Chương : 6
Edit: Ring.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Toàn server truy nã hai acc Hoa Sinh Mê và Mân Côi Du Nhiên, giết một lần 100 kim!
Trên YY đột nhiên im lặng, sau đó là nháy mắt bùng nổ.
“Mân Côi, Củ Lạc! Hai người đang ở đâu? Mau báo tọa độ!”
“Toàn bang đuổi giết Mân Côi và Củ Lạc. Các anh em, lênnnn, không cần khách khí!”
“Ôi đệch! Ai dám giết vợ tui!” Thông Hoa Đại Toán rống giận.
“Ầm lên làm cái gì.” Mạt Nhã Huyên trước sau như một khinh bỉ, “Mấy người đi giết thử coi, xem Giả Trang Bất Khả Tư Nghị có đưa tiền thưởng không.”
“Huyên tỷ là số một!”
“Bất quá nói lại, Giả Trang đại khái là thuận miệng nói vậy thôi. Chúng ta giết hai người, hắn đương nhiên sẽ không trả thù lao. Mà liên minh bọn họ đi giết rồi cũng sẽ không thể nào mặt dày đi đòi tiền a.” Chớ Có Hỏi thuận miệng nói tiếp.
Mạt Nhã Huyên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà thở dài: “Mấy người quay lại hết cho tôi. Bây giờ là lúc toàn lực bảo vệ Mân Côi và Củ Lạc biết chưa? Nhìn phẩm hạnh của mấy người kìa!”
“Cái kia… Không cần bảo vệ em đâu, em out đội trước.” Ôn Tiễu nói một câu trên YY rồi lập tức thoát khỏi đội.
Trước đó, lão Trần đã gửi tin nhắn riêng cho cô rồi.
“Tiễu tỷ, giá trị con người tăng lên vùn vụt a! Tôi thấy trên người bà lấp lánh ánh vàng rồi!”
“Chính xác. Lão Trần, có cách nào kiếm mớ tiền này không?”
“Kiếm tiền? Sở trường của chị! Để nghĩ thử xem.” Trần Vũ nghĩ nghĩ: “Tiểu tỷ, chuyện tôi với bà là bạn ngoại trừ mấy người Tỏi và Công Tước trên YY mới rồi không còn ai biết chứ?”
“Không có.”
“Tốt lắm! Chờ đó!”
[Hảo hữu Thần Nữ Dụ Hoặc của bạn đã đăng xuất.]
[Ngưu Nhục Hoàn Tử thêm bạn làm hảo hữu.]
Ôn Tiễu ấn xác nhận, đối phương gửi đến một lời mời vào đội.
Ngưu Nhục Hoàn Tử, 70 cấp, Thích Khách, bang chủ bang Quyết Sát.
Quyết Sát là bang trung lập, bình thường không đánh nhau, cũng chính là bang của Thần Nữ Dụ Hoặc Trần Vũ.
“Tiễu tỷ, là tôi, lão Trần đây.” Ngưu Nhục Hoàn Tử gửi tin nhắn riêng đến, “Thấy chưa, acc này đủ giết trang bị rác rưởi như bà rồi đúng không? Muahahahahahaha!”
“Tôi cảm thấy phím H của bà sắp banh rồi kìa.” Hoa Sinh Mê trả lời.
“Hả? Phím H gì?”
“Hahahahaha đó! Ngốc!” Ôn Tiễu đánh một hàng chữ, “Bây giờ nên làm sao?”
“Đơn giản thôi! Nếu Giả Trang Bất Khả Tư Nghị đã phát truyền âm truy nã hai người thì tức là ai cũng có thể tham gia. Đương nhiên, người trong liên minh của bà giết thì hắn sẽ không trả thù lao, mà liên minh bên kia giết rồi cũng không thể chai mặt đi đòi tiền. Loại chuyện thế này giao cho bang trung lập tụi tôi làm là hợp nhất! Quyết Sát bây giờ là bang hội có thực lực khá mạnh trong các bang trung lập toàn server, acc bang chủ tự đi giết người, bà nói hắn có đưa tiền hay không?”
Quan hệ của Trần Vũ và bang chủ Ngưu Nhục Hoàn Tử của Quyết Sát rất tốt. Ngưu Nhục Hoàn Tử vừa đăng nhập không lâu, cũng không biết Trần Vũ làm sao mà mượn được acc của người ta.
“Lỡ hắn không cho thì sao?”
“Không đâu!” Trần Vũ khẳng định, “Hắn không dám a! Thất tín với bang trung lập, bà bảo sau này hắn còn chơi như thế nào được nữa? Hơn nữa bang trung lập tuy không có đại thần trang bị đứng đầu nhưng là nơi hội tụ của thương nhân a. Mấy bang đánh nhau này muốn mua kim tệ đều phải tới tìm tụi tôi. Hắn dám không đưa tiền, mấy bang trung lập cùng nhau thương lượng không bán kim tệ cho họ nữa hoặc là bán giá cao hơn, vậy hắn liền phải khóc tiếng Pháp!”
[Người chơi Ngưu Nhục Hoàn Tử triệu hồi bạn đến bên cạnh.]
Ôn Tiễu ấn xác nhận, nhân vật Hoa Sinh Mê lập tức xuất hiện tại bản đồ Đào Hoa Sơn.
[Người chơi Ngưu Nhục Hoàn Tử giao dịch với bạn!]
Trần Vũ quăng một mớ Hình Nhân Thế Mạng Cao Cấp lên, Ôn Tiễu cũng không chút khách khí nhận lấy.
Hình Nhân Thế Mạng Cao Cấp là vật phẩm bán trong thương thành, cần dùng tiền thật để mua. Bình thường mấy người thuộc các bang hay đánh nhau đều mang theo một ít trên người. Chết rồi dùng Hình Nhân Thế Mạng Cao Cấp sống lại có thể không bị mất kinh nghiệm.
Có điều Ôn Tiễu cũng không định dùng. Thứ nhất là vì giá của Hình Nhân Thế Mạng Cao Cấp không thấp, những 7 kim một cái. Thứ hai là căn cứ vào cột kinh nghiệm đang đầy của cô bây giờ thì làm vài nhiệm vụ là có thể lên lại rồi.
“Tiễu tỷ, bà đừng hà tiện a! Tự động sống lại ở điểm phục sinh, tôi cũng không rảnh chờ bà chạy tới đâu. Dù sao 7 kim một cái, giết bà một lần được tới 100 kim, còn lời chán!”
“…Bà thật… thật phung phí. Bảy mươi cái Hình Nhân Thế Mạng, chẳng lẽ bà muốn giết tôi bảy mươi lần sao?”
“Đúng vậy, một lần 100 kim. Dựa theo tỉ lệ kim tệ bây giờ là 7:1. Bảy lần là 100 đồng, bảy mươi lần chính là 1000 đồng rồi. Lời khẳm luôn!”
“Tiền chưa tới tay là bà đã mệt chết rồi!”
“Vì nhân dân tệ, không tiếc hy sinh!” Trần Vũ kích động trả lời, “Tôi bắt đầu à!”
“Khoan khoan!” Ôn Tiễu đột nhiên nhớ đến một chuyện rất quan trọng. Trong Tuyệt Thế Chi Đỉnh, giết một nick trắng sẽ tăng 60 điểm PK, nhưng nếu giết nick vàng hay nick đỏ thì lại không bị tăng điểm. Bây giờ acc Hoa Sinh Mê đang là nick trắng, Ngưu Nhục Hoàn Tử có thể giết được bao nhiêu lần?
“Bà cởi hết trang bị ra để tôi giết ba lần. Chờ tôi lên nick vàng rồi bà hẵng giết lại. Nếu không tới đó bà lên đỏ bị rớt đồ thì chỉ có nước khóc!”
Vì thế, trước khi bị ngược, Ôn Tiễu ngược Trần Vũ trước mấy lần.
Có điều chẳng bao lâu sau, xung quanh Hoa Sinh Mê đã bị các kỹ năng của Thích Khách bao phủ. Ngưu Nhục Hoàn Tử tung một chiêu Bội Tập rồi đến một chiêu Hoành Tảo Thiên Quân. Ôn Tiễu bình tĩnh nhìn dây máu của mình giảm từ từ xuống đến 0.
“Này, bà cũng đánh trả đi chứ, nếu không thì ai tin a. Một thân trang bị của bà bây giờ căn bản không phải đối thủ của Ngưu Nhục Hoàn Tử!”
Ôn Tiễu tất nhiên cũng biết. Tuy là bang trung lập nhưng Ngưu Nhục Hoàn Tử làm bang chủ, tốt xấu gì cũng là một bộ trang bị màu kim nửa +8 nửa +9, cực phẩm tiên phẩm hỗn hợp. Gặp Hoa Sinh Mê là một Vạn Hoa hiện tại đá còn chưa khảm hết, trang bị vẫn đang màu lam, đúng là đơn giản như ăn cháo vậy.
Ôn Tiễu chính là lợi dụng cơ hội này tính toán kỹ năng và thương tổn của Thích Khách một phen. Ai cũng biết Thất Tinh Bạo Kích của Thích Khách là kỹ năng thương tổn lớn nhất tính đến thời điểm này, nhưng nó… hoàn toàn dựa vào may rủi.
Loại chức nghiệp này không cần giá trị pháp lực mà dùng giá trị tinh lực. Dưới tình huống duy trì trạng thái chiến đấu thì vẫn phải phóng bảy chiêu lớn liên tục mới có cơ hội dính được một cái Thất Tinh Bạo Kích. Điều này yêu cầu người chơi phải tính toán thật kỹ giá trị tinh lực của mình, không thể để hết giữa chừng. Mà tới điểm Thất Tinh Bạo Kích rồi thì chưa chắc đã phát được bạo kích trăm phần trăm. Xác suất đó liên quan rất lớn đến tổng điểm bạo kích của trang bị.
Ôn Tiễu đánh trả mấy cái coi như tượng trưng, nhưng với vũ khí bây giờ của cô, thương tổn đánh ra quả thật chỉ như gãi ngứa cho đối phương. Khi nhìn thấy trên đầu Ngưu Nhục Hoàn Tử toát lên con số thương tổn có ba chữ số thì Ôn Tiễu ngồi trước máy tính nhịn không được mà cười ra tiếng.
“Ok! Đi, đổi bản đồ khác!” Lại một lần nữa chết đi, Ôn Tiễu cũng không dùng Hình Nhân Thế Mạng hồi sinh mà trở lại điểm phục sinh. Cô không thể ở mãi một chỗ được. Thứ nhất là vì bị giết quá nhiều lần ở cùng một bản đồ không được logic, hai người các cô muốn xây dựng kịch bản Hoa Sinh Mê bị đuổi giết. Thứ hai là sau khi Giả Trang phát lệnh truy nã thì không biết có bao nhiêu người đang tìm cô, ở một chỗ lâu quá rất dễ bị phát hiện.
Ôn Tiễu dứt khoát đứng trong khu an toàn chờ Ngưu Nhục Hoàn Tử triệu hồi.
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: Củ Lạc, sao cậu chạy tùm lum ở ngoài vậy? Rất nhiều người đang tìm cậu đó!
[Bang hội] Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng: Củ Lạc gan lớn thật! Mau nói cho anh em đang ở đâu. Anh muốn chạy tới giết!
[Bang hội] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Lạc mau lén nói cho anh biết tọa độ, anh đến làm vệ sĩ cho em!
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: Biến! Em đang moi tiền của Giả Trang! Có tiền ngu gì không kiếm!
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: ……
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Hoa Sinh Mê, bây giờ là ban ngày, em đang nằm mơ sao?
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: Em nhất định sẽ khoắn của hắn một khoản. Phiền mọi người rửa mắt chờ xem.
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Tui cá 100 kim, Củ Lạc phát sốt.
[Bang hội] Thỏ Bảo Bối: Huyên tỷ cá 100, em đây cá 50…… Huyên tỷ là nữ thần của em!
[Bang hội] Thông Hoa Đại Toán: Tui cầm cái!!! Muốn cá thì đặt kim vào kho hàng của bang! Tui cá Củ Lạc thắng! Củ Lạc, em nhất định không thể khiến anh thất vọng, thu nhập của bang hội đều trông vào em!
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Mân Côi, làm ơn kéo Tỏi nhà em về đi, nhớ cho ổng uống thuốc đúng giờ.
[Bang hội] Thỏ Bảo Bối: #thuốc_phải_uống_đúng_liều #nói_giống_như_Tỏi_uống_thuốc_còn_cứu_được_vậy
[Bang hội] Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng: Tỏi lúc nào cũng bị mấy người đẹp trong bang khinh bỉ.
……
Lúc này Hoa Sinh Mê và Ngưu Nhục Hoàn Tử đã đến bản đồ Thâm Thủy Giám Ngục. Trong ngục giam tăm tối, các thị vệ thò đầu ra nhìn khắp xung quanh. Đó đều là quái ở đây.
Ngưu Nhục Hoàn Tử dùng tốc độ sét đánh rút chủy thủ đâm vào ngực Hoa Sinh Mê, sau đó bổ thêm hai trảm khiến Hoa Sinh Mê lập tức nằm dài.
“Quá đẹp!” Trần Vũ tự thưởng thức.
“Mấy lần rồi?” Ôn Tiễu bi thương hỏi.
“Sắp rồi, kiên nhẫn một chút.”
Trần Vũ và Ôn Tiễu chạy hết các góc tối trong trò chơi, gặp vô số cặp cả cong lẫn thẳng đang hẹn hò.
Khi Ôn Tiễu vươn vai nghỉ giải lao, bên kia, Trần Vũ đang nhìn chằm chằm màn hình mà sung sướng múa máy. Đây đều là tiền a!
“Uầy, còn một lần nữa, chúng ta đến Thanh Hà Bình Nguyên.”
“Ok.” Ôn Tiễu cảm thấy nửa cái mạng của mình cũng sắp bay đi luôn rồi. Bởi vậy mới nói, đầu năm nay dù kiếm tiền gì, bất kể là lao động trí óc hay lao động chân tay, đều không dễ dàng a.
Thanh Hà Bình Nguyên, bản đồ cấp 35, địa thế bằng phẳng, có một con sông nhỏ chạy dọc bản đồ, các linh thú và bẫy rập nằm ngay trung tâm bình nguyên.
Dưới táng cây bên bờ sông, có hai nhân vật một nam một nữ đang thân mật rúc vào nhau. Khi mọi người nghĩ bọn họ đang hẹn hò yêu đương thì thật ra tình huống thực tế là như thế này:
“Mau ra tay!”
“Đúng nóng. Lần cuối cùng, tôi muốn làm cho đẹp một chút.”
“Tôi đang gấp!”
“Gấp đi đầu thai hay là gấp đi WC?”
“……”
Ngưu Nhục Hoàn Tử lui lại một chút, Trần Vũ điên cuồng ấn bàn phím, trảm!
“Vụt!”
Ôn Tiễu nhìn màn hình, dây máu Hoa Sinh Mê không chút thay đổi.
Sao lại thế này?
Lại nhìn Ngưu Nhục Hoàn Tử, nháy mắt đã rớt 7000 máu.
Sau lưng Ngưu Nhục Hoàn Tử, cách chừng 300 mét, cây cung của Cung Thủ còn chưa kịp hạ xuống. “Vụt vụt!” hai tiếng nữa, máu của Ngưu Nhục Hoàn Tử lại rớt thêm 3000.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Dừng tay, dừng tay. Người một nhà!
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước:?
[Trước mặt] Ngưu Nhục Hoàn Tử: Không phải vậy chứ? Tiễu tỷ bà còn tìm người đến ăn hiếp tôi! Chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt từ đây!
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Tụi này đang moi tiền của Giả Trang!
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Thiếu tiền?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Muốn mua trang bị a! Lão Trần, tiếp tục!
Chinh Chiến Công Tước ngừng tay, bước đến ngồi xuống bên chân Ngưu Nhục Hoàn Tử.
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Tiếp tục.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: ……
[Trước mặt] Ngưu Nhục Hoàn Tử: Không tệ a. Dựng cảnh bang đến cứu bà, càng chân thật!
Vừa dứt lời, ‘pặp pặp’ hai cái, Trần Vũ đã không chút lưu tình phóng hết kỹ năng lên người Hoa Sinh Mê. Ôn Tiễu điều khiển Hoa Sinh Mê né trái né phải, chỉ nghe một tiếng vang trò chơi mặc định phát ra khi người chơi bị công kích, Hoa Sinh Mê đã ngã xuống dưới chân Ngưu Nhục Hoàn Tử.
Lúc này, hình tượng của Trần Vũ vô cùng cao lớn, giống như Siêu nhân Điện Quang vừa giết chết bảy chục con quái thú.
[Trước mặt] Ngưu Nhục Hoàn Tử: Tôi đi lĩnh tiền. Chờ đó *tay Nhĩ Khang*!
*R: tay Nhĩ Khang là cái meme này nè:
Trần Vũ đi rồi, Ôn Tiễu im lặng hồi sinh. Thang kinh nghiệm vốn đầy giờ bị rớt hết một khúc. Cũng may cô cũng định đi làm nhiệm vụ. Tử Vân Chướng mới 55 cấp, linh lực và kinh nghiệm chỉ làm nhiệm vụ mới có được.
Từ khi lấy acc đến giờ vẫn chưa làm nhiệm vụ hàng ngày. Ôn Tiễu đợi Trần Vũ đi lĩnh tiền, đồng thời cũng chuẩn bị đi làm nhiệm vụ.
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Bạn sao?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Đó là Thần Nữ, mượn acc của bạn lên. À đúng rồi, nói với Tỏi một tiếng, đừng nói acc Thần Nữ Dụ Hoặc này là bạn ngoài đời của tôi cho ai biết.
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Được rồi.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Anh có thể nói cái gì ngoài hai chữ không?
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Có.
Hai chữ, trực tiếp xuống còn một chữ…
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Tôi đi trước, làm nhiệm vụ kiếm kinh nghiệm và linh lực đây.
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Cùng đi.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Toàn server truy nã hai acc Hoa Sinh Mê và Mân Côi Du Nhiên, giết một lần 100 kim!
Trên YY đột nhiên im lặng, sau đó là nháy mắt bùng nổ.
“Mân Côi, Củ Lạc! Hai người đang ở đâu? Mau báo tọa độ!”
“Toàn bang đuổi giết Mân Côi và Củ Lạc. Các anh em, lênnnn, không cần khách khí!”
“Ôi đệch! Ai dám giết vợ tui!” Thông Hoa Đại Toán rống giận.
“Ầm lên làm cái gì.” Mạt Nhã Huyên trước sau như một khinh bỉ, “Mấy người đi giết thử coi, xem Giả Trang Bất Khả Tư Nghị có đưa tiền thưởng không.”
“Huyên tỷ là số một!”
“Bất quá nói lại, Giả Trang đại khái là thuận miệng nói vậy thôi. Chúng ta giết hai người, hắn đương nhiên sẽ không trả thù lao. Mà liên minh bọn họ đi giết rồi cũng sẽ không thể nào mặt dày đi đòi tiền a.” Chớ Có Hỏi thuận miệng nói tiếp.
Mạt Nhã Huyên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà thở dài: “Mấy người quay lại hết cho tôi. Bây giờ là lúc toàn lực bảo vệ Mân Côi và Củ Lạc biết chưa? Nhìn phẩm hạnh của mấy người kìa!”
“Cái kia… Không cần bảo vệ em đâu, em out đội trước.” Ôn Tiễu nói một câu trên YY rồi lập tức thoát khỏi đội.
Trước đó, lão Trần đã gửi tin nhắn riêng cho cô rồi.
“Tiễu tỷ, giá trị con người tăng lên vùn vụt a! Tôi thấy trên người bà lấp lánh ánh vàng rồi!”
“Chính xác. Lão Trần, có cách nào kiếm mớ tiền này không?”
“Kiếm tiền? Sở trường của chị! Để nghĩ thử xem.” Trần Vũ nghĩ nghĩ: “Tiểu tỷ, chuyện tôi với bà là bạn ngoại trừ mấy người Tỏi và Công Tước trên YY mới rồi không còn ai biết chứ?”
“Không có.”
“Tốt lắm! Chờ đó!”
[Hảo hữu Thần Nữ Dụ Hoặc của bạn đã đăng xuất.]
[Ngưu Nhục Hoàn Tử thêm bạn làm hảo hữu.]
Ôn Tiễu ấn xác nhận, đối phương gửi đến một lời mời vào đội.
Ngưu Nhục Hoàn Tử, 70 cấp, Thích Khách, bang chủ bang Quyết Sát.
Quyết Sát là bang trung lập, bình thường không đánh nhau, cũng chính là bang của Thần Nữ Dụ Hoặc Trần Vũ.
“Tiễu tỷ, là tôi, lão Trần đây.” Ngưu Nhục Hoàn Tử gửi tin nhắn riêng đến, “Thấy chưa, acc này đủ giết trang bị rác rưởi như bà rồi đúng không? Muahahahahahaha!”
“Tôi cảm thấy phím H của bà sắp banh rồi kìa.” Hoa Sinh Mê trả lời.
“Hả? Phím H gì?”
“Hahahahaha đó! Ngốc!” Ôn Tiễu đánh một hàng chữ, “Bây giờ nên làm sao?”
“Đơn giản thôi! Nếu Giả Trang Bất Khả Tư Nghị đã phát truyền âm truy nã hai người thì tức là ai cũng có thể tham gia. Đương nhiên, người trong liên minh của bà giết thì hắn sẽ không trả thù lao, mà liên minh bên kia giết rồi cũng không thể chai mặt đi đòi tiền. Loại chuyện thế này giao cho bang trung lập tụi tôi làm là hợp nhất! Quyết Sát bây giờ là bang hội có thực lực khá mạnh trong các bang trung lập toàn server, acc bang chủ tự đi giết người, bà nói hắn có đưa tiền hay không?”
Quan hệ của Trần Vũ và bang chủ Ngưu Nhục Hoàn Tử của Quyết Sát rất tốt. Ngưu Nhục Hoàn Tử vừa đăng nhập không lâu, cũng không biết Trần Vũ làm sao mà mượn được acc của người ta.
“Lỡ hắn không cho thì sao?”
“Không đâu!” Trần Vũ khẳng định, “Hắn không dám a! Thất tín với bang trung lập, bà bảo sau này hắn còn chơi như thế nào được nữa? Hơn nữa bang trung lập tuy không có đại thần trang bị đứng đầu nhưng là nơi hội tụ của thương nhân a. Mấy bang đánh nhau này muốn mua kim tệ đều phải tới tìm tụi tôi. Hắn dám không đưa tiền, mấy bang trung lập cùng nhau thương lượng không bán kim tệ cho họ nữa hoặc là bán giá cao hơn, vậy hắn liền phải khóc tiếng Pháp!”
[Người chơi Ngưu Nhục Hoàn Tử triệu hồi bạn đến bên cạnh.]
Ôn Tiễu ấn xác nhận, nhân vật Hoa Sinh Mê lập tức xuất hiện tại bản đồ Đào Hoa Sơn.
[Người chơi Ngưu Nhục Hoàn Tử giao dịch với bạn!]
Trần Vũ quăng một mớ Hình Nhân Thế Mạng Cao Cấp lên, Ôn Tiễu cũng không chút khách khí nhận lấy.
Hình Nhân Thế Mạng Cao Cấp là vật phẩm bán trong thương thành, cần dùng tiền thật để mua. Bình thường mấy người thuộc các bang hay đánh nhau đều mang theo một ít trên người. Chết rồi dùng Hình Nhân Thế Mạng Cao Cấp sống lại có thể không bị mất kinh nghiệm.
Có điều Ôn Tiễu cũng không định dùng. Thứ nhất là vì giá của Hình Nhân Thế Mạng Cao Cấp không thấp, những 7 kim một cái. Thứ hai là căn cứ vào cột kinh nghiệm đang đầy của cô bây giờ thì làm vài nhiệm vụ là có thể lên lại rồi.
“Tiễu tỷ, bà đừng hà tiện a! Tự động sống lại ở điểm phục sinh, tôi cũng không rảnh chờ bà chạy tới đâu. Dù sao 7 kim một cái, giết bà một lần được tới 100 kim, còn lời chán!”
“…Bà thật… thật phung phí. Bảy mươi cái Hình Nhân Thế Mạng, chẳng lẽ bà muốn giết tôi bảy mươi lần sao?”
“Đúng vậy, một lần 100 kim. Dựa theo tỉ lệ kim tệ bây giờ là 7:1. Bảy lần là 100 đồng, bảy mươi lần chính là 1000 đồng rồi. Lời khẳm luôn!”
“Tiền chưa tới tay là bà đã mệt chết rồi!”
“Vì nhân dân tệ, không tiếc hy sinh!” Trần Vũ kích động trả lời, “Tôi bắt đầu à!”
“Khoan khoan!” Ôn Tiễu đột nhiên nhớ đến một chuyện rất quan trọng. Trong Tuyệt Thế Chi Đỉnh, giết một nick trắng sẽ tăng 60 điểm PK, nhưng nếu giết nick vàng hay nick đỏ thì lại không bị tăng điểm. Bây giờ acc Hoa Sinh Mê đang là nick trắng, Ngưu Nhục Hoàn Tử có thể giết được bao nhiêu lần?
“Bà cởi hết trang bị ra để tôi giết ba lần. Chờ tôi lên nick vàng rồi bà hẵng giết lại. Nếu không tới đó bà lên đỏ bị rớt đồ thì chỉ có nước khóc!”
Vì thế, trước khi bị ngược, Ôn Tiễu ngược Trần Vũ trước mấy lần.
Có điều chẳng bao lâu sau, xung quanh Hoa Sinh Mê đã bị các kỹ năng của Thích Khách bao phủ. Ngưu Nhục Hoàn Tử tung một chiêu Bội Tập rồi đến một chiêu Hoành Tảo Thiên Quân. Ôn Tiễu bình tĩnh nhìn dây máu của mình giảm từ từ xuống đến 0.
“Này, bà cũng đánh trả đi chứ, nếu không thì ai tin a. Một thân trang bị của bà bây giờ căn bản không phải đối thủ của Ngưu Nhục Hoàn Tử!”
Ôn Tiễu tất nhiên cũng biết. Tuy là bang trung lập nhưng Ngưu Nhục Hoàn Tử làm bang chủ, tốt xấu gì cũng là một bộ trang bị màu kim nửa +8 nửa +9, cực phẩm tiên phẩm hỗn hợp. Gặp Hoa Sinh Mê là một Vạn Hoa hiện tại đá còn chưa khảm hết, trang bị vẫn đang màu lam, đúng là đơn giản như ăn cháo vậy.
Ôn Tiễu chính là lợi dụng cơ hội này tính toán kỹ năng và thương tổn của Thích Khách một phen. Ai cũng biết Thất Tinh Bạo Kích của Thích Khách là kỹ năng thương tổn lớn nhất tính đến thời điểm này, nhưng nó… hoàn toàn dựa vào may rủi.
Loại chức nghiệp này không cần giá trị pháp lực mà dùng giá trị tinh lực. Dưới tình huống duy trì trạng thái chiến đấu thì vẫn phải phóng bảy chiêu lớn liên tục mới có cơ hội dính được một cái Thất Tinh Bạo Kích. Điều này yêu cầu người chơi phải tính toán thật kỹ giá trị tinh lực của mình, không thể để hết giữa chừng. Mà tới điểm Thất Tinh Bạo Kích rồi thì chưa chắc đã phát được bạo kích trăm phần trăm. Xác suất đó liên quan rất lớn đến tổng điểm bạo kích của trang bị.
Ôn Tiễu đánh trả mấy cái coi như tượng trưng, nhưng với vũ khí bây giờ của cô, thương tổn đánh ra quả thật chỉ như gãi ngứa cho đối phương. Khi nhìn thấy trên đầu Ngưu Nhục Hoàn Tử toát lên con số thương tổn có ba chữ số thì Ôn Tiễu ngồi trước máy tính nhịn không được mà cười ra tiếng.
“Ok! Đi, đổi bản đồ khác!” Lại một lần nữa chết đi, Ôn Tiễu cũng không dùng Hình Nhân Thế Mạng hồi sinh mà trở lại điểm phục sinh. Cô không thể ở mãi một chỗ được. Thứ nhất là vì bị giết quá nhiều lần ở cùng một bản đồ không được logic, hai người các cô muốn xây dựng kịch bản Hoa Sinh Mê bị đuổi giết. Thứ hai là sau khi Giả Trang phát lệnh truy nã thì không biết có bao nhiêu người đang tìm cô, ở một chỗ lâu quá rất dễ bị phát hiện.
Ôn Tiễu dứt khoát đứng trong khu an toàn chờ Ngưu Nhục Hoàn Tử triệu hồi.
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: Củ Lạc, sao cậu chạy tùm lum ở ngoài vậy? Rất nhiều người đang tìm cậu đó!
[Bang hội] Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng: Củ Lạc gan lớn thật! Mau nói cho anh em đang ở đâu. Anh muốn chạy tới giết!
[Bang hội] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Lạc mau lén nói cho anh biết tọa độ, anh đến làm vệ sĩ cho em!
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: Biến! Em đang moi tiền của Giả Trang! Có tiền ngu gì không kiếm!
[Bang hội] Mân Côi Du Nhiên: ……
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Hoa Sinh Mê, bây giờ là ban ngày, em đang nằm mơ sao?
[Bang hội] Hoa Sinh Mê: Em nhất định sẽ khoắn của hắn một khoản. Phiền mọi người rửa mắt chờ xem.
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Tui cá 100 kim, Củ Lạc phát sốt.
[Bang hội] Thỏ Bảo Bối: Huyên tỷ cá 100, em đây cá 50…… Huyên tỷ là nữ thần của em!
[Bang hội] Thông Hoa Đại Toán: Tui cầm cái!!! Muốn cá thì đặt kim vào kho hàng của bang! Tui cá Củ Lạc thắng! Củ Lạc, em nhất định không thể khiến anh thất vọng, thu nhập của bang hội đều trông vào em!
[Bang hội] Mạt Nhã Huyên: Mân Côi, làm ơn kéo Tỏi nhà em về đi, nhớ cho ổng uống thuốc đúng giờ.
[Bang hội] Thỏ Bảo Bối: #thuốc_phải_uống_đúng_liều #nói_giống_như_Tỏi_uống_thuốc_còn_cứu_được_vậy
[Bang hội] Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng: Tỏi lúc nào cũng bị mấy người đẹp trong bang khinh bỉ.
……
Lúc này Hoa Sinh Mê và Ngưu Nhục Hoàn Tử đã đến bản đồ Thâm Thủy Giám Ngục. Trong ngục giam tăm tối, các thị vệ thò đầu ra nhìn khắp xung quanh. Đó đều là quái ở đây.
Ngưu Nhục Hoàn Tử dùng tốc độ sét đánh rút chủy thủ đâm vào ngực Hoa Sinh Mê, sau đó bổ thêm hai trảm khiến Hoa Sinh Mê lập tức nằm dài.
“Quá đẹp!” Trần Vũ tự thưởng thức.
“Mấy lần rồi?” Ôn Tiễu bi thương hỏi.
“Sắp rồi, kiên nhẫn một chút.”
Trần Vũ và Ôn Tiễu chạy hết các góc tối trong trò chơi, gặp vô số cặp cả cong lẫn thẳng đang hẹn hò.
Khi Ôn Tiễu vươn vai nghỉ giải lao, bên kia, Trần Vũ đang nhìn chằm chằm màn hình mà sung sướng múa máy. Đây đều là tiền a!
“Uầy, còn một lần nữa, chúng ta đến Thanh Hà Bình Nguyên.”
“Ok.” Ôn Tiễu cảm thấy nửa cái mạng của mình cũng sắp bay đi luôn rồi. Bởi vậy mới nói, đầu năm nay dù kiếm tiền gì, bất kể là lao động trí óc hay lao động chân tay, đều không dễ dàng a.
Thanh Hà Bình Nguyên, bản đồ cấp 35, địa thế bằng phẳng, có một con sông nhỏ chạy dọc bản đồ, các linh thú và bẫy rập nằm ngay trung tâm bình nguyên.
Dưới táng cây bên bờ sông, có hai nhân vật một nam một nữ đang thân mật rúc vào nhau. Khi mọi người nghĩ bọn họ đang hẹn hò yêu đương thì thật ra tình huống thực tế là như thế này:
“Mau ra tay!”
“Đúng nóng. Lần cuối cùng, tôi muốn làm cho đẹp một chút.”
“Tôi đang gấp!”
“Gấp đi đầu thai hay là gấp đi WC?”
“……”
Ngưu Nhục Hoàn Tử lui lại một chút, Trần Vũ điên cuồng ấn bàn phím, trảm!
“Vụt!”
Ôn Tiễu nhìn màn hình, dây máu Hoa Sinh Mê không chút thay đổi.
Sao lại thế này?
Lại nhìn Ngưu Nhục Hoàn Tử, nháy mắt đã rớt 7000 máu.
Sau lưng Ngưu Nhục Hoàn Tử, cách chừng 300 mét, cây cung của Cung Thủ còn chưa kịp hạ xuống. “Vụt vụt!” hai tiếng nữa, máu của Ngưu Nhục Hoàn Tử lại rớt thêm 3000.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Dừng tay, dừng tay. Người một nhà!
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước:?
[Trước mặt] Ngưu Nhục Hoàn Tử: Không phải vậy chứ? Tiễu tỷ bà còn tìm người đến ăn hiếp tôi! Chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt từ đây!
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Tụi này đang moi tiền của Giả Trang!
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Thiếu tiền?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Muốn mua trang bị a! Lão Trần, tiếp tục!
Chinh Chiến Công Tước ngừng tay, bước đến ngồi xuống bên chân Ngưu Nhục Hoàn Tử.
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Tiếp tục.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: ……
[Trước mặt] Ngưu Nhục Hoàn Tử: Không tệ a. Dựng cảnh bang đến cứu bà, càng chân thật!
Vừa dứt lời, ‘pặp pặp’ hai cái, Trần Vũ đã không chút lưu tình phóng hết kỹ năng lên người Hoa Sinh Mê. Ôn Tiễu điều khiển Hoa Sinh Mê né trái né phải, chỉ nghe một tiếng vang trò chơi mặc định phát ra khi người chơi bị công kích, Hoa Sinh Mê đã ngã xuống dưới chân Ngưu Nhục Hoàn Tử.
Lúc này, hình tượng của Trần Vũ vô cùng cao lớn, giống như Siêu nhân Điện Quang vừa giết chết bảy chục con quái thú.
[Trước mặt] Ngưu Nhục Hoàn Tử: Tôi đi lĩnh tiền. Chờ đó *tay Nhĩ Khang*!
*R: tay Nhĩ Khang là cái meme này nè:
Trần Vũ đi rồi, Ôn Tiễu im lặng hồi sinh. Thang kinh nghiệm vốn đầy giờ bị rớt hết một khúc. Cũng may cô cũng định đi làm nhiệm vụ. Tử Vân Chướng mới 55 cấp, linh lực và kinh nghiệm chỉ làm nhiệm vụ mới có được.
Từ khi lấy acc đến giờ vẫn chưa làm nhiệm vụ hàng ngày. Ôn Tiễu đợi Trần Vũ đi lĩnh tiền, đồng thời cũng chuẩn bị đi làm nhiệm vụ.
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Bạn sao?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Đó là Thần Nữ, mượn acc của bạn lên. À đúng rồi, nói với Tỏi một tiếng, đừng nói acc Thần Nữ Dụ Hoặc này là bạn ngoài đời của tôi cho ai biết.
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Được rồi.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Anh có thể nói cái gì ngoài hai chữ không?
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Có.
Hai chữ, trực tiếp xuống còn một chữ…
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Tôi đi trước, làm nhiệm vụ kiếm kinh nghiệm và linh lực đây.
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Cùng đi.