Chương : 54
Edit: Ring.
3 giây!
2 giây!
1 giây!
[Hệ thống] Bang Quân Lâm Thiên Hạ chiến thắng Lâm Uyên Các, đã trở thành thành chủ Thanh Long Thành!
[Hệ thống] Quân Lâm Thiên Hạ giành chiến thắng trong thành chiến, trở thành thành chủ Thanh Long Thành, đạt được 5000 điểm vinh dự bang hội!
[Hệ thống] Thần Thoại Lãng Mạn giành chiến thắng trong thành chiến, trở thành thành chủ Chu Tước Thành, đạt được 5000 điểm vinh dự bang hội!
[Hệ thống] Hào Môn giành chiến thắng trong thành chiến, trở thành thành chủ Huyền Vũ Thành, đạt được 5000 điểm vinh dự bang hội!
Bốn tin tức từ hệ thống gần như xuất hiện cùng một lúc. Một số người trong Lâm Uyên Các nghĩ mình chiếm được hai thành, hoan hô tích cực xong mới phát hiện có chỗ nào đó không đúng!
Chinh Chiến Công Tước lại giải được phong ấn Thanh Long Thành vào giây cuối cùng!
Cờ của bọn họ đâu? Không phải còn đang trong thời gian phục hồi sao?
“Mệt quá.” Trên YY, Ôn Tiễu vẫn còn mở mic nhưng câu cảm thán này là nói với Trần Vũ. Chỉ là toàn bộ liên minh đều nghe được.
“Thắng là tốt rồi.” Trần Vũ nhấc tay tắt mic.
Trên thực tế, Thông Hoa Đại Toán căn bản không có nhổ cờ ở Chu Tước Thành, bởi vì trước khi thành chiến bắt đầu, Ôn Tiễu đã lén dặn hắn đừng nghe lời cô nói trên YY mà đi nhổ cờ.
Chỉ là đến 9 giờ 29 phút, cũng là lúc Chỉ Gian Lưu Sa lơi lỏng nhất, Ôn Tiễu lại gửi tin nhắn cho Thông Hoa Đại Toán, hắn lập tức nhổ cờ đang cắm ở khu cướp cờ. Lúc này thời gian vừa đúng, Chinh Chiến Công Tước cũng vừa xong 3 phút thao tác giải phong ấn.
Thật ra chiếm được hai thành cũng một phần do yếu tố may mắn, bởi vì không ngờ tất cả giống như đều ngừng lại ở giây cuối cùng.
Trên YY, Hào Hoa Mộ Địa mở mic: “Hahaha, tôi với Quạt phối hợp ăn ý không? Xem biểu hiện tuyệt vọng trong những phút cuối cùng của tụi tôi kìa, tuyệt đối là đẳng cấp của diễn viên đoạt giải Oscar!”
“Chiêu của Củ Lạc quá hay, đã đoán chắc là tên gián điệp sẽ báo cho Chỉ Gian Lưu Sa tin tức trong liên minh chúng ta.” AK Khinh Phiến cũng lên tiếng nói chuyện.
Đúng vậy, tất cả đều là đóng kịch. Mấy bang chủ đã thống nhất với nhau từ đầu, vì che mắt Chỉ Gian Lưu Sa, người có thể trực tiếp nghe Ôn Tiễu chỉ huy, để Chỉ Gian Lưu Sa biết khi nào các bang chủ trong liên minh Quân Lâm kêu trời trách đất sắp thua mà giảm sự phòng bị xuống mức thấp nhất.
“Chỉ Gian Lưu Sa cần gì gián điệp báo lại chứ?” Thông Hoa Đại Toán khinh bỉ: “Trực tiếp phát tin chỉ huy bên này qua bên kia luôn a! Hắn cũng không phải ngốc.”
“Củ Lạc không tệ a, anh có thể giao lại cho em rồi.” AK47 chính cống đã trở lại.
“Đừng, mệt lắm.” Ôn Tiễu thở dài: “Sau này mặc kệ, chuyện hao phí tế bào não thế này, em nghỉ ngơi một tuần còn chưa bổ lại được.”
“Mệt thì đi nghỉ sớm chút đi.” Chinh Chiến Công Tước gửi tin nhắn đến: “Lợi hại lắm.”
“Có bị em thuyết phục không?” Ôn Tiễu hỏi lại.
“Cũng không tệ lắm.”
“Chỉ là không tệ lắm thôi sao? Quá thất vọng rồi.” Ôn Tiễu gửi qua một cái emo đáng thương.
“Đây là lần thứ mấy em chỉ huy rồi?” Chinh Chiến Công Tước hỏi: “Trước kia ở server 4 acc em là gì?”
“Đây là bí mật.” Ôn Tiễu trả lời: “Sau lưng mỗi nhân vật lợi hại đều có một quá khứ đen tối vô cùng thê thảm.”
……
Kênh [Thế giới] đã sớm bị người của liên minh Quân Lâm chiếm cứ. Khó lắm mới có được thắng lợi, sao có thể không ăn mừng cho được?
Ngược lại, bên Lâm Uyên Các lúc này tuy sĩ khí có kém hơn Quân Lâm nhưng bọn họ cũng không hề nhụt chí. Cũng như lời Chỉ Gian Lưu Sa nói, đối với Lâm Uyên Các bọn họ thì chẳng qua chỉ là tuần sau lại đánh thôi.
“Tỏi, bang ông đúng là vô tình lụm bí kíp!” Hào Hoa Mộ Địa nói giỡn: “Cả người Củ Lạc từ trên xuống dưới đều phát ánh vàng chói lọi kìa.”
“Em mà là vàng thì nhổ cọng tóc cũng là vàng rồi, còn mặc một thân trang bị này sao?” Ôn Tiễu coi thường.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Xem đám chó Quân Lâm các người kìa. Lâu lâu mới được hai thành một lần liền mừng như chiếm lại được đảo Điếu Ngư* vậy.
*R: Đảo Điếu Ngư (hay Senkaku): đảo Trung Quốc và Nhật đang tranh giành chủ quyền.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Hoa Sinh Mê, không phải mi lợi hại lắm sao? Có bản lĩnh thì lấy ba thành a. Chỉ hai thành còn dám làm ra vẻ, mi cũng chỉ biết rút đầu vậy thôi!
……
[Truyền âm] Thông Hoa Đại Toán: Giả Trang, ông xem ông ngày nào cũng trang B trên này, nghĩ mình có một bộ +10 là có thể giành lại được đảo Điếu Ngư hả? Còn cần câu sao không giành luôn đi?
*R: Điếu ngư nghĩa là câu cá. Cần câu là tui chém.
[Truyền âm] Hào Hoa Mộ Địa: Đừng, server 8 này là của Lâm Uyên Các, Tuyệt Thế Chi Đỉnh cũng của Lâm Uyên Các, toàn thế giới đều là của Lâm Uyên Các hết đó. Nói thiệt không điêu! Hahaha!
……
[Liên minh] Hoa Sinh Mê: Em xin phép lên đắc ý một chút được không?
[Liên minh] Mạt Nhã Huyên: Tùy ý a, em muốn đắc ý còn sợ có người chạy lên cản sao?
[Liên minh] Thanh Sắc Yêu Cơ: Củ Lạc, đắc ý phải tính toán trước kẻo bị ngã chỏng vó a.
[Liên minh] Chinh Chiến Công Tước: Tôi đỡ.
……
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Giả Trang, có một câu tôi suy nghĩ lâu rồi, cuối cùng vẫn cảm thấy là nên tặng cho ông.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Phắn mợ nó đi, mi là cọng hành nào, ông đây với mi quen lắm sao?
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Ngựa đạp bùn ẩm hoa bay loạn, ve sầu cạnh ao hát vang trời. Không cần cảm ơn đâu. (Đạp mã nên thấp phi hoa tiễn, bạch trì hữu tân tranh náo thiền – tà mǎ ní shī fēi huā jiàn, bái chí yòu bīn zhēng nào chán.)
……
[Liên minh] Mân Côi Du Nhiên: Củ Lạc, kỹ thuật mắng người của cậu lại tăng một level, mình sắp theo không kịp rồi.
[Liên minh] Liệt Diệm Phi Tuyết: Hahaha, mợ nó mi cái đồ miệng thối hoắc, ngu ngốc có bệnh lại não tàn, hahaha. (Tha ma nhĩ thị phế thoại tiện, bạch si hữu bệnh chân não tàn – tā mā nǐ shì fèi huà jiàn, bái chī yǒu bìng zhēn nǎo cán.)
[Liên minh] Thỏ Bảo Bối: Lầu trên là phiên dịch.
……
Trên [Thế giới], mọi người đang lặn dưới nước cũng chui lên hết.
Lần này mắng văn nghệ lại còn trắng trợn, đúng là cao hơn lần trước một bậc thật.
R: lần này đọc gần giống luôn chứ hông thèm viết tắt phiên âm như lần trước nữa =)))).
“Đánh xong rồi đúng không!” Hùng Phong Vĩ Nghiệp gửi tin nhắn đến. Lần này hắn chính là công thần trong trận thành chiến. Chuyện tính thời gian nhổ cờ giải phong ấn chính là lấy linh cảm từ Hùng Phong Vĩ Nghiệp. Ôn Tiễu lúc này đang vui vẻ vô cùng, tự nhiên cũng nhiệt tình với Hùng Phong Vĩ Nghiệp hơn.
“Xong rồi xong rồi! Đại Hùng, ông mới thật sự là Boss a!” Ôn Tiễu thật lòng cảm thán.
“Đừng quan tâm Boss thật Boss giả gì, truyện của tôi 10 giờ sẽ đăng lên, nhanh đi ủng hộ tôi!”
“Đó là đương nhiên!” Ôn Tiễu hứa chắc nịch: “Có cần tôi kéo mọi người trong bang đi giành sô pha luôn không?”
“Muốn!”
*R: hình như nói chỗ giành sofa này ròi, nói lại. Người giựt tem đầu tiên ngồi sô pha, người thứ 2 ngồi ghế xúp, người thứ 3 trở đi ngồi sàn nhà.
……
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: 10 giờ có người bạn mở thớt post truyện, cầu tem phiếu.
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Đại Hùng hả?
[Bang hội] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Đại Hùng ổng lại viết truyện nữa sao? Lát nữa đi xem mới được.
[Bang hội] Thông Hoa Đại Toán: Đám khốn nạn mấy người! Sô pha phải nhường cho bang chủ là tôi!
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: Bấm nút! Mọi người đều chém giết giành sô pha, chừa trần nhà lại cho Tỏi đi!
……
Thời gian trong lúc mọi người hi hi ha ha đã trôi qua nhanh chóng.
9 giờ 55 phút, tất cả thành viên đã lên diễn đàn không ngừng bấm f5.
Vừa đến 10 giờ, một câu chuyện tên là “Tuyệt Thế Mưu Sắc” xuất hiện trên diễn đàn. Tác giả: Gấu Ngáy Câu Cá.
Bên dưới chủ đề, trong phòng 1 phút đồng hồ đã xuất hiện mấy chục phản hồi. Nội dung phản hồi tất cả đều là hai chữ: Sô pha!
“Đờ mờ đám vô lại này!” Trên YY, Thông Hoa Đại Toán rống giận: “Giết Người Cắm Đầu, này ai a! Dám giành sô pha của tôi!”
“Em!” Ôn Tiễu trả lời.
“Tên thật oách xà lách!” Mạt Nhã Huyền che miệng cười trộm.
“Đệch, vậy Chinh Chiến Công Tước là ai? Ngay cả ghế xúp cũng đoạt!” Thông Hoa Đại Toán vừa nói xong liền cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.
Chỉ nghe trên YY đột nhiên vang lên một giọng nhàn nhạt: “Tôi.”
“Công Tước ông có thể đổi cái tên không a!” Thông Hoa Đại Toán cả giận nói: “Ông không biết vậy sẽ làm dấy lên phong trào bu xem đại thần sao?” Vừa dứt lời, lại nghe thấy hắn hít một hơi: “Củ Lạc em đúng là miệng ăn mắm ăn muối, trần nhà thật sự là anh!” Hắn đau khổ nhìn Rau Thơm Chói Sáng ở lầu ba, có cần linh đến vậy không a!
“Hahaha!” Trên YY vang lên đủ kiểu cười. Có ôm bụng cười lớn, có che miệng cười khẽ. Có phái hào phóng, cũng có phái uyển chuyển.
“Alô alô.” YY đột nhiên xuất hiện một giọng lạ: “Có nghe không?”
“Nghe, ông là ai?”
“Tôi là Hùng Phong Vĩ Nghiệp! Này, mấy người nháy mắt đã spam ba bốn trang, làm sao người ta đọc truyện được a! Đừng vậy nữa mà, tôi muốn khóc.”
“Tài tử Đại Hùng a!” Khiêu Hải Tự Sát Ngư lên tiếng: “Chỉ lo giành sô pha, còn chưa kịp xem nội dung đâu. Chờ chút tôi đi đọc thử cái đã.”
Ôn Tiễu lúc này đang đọc, ngay cả Trần Vũ cũng đọc cùng.
“Tiễu tỷ, ổng viết bà sao? Thế nào mà tôi càng đọc càng thấy giống nhỉ?”
Ôn Tiễu nhíu mày, đột nhiên nhớ đến một người khác, một người bạn từ rất lâu trước kia rồi.
Trần Vũ thấy cô ngẩn người cũng không nói gì nữa.
Nhưng thật ra lúc này lại có một người gửi tin nhắn đến: “Lợi hại lắm, trước kia cô chơi server nào?”
Ôn Tiễu nhìn tin nhắn Chỉ Gian Lưu Sa gửi đến, cả buổi vẫn không muốn đánh chữ trả lời.
“Không phải lần đầu tiên chỉ huy đúng không? Ở server cũ có chuyện hay người gì muốn tránh mặt nên đổi sang đây sao?” Chỉ Gian Lưu Sa hỏi trắng ra: “Này, đừng giả chết, nói mau.”
“Liên quan cái rắm gì đến ông! Ông làm gì y như bảo mẫu tôi vậy?” Ôn Tiễu trả lời.
“Bạo Lực Nữu, cô có nghe câu này chưa? Người hiểu bạn nhất không phải đồng bọn mà là kẻ thù của bạn?” Chỉ Gian Lưu Sa đánh chữ tốc độ cực nhanh: “Làm đối thủ, tôi sẽ có nhiều tư liệu về cô hơn so với Chinh Chiến Công Tước, cả độ hiểu biết cũng vậy.”
“Có lẽ đi.” Ôn Tiễu cũng không phủ nhận điều này. Giữa cô và Chinh Chiến Công Tước có chăng chính là tôn trọng và tin tưởng lẫn nhau chứ không phải không khí ái muội anh anh em em. Mà cùng với Chỉ Gian Lưu Sa thì chính là kỳ phùng địch thủ, cùng rất nhiều trùng hợp bất ngờ trong suy nghĩ, “Đừng có suy nghĩ muốn đi tra acc cũ của tôi, bằng không ông sẽ rất thất vọng.”
Thất vọng, bởi vì thật sự chẳng có gì cả.
“Hẹn tuần sau.” Một lúc sau, Chỉ Gian Lưu Sa mới trả lời: “Giọng rất khá, không cứng rắn như tác phong của cô. Tôi cuối cùng cũng có thể xác định cô đúng là con gái chứ không phải nhân yêu.”
……
Ôn Tiễu lúc này cực kỳ muốn xuyên màn hình túm Chỉ Gian Lưu Sa qua rồi đập túi bụi một trận. Có gián điệp là hay lắm sao? Ngon thì ông lái một chiếc Aston Martin* 007 đến đây a!
*R: Aston Martin là xe của 007 James Bond á.
Mặt dày thì gặp rồi, nhưng chưa thấy ai trắng trợn đến mức đi nói thẳng với đối phương là tôi đây nghe lén như tên này a!
Trần Vũ đọc từng phản hồi từ trên xuống dưới, đột nhiên cô dùng khuỷu tay huých Ôn Tiễu một chút: “Tiễu tỷ, bà xem.”
Ôn Tiễu quay sang nhìn, liền thấy một phản hồi của người tên là Người Ngàn Đêm Server 4 để lại một câu: Truyện của thớt làm tôi nhớ đến chỉ huy Lãnh Nữu của Duyên Tụ server tôi. Tính cách cùng tác phong đều giống vậy. Thớt chơi server 4 sao?
“Đừng để ý.” Ôn Tiễu tắt diễn đàn: “Truyện thôi mà, muốn viết là có. Tôi cũng không phải không thể gặp người. Lại nói, nhân vật chính không phải tên Mứt Trái Cây sao? Cũng không phải Củ Lạc.”
Hơn 10 giờ, đã đến giờ nghỉ ngơi bình thường của Ôn Tiễu.
“Xuống mạng sao?” Chinh Chiến Công Tước hỏi.
“Phải, xuống.”
“Mai là sinh nhật em.” Anh đột nhiên nói một câu khiến bàn tay đang định tắt cửa sổ game của Ôn Tiễu dừng lại giữa không trung.
Thiếu chút nữa cô cùng đã quên mai là sinh nhật mình.
“Đúng rồi, tối mai lên trễ chút.” Ôn Tiễu trả lời: “Bạn cùng phòng tổ chức sinh nhật cho em.”
~
3 giây!
2 giây!
1 giây!
[Hệ thống] Bang Quân Lâm Thiên Hạ chiến thắng Lâm Uyên Các, đã trở thành thành chủ Thanh Long Thành!
[Hệ thống] Quân Lâm Thiên Hạ giành chiến thắng trong thành chiến, trở thành thành chủ Thanh Long Thành, đạt được 5000 điểm vinh dự bang hội!
[Hệ thống] Thần Thoại Lãng Mạn giành chiến thắng trong thành chiến, trở thành thành chủ Chu Tước Thành, đạt được 5000 điểm vinh dự bang hội!
[Hệ thống] Hào Môn giành chiến thắng trong thành chiến, trở thành thành chủ Huyền Vũ Thành, đạt được 5000 điểm vinh dự bang hội!
Bốn tin tức từ hệ thống gần như xuất hiện cùng một lúc. Một số người trong Lâm Uyên Các nghĩ mình chiếm được hai thành, hoan hô tích cực xong mới phát hiện có chỗ nào đó không đúng!
Chinh Chiến Công Tước lại giải được phong ấn Thanh Long Thành vào giây cuối cùng!
Cờ của bọn họ đâu? Không phải còn đang trong thời gian phục hồi sao?
“Mệt quá.” Trên YY, Ôn Tiễu vẫn còn mở mic nhưng câu cảm thán này là nói với Trần Vũ. Chỉ là toàn bộ liên minh đều nghe được.
“Thắng là tốt rồi.” Trần Vũ nhấc tay tắt mic.
Trên thực tế, Thông Hoa Đại Toán căn bản không có nhổ cờ ở Chu Tước Thành, bởi vì trước khi thành chiến bắt đầu, Ôn Tiễu đã lén dặn hắn đừng nghe lời cô nói trên YY mà đi nhổ cờ.
Chỉ là đến 9 giờ 29 phút, cũng là lúc Chỉ Gian Lưu Sa lơi lỏng nhất, Ôn Tiễu lại gửi tin nhắn cho Thông Hoa Đại Toán, hắn lập tức nhổ cờ đang cắm ở khu cướp cờ. Lúc này thời gian vừa đúng, Chinh Chiến Công Tước cũng vừa xong 3 phút thao tác giải phong ấn.
Thật ra chiếm được hai thành cũng một phần do yếu tố may mắn, bởi vì không ngờ tất cả giống như đều ngừng lại ở giây cuối cùng.
Trên YY, Hào Hoa Mộ Địa mở mic: “Hahaha, tôi với Quạt phối hợp ăn ý không? Xem biểu hiện tuyệt vọng trong những phút cuối cùng của tụi tôi kìa, tuyệt đối là đẳng cấp của diễn viên đoạt giải Oscar!”
“Chiêu của Củ Lạc quá hay, đã đoán chắc là tên gián điệp sẽ báo cho Chỉ Gian Lưu Sa tin tức trong liên minh chúng ta.” AK Khinh Phiến cũng lên tiếng nói chuyện.
Đúng vậy, tất cả đều là đóng kịch. Mấy bang chủ đã thống nhất với nhau từ đầu, vì che mắt Chỉ Gian Lưu Sa, người có thể trực tiếp nghe Ôn Tiễu chỉ huy, để Chỉ Gian Lưu Sa biết khi nào các bang chủ trong liên minh Quân Lâm kêu trời trách đất sắp thua mà giảm sự phòng bị xuống mức thấp nhất.
“Chỉ Gian Lưu Sa cần gì gián điệp báo lại chứ?” Thông Hoa Đại Toán khinh bỉ: “Trực tiếp phát tin chỉ huy bên này qua bên kia luôn a! Hắn cũng không phải ngốc.”
“Củ Lạc không tệ a, anh có thể giao lại cho em rồi.” AK47 chính cống đã trở lại.
“Đừng, mệt lắm.” Ôn Tiễu thở dài: “Sau này mặc kệ, chuyện hao phí tế bào não thế này, em nghỉ ngơi một tuần còn chưa bổ lại được.”
“Mệt thì đi nghỉ sớm chút đi.” Chinh Chiến Công Tước gửi tin nhắn đến: “Lợi hại lắm.”
“Có bị em thuyết phục không?” Ôn Tiễu hỏi lại.
“Cũng không tệ lắm.”
“Chỉ là không tệ lắm thôi sao? Quá thất vọng rồi.” Ôn Tiễu gửi qua một cái emo đáng thương.
“Đây là lần thứ mấy em chỉ huy rồi?” Chinh Chiến Công Tước hỏi: “Trước kia ở server 4 acc em là gì?”
“Đây là bí mật.” Ôn Tiễu trả lời: “Sau lưng mỗi nhân vật lợi hại đều có một quá khứ đen tối vô cùng thê thảm.”
……
Kênh [Thế giới] đã sớm bị người của liên minh Quân Lâm chiếm cứ. Khó lắm mới có được thắng lợi, sao có thể không ăn mừng cho được?
Ngược lại, bên Lâm Uyên Các lúc này tuy sĩ khí có kém hơn Quân Lâm nhưng bọn họ cũng không hề nhụt chí. Cũng như lời Chỉ Gian Lưu Sa nói, đối với Lâm Uyên Các bọn họ thì chẳng qua chỉ là tuần sau lại đánh thôi.
“Tỏi, bang ông đúng là vô tình lụm bí kíp!” Hào Hoa Mộ Địa nói giỡn: “Cả người Củ Lạc từ trên xuống dưới đều phát ánh vàng chói lọi kìa.”
“Em mà là vàng thì nhổ cọng tóc cũng là vàng rồi, còn mặc một thân trang bị này sao?” Ôn Tiễu coi thường.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Xem đám chó Quân Lâm các người kìa. Lâu lâu mới được hai thành một lần liền mừng như chiếm lại được đảo Điếu Ngư* vậy.
*R: Đảo Điếu Ngư (hay Senkaku): đảo Trung Quốc và Nhật đang tranh giành chủ quyền.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Hoa Sinh Mê, không phải mi lợi hại lắm sao? Có bản lĩnh thì lấy ba thành a. Chỉ hai thành còn dám làm ra vẻ, mi cũng chỉ biết rút đầu vậy thôi!
……
[Truyền âm] Thông Hoa Đại Toán: Giả Trang, ông xem ông ngày nào cũng trang B trên này, nghĩ mình có một bộ +10 là có thể giành lại được đảo Điếu Ngư hả? Còn cần câu sao không giành luôn đi?
*R: Điếu ngư nghĩa là câu cá. Cần câu là tui chém.
[Truyền âm] Hào Hoa Mộ Địa: Đừng, server 8 này là của Lâm Uyên Các, Tuyệt Thế Chi Đỉnh cũng của Lâm Uyên Các, toàn thế giới đều là của Lâm Uyên Các hết đó. Nói thiệt không điêu! Hahaha!
……
[Liên minh] Hoa Sinh Mê: Em xin phép lên đắc ý một chút được không?
[Liên minh] Mạt Nhã Huyên: Tùy ý a, em muốn đắc ý còn sợ có người chạy lên cản sao?
[Liên minh] Thanh Sắc Yêu Cơ: Củ Lạc, đắc ý phải tính toán trước kẻo bị ngã chỏng vó a.
[Liên minh] Chinh Chiến Công Tước: Tôi đỡ.
……
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Giả Trang, có một câu tôi suy nghĩ lâu rồi, cuối cùng vẫn cảm thấy là nên tặng cho ông.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Phắn mợ nó đi, mi là cọng hành nào, ông đây với mi quen lắm sao?
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Ngựa đạp bùn ẩm hoa bay loạn, ve sầu cạnh ao hát vang trời. Không cần cảm ơn đâu. (Đạp mã nên thấp phi hoa tiễn, bạch trì hữu tân tranh náo thiền – tà mǎ ní shī fēi huā jiàn, bái chí yòu bīn zhēng nào chán.)
……
[Liên minh] Mân Côi Du Nhiên: Củ Lạc, kỹ thuật mắng người của cậu lại tăng một level, mình sắp theo không kịp rồi.
[Liên minh] Liệt Diệm Phi Tuyết: Hahaha, mợ nó mi cái đồ miệng thối hoắc, ngu ngốc có bệnh lại não tàn, hahaha. (Tha ma nhĩ thị phế thoại tiện, bạch si hữu bệnh chân não tàn – tā mā nǐ shì fèi huà jiàn, bái chī yǒu bìng zhēn nǎo cán.)
[Liên minh] Thỏ Bảo Bối: Lầu trên là phiên dịch.
……
Trên [Thế giới], mọi người đang lặn dưới nước cũng chui lên hết.
Lần này mắng văn nghệ lại còn trắng trợn, đúng là cao hơn lần trước một bậc thật.
R: lần này đọc gần giống luôn chứ hông thèm viết tắt phiên âm như lần trước nữa =)))).
“Đánh xong rồi đúng không!” Hùng Phong Vĩ Nghiệp gửi tin nhắn đến. Lần này hắn chính là công thần trong trận thành chiến. Chuyện tính thời gian nhổ cờ giải phong ấn chính là lấy linh cảm từ Hùng Phong Vĩ Nghiệp. Ôn Tiễu lúc này đang vui vẻ vô cùng, tự nhiên cũng nhiệt tình với Hùng Phong Vĩ Nghiệp hơn.
“Xong rồi xong rồi! Đại Hùng, ông mới thật sự là Boss a!” Ôn Tiễu thật lòng cảm thán.
“Đừng quan tâm Boss thật Boss giả gì, truyện của tôi 10 giờ sẽ đăng lên, nhanh đi ủng hộ tôi!”
“Đó là đương nhiên!” Ôn Tiễu hứa chắc nịch: “Có cần tôi kéo mọi người trong bang đi giành sô pha luôn không?”
“Muốn!”
*R: hình như nói chỗ giành sofa này ròi, nói lại. Người giựt tem đầu tiên ngồi sô pha, người thứ 2 ngồi ghế xúp, người thứ 3 trở đi ngồi sàn nhà.
……
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: 10 giờ có người bạn mở thớt post truyện, cầu tem phiếu.
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Đại Hùng hả?
[Bang hội] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Đại Hùng ổng lại viết truyện nữa sao? Lát nữa đi xem mới được.
[Bang hội] Thông Hoa Đại Toán: Đám khốn nạn mấy người! Sô pha phải nhường cho bang chủ là tôi!
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: Bấm nút! Mọi người đều chém giết giành sô pha, chừa trần nhà lại cho Tỏi đi!
……
Thời gian trong lúc mọi người hi hi ha ha đã trôi qua nhanh chóng.
9 giờ 55 phút, tất cả thành viên đã lên diễn đàn không ngừng bấm f5.
Vừa đến 10 giờ, một câu chuyện tên là “Tuyệt Thế Mưu Sắc” xuất hiện trên diễn đàn. Tác giả: Gấu Ngáy Câu Cá.
Bên dưới chủ đề, trong phòng 1 phút đồng hồ đã xuất hiện mấy chục phản hồi. Nội dung phản hồi tất cả đều là hai chữ: Sô pha!
“Đờ mờ đám vô lại này!” Trên YY, Thông Hoa Đại Toán rống giận: “Giết Người Cắm Đầu, này ai a! Dám giành sô pha của tôi!”
“Em!” Ôn Tiễu trả lời.
“Tên thật oách xà lách!” Mạt Nhã Huyền che miệng cười trộm.
“Đệch, vậy Chinh Chiến Công Tước là ai? Ngay cả ghế xúp cũng đoạt!” Thông Hoa Đại Toán vừa nói xong liền cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.
Chỉ nghe trên YY đột nhiên vang lên một giọng nhàn nhạt: “Tôi.”
“Công Tước ông có thể đổi cái tên không a!” Thông Hoa Đại Toán cả giận nói: “Ông không biết vậy sẽ làm dấy lên phong trào bu xem đại thần sao?” Vừa dứt lời, lại nghe thấy hắn hít một hơi: “Củ Lạc em đúng là miệng ăn mắm ăn muối, trần nhà thật sự là anh!” Hắn đau khổ nhìn Rau Thơm Chói Sáng ở lầu ba, có cần linh đến vậy không a!
“Hahaha!” Trên YY vang lên đủ kiểu cười. Có ôm bụng cười lớn, có che miệng cười khẽ. Có phái hào phóng, cũng có phái uyển chuyển.
“Alô alô.” YY đột nhiên xuất hiện một giọng lạ: “Có nghe không?”
“Nghe, ông là ai?”
“Tôi là Hùng Phong Vĩ Nghiệp! Này, mấy người nháy mắt đã spam ba bốn trang, làm sao người ta đọc truyện được a! Đừng vậy nữa mà, tôi muốn khóc.”
“Tài tử Đại Hùng a!” Khiêu Hải Tự Sát Ngư lên tiếng: “Chỉ lo giành sô pha, còn chưa kịp xem nội dung đâu. Chờ chút tôi đi đọc thử cái đã.”
Ôn Tiễu lúc này đang đọc, ngay cả Trần Vũ cũng đọc cùng.
“Tiễu tỷ, ổng viết bà sao? Thế nào mà tôi càng đọc càng thấy giống nhỉ?”
Ôn Tiễu nhíu mày, đột nhiên nhớ đến một người khác, một người bạn từ rất lâu trước kia rồi.
Trần Vũ thấy cô ngẩn người cũng không nói gì nữa.
Nhưng thật ra lúc này lại có một người gửi tin nhắn đến: “Lợi hại lắm, trước kia cô chơi server nào?”
Ôn Tiễu nhìn tin nhắn Chỉ Gian Lưu Sa gửi đến, cả buổi vẫn không muốn đánh chữ trả lời.
“Không phải lần đầu tiên chỉ huy đúng không? Ở server cũ có chuyện hay người gì muốn tránh mặt nên đổi sang đây sao?” Chỉ Gian Lưu Sa hỏi trắng ra: “Này, đừng giả chết, nói mau.”
“Liên quan cái rắm gì đến ông! Ông làm gì y như bảo mẫu tôi vậy?” Ôn Tiễu trả lời.
“Bạo Lực Nữu, cô có nghe câu này chưa? Người hiểu bạn nhất không phải đồng bọn mà là kẻ thù của bạn?” Chỉ Gian Lưu Sa đánh chữ tốc độ cực nhanh: “Làm đối thủ, tôi sẽ có nhiều tư liệu về cô hơn so với Chinh Chiến Công Tước, cả độ hiểu biết cũng vậy.”
“Có lẽ đi.” Ôn Tiễu cũng không phủ nhận điều này. Giữa cô và Chinh Chiến Công Tước có chăng chính là tôn trọng và tin tưởng lẫn nhau chứ không phải không khí ái muội anh anh em em. Mà cùng với Chỉ Gian Lưu Sa thì chính là kỳ phùng địch thủ, cùng rất nhiều trùng hợp bất ngờ trong suy nghĩ, “Đừng có suy nghĩ muốn đi tra acc cũ của tôi, bằng không ông sẽ rất thất vọng.”
Thất vọng, bởi vì thật sự chẳng có gì cả.
“Hẹn tuần sau.” Một lúc sau, Chỉ Gian Lưu Sa mới trả lời: “Giọng rất khá, không cứng rắn như tác phong của cô. Tôi cuối cùng cũng có thể xác định cô đúng là con gái chứ không phải nhân yêu.”
……
Ôn Tiễu lúc này cực kỳ muốn xuyên màn hình túm Chỉ Gian Lưu Sa qua rồi đập túi bụi một trận. Có gián điệp là hay lắm sao? Ngon thì ông lái một chiếc Aston Martin* 007 đến đây a!
*R: Aston Martin là xe của 007 James Bond á.
Mặt dày thì gặp rồi, nhưng chưa thấy ai trắng trợn đến mức đi nói thẳng với đối phương là tôi đây nghe lén như tên này a!
Trần Vũ đọc từng phản hồi từ trên xuống dưới, đột nhiên cô dùng khuỷu tay huých Ôn Tiễu một chút: “Tiễu tỷ, bà xem.”
Ôn Tiễu quay sang nhìn, liền thấy một phản hồi của người tên là Người Ngàn Đêm Server 4 để lại một câu: Truyện của thớt làm tôi nhớ đến chỉ huy Lãnh Nữu của Duyên Tụ server tôi. Tính cách cùng tác phong đều giống vậy. Thớt chơi server 4 sao?
“Đừng để ý.” Ôn Tiễu tắt diễn đàn: “Truyện thôi mà, muốn viết là có. Tôi cũng không phải không thể gặp người. Lại nói, nhân vật chính không phải tên Mứt Trái Cây sao? Cũng không phải Củ Lạc.”
Hơn 10 giờ, đã đến giờ nghỉ ngơi bình thường của Ôn Tiễu.
“Xuống mạng sao?” Chinh Chiến Công Tước hỏi.
“Phải, xuống.”
“Mai là sinh nhật em.” Anh đột nhiên nói một câu khiến bàn tay đang định tắt cửa sổ game của Ôn Tiễu dừng lại giữa không trung.
Thiếu chút nữa cô cùng đã quên mai là sinh nhật mình.
“Đúng rồi, tối mai lên trễ chút.” Ôn Tiễu trả lời: “Bạn cùng phòng tổ chức sinh nhật cho em.”
~