai nghe rất ngộ, mơ hồ còn nghe thấy có người đang nói chuyện.
“Lão Trần, bà đang làm gì vậy?” Ôn Tiễu quay đầu hỏi Trần Vũ.
“Lên YY a, YY Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ, bà qua không?”
Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ không phải là mấy người thường kéo nguyên đám lên [Thế giới] cuồng hoan kia sao? Ôn Tiễu vẫn luôn cảm thấy bọn họ rất thú vị, nhưng mà người ta thường hay xuất quỷ nhập thần, cô cũng không tiện túm một người lại hỏi xem ‘mấy người là đang làm gì vậy?’ chứ?
Đêm Thất Tịch, đa số bang hội, liên minh đều có hoạt động. Quân Lâm là buổi tối, giờ chỉ mới chiều, chắc là Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ cũng đang tổ chức hoạt động.
Loại chuyện kích thích như vậy, Ôn Tiễu có thể nào không đi góp vui được chứ?
Trần Vũ đọc YY, Ôn Tiễu đánh chữ nói cho Chinh Chiến Công Trước, sau đó hai người cùng nhau chuyển đến YY của bang Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ.
Người nói chuyện vừa rồi lúc này đã xuống, bây giờ đang là một cô gái nói.
Tên trên YY của bọn họ không thống nhất với tên nhân vật game nên Ôn Tiễu căn bản không nhận ra ai là ai.
Người trên YY rất nhiều, có một số nick khá quen, hẳn đều là người nghe danh mà đến, cũng có những nick lạ, nhưng trên cơ bản đều là người chơi trong game.
Trình độ được chú ý của bang này đã đứng số một, số hai trong số các bang trung lập rồi!
“Cảm ơn mọi người đã đến YY của Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ chúng tôi. Tôi thay mặt cả bang, xin được gửi đến mọi người lời chào chân thành nhất.” Giọng cô gái này rất êm tai, không nhỏ nhẹ nhưng lại vô cùng mượt mà: “Cảm ơn CCTV, cảm ơn MTV, cảm ơn ba má cùng tất cả mọi người già trẻ lớn bé. Đầu tiên, tôi sẽ hát một bài, là Đảng ca của Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ chúng tôi!”
Trên cửa sổ YY lập tức xuất hiện vô số hoa hồng và những lời khen ngợi.
“Em biết hả?” Khi Chinh Chiến Công Tước gửi ba chữ này cho Hoa Sinh Mê thì Ôn Tiễu cũng đúng lúc hỏi Trần Vũ y như vậy.
“Biết, nhưng không quen.” Trần Vũ trả lời: “Nghe nói bọn họ là cùng một lớp, bang chủ là lớp trưởng. Từ đầu tới cuối cũng chỉ mở rộng ra thành người chung ký túc xá thôi, cho nên bọn họ đều là cùng lên cùng xuống một lượt. Nghe có vẻ rất thú vị.”
Ôn Tiễu thuật lại toàn bộ lời Trần Vũ cho Chinh Chiến Công Tước, thuận tiện nói luôn mình không biết bọn họ.
Vừa nghe tên Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ là biết ngay đây là một đám con nít sôi nổi lại bỉ bựa rồi!
Hai người Ôn Tiễu và Trần Vũ cùng nhau chơi game phối hợp rất ăn ý. Cả bang này cùng nhau chơi game như vậy, nếu đi tra một người là sẽ ra luôn nguyên đám.
Lúc này cô nàng trên tuyến đã bắt đầu hát. Giai điệu bài này vô cùng quen thuộc, Ôn Tiễu vừa nghe đã biết là bài Dirty Kiss, có điều là sửa lời lại. Mà lời cũng rất là… ba trấm. Có điều cô nàng này hát rất hay, nhìn một loạt hoa hồng không ngừng xuất hiện là biết.
Quả nhiên, mọi người trong bang này đều rất tài.
Đến khi hát xong, mọi người trong Đảng Đáng Khinh liền cật lực yêu cầu quần chúng tích cực lên sân khấu. Ôn Tiễu không tham gia vào tràng náo nhiệt này, chỉ im lặng ngồi lắng nghe.
“Tiễu tỷ, tôi lên rống một cái nhé?” Trần Vũ hỏi.
“Bà… xác định muốn lên làm trò cười cho thiên hạ sao?” Ôn Tiễu khinh bỉ nói: “Không sao, hát hay không bằng hay hát, tôi nhất định sẽ ủng hộ cho!”
“Biến đi!” Trần Vũ tức giận, sau đó xoay màn hình lại, mở kênh [Tán gẫu riêng] cho Ôn Tiễu xem.
Trên màn hình của Trần Vũ đang ngập tràn tin nhắn của các thành viên bang Quyết Sát. Xem ra các bang hội trung lập có mối quan hệ hữu nghị với nhau nên Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ yêu cầu Ngưu Nhục Hoàn Tử phái người đại diện lên góp vui vài bài. Sau đó, Trần Vũ vốn có quan hệ tốt với bang chủ hân hạnh được Ngưu Nhục Hoàn Tử giao cho nhiệm vụ này.
“Cố lên!” Ôn Tiễu lần này là chân thành: “Đi đi, tôi sẽ quăng bông cho bà! Nếu không đủ thì tôi mở thêm mấy acc YY nữa lên quăng luôn!”
Trần Vũ liếc Ôn Tiễu một cái, sau đó chu mỏ im lặng ấn nút mở micro.
Bạn tốt Ôn Tiễu lập tức pm dặn Chinh Chiến Công Tước để dành hoa chờ Trần Vũ lên sân khấu.
*R: cách thời gian cố định mới được quăng bông một lần đó, nên mới phải để dành chờ Trần Vũ lên.
Đợi đến lượt Trần Vũ, cô vừa mở mạch, Ôn Tiễu liền nói một câu cố lên rồi yên lặng quăng bông.
“Đây là Thần Nữ Dụ Hoặc đúng không? Còn giọng ở sau lưng vừa rồi là cô?” Đúng lúc này, Chỉ Gian Lưu Sa đột nhiên gửi tin nhắn đến.
“Ông cũng có mặt nữa hả?” Ôn Tiễu hỏi lại.
“Hẹn với Chinh Chiến Công Tước xong rồi đi dạo một chút sao?” Chỉ Gian Lưu Sa hồi âm: “Xem ra hắn không phát hỏa a!”
“Game thôi mà, đừng tích cực như vậy được không?” Ôn Tiễu trả lời: “Mọi người đều trưởng thành hết rồi, ngoài đời còn rất nhiều chuyện quan trọng nữa. Ai lại rảnh rỗi đến mức đem ân oán tình thù đặt vào game chứ? Tôi cảm thấy hai người giống như là có tư tình vậy.”
“Không có.” Chỉ Gian Lưu Sa lập tức phủ nhận: “Game thôi, bạn bè đến rồi đi, kẻ thù cũng vậy. Cũng không thể thấy ai không thuận mắt liền chạy tới nhà người ta kiếm chuyện đúng không?”
“PK đời thật sao? Chừng nào có thì nhất định phải kêu tôi đi xem nha!” Chỉ Gian Lưu Sa là một người khiến người ta cảm thấy đặc biệt dễ gần. Ngoại trừ lúc bang chiến, thành chiến thì bình thường Ôn Tiễu cũng không hề đề phòng hắn: “Ông đến đây chơi hả?”
“Làm một bang chủ, tôi có trách nhiệm xây dựng mối quan hệ tốt với các bang trung lập. Cô không biết sao?”
“Không phải chuyện gì cũng có thể đoán ra được!” Ôn Tiễu đánh tên Chỉ Gian Lưu Sa vào khung tìm kiếm trên YY nhưng không thấy ai phù hợp: “Đi xây dựng quan hệ thì phải có chút thành ý a, ông đổi tên nick làm gì chứ? Nghe ca nhạc thì nghe ca nhạc thôi, cũng không phải chuyện gì đáng che giấu.”
“Thật ra tôi chính là muốn biết bây giờ cô đang làm gì. Trả lời nhanh như vậy, xem ra là không phải đang nói chuyện với Chinh Chiến Công Tước rồi!” Chỉ Gian Lưu Sa quả thật rất khôn khéo: “Tên đầu gỗ này chẳng lẽ hẹn hò xong liền tự bỏ đi?”
Bị hắn nhắc như vậy, Ôn Tiễu cũng phát hiện bên cạnh Hoa Sinh Mê đã sớm không còn bóng dáng Chinh Chiến Công Tước nữa rồi, chỉ còn những người xa lạ không ngừng đến rồi đi.
*R: cùng qua YY nhưng trong game thì bạn Công Tước bỏ đi từ đời nào ròi, còn mình Hoa Sinh Mê đứng thơi.
Cô cười trả lời: “Ông giúp tôi hiểu được một đạo lý: Bệnh chung của các bang chủ chính là nhiều chuyện!”
“Tôi đây cũng không xem như nhiều chuyện.” Chỉ Gian Lưu Sa dừng một chút: “Có việc, không nói nữa.”
Chỉ Gian Lưu Sa nháy mắt đã bỏ chạy, Ôn Tiễu cũng không để ý đến hắn nữa.
Trần Vũ vừa xuống mic, Ôn Tiễu liền vỗ vai cô xem như cổ vũ.
Lên sân khấu tiếp theo là một người chơi nam. Ôn Tiễu không biết tên nhưng có thể khẳng định một điều là giọng của anh ta rất quyến rũ. Đối với các loại chương trình chỉnh giọng mà nói thì đây thật sự rất hoàn mỹ!
“Đây là ai a?” Ôn Tiễu hỏi Trần Vũ.
“Không biết.” Trần Vũ nhún vai: “Nghe quen quen mà nghĩ không ra.”
Lúc này, Chinh Chiến Công Tước cũng đột nhiên gửi tin nhắn đến: “Người này em biết không?”
“Không biết.” Ôn Tiễu trả lời: “Anh biết là ai sao? Giọng nghe rất êm tai!”
“Quen lắm, nhưng lại không nghĩ ra.”
Chinh Chiến Công Tước cảm thấy quen, vậy chắc là người của Quân Lâm liên minh rồi. Nhưng mà mấy người Quân Lâm hay lên YY Ôn Tiễu đều biết, cô có thể xác định người này không nằm trong số đó. Cô lập tức cảm thấy hứng thú: “Mau ngẫm lại xem, để em đi rù quến một chút!”
“!” Chinh Chiến Công Tước giận: “Rù quến?”
“Nói cho anh nghe, không phải em nghĩ xấu đâu, mà sao anh lúc nào cũng nghĩ đến phương diện nào đó nhỉ?” Ôn Tiễu giải thích: “Anh không thể dùng suy nghĩ của nữ sinh bình thường để phân tích em sao?”
“Anh là nam……”
“Em bình thường?”
“Nữ sinh bình thường bạo lực vậy sao?”
“Nữ sinh bình thường hèn mọn vậy sao?”
……
Chinh Chiến Công Tước liên tục hỏi ba câu, trực tiếp bộc lộ bản chất của Ôn Tiễu.
Đang lúc cô tức giận đến lật bàn phím, chuẩn bị xắn tay áo lên làm to chuyện một trận thì một tin nhắn đủ để an ủi trái tim bị tổn thương của cô đột nhiên xuất hiện trên màn hình.
“Anh không thích bình thường.”
*R: đù Công Tước mà cũng biết nói ngọt. Thiên Tuế nở hoa. Tui cảm thấy giống như sắp gả con gái vậy đó trời.
Trong nháy mắt, lửa giận của Ôn Tiễu tắt ngúm.
Bị người ta nói bất thường một cách trắng trợn như vậy mà còn không tức giận, cô cảm thấy mình nhất định là phát sốt rồi.
“Tiễu tỷ, Tiễu tỷ, tôi đi tìm người hỏi thăm xem anh chàng này là ai.” Trần Vũ hưng phấn gọi Ôn Tiễu: “Chờ đó, xem mang lưới quan hệ khổng lồ của tôi đây!”
“Vừa rồi Công Tước nói giọng này anh cũng thấy quen, đại khái chắc là người trong liên minh đi. Thu nhỏ phạm vi lại mà tìm!”
“Tuân lệnh!”
Trần Vũ lập tức bùng nổ, đánh máy ‘Tạch tạch tạch” với tốc độ ánh sáng. Toàn bộ phòng ngủ lập tức tràn ngập tiếng gõ phím.
“Trong liên minh vậy sao bà không hỏi Công Tước đi? Hay là anh ta không chịu nói?” Trần Vũ vừa đánh máy vừa hỏi.
“Phỏng chừng là nhất thời nghĩ không ra. Cách màn hình ai biết là ai chứ, bà đúng là nghĩ nhiều quá.” Ôn Tiễu vừa nói chuyện phiếm với Chinh Chiến Công Tước vừa trả lời Trần Vũ.
[Hệ thống] Khiêu Hải Tự Sát Ngư gia nhập đội ngũ của bạn!
Ngư vào đội, kênh [Đội ngũ] lập tức náo nhiệt hẳn lên.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: YY hai người đang ở nơi mô? Chẳng lẽ lén lút đi mở phòng riêng sao?!?
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Ở YY của Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ, anh qua không? Giọng ông anh đang hát này nghe hay lắm.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Tới liền tới liền!
……
Lúc Ngư vào YY, vừa đúng lúc người nọ hát bài thứ hai.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Thật sự là…… đi đâu cũng gặp được người quen a!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Anh biết hả?
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Anh biết a! Công Tước biết, mà em cũng biết luôn!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Cầu báo tên!
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước:!!!
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Em xem, Công Tước lên tiếng rồi, anh không dám.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Nhìn anh nghe lời như vậy rõ ràng chính là Thụ rồi! Không phải anh yêu thầm Công Tước lâu rồi đó chứ?
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Nói bậy! Là yêu công khai được không?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: ……
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Game đúng là nơi có thể khai quật được nhiều tình đồng chí nhất. Em sai rồi, em không nên làm bóng đèn.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Anh là bóng đèn 40W, em là bóng đèn 100W!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Dễ sợ! Có dám nói em biết là ai không?
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Chỉ Gian Lưu Sa a! Em thật sự không biết đó hả?!?
~