Chương : 66
Edit: Ring.
Im Lặng Như Tờ nhìn mớ chữ ở kênh [Trước mặt], ra vẻ đăm chiêu.
Đáng tiếc Chỉ Gian Lưu Sa vẫn còn bị chặn, không thể thấy được những gì acc Hoa Sinh Mê đánh ra.
Sốt ruột quá……
[Trước mặt] Im Lặng Như Tờ: Bạo Lực Nữu, cô kéo Lưu Sa khỏi danh sách đen trước đi.
Ôn Tiễu mở danh sách đen lên nhìn thử. Ha, Lãnh Nữu đúng là chặn Chỉ Gian Lưu Sa thật.
Cũng may Chỉ Gian Lưu Sa bình thường ổn trọng, Ôn Tiễu không nhìn ra sự dậy sóng trong lòng hắn, nếu không cô nhất định tiếp tục chặn để đùa bỡn hắn rồi!
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Vừa rồi không phải cô?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Bạn tôi a, sao vậy?
[Trước mặt] Lãnh Tuyết Nhi: Bạo Lực Nữu, cô chơi tụi tôi phải không? Sao không phải cô được?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Cô căn cứ vào cái gì mà nói đó là tôi?
[Trước mặt] Im Lặng Như Tờ: Thao tác và cách di chuyển……
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Aiz, quên báo cho mấy người một tin xấu. Một cô nàng còn lợi hại hơn cả tôi bị tôi kéo qua đây chơi rồi. Giữ vững thành của mấy người đi, đừng để bị tụi tôi bạo cúc!
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Cô khiêm tốn một chút sẽ chết sao?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Nếu tôi khiêm tốn một chút, mấy người vừa gặp là sẽ ‘đệch, này không phải cô ta, cái người vừa rồi mới đúng’. Vậy quá có lỗi với cửa sổ tâm hồn của mấy người a.
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Tôi… nói không lại cô.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Đây là nội tại, là trải qua quá trình tích lũy lâu dài mới có được, mấy người không học nổi đâu.
[Trước mặt] Lãnh Tuyết Nhi: Ai nói tụi tôi muốn học?
……
Ba đầu sỏ cùng Ôn Tiễu tiến hành một cuộc nói chuyện hữu hảo bên cạnh hồ cá. Khi kết thúc, ba người vì đã có được tin tức vô cùng quan trọng nên cũng vui vẻ mà rời đi.
“Lãnh Nữu.” Trên YY, Ôn Tiễu gọi Mùa Đông Không Lạnh một tiếng: “Có acc rồi.”
“Ừm hửm. Tên gì? Trang bị thế nào?” Mùa Đông Không Lạnh hỏi.
“Tên a, hợp với bà lắm, là Mùa Đông Khóc*. Trước kia là một acc thuộc bang trung lập, vũ khí cấp 8, trang bị thì bạn tôi cũng đã kiếm đủ rồi, thế nào?”
*R: nguyên văn Đông Thiên Khốc.
Ôn Tiễu vẫn luôn rất tin tưởng hiệu suất của Trần Vũ. Mua acc vừa nhanh vừa tốt, ngay cả tên cũng dính được hai chữ Mùa Đông.
“Thế bất nào lại là Mùa Đông Khóc chứ không phải Mùa Đông Không Khóc?” Mùa Đông Không Lạnh oán giận: “Tôi mợ nó men như thế này sao lại rối rắm bởi khóc với cả không khóc chứ?”
“Khụ khụ.” Thông Hoa Đại Toán lên tiếng thu hút sự chú ý: “Chỗ này của mình nếu không phải nữ hán tử chân thô thì chính là đực rựa, chừng nào mới có thể có được một mỹ nữ, tài nữ, tiểu loli đây trời!”
“Ông đi chết đi!” Mạt Nhã Huyên cùng Thỏ Bảo Bối đồng loạt nổi bão. Ngay cả Mân Côi Du Nhiên cũng muốn im lặng sút cho hắn một cước.
Sau khi Mùa Đông Không Lạnh tỏ ý có thể lấy acc này, Trần Vũ lập tức gọi người bán để Mùa Đông Không Lạnh xem acc. Hai bên giao dịch thuận lợi, cuối cùng là sang tên.
Hai ngày sau, bên cạnh Hoa Sinh Mê xuất hiện thêm một Vạn Hoa tên là Mùa Đông Khóc.
Vì thế, đội cố định ba người Hoa Sinh Mê, Chinh Chiến Công Tước, Khiêu Hải Tự Sát Ngư biến thành đội bốn người. Tổ cầm thú ba người cuối cùng biến thành tổ cầm thú bốn người.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Thế này ra ngoài đánh nhau sẽ rất lợi hại a!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Có thêm Huyên sẽ càng lợi hại hơn!
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Huyên phải mang Thỏ Thỏ.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Cũng đủ rồi!
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Đi một chút! Chúc mừng tôi cuối cùng cũng có acc, đi đánh một trận đi!
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Đậu! Không ngờ còn cầm thú hơn cả Củ Lạc! Đi đánh nhau đi!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Khoan khoan, tôi có sáng kiến.
……
“Có đó không?” Hoa Sinh Mê gửi tin nhắn cho Chỉ Gian Lưu Sa: “Qua chơi này!”
“Chơi cái gì?” Chỉ Gian Lưu Sa trả lời rất nhanh.
“Không phải lần trước tôi nói có một cô bạn thao tác rất lợi hại sao? Muốn thử không? Cho ông chút áp lực để thành chiến tuần tới đừng quá lơ là cảnh giác.” Ôn Tiễu cười trộm: “Cơ hội chỉ có một, bỏ qua đừng hối hận!”
“Tôi lơ là cảnh giác bao giờ?” Chỉ Gian Lưu Sa hỏi. Trên thực tế, chỉ cần trận đánh có Ôn Tiễu, hắn chưa bao giờ dám khinh thường: “Cô nói đi, chơi thế nào?”
“3VS3. Bên tôi ba Vạn Hoa. Tôi, Huyên và Mùa Đông Khóc. Còn bên ông hả, liền ông, Im Lặng Như Tờ với Lãnh Tuyết Nhi đi.”
“?” Chỉ Gian Lưu Sa ngẩn người: “Được, đừng nói tụi tôi khi dễ mấy người.”
Ôn Tiễu vô cùng tin tưởng: “Thôi đi, tôi muốn dùng các ông để luyện tập, đến lúc đó đừng có khóc nga. Một người nguyện đánh, một người nguyện bị đánh!”
……
Trận PK này được tiến hành dưới tình huống bí mật. Người biết thời gian PK cũng chỉ có Chinh Chiến Công Tước cùng Khiêu Hải Tự Sát Ngư, còn bên Lâm Uyên Các thì hoàn toàn bí mật.
Vú em thì so sức chiến đấu sao? Hay là chiến thuật?
Chỉ Gian Lưu Sa cười nhẹ, càng lúc càng thú vị. Hắn thích cô nương tự tin lại có thực lực như vậy!
Bên Ôn Tiễu, Lãnh Nữu không chút để ý, nhưng Mạt Nhã Huyên lại có vẻ do dự.
“Được thật sao?” Mạt Nhã Huyên hỏi: “Hình như hồi trước chị có nói mình không đánh nhau rồi. Tại sao chơi với em riết thì chị lại vi phạm quy ước ban đầu vậy?” Cô thở dài một tiếng, từ từ nói: “Có điều nghe cũng kích thích thật!”
“Thì đúng rồi!” Ôn Tiễu cười nói: “Em với Lãnh Nữu song kiếm hợp bích. Chỉ cần chúng ta có thể thắng thì em quyết định sau này chúng ta sẽ thành đội sát thủ vú em thật sự!”
“Thôi đi!” Lãnh Nữu cười nhạt: “Bộ dạng như bà, được mấy trăm gram? Có bản lĩnh thì solo với tôi này!”
“Nhào vô!” Ôn Tiễu nghênh chiến: “Đánh với Lâm Uyên Các xong tôi với bà solo một trận. Cho bà biết cái gì mới thật sự là kỹ thuật hàng đầu! À không, biến thái hàng đầu!”
“Cái đó tôi mới là sư phụ được không!” Lãnh Nữu tỏ vẻ phản đối.
Mọi người trong YY không thể chịu nổi nữa: “Hai người mấy người mèo khen mèo dài đuôi như vậy không thấy ngượng sao?”
“Bản thân mình không khen mình, còn đợi người khác đến khen dùm sao?” Lãnh Nữu vẫn giữ giọng trầm thấp, nhưng đã chuyển sang đứng cùng trận tuyến với Ôn Tiễu.
Bạn tốt điển hình!
……
Khu PK cao cấp ban ngày rất ít người. Ôn Tiễu còn nhớ trận đấu đầu tiên khi cô đến server 8 chính là ở nơi này.
Ba đầu sỏ Lâm Uyên Các đã đứng sẵn trên lôi đài chờ bọn cô. Ba cô nàng nghênh ngang bước tới, cộng thêm hai cổ động viên là Chinh Chiến Công Tước và Khiêu Hải Tự Sát Ngư nữa.
Chinh Chiến Công Tước cảm thấy từ sau khi Củ Lạc xuất hiện, địa vị của anh càng lúc càng đi xuống… xuống xuống xuống… xuống đến mức bây giờ không vào nổi đấu trường luôn rồi.
Đây cũng là do bang chủ đối địch nể tình. Chứ nếu gặp người khác, phỏng chừng đã sớm nhào lên đánh trước rồi tính gì tính.
Thấy ba Vạn Hoa của Quân Lâm đến, ba đầu sỏ Lâm Uyên Các liền mở hình thức PK chuẩn bị.
Lãnh Nữu nhìn thấy ba người họ thì tức giận đến nghiến răng, nhất là Chỉ Gian Lưu Sa. Cô thầm nghĩ nếu lúc chơi acc Hoa Sinh Mê cô không chặn hắn thì không chừng hắn vẫn đuổi theo pm mãi không thôi. Gì chứ nước miếng là không thể nhịn!
Mạt Nhã Huyên thì lại không có cảm giác gì. Cô bình thường tính tình đã nhạt, hơn nữa hôm Quân Lâm họp mặt lại đùa bỡn Chỉ Gian Lưu Sa lâu như vậy, nhìn ra hắn là người có tính tình tốt.
“Bắt đầu!” Hai chữ của Mùa Đông Khóc vừa được đánh ra, ba người Lâm Uyên Các đã chuẩn bị sẵn sàng lập tức phát động công kích mục tiêu.
Nhưng mà…
Vốn bọn họ đã thương lượng sẽ hợp nhau giết từng người, xử Mùa Đông Khóc xa lạ trước nhất, có tình bên Ôn Tiễu lại định một chọi một, phân tán ra mà đấu.
Cho nên ngay từ đầu, ba Vạn Hoa Quân Lâm đã chia ra đứng ở hướng 3 giờ, 7 giờ cùng 11 giờ!
Mùa Đông Khóc đứng ở hướng 3 giờ đã sớm đoán được đối phương sẽ chọn người xa lạ nhất là mình mà xuống tay trước, vì thế khi hai chữ ‘bắt đầu’ còn chưa xuất hiện, cô đã chuẩn bị chạy trốn rồi!
Pháp Sư và Vạn Hoa không có kỹ năng gia tốc như Thích Khách, cho nên muốn đuổi theo cũng không dễ. Mà cùng lúc đó, Nộ Lôi Oanh của Ôn Tiễu và Mạt Nhã Huyên cũng đã chia ra đánh vào Im Lặng Như Tờ cùng Lãnh Tuyết Nhi!
Ba Vạn Hoa không đứng cùng một chỗ, như vậy kỹ năng quần công của Thủy Pháp liền bị khắc chế!
Im Lặng Như Tờ cùng Lãnh Tuyết Nhi bị đánh choáng đứng đó, chỉ có một mình Chỉ Gian Lưu Sa đuổi theo!
Đây đúng là hiệu quả ba cô mong muốn!
Một chọi một tốn thời gian, Vạn Hoa căn bản không chịu nổi thương tổn của Pháp Sư! Mạt Nhã Huyên vs Lãnh Tuyết Nhi, hai Vạn Hoa máu dày công thấp mới là mấu chốt xác định thắng bại của Ôn Tiễu và Lãnh Nữu!
Để Mạt Nhã Huyên kéo Lãnh Tuyết Nhi qua một bên solo, hai cô tin tưởng Mạt Nhã Huyên.
Hoa Sinh Mê vs Im Lặng Như Tờ, Mùa Đông Khóc vs Chỉ Gian Lưu Sa. Trên thực tế, đây không phải ba trận pk mà là một thôi! Điều Ôn Tiễu và Lãnh Nữu cần làm chính là kéo hai Pháp Sư này chạy khắp khu PK!
“Im Lặng, đừng bị bọn họ kéo chạy! Bảo vệ Tuyết Nhi!” Trên YY, Chỉ Gian Lưu Sa liếc mắt một cái đã nhìn thấu ý đồ của các cô. Ba đấu ba hoàn toàn không thể khống chế, khoảng cách giữa ba đầu sỏ Lâm Uyên Các đang càng lúc càng lớn.
“Còn ông! Đừng có đuổi theo Mùa Đông Khóc nữa!” Im Lặng Như Tờ nói xong, Chỉ Gian Lưu Sa mới phát hiện mình đã bị kéo chạy một khoảng xa.
Hắn nhịn không được mà gõ phím.
“Bọn họ sắp tách!” Ôn Tiễu và Lãnh Nữu cùng nói: “Giữ chặt!”
“Huyên, kéo Lãnh Tuyết Nhi chạy, đừng đứng một chỗ!” Giọng trầm thấp của Lãnh Nữu có vẻ vô cùng ổn trọng, tiếng nói không lớn không nhỏ khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.
Cùng lúc đó, Ôn Tiễu cũng bắt đầu nói chuyện: “Lãnh Nữu, giao nhau! Chú ý!”
Sau một khoảng thời gian, hai người mỗi người đã kéo một Pháp Sư chạy một vòng khu PK, mắt thấy sắp gặp nhau đến nơi.
Nháy mắt gặp nhau đó có nghĩa là Chỉ Gian Lưu Sa có thể đến gần Hoa Sinh Mê, còn Im Lặng Như Tờ có thể gần Mùa Đông Khóc. Bị Pháp Sư đến gần, kết quả chỉ có một, chính là bị đánh choáng!
Hai cô nương đều tập trung cao độ. Cùng lúc đó, hai Pháp Sư của Lâm Uyên Các cũng chú ý đến điểm này.
Tất cả đều trông vào tốc độ tay và tốc độ mạng!
Trên bản đồ nhỏ, bốn chấm càng lúc càng tiến đến gần nhau hơn. Cơ hội!
Một bàn tay của Chỉ Gian Lưu Sa và Im Lặng Như Tờ đã đặt sẵn trên phím kỹ năng Bát Quái, chờ đến nháy mắt có thể sử dụng!
Bọn họ cũng biết Nộ Lôi Oanh cùng Tử Vân Thương của Vạn Hoa cũng sẽ được sử dụng ngay lúc đó, nhưng kỹ năng của Vạn Hoa là đánh xa, còn Bát Quái lại là đánh gần!
Càng lúc càng gần!
300 mét, bọn họ phải khống chế khoảng cách 300 mét trong nháy mắt Hoa Sinh Mê cùng Mùa Đông Khóc giao nhau!
Kỹ năng đóng băng của Thủy Pháp cũng là cự ly xa, cho nên Im Lặng Như Tờ có thể nhìn chằm chằm Mùa Đông Khóc xông đến mà hoàn toàn không có áp lực, nhưng Chỉ Gian Lưu Sa thì không được!
Có điều đây cũng không phải là vấn đề, cho dù chỉ khống chế được một Vạn Hoa, bọn họ cũng có thể giải quyết nhanh chóng!
400 mét!
Chỉ còn một chút nữa là có thể phóng kỹ năng!
Đột nhiên, Hoa Sinh Mê cùng Mùa Đông Khóc đồng loạt xoay một trăm tám mươi độ, chạy ngược lại.
Khi Huyền Quang Trảm của Im Lặng Như Tờ còn tab ngay Mùa Đông Khóc thì Hoa Sinh Mê đã vọt qua người hắn.
Lại bị đùa giỡn!
Bọn họ có thể nghĩ đến thì Ôn Tiễu và Lãnh Nữu cũng vậy. Nếu hai Pháp Sư đã định trao đổi mục tiêu thì hai cô cũng đổi một lần.
Chỉ Gian Lưu Sa lập tức gõ phím. Kế hoạch thất bại một lần, bọn họ không thể để bị nắm mũi dắt đi nữa. Nếu không, thua trong tay ba Vạn Hoa thì quá khó xem.
“Không đuổi theo nữa! Giúp Tuyết Nhi!”
~
Đang đi Y học cổ truyền, tối ngày Tọa Cốt Phong, Bán Thân Bất Toại, Cam thảo, Quế chi, Bách hội, Tâm du, blah blah…
Sắp làm đại phu được ròi =)).
Tưởng đâu Hán mình cũng rộng mà nghe vẫn méo hiểu gì.
Im Lặng Như Tờ nhìn mớ chữ ở kênh [Trước mặt], ra vẻ đăm chiêu.
Đáng tiếc Chỉ Gian Lưu Sa vẫn còn bị chặn, không thể thấy được những gì acc Hoa Sinh Mê đánh ra.
Sốt ruột quá……
[Trước mặt] Im Lặng Như Tờ: Bạo Lực Nữu, cô kéo Lưu Sa khỏi danh sách đen trước đi.
Ôn Tiễu mở danh sách đen lên nhìn thử. Ha, Lãnh Nữu đúng là chặn Chỉ Gian Lưu Sa thật.
Cũng may Chỉ Gian Lưu Sa bình thường ổn trọng, Ôn Tiễu không nhìn ra sự dậy sóng trong lòng hắn, nếu không cô nhất định tiếp tục chặn để đùa bỡn hắn rồi!
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Vừa rồi không phải cô?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Bạn tôi a, sao vậy?
[Trước mặt] Lãnh Tuyết Nhi: Bạo Lực Nữu, cô chơi tụi tôi phải không? Sao không phải cô được?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Cô căn cứ vào cái gì mà nói đó là tôi?
[Trước mặt] Im Lặng Như Tờ: Thao tác và cách di chuyển……
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Aiz, quên báo cho mấy người một tin xấu. Một cô nàng còn lợi hại hơn cả tôi bị tôi kéo qua đây chơi rồi. Giữ vững thành của mấy người đi, đừng để bị tụi tôi bạo cúc!
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Cô khiêm tốn một chút sẽ chết sao?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Nếu tôi khiêm tốn một chút, mấy người vừa gặp là sẽ ‘đệch, này không phải cô ta, cái người vừa rồi mới đúng’. Vậy quá có lỗi với cửa sổ tâm hồn của mấy người a.
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Tôi… nói không lại cô.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Đây là nội tại, là trải qua quá trình tích lũy lâu dài mới có được, mấy người không học nổi đâu.
[Trước mặt] Lãnh Tuyết Nhi: Ai nói tụi tôi muốn học?
……
Ba đầu sỏ cùng Ôn Tiễu tiến hành một cuộc nói chuyện hữu hảo bên cạnh hồ cá. Khi kết thúc, ba người vì đã có được tin tức vô cùng quan trọng nên cũng vui vẻ mà rời đi.
“Lãnh Nữu.” Trên YY, Ôn Tiễu gọi Mùa Đông Không Lạnh một tiếng: “Có acc rồi.”
“Ừm hửm. Tên gì? Trang bị thế nào?” Mùa Đông Không Lạnh hỏi.
“Tên a, hợp với bà lắm, là Mùa Đông Khóc*. Trước kia là một acc thuộc bang trung lập, vũ khí cấp 8, trang bị thì bạn tôi cũng đã kiếm đủ rồi, thế nào?”
*R: nguyên văn Đông Thiên Khốc.
Ôn Tiễu vẫn luôn rất tin tưởng hiệu suất của Trần Vũ. Mua acc vừa nhanh vừa tốt, ngay cả tên cũng dính được hai chữ Mùa Đông.
“Thế bất nào lại là Mùa Đông Khóc chứ không phải Mùa Đông Không Khóc?” Mùa Đông Không Lạnh oán giận: “Tôi mợ nó men như thế này sao lại rối rắm bởi khóc với cả không khóc chứ?”
“Khụ khụ.” Thông Hoa Đại Toán lên tiếng thu hút sự chú ý: “Chỗ này của mình nếu không phải nữ hán tử chân thô thì chính là đực rựa, chừng nào mới có thể có được một mỹ nữ, tài nữ, tiểu loli đây trời!”
“Ông đi chết đi!” Mạt Nhã Huyên cùng Thỏ Bảo Bối đồng loạt nổi bão. Ngay cả Mân Côi Du Nhiên cũng muốn im lặng sút cho hắn một cước.
Sau khi Mùa Đông Không Lạnh tỏ ý có thể lấy acc này, Trần Vũ lập tức gọi người bán để Mùa Đông Không Lạnh xem acc. Hai bên giao dịch thuận lợi, cuối cùng là sang tên.
Hai ngày sau, bên cạnh Hoa Sinh Mê xuất hiện thêm một Vạn Hoa tên là Mùa Đông Khóc.
Vì thế, đội cố định ba người Hoa Sinh Mê, Chinh Chiến Công Tước, Khiêu Hải Tự Sát Ngư biến thành đội bốn người. Tổ cầm thú ba người cuối cùng biến thành tổ cầm thú bốn người.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Thế này ra ngoài đánh nhau sẽ rất lợi hại a!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Có thêm Huyên sẽ càng lợi hại hơn!
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Huyên phải mang Thỏ Thỏ.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Cũng đủ rồi!
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Đi một chút! Chúc mừng tôi cuối cùng cũng có acc, đi đánh một trận đi!
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Đậu! Không ngờ còn cầm thú hơn cả Củ Lạc! Đi đánh nhau đi!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Khoan khoan, tôi có sáng kiến.
……
“Có đó không?” Hoa Sinh Mê gửi tin nhắn cho Chỉ Gian Lưu Sa: “Qua chơi này!”
“Chơi cái gì?” Chỉ Gian Lưu Sa trả lời rất nhanh.
“Không phải lần trước tôi nói có một cô bạn thao tác rất lợi hại sao? Muốn thử không? Cho ông chút áp lực để thành chiến tuần tới đừng quá lơ là cảnh giác.” Ôn Tiễu cười trộm: “Cơ hội chỉ có một, bỏ qua đừng hối hận!”
“Tôi lơ là cảnh giác bao giờ?” Chỉ Gian Lưu Sa hỏi. Trên thực tế, chỉ cần trận đánh có Ôn Tiễu, hắn chưa bao giờ dám khinh thường: “Cô nói đi, chơi thế nào?”
“3VS3. Bên tôi ba Vạn Hoa. Tôi, Huyên và Mùa Đông Khóc. Còn bên ông hả, liền ông, Im Lặng Như Tờ với Lãnh Tuyết Nhi đi.”
“?” Chỉ Gian Lưu Sa ngẩn người: “Được, đừng nói tụi tôi khi dễ mấy người.”
Ôn Tiễu vô cùng tin tưởng: “Thôi đi, tôi muốn dùng các ông để luyện tập, đến lúc đó đừng có khóc nga. Một người nguyện đánh, một người nguyện bị đánh!”
……
Trận PK này được tiến hành dưới tình huống bí mật. Người biết thời gian PK cũng chỉ có Chinh Chiến Công Tước cùng Khiêu Hải Tự Sát Ngư, còn bên Lâm Uyên Các thì hoàn toàn bí mật.
Vú em thì so sức chiến đấu sao? Hay là chiến thuật?
Chỉ Gian Lưu Sa cười nhẹ, càng lúc càng thú vị. Hắn thích cô nương tự tin lại có thực lực như vậy!
Bên Ôn Tiễu, Lãnh Nữu không chút để ý, nhưng Mạt Nhã Huyên lại có vẻ do dự.
“Được thật sao?” Mạt Nhã Huyên hỏi: “Hình như hồi trước chị có nói mình không đánh nhau rồi. Tại sao chơi với em riết thì chị lại vi phạm quy ước ban đầu vậy?” Cô thở dài một tiếng, từ từ nói: “Có điều nghe cũng kích thích thật!”
“Thì đúng rồi!” Ôn Tiễu cười nói: “Em với Lãnh Nữu song kiếm hợp bích. Chỉ cần chúng ta có thể thắng thì em quyết định sau này chúng ta sẽ thành đội sát thủ vú em thật sự!”
“Thôi đi!” Lãnh Nữu cười nhạt: “Bộ dạng như bà, được mấy trăm gram? Có bản lĩnh thì solo với tôi này!”
“Nhào vô!” Ôn Tiễu nghênh chiến: “Đánh với Lâm Uyên Các xong tôi với bà solo một trận. Cho bà biết cái gì mới thật sự là kỹ thuật hàng đầu! À không, biến thái hàng đầu!”
“Cái đó tôi mới là sư phụ được không!” Lãnh Nữu tỏ vẻ phản đối.
Mọi người trong YY không thể chịu nổi nữa: “Hai người mấy người mèo khen mèo dài đuôi như vậy không thấy ngượng sao?”
“Bản thân mình không khen mình, còn đợi người khác đến khen dùm sao?” Lãnh Nữu vẫn giữ giọng trầm thấp, nhưng đã chuyển sang đứng cùng trận tuyến với Ôn Tiễu.
Bạn tốt điển hình!
……
Khu PK cao cấp ban ngày rất ít người. Ôn Tiễu còn nhớ trận đấu đầu tiên khi cô đến server 8 chính là ở nơi này.
Ba đầu sỏ Lâm Uyên Các đã đứng sẵn trên lôi đài chờ bọn cô. Ba cô nàng nghênh ngang bước tới, cộng thêm hai cổ động viên là Chinh Chiến Công Tước và Khiêu Hải Tự Sát Ngư nữa.
Chinh Chiến Công Tước cảm thấy từ sau khi Củ Lạc xuất hiện, địa vị của anh càng lúc càng đi xuống… xuống xuống xuống… xuống đến mức bây giờ không vào nổi đấu trường luôn rồi.
Đây cũng là do bang chủ đối địch nể tình. Chứ nếu gặp người khác, phỏng chừng đã sớm nhào lên đánh trước rồi tính gì tính.
Thấy ba Vạn Hoa của Quân Lâm đến, ba đầu sỏ Lâm Uyên Các liền mở hình thức PK chuẩn bị.
Lãnh Nữu nhìn thấy ba người họ thì tức giận đến nghiến răng, nhất là Chỉ Gian Lưu Sa. Cô thầm nghĩ nếu lúc chơi acc Hoa Sinh Mê cô không chặn hắn thì không chừng hắn vẫn đuổi theo pm mãi không thôi. Gì chứ nước miếng là không thể nhịn!
Mạt Nhã Huyên thì lại không có cảm giác gì. Cô bình thường tính tình đã nhạt, hơn nữa hôm Quân Lâm họp mặt lại đùa bỡn Chỉ Gian Lưu Sa lâu như vậy, nhìn ra hắn là người có tính tình tốt.
“Bắt đầu!” Hai chữ của Mùa Đông Khóc vừa được đánh ra, ba người Lâm Uyên Các đã chuẩn bị sẵn sàng lập tức phát động công kích mục tiêu.
Nhưng mà…
Vốn bọn họ đã thương lượng sẽ hợp nhau giết từng người, xử Mùa Đông Khóc xa lạ trước nhất, có tình bên Ôn Tiễu lại định một chọi một, phân tán ra mà đấu.
Cho nên ngay từ đầu, ba Vạn Hoa Quân Lâm đã chia ra đứng ở hướng 3 giờ, 7 giờ cùng 11 giờ!
Mùa Đông Khóc đứng ở hướng 3 giờ đã sớm đoán được đối phương sẽ chọn người xa lạ nhất là mình mà xuống tay trước, vì thế khi hai chữ ‘bắt đầu’ còn chưa xuất hiện, cô đã chuẩn bị chạy trốn rồi!
Pháp Sư và Vạn Hoa không có kỹ năng gia tốc như Thích Khách, cho nên muốn đuổi theo cũng không dễ. Mà cùng lúc đó, Nộ Lôi Oanh của Ôn Tiễu và Mạt Nhã Huyên cũng đã chia ra đánh vào Im Lặng Như Tờ cùng Lãnh Tuyết Nhi!
Ba Vạn Hoa không đứng cùng một chỗ, như vậy kỹ năng quần công của Thủy Pháp liền bị khắc chế!
Im Lặng Như Tờ cùng Lãnh Tuyết Nhi bị đánh choáng đứng đó, chỉ có một mình Chỉ Gian Lưu Sa đuổi theo!
Đây đúng là hiệu quả ba cô mong muốn!
Một chọi một tốn thời gian, Vạn Hoa căn bản không chịu nổi thương tổn của Pháp Sư! Mạt Nhã Huyên vs Lãnh Tuyết Nhi, hai Vạn Hoa máu dày công thấp mới là mấu chốt xác định thắng bại của Ôn Tiễu và Lãnh Nữu!
Để Mạt Nhã Huyên kéo Lãnh Tuyết Nhi qua một bên solo, hai cô tin tưởng Mạt Nhã Huyên.
Hoa Sinh Mê vs Im Lặng Như Tờ, Mùa Đông Khóc vs Chỉ Gian Lưu Sa. Trên thực tế, đây không phải ba trận pk mà là một thôi! Điều Ôn Tiễu và Lãnh Nữu cần làm chính là kéo hai Pháp Sư này chạy khắp khu PK!
“Im Lặng, đừng bị bọn họ kéo chạy! Bảo vệ Tuyết Nhi!” Trên YY, Chỉ Gian Lưu Sa liếc mắt một cái đã nhìn thấu ý đồ của các cô. Ba đấu ba hoàn toàn không thể khống chế, khoảng cách giữa ba đầu sỏ Lâm Uyên Các đang càng lúc càng lớn.
“Còn ông! Đừng có đuổi theo Mùa Đông Khóc nữa!” Im Lặng Như Tờ nói xong, Chỉ Gian Lưu Sa mới phát hiện mình đã bị kéo chạy một khoảng xa.
Hắn nhịn không được mà gõ phím.
“Bọn họ sắp tách!” Ôn Tiễu và Lãnh Nữu cùng nói: “Giữ chặt!”
“Huyên, kéo Lãnh Tuyết Nhi chạy, đừng đứng một chỗ!” Giọng trầm thấp của Lãnh Nữu có vẻ vô cùng ổn trọng, tiếng nói không lớn không nhỏ khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.
Cùng lúc đó, Ôn Tiễu cũng bắt đầu nói chuyện: “Lãnh Nữu, giao nhau! Chú ý!”
Sau một khoảng thời gian, hai người mỗi người đã kéo một Pháp Sư chạy một vòng khu PK, mắt thấy sắp gặp nhau đến nơi.
Nháy mắt gặp nhau đó có nghĩa là Chỉ Gian Lưu Sa có thể đến gần Hoa Sinh Mê, còn Im Lặng Như Tờ có thể gần Mùa Đông Khóc. Bị Pháp Sư đến gần, kết quả chỉ có một, chính là bị đánh choáng!
Hai cô nương đều tập trung cao độ. Cùng lúc đó, hai Pháp Sư của Lâm Uyên Các cũng chú ý đến điểm này.
Tất cả đều trông vào tốc độ tay và tốc độ mạng!
Trên bản đồ nhỏ, bốn chấm càng lúc càng tiến đến gần nhau hơn. Cơ hội!
Một bàn tay của Chỉ Gian Lưu Sa và Im Lặng Như Tờ đã đặt sẵn trên phím kỹ năng Bát Quái, chờ đến nháy mắt có thể sử dụng!
Bọn họ cũng biết Nộ Lôi Oanh cùng Tử Vân Thương của Vạn Hoa cũng sẽ được sử dụng ngay lúc đó, nhưng kỹ năng của Vạn Hoa là đánh xa, còn Bát Quái lại là đánh gần!
Càng lúc càng gần!
300 mét, bọn họ phải khống chế khoảng cách 300 mét trong nháy mắt Hoa Sinh Mê cùng Mùa Đông Khóc giao nhau!
Kỹ năng đóng băng của Thủy Pháp cũng là cự ly xa, cho nên Im Lặng Như Tờ có thể nhìn chằm chằm Mùa Đông Khóc xông đến mà hoàn toàn không có áp lực, nhưng Chỉ Gian Lưu Sa thì không được!
Có điều đây cũng không phải là vấn đề, cho dù chỉ khống chế được một Vạn Hoa, bọn họ cũng có thể giải quyết nhanh chóng!
400 mét!
Chỉ còn một chút nữa là có thể phóng kỹ năng!
Đột nhiên, Hoa Sinh Mê cùng Mùa Đông Khóc đồng loạt xoay một trăm tám mươi độ, chạy ngược lại.
Khi Huyền Quang Trảm của Im Lặng Như Tờ còn tab ngay Mùa Đông Khóc thì Hoa Sinh Mê đã vọt qua người hắn.
Lại bị đùa giỡn!
Bọn họ có thể nghĩ đến thì Ôn Tiễu và Lãnh Nữu cũng vậy. Nếu hai Pháp Sư đã định trao đổi mục tiêu thì hai cô cũng đổi một lần.
Chỉ Gian Lưu Sa lập tức gõ phím. Kế hoạch thất bại một lần, bọn họ không thể để bị nắm mũi dắt đi nữa. Nếu không, thua trong tay ba Vạn Hoa thì quá khó xem.
“Không đuổi theo nữa! Giúp Tuyết Nhi!”
~
Đang đi Y học cổ truyền, tối ngày Tọa Cốt Phong, Bán Thân Bất Toại, Cam thảo, Quế chi, Bách hội, Tâm du, blah blah…
Sắp làm đại phu được ròi =)).
Tưởng đâu Hán mình cũng rộng mà nghe vẫn méo hiểu gì.