Chương 49: Xin lỗi thanh minh
Trong nhất thời toàn trường quay chìm trong yên tĩnh, các khách mời hai mặt nhìn nhau.
Lưu Nghiên là người đầu tiên lên tiếng: "Câu Sử......? Weibo của mọi người chắc đều dùng tên thật của mình phải không?"
Đạo diễn gật đầu.
Nghệ sĩ nào mà không dùng tên thật để đặt tên Weibo?
Chỉ là cái tên Câu Sử này, sao hắn cảm thấy có chút quen quen vậy nhỉ?
"Chẳng lẽ là cư dân mạng nào đó?" Văn Tương Nguyệt nói.
Dù sao bọn họ còn đang phát sóng trực tiếp mà? Nói không chừng có cư dân mạng nhàm chán cùng tham gia với bọn họ.
【 Không có khả năng này. 】
Diệp Lạc Dao ở trong lòng thở dài, cậu vừa rồi nhìn thấy rõ, chính là ảnh đại diện của tài khoản clone của Tống Triết Hàm.
Ảnh đại diện người da vàng giơ ngón giữa kia chỉ cần nhìn một cái đã gây ấn tượng mạnh cho người khác.
Đám người Chu Tử Kiện, Đoạn Hạo Nghiêm, Lưu Nghiên đồng ý suy đoán của Văn Tương Nguyệt, sôi nổi gật đầu.
Lê Tư Viễn thậm chí còn cười rất lớn: "Lại là tên ngốc nào đặt cho mình cái tên nghe hay như vậy?"
Các khách mời đều bật cười.
Ngay cả quần chúng cư dân mạng xem trực tiếp cũng cười vui vẻ:
"Ha ha ha ha ha nói chứ, cái tên này thật sự có một không hai."
"Khiến tôi nghĩ đến chó nhà Tống Triết Hàm, hình như cũng là cái tên này?"
"Đúng hh, Tống Triết Hàm nói cái tên này đặc biệt có ý nghĩa, cho nên liền đặt cho con chó nhà mình là Câu Sử."
(*) Câu Sử 勾史: Theo tui thì cái tên này có hai cách hiểu: một là xóa đi quá khứ; hai là moi móc quá khứ.
Người có mặt và người không có mặt đều đang cười, chỉ có ba người Diệp Lạc Dao và Tần Diệu Hoắc Yến không cười nổi.
Thậm chí Diệp Lạc Dao còn xấu hổ thay người ta.
【 Lê Tư Viễn, bằng không anh vẫn nên bớt nói hai câu đi! 】
【 Anh không sợ đợi lát nữa Tống Triết Hàm trực tiếp đào hố chôn anh à?! 】
Diệp Lạc Dao ở trong lòng mặc niệm cho Lê Tư Viễn.
Tần Diệu và Hoắc Yếu trái lại không khẩn trương như Diệp Lạc Dao.
Tần Diệu chỉ cảm thấy đau đầu.
Rõ ràng kỳ này sắp kết thúc rồi, sao đột nhiên lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Cũng may hắn đã sớm chuẩn bị quan hệ công chúng cho nên cũng không lo lắng lắm.
Chỉ là rốt cuộc Tống Triết Hàm nghĩ thế nào vậy?
Tại sao cố tình dùng tài khoản clone share vào thời điểm này?
Hoắc Yến cũng nghi ngờ y chang.
Ở chung một kỳ, hắn phát hiện Tống Triết Hàm cũng không phải người đặc biệt khó ở chung, chỉ cần cậu không chủ động vượt qua ranh giới của Tống Triết Hàm thì hắn có thể duy trì nụ cười và ở chung hòa thuận với cậu.
Nhưng cái thứ gọi là nhân thiết này chơi lâu thì chắc chắn sẽ sinh chán.
Cho nên, cho dù đôi khi không có sự nhắc nhở của Diệp Lạc Dao, Hoắc Yến cũng sẽ nhận ra cảm xúc chân thật thoáng qua trên mặt Tống Triết Hàm.
Chẳng lẽ Tống Triết Hàm thật sự diễn chán rồi sao?
Cho nên hắn quyết định bắt đầu làm chính mình từ bây giờ?
Tần Diệu và Hoắc Yến gần như cùng ngẩng đầu nhìn Tống Triết Hàm.
Vừa nhìn, hai người chợt sửng sốt.
Mặt trời đã sớm lặn xuống đường chân trời, đèn ở trường quay đã được bật lên.
Tống Triết Hàm đang ngồi đối diện Diệp Lạc Dao, thảo nguyên ban đêm có chút lạnh, hắn khoác trên người một chiếc áo khoác, bên tay trái là một cốc nước đang bốc khói, một cơn gió thổi qua vừa hay đem sương mù tạt lên mặt hắn. Sương mù tan đi lộ ra chân mày hơi nhíu lại của Tống Triết Hàm, hắn cúi đầu nhìn điện thoại trong tay mình, biểu tình trên mặt hiếm khi có chút ngưng trọng.
Tần Diệu cảm thấy kỳ lạ.
Nhìn biểu tình này của Tống Triết Hàm, chẳng lẽ hắn thật sự không cẩn thận dùng clone share weibo?
Hoắc Yến cũng kinh ngạc.
Không phải chứ?
Trong giới giải trí nhiều minh tinh như vậy, có minh tinh nào lập clone mà không che giấu clone của mình?
Bao gồm cả chính Hoắc Yến, mỗi lần đăng weibo hắn đều sẽ kiểm tra cẩn thận trước, chắc chắn mình không đăng nhập sai tài khoản, Tống Triết Hàm là người thông minh thận trọng sao có thể mắc loại sai lầm cấp thấp này?
Lúc này Diệp Lạc Dao rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần, xác định vẻ mặt mình sẽ không bị lộ mới hơi nghiêng đầu xem xét ánh mắt của Tống Triết Hàm, vừa nhìn, mí mắt cậu liền giật giật.
【 Còn cười trộm nữa! Tống Triết Hàm! Được được được, chắc chắn rồi, thằng nhóc anh xác thật không phải là không cẩn thận, mà anh cố ý không cẩn thận! 】
Tần Diệu và Hoắc Yến nghe thấy tiếng lòng của Diệp Lạc Dao lại giương mắt nhìn lần nữa.
Quả nhiên, hai người đều nhìn thấy một tia ý cười nhanh chóng biết mất trong đáy mắt Tống Triết Hàm.
Đã nói mà!
Sao Tống Triết Hàm có thể mắc sai lầm cấp thấp này được!
Hắn chính là cố ý!
Cho nên vẻ ngưng trọng vừa rồi trên mặt hắn ——
Hoắc Yến nhìn vào camera trước mắt.
Là diễn cho khán giả xem.
Tần Diệu và Hoắc Yến đồng thời ở trong lòng thở dài.
Thật nguy hiểm, thiếu chút nữa bị Tống Triết Hàm lừa!
Mà lúc này trong phòng trực tiếp rốt cuộc cũng có cư dân mạng ăn dưa nhận ra điều gì đó không đúng:
"Này, đợi đã, các cô trước tiên đừng cười nữa! Các cô mau nhìn biểu tình của Diệp Lạc Dao...... Bình thường có cái gì vui không phải Diệp Lạc Dao là người cười vui nhất sao? Tại sao tối nay ẻm không cười?"
"A? Diệp Lạc Dao không cười? Chẳng lẽ cậu ấy cảm thấy lời Lê Tư Viễn nói không buồn cười?"
"Tôi cảm thấy...... chắc không phải đâu, các cô nhìn xem, không chỉ ẻm không cười mà Tần Diệu và Hoắc Yến cũng không cười......"
"Hở hở hở? Ba người bọn họ đều không người, lẽ nào tài khoản này có liên quan tới ba người bọn họ?"
Lời bình luận này vừa ra, làn đạn lập tức oanh tạc:
"Nói chứ! Thật sự có khả năng!"
"Duy chỉ có Diệp Lạc Dao là có vẻ mặt khẩn trương, tui xem trực tiếp lâu như vậy, chưa bao giờ thấy loại biểu tình này trên mặt cậu ấy!"
"Không được, tôi có chút tò mò, tin weibo này vẫn chưa xóa đúng không? Tui đi xem lịch sử share."
"Tôi cảm thấy không đúng, nấu tài khoản này thật sự là của ba người Diệp Lạc Dao bọn họ, tại sao vừa rồi tôi xem lịch sử share lại thấy đều có ba người bọn họ?"
Chính là lúc này, nhân viên công tác rốt cuộc cũng cầm máy tính tới: "Đạo diễn, anh xem, tài khoản này có chút giống anti-fan, tin weibo mới nhất còn là bài đăng trào phúng...."
Đạo diễn liếc nhìn danh sách share trên máy tính bảng, không nhìn kỹ: "Xem ra tài khoản này chắc là một cư dân mạng nào đó, vậy loại trừ cư dân mạng này, như vậy người đứng thứ nhất chính là Tần....."
"Đợi đã." Tống Triết Hàm đột nhiên mở miệng, cắt ngang lời đạo diễn.
Đạo diễn sửng sốt: "Có vấn đề gì sao?"
Diệp Lạc Dao vừa quay đầu nhìn liền thấy ý cười trên miệng Tống Triết Hàm, đột nhiên trong lòng lộp bộp.
【 Không phải chứ, Câu Sử anh thật sự định làm người sói tự hủy à? 】
Một giây sau liền nghe Tống Triết Hàm lên tiếng hỏi: "Đạo diễn, anh vừa rồi cũng không quy định bọn tôi nhất định phải dùng tài khoản chính để share đúng không?"
Đồng thời, làn đạn có một bình luận đặc biệt bắt mắt:
Tài khoản weibo Câu Sử này chẳng lẽ là tài khoản clone của ba người Diệp Lạc Dao Tần Diệu và Hoắc Yến!
Làn đạn nhất thời toàn là dấu chấm than.
Các khách mời có mặt không rõ tình huống đều có chút ngẩn người.
Tống Triết Hàm có ý gì?
Lê Tư Viễn vô thức nhìn sang Tống Triết Hàm, không nhìn thấy bất cứ dị thường nào trên mặt hắn, tầm mắt lướt qua rơi trên người Diệp Lạc Dao.
Con ngươi hắn bỗng chốc mở to.
Chờ đã, không phải chứ?
Đạo diễn mông lung trước câu hỏi của Tống Triết Hàm, nhưng hắn suy nghĩ một lát vẫn mở miệng nói: "Đúng, chúng ta khôn có quy định này......"
Sau đó giây sau liền nghe Tống Triết Hàm giả vờ bất lực nói: "Vậy cũng không còn cách nào, tôi tại tôi không cẩn thận đăng nhập sai tài khoản."
Cư dân mạng: "Câu Sử chính là tên con chó nhà Tống Triết Hàm, tài khoản này vào một tháng trước từng đăng một tấm ảnh giống hệ con chó nhà Tống Triết Hàm!"
Tống Triết hàm nói: "Câu Sử là tài khoản clone của tôi."
Cư dân mạng: "Cũng có nghĩa, tài khoản này là của Tống Triết Hàm!"
Âm thanh vừa dứt.
Toàn trường yên tĩnh.
Diệp Lạc Dao nhất thời nhìn Tần Diệu.
Tần Diệu nhắm mắt.
Diệp Lạc Dao quả thật chịu không được bật cười.
【 Có một số người nhìn như đang ngủ nhưng thật ra ngủ rất khoan thai. 】
Tần Diệu: "......."
Hoắc Yến dùng nắm đấm che khóe miệng, không để mình trực tiếp cười ra tiếng.
Não bộ của Lê Tư Viễn trong chốc lát ngừng hoạt động, qua vài giây hắn mới mở miệng: "Đợi đã, ý cậu là......"
"Đúng, tôi chính là tên ngốc trong miệng cậu." Tống Triết Hàm bình tĩnh liếc nhìn Lê Tư Viễn, không che giấu sát ý trong mắt mình, sau đó khóe miệng cong lên nở nụ cười: "Vừa rồi cậu còn khen ID của tôi rất hay."
Diệp Lạc Dao:
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha. 】
【 Lê Tư Viễn, tôi đã nói anh bớt nói mấy câu đi rồi mà. 】
Lê Tư Viễn: "......"
Vừa nãy hắn thật sự chỉ đang âm dương quái khí mà thôi, Tống Triết Hàm cậu chẳng lẽ nghe không hiểu.
Cho nên cậu hiện tại cũng đang âm dương quái khí với tôi à?
Lê Tư Viễn hít sâu một hơi, đồng thời đột nhiên có chút hưng phấn, xem náo nhiệt không chê chuyện lớn hỏi: "Vậy có từng mấy tin weibo trào phúng người trong giới chúng ta hay không....."
"Đương nhiên." Tống Triết Hàm không chút do dự, thấy các khách mời đều sôi nổi nhìn sang, còn nở nụ cười: "Yên tâm, con người tôi thích nhất là đối xử công băng, mọi người đều có."
Các khách mời: "....."
Tôi cảm ơn cậu nha.
Diệp Lạc Dao thật sự sắp cười điên luôn rồi.
【 Được được được, đã xác nhận, Câu Sử thật sự muốn làm chính mình! 】
Tống Triết Hàm nói xong cũng không quan tâm phản ứng của các khách mời, nhìn thẳng vào đạo diễn: "Cho nên đạo diễn, hiện tại có thể tuyên bố tôi là người đúng đầu rồi?"
Đạo diễn cảm thấy trán mình toát đầy mồ hôi mỏng.
Lúc này hắn rốt cuộc cũng nhớ ra mình từng nghe cái tên Câu Sử này ở đâu!
Trước kia khi bọn họ mở cuộc họp Tần Diệu không phải đã từng nhắc qua rồi sao!
Khi đó Tần Diệu đã nói thế nào?
Nói tài khoản weibo này nghi ngờ là tài khoản weibo phụ của Tống Triết Hàm, không chắc khi nào thì tài khoản phụ của Tống Triết Hàm sẽ bị cư dân mạng bới ra, cho nên nói hắn và nhà sản xuất để ý một chút.
Thậm chí sau đó Tần Diệu còn đặc biệt mở một cuộc họp với đoàn đội quan hệ công chúng, hình như nói đến việc chuẩn bị quan hệ công chúng khẩn cấp khi tài khoản phụ bị lộ?
Vậy sao vừa rồi hắn không nhớ ra ngay lập tức chứ!!!!
Bây giờ phải làm sao!!
Trong nháy mắt đạo diễn rất muốn kêu cứu, nhưng hắn vẫn mạnh mẽ đè cảm xúc xuống, cố gắng khiến vẻ mặt trở nên thâm trầm: "Chúng ta không quy định các khách mời không thể dùng tài khoản phụ để share, vậy...... tôi tuyên bố, người share weibo đầu tiên lần này chính là Tống Triết Hàm."
Lời vừa dứt, Tống Triết Hàm nhìn xung quanh, khó hiểu nói: "Mọi người không chúc mừng tôi sao?"
【 Sao bọn họ dám! 】
【 Anh không thấy lúc này mọi người đều đang lướt xem nội dung trong tài khoản phụ của anh à? 】
【 Anh xem Chu ca kìa, trán anh ấy chảy đầy mồ hôi lạnh rồi! 】
【 Ý, anh hai mình và Tần tổng khá bình tĩnh. 】
Diệp Lạc Dao thờ dài, dẫn đầu vỗ tay: "Hay, chúc mừng."
Có Diệp Lạc Dao cầm đầu, các khách mời mới buông điện thoại xuống, không tiếp tục xem thử Tống Triết Hàm mắng bọn họ thế nào mà cùng nhau vỗ tay.
Mặc dù hầu hết các khách mời vẫn chưa hiểu Tống Triết Hàm đang làm gì, nhưng bọn họ nhạy bén nhận ra nụ cười trên mặt Tống Triết Hàm lúc này không giống những nụ cười mà bọn họ từng thấy trước kia, giống như ——
【 Nụ cười của Tống Triết Hàm trước kia trông giống như nụ cười giả tạo, nụ cười bây giờ tựa như mới xuất phát từ trong nội tâm. 】
【 Quả nhiên, Tống Triết Hàm không muốn giả vờ nữa từ lâu! 】
Hoắc Yến gật đầu đồng ý,
Chờ tiếng vỗ tay kết thúc, Tống Triết Hàm mỉm cười nói với đạo diễn: "Vậy đến lúc đó tôi sẽ gửi danh sách muốn mời cho đạo diễn, bây giờ chúng ta ăn lẩu trước đi?"
Câu cuối cùng hắn nói rất nhẹ: "Dù sao, nếu còn không ăn, đợi lát nữa người đại diện gọi điện tới tôi sẽ không có thời gian ăn mất."
Diệp Lạc Dao ngồi cạnh Tống Triết Hàm, nghe đặc biệt rõ ràng, cậu thật sự nhịn không được lại cười.
【 Trách ai đây? Ai bảo anh tự hủy trước mặt nhiều khán giả đang xem trực tiếp như vậy làm gì? 】
【 Cho dù anh có uyển chuyển đi nữa! 】
Ai ngờ lúc này Tống Triết Hàm lại đột nhiên thò qua: "Diệp Lạc Dao, em cười cái gì?"
Diệp Lạc Dao hắng giọng: "Không có gì."
"Em đang cười vì đợi lát nữa anh sẽ bị mắng đúng không?" Sau khi xé chiếc áo ngụy trang xuống, Tống Triết Hàm nói chuyện càng thêm không quan tâm sự sống chết của người khác.
"Anh biết rồi còn hỏi!" Tuy Tống Triết Hàm không quan tâm sự sống chết của Diệp Lạc Dao, đương nhiên Diệp Lạc Dao cũng không quan tâm đến sự sống chết của hắn.
Tống Triết Hàm bật cười.
Cười tương đối thoải mái.
Diệp Lạc Dao nhìn ra rồi, nụ cười này của hắn xuất phát từ nội tâm, vì thế cậu lên tiếng thay đổi chủ đề: "Chúng ta ăn lẩu đi! Còn không động đũa, đáy nồi sắp cháy khét rồi."
Hoắc Yến giảng hòa: "Ăn lẩu ăn lẩu!"
Tần Diệu cũng nói: "Có thể nhúng được thịt bò rồi!"
Lại không ngờ ngay tại thời điểm này Đoạn Hạo Nghiêm bỗng nhiên mở miệng nói: "Không..... Tống Triết Hàm, cho nên lần trước khi cậu hợp tác với tôi, những lời nói với tôi đều là lừa tôi sao?"
Diệp Lạc Dao vểnh tai lên.
【 Hửm? 】
Tống Triết Hàm bỏ mất miếng thịt bò vào trong nồi, nghe vậy hơi nhướng mày, giọng điệu sảng khoái: "Ừm!"
Bộ dáng đắc ý giống như đang nói, đúng đúng đúng, chính là tôi mắng!
Đoạn Hạo Nghiêm: "......."
Đoạn Hạo Nghiêm bỗng dưng đau lòng: "Vậy cậu cũng không thể như vậy."
Diệp Lạc Dao không khỏi thấy tò mò.
【 Cho nên rốt cuộc Tống Triết Hàm trước đó đã mắng Đoạn Hạo Nghiêm thế nào? 】
Ngay khi Diệp Lạc Dao đang do dự có nên ở trước mặt Tống Triết Hàm lướt xem tài khoản phụ của hắn hay không.
Liền nghe Đoạn Hạo Nghiêm dùng giọng điệu tủi thân nói: "Tuy con người tôi xác thật là một tên luyến ái não, nhưng cậu cũng không thể nói mấy lời quá đáng như vậy? Còn có, nếu như virus tang thi thật sự bùng phát, tôi khẳng định sẽ bị ăn! Sao có khả năng sẽ có tang thi ghét bỏ luyến ái não như tôi mà không cắn tôi chứ? Các cậu nói ———."
Diệp Lạc Dao: "Phụt ha ha ha ha ha ha ha ha."
Diệp Lạc Dao thật sự không giữ được, trực tiếp ôm mặt cười lớn.
Biểu cảm của Tần Diệu cũng có chút không nhịn được cười, hơi nghiêng đầu.
Lê Tư Viễn cười càng thêm khoa trương hơn: "Nói chứ, cậu trào phúng khá chính xác......"
Trên mặt các khách mời ít nhiều đều mang theo ý cười, chỉ có Hoắc Yến cảm nhận được một tia xúc phạm, có cảm giác bao hàm!
Nhưng mà sau khi được Đoạn Hạo Nghiêm nhắc nhở, Chu Tử Kiện đột nhiên phản ứng lại: "Vậy chẳng phải tôi cũng......."
Tống Triết Hàm nhướng mày: "Chu ca, tự anh lướt weibo của em chẳng phải sẽ biết?"
Chu Tử Kiện không nhịn được nữa.
Lê Tư Viễn cũng rục rịch.
Lưu Nghiên cũng đã cầm điện thoại lên.
Diệp Lạc Dao suy nghĩ một lát, thời điểm này nếu mình không cầm điện thoại không biết có chút giả tạo hay không?
Cậu vừa lấy điện thoại ra đang định bấm mở tài khoản phụ của Tống Triết Hàm, bên cạnh đột nhiên truyền đến giọng nói yếu ớt của Tống Triết Hàm: "Chắc em không cần đâu?"
Trong lòng Diệp Lạc Dao lộp bộp một tiếng.
【 Không..... không phải chứ? Khi nào thì Tống Triết Hàm biết mình biết tài khoản phụ của hắn a a a a —— 】
Vẻ mặt của Diệp Lạc Dao thiếu chút nữa không giữ được.
Sau đó liền nghe Tống Triết Hàm nói: "Những người khác bao gồm anh Hoắc Yến của em ít nhiều anh đều từng trào phúng, nhưng mà với em thì anh không có vấn đề gì để trào phúng."
Nói xong Tống Triết Hàm chớp mắt với Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao: "......"
【 Mặc dù biết Tống Triết Hàm nói sự thật nhưng mình nên nói gì bây giờ?! 】
"Không tin." Diệp Lạc Dao hơi hít vào một hơi.
Tống Triết Hàm bật cười: "Thật mà, con người anh rất thẳng thắn!"
"Cũng đúng." Diệp Lạc Dao gật đầu: "Tự tiết lộ clone của mình, đâu ai thẳng thắn hơn anh."
Tống Triết Hàm cười lắc đầu, không giải thích.
Thấy thịt bò trong nồi đã chính liền bắt đầu bớt thịt bò ra.
Mà các khách mời lúc này đều giữ nguyên một tư thế, một tay cầm đũa, một tay lướt weibo.
Chỉ có một mình Tống Triết Hàm ăn đặc biệt vui vẻ, vừa ăn vừa thỉnh thoảng trả lời mấy vấn đề của mọi người.
Lê Tư Viễn đứng phắt dậy: "Sao cậu lại gọi tôi là tên cáu kỉnh?!"
Tống Triết Hàm thậm chí còn không nhấc mí mắt lên: "Cậu bây giờ không gọi là cáu kỉnh thì cái gì gọi là cáu kỉnh?"
Lê Tư Viễn hiếm khi bị nói lại không nói lên lời, đứng yên tại chỗ sửng sốt mấy giây, mới cau mày ngồi xuống.
Lưu Nghiên nhỏ giọng nói: "Em cũng không có bệnh công chúa mà?"
Tống Triết Hàm: "Ừm, cũng chỉ cảm thấy ngủ trong lều trại không an toàn, bệnh sạch sẽ, không ăn rau dại, cảm thấy trong nhà người dân chăn nuôi rất bẩn, đi đường không xách được đồ nặng thế nào cũng phải kêu người khác giúp, còn cần tôi nêu ví dụ tiếp không?"
Lưu Nghiên toát mồ hôi, vội xua tay: "Không, không cần!"
Chu Tử Kiện giơ tay: "Tôi....."
Chu Tử Kiện hít sâu một hơi: "Không nhìn ra, con người Tiểu Tống cậu lại lẻo mép như vậy."
Tống Triết Hàm nghe thấy lời này liền cười: "Chu ca đang cảm ơn em đã nhắc anh đóng cửa sao?"
Diệp Lạc Dao phát ra tràng cười thứ hai trong tối nay.
Vẻ mặt Chu Tử Kiện phải gọi một tiếng phức tạp.
Liền nghe Tống Triết Hàm nói tiếp: "Anh nói có phải em rất tốt hay không."
【 Thế nào không phải lòng tốt! Chính là lòng tốt! 】
Diệp Lạc Dao cười ngặt nghẽo.
Bầu không khí tại trường quay lúc này rốt cuộc cũng dịu xuống.
Mặc dù các khách mời có mặt đại đa số đều bị trào phúng nhưng từ góc độ trào phúng này của Tống Triết Hàm xác thật khiến người không phản bác lại được.
Sau khi trải qua quãng thời gian ở chung kỳ một và kỳ hai, các khách mới cũng có chút hiểu biết nhất định với Tống Triết Hàm, tuy rằng biết hắn "thỉnh thoảng" độc miệng, hoặc là nói chính xác là một tên độc miệng nhưng hắn không phải kiểu người hai mặt.
Trong giới giải trí từng thấy nhiều người trước mặt thì cười sau lưng thì ngáng chân, mọi người xác thật đều rất thích kết thân với kiểu người có tính thẳng thắn như vậy.
Nhất thời bầu không khí ở trường quay càng thêm hài hòa hơn.
Khi các khách mời lướt đến tin weibo buồn cười, còn chia sẻ cho nhau.
Nhưng cũng chỉ có địa điểm ghi hình là hòa hợp.
Lúc này, trong phòng trực tiếp và trên các nền tảng lớn khác, cuộc cãi nhau giữa cư dân mạng ăn dưa, fans Tống Triết Hàm và fans các nhà khác đều lên đến đỉnh điểm.
Thời điểm Tống Triết Hàm tự tiết lộ tài khoản phụ, bất kể là cư dân mạng ăn dưa hay là fans của Tống Triết Hàm đều có chút sốc.
Không, nếu đổi thành nghệ sĩ minh tinh khác, một khi bị phát hiện bản thân dùng sai tài khoản phụ để share weibo, phản ứng đầu tiên chẳng phải là âm thầm xóa toàn bộ weibo và xem như không có việc gì xảy ra sao?
Tại sao Tống Triết Hàm cậu lại trực tiếp nhảy ra vào lúc này?
Nếu không phải do Tống Triết Hàm chủ động đứng ra nói, cư dân mạng đang bình luận cũng sẽ không chú ý đến cậu!
Chẳng lẽ Tống Triết Hàm cậu cố ý?
Đương nhiên, trong giới giải trí không phải không có nghệ sĩ tự tiết lộ tài khoản phụ.
Nhưng tài khoản phụ của mấy nghệ sĩ này cũng đã được chuyên gia xử lý qua, cố ý thả ra vì để hút fans bằng nhân thiết thiếu hụt.
Vậy nhìn thử tài khoản phụ của Tống Triết Hàm.
Khá lắm.
Bài đăng weibo đầu tiên mắng Lục Bác là Hà Đồng.
Bài đăng weibo thứ hai trào phúng Lục Bác động dục.
Sau đó còn dùng meme ở khu bình luận của mấy bài đăng weibo này, vừa sưởi ấm tay vừa mười tám tuổi ~.
Nhìn đến đây, hai mắt của nhóm fans Tống Triết Hàm đều đen.
Đợi đã, tại sao tài khoản phụ của Tống Triết Hàm lại là phong cách này?
Tống Triết Hàm ôn nhu, tốt bụng, ấm áp trước đây của bọn họ đã đi đâu rồi?
Tại sao meme thầm kín nào Tống Triết Hàm cũng biết, cái gì cũng dám nói hết vậy!
Nhóm fans cảm thấy bọn họ rất cần một viên trợ tim hiệu quả siêu nhanh.
Mà cư dân mạng ăn dưa nhìn đến đây trái lại đều vui đến cười lớn ha ha.
"Tôi nói mà! Từ lâu đã phát hiện ra Tống Triết Hàm không dễ ở chung như bề ngoài của cậu ta!"
"Tui thật sự có chút tan vỡ, không dám tin đây sẽ là những lời mà Tống Triết Hàm sẽ nói, nhưng có chuyện gì thế này, tôi vậy mà cảm thấy cậu ấy mắng cũng không sao cả!"
"Đúng vậy đúng vậy, tuy độc miệng, tuy mỏ hỗn nhưng đối tượng đều là người có lỗi!"
"Tui sắp cười điên rồi, Tống Triết Hàm cậu...... Ha ha ha ha ha ha ha ha, các cô lướt đến bài đăng trào phùng của kỳ trước chưa? Cứu, cái miệng này của cậu ta!"
"Ha ha ha ha lướt tới rồi lướt tới rồi! Cậu ấy thật dám chửi!"
"A a a a a a, Tống Triết Hàm sao anh lại âm dương quái khí như vậy? Có thể cho em cái miệng của anh được không!"
Đương nhiên, mấy cái này đều là phản ứng của người thích ăn dưa không liên quan gì đến mình.
Những người khác đều là nghe tin mà chạy tới, tất cả là các nhóm fans của các nghệ sĩ từng hợp tác với Tống Triết Hàm.
Sau khi tìm hiểu rõ ràng, khi nhìn thấy những bài weibo thổ tào lúc trước của Tống Triết Hàm, cơn tức giận của mấy nhóm fans này dần dần bốc lên.
"Không phải? Tống Triết Hạm, cậu không bị gì đấy chứ? Cậu nói ai não dài giống trái bí đao?"
"Cứu mạng, lúc trước khi đăng weibo có phải Tống Triết Hàm chưa từng nghĩ đến tài khoản phị sẽ bị bới ra đúng không? Cậu ta lớn lên cũng thường thôi, sao lại không biết xấu hổ mà đi công kích chiều cao của người khác vậy?"
"A a a a a cậu vậy mà dám bảo bối nhà tôi là miệng thối? Ai có cái miệng thối như cậu à?"
Càng ngày càng có nhiều cư dân mạng mắng chửi, có người không nhịn được đáp lại:
"Có thể Tống Triết Hàm nói không sai? Cái đầu mà cậu gánh vác xác thật khá giống trái bí đao."
"Tống Triết Hàm quả thật trông cũng bình thường, nhưng cậu ấy cao! Người cao 1m88 không được công kích người thấp hơn à?"
"Miệng thối...... a, tôi nhớ thời điểm này bị leak ảnh cậu ấy diễn cảnh quay thân mật với người khác đúng không nhỉ? Có khả năng đây chính là đối tượng hợp tác...... ừm, miệng thối trên ý nghĩa vật lý?"
Fans Tống Triết Hàm thậm chí còn chưa hồi phục tinh thần để phản kích giúp Tống Triết Hàm thì đã có vô số người thích ăn dưa đứng lên.
Sau khi nhìn thấy câu trả lời vô cùng đặc sắc của cư dân mạng, fans Tống Triết Hàm tâm tình phức tạp, nhưng vẫn nhấn like.
Mà fans nhà khác lần lượt phá vỡ phòng thủ ——
"Sau lưng trào phúng đối tượng hợp tác còn hợp lý à? Thật phục đám fans các người."
"Tui thật không hiểu, tam quan của cư dân mạng thời này có phải có vấn đề gì hay không? Chẳng lẽ các người cảm thấy Tống Triết Hàm làm như vậy là đúng?"
"Tống Triết Hàm quả thực là người có nhân phẩm bại hoại! Mau phong sát!"
Cư dân mạng ăn dưa lập tức cười vui vẻ hơn:
"Các cô có muốn bấm vào trang chủ của bọn tôi xem thử không, xem thử bọn tôi rốt cuộc có phải là fans Tống Triết Hàm hay không?"
"Ai ya, đáng tiếc để các cô phát hiện ra rồi, hóa ra tôi không đu idol!"
"Tôi không cảm thấy Tống Triết Hàm làm như vậy là đúng, tôi chỉ cảm thấy con người cậu ấy khá thành thật, dù sao tôi cũng ở sau lưng trào phúng ba ba nào đó!"
"Đúng vậy, bây giờ áp lực mọi người đều lớn, tôi không thể tùy ý thổ tào mấy câu?"
"Hơn nữa mấy lời trào phúng này của Tống Triết Hàm cũng không hề bóp méo sự thật, cậu ấy hoàn toàn dựa trên sự thật mà thổ tào, fans các cô trước tiên đừng sốt ruột, fans Tống Triết Hàm còn chưa có gấp kìa!"
Fans Tống Triết Hàm: "......."
Không phải, thật sự không phải bọn họ không gấp, mà là bọn họ hiện tại không biết nên làm gì mới tốt!
Một phía, bọn họ thật sự rất thích nhân thiết xây dựng trước đó của Tống Triết Hàm, cảm thấy toàn bộ giới giải trí không có người nào ấm áp hơn Tống Triết Hàm.
Nhưng hiện tại cậu lại nói cho bọn họ biết tất cả đều là Tống Triết Hàm giả vờ, toàn bộ chỉ là nhân thiết của Tống Triết Hàm, fans bọn họ sao có thể không thất vọng chứ?
Mặt khác, các fans mặc dù thất vọng nhưng vẫn không nhịn được lướt xem toàn bộ weibo tài khoản phụ của Tống Triết Hàm, vừa lướt khiến fans đều bật cười. Trước kia sao không phát hiện ra Tống Triết Hàm có cái miệng độc thú vị như vậy?
Nhất thời, các fans vừa tức giận vừa buồn cười.
Ngay vào thời khắc mấu chốt, trong phòng trực tiếp vang lên tiếng chuông điện thoại của Tống Triết Hàm.
Diệp Lạc Dao liếc nhìn màn hình điện thoại của hắn, nhìn thấy năm chữ "Chị đại diện".
【 Chúc anh may mắn! Vì anh mà mặc niệm! 】
Tầm mắt của các khách mời cũng sôi nổi nhìn sang.
Liền thấy Tống Triết Hàm thong thả ung dung buông đũa xuống, cười nói: "Vừa vặn, bây giờ tôi ăn no rồi, mọi người ăn tiếp đi, tôi đi nghe chửi đây."
Để lại câu này, Tống Triết Hàm cầm điện thoại rời khỏi ống kính.
Vị trí cách rất xa, bọn họ không nghe thấy giọng nói của Tống Triết Hàm.
Vì thế Hoắc Yến và Tần Diệu đều dời tầm mắt đặt lên người Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao! Em/cậu chắc chắn biết gì đó đúng không!
Tần Diệu nhớ rất rõ, trước đó Diệp Lạc Dao chỉ từng nói Tống Triết Hàm sẽ bị lật xe nhưng không nói sau khi Tống Triết Hàm lật xe sẽ như thế nào.
Cho nên, hiện tại Diệp Lạc Dao thật sự không định nhớ lại sao?!
Mà Diệp Lạc Dao lúc này xác thật cũng đang nhớ lại.
Thậm chí cậu còn lấy điện thoại ra, bấm vào bản ghi nhớ, lướt nhanh tìm kiếm tin tức tiếp theo sau khi lật xe của Tống Triết Hàm.
Nhưng lướt nửa ngày vẫn không tìm được thông tin then chốt.
Diệp Lạc Dao không nhịn được lẩm bẩm:
【 Chẳng lẽ vụ việc lật xe lần này không tạo ảnh hưởng quá lớn cho Tống Triết Hàm? 】
【 Suy cho cùng thật sự tạo nên ảnh hưởng lớn, mình không thể không có chút ấn tượng gì được. 】
Nghĩ đến đây, Diệp Lạc Dao dứt khoát thoát khỏi ứng dụng ghi nhớ, mở weibo chuẩn bị đi xem hướng bình luận của weibo.
Còn chưa đợi cậu nhấn mở danh mục #Nhân thiết của Tống Triết Hàm lật xe# trên hotsearch thì nhìn thấy một mục hotsearch nhảy dù ——
# Tống Triết Hàm xin lỗi thanh minh #
【 Ừm ừm ừm? Tống Triết Hàm xin lỗi? Không phải chứ? Đây là Tống Triết Hàm mà mình biết sao? 】
Diệp Lạc Dao vội vàng bấm vào mục.
Hoắc Yến và Tần Diệu cũng lập tức đưa tay cầm điện thoại lên.
Không đợi bọn họ mở weibo, liền nghe thấy tiếng ha ha cười lớn của Diệp Lạc Dao ——
【 Mình đã nói mà! Sao Câu Sử có thể xin lỗi chứ! Câu Sử vĩnh viễn không xin lỗi! 】
Tần Diệu và Hoắc Yến cúi đầu nhìn, trên điện thoại đương nhiên chính là bài xin lỗi thanh minh mà Tống Triết Hàm vừa đăng.
Tài khoản weibo thậm chí không phải là tài khoản chính của Tống Triết Hàm, mà là tài khoản phụ tên Câu Sử của hắn, bài xin lỗi thanh minh ngắn gọn rõ ràng nhưng lại khiến anti-fan tức đến chao đảo:
"Câu Sử: Xin lỗi thanh minh: Xin lỗi, tôi thừa nhận những gì tôi nói trước đó thật sự là thiếu suy nghĩ, ngay tại đây gửi đến lời xin lỗi chân thành đến tất cả đối tượng hợp tác từng bị tôi mạo phạm. Nếu mọi người đều cảm thấy tôi ở sau lưng trào phúng rất không có đạo Đức, vậy sau này tôi sẽ cố gắng mỗi lần muốn đều sẽ phun tào thẳng mặt ^v^."
Hoắc Yến: "?"
Ừm, đợi đã?
Tần Diệu: "......"
Hay cho câu thổ tào thẳng mặt!
Không hổ là Câu Sử dám làm dám nhận!
- ---
Chương này tui dịch lủng củng vô cùng...... Mưa cả ngày làm tui cũng lười theo:(
Lưu Nghiên là người đầu tiên lên tiếng: "Câu Sử......? Weibo của mọi người chắc đều dùng tên thật của mình phải không?"
Đạo diễn gật đầu.
Nghệ sĩ nào mà không dùng tên thật để đặt tên Weibo?
Chỉ là cái tên Câu Sử này, sao hắn cảm thấy có chút quen quen vậy nhỉ?
"Chẳng lẽ là cư dân mạng nào đó?" Văn Tương Nguyệt nói.
Dù sao bọn họ còn đang phát sóng trực tiếp mà? Nói không chừng có cư dân mạng nhàm chán cùng tham gia với bọn họ.
【 Không có khả năng này. 】
Diệp Lạc Dao ở trong lòng thở dài, cậu vừa rồi nhìn thấy rõ, chính là ảnh đại diện của tài khoản clone của Tống Triết Hàm.
Ảnh đại diện người da vàng giơ ngón giữa kia chỉ cần nhìn một cái đã gây ấn tượng mạnh cho người khác.
Đám người Chu Tử Kiện, Đoạn Hạo Nghiêm, Lưu Nghiên đồng ý suy đoán của Văn Tương Nguyệt, sôi nổi gật đầu.
Lê Tư Viễn thậm chí còn cười rất lớn: "Lại là tên ngốc nào đặt cho mình cái tên nghe hay như vậy?"
Các khách mời đều bật cười.
Ngay cả quần chúng cư dân mạng xem trực tiếp cũng cười vui vẻ:
"Ha ha ha ha ha nói chứ, cái tên này thật sự có một không hai."
"Khiến tôi nghĩ đến chó nhà Tống Triết Hàm, hình như cũng là cái tên này?"
"Đúng hh, Tống Triết Hàm nói cái tên này đặc biệt có ý nghĩa, cho nên liền đặt cho con chó nhà mình là Câu Sử."
(*) Câu Sử 勾史: Theo tui thì cái tên này có hai cách hiểu: một là xóa đi quá khứ; hai là moi móc quá khứ.
Người có mặt và người không có mặt đều đang cười, chỉ có ba người Diệp Lạc Dao và Tần Diệu Hoắc Yến không cười nổi.
Thậm chí Diệp Lạc Dao còn xấu hổ thay người ta.
【 Lê Tư Viễn, bằng không anh vẫn nên bớt nói hai câu đi! 】
【 Anh không sợ đợi lát nữa Tống Triết Hàm trực tiếp đào hố chôn anh à?! 】
Diệp Lạc Dao ở trong lòng mặc niệm cho Lê Tư Viễn.
Tần Diệu và Hoắc Yếu trái lại không khẩn trương như Diệp Lạc Dao.
Tần Diệu chỉ cảm thấy đau đầu.
Rõ ràng kỳ này sắp kết thúc rồi, sao đột nhiên lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Cũng may hắn đã sớm chuẩn bị quan hệ công chúng cho nên cũng không lo lắng lắm.
Chỉ là rốt cuộc Tống Triết Hàm nghĩ thế nào vậy?
Tại sao cố tình dùng tài khoản clone share vào thời điểm này?
Hoắc Yến cũng nghi ngờ y chang.
Ở chung một kỳ, hắn phát hiện Tống Triết Hàm cũng không phải người đặc biệt khó ở chung, chỉ cần cậu không chủ động vượt qua ranh giới của Tống Triết Hàm thì hắn có thể duy trì nụ cười và ở chung hòa thuận với cậu.
Nhưng cái thứ gọi là nhân thiết này chơi lâu thì chắc chắn sẽ sinh chán.
Cho nên, cho dù đôi khi không có sự nhắc nhở của Diệp Lạc Dao, Hoắc Yến cũng sẽ nhận ra cảm xúc chân thật thoáng qua trên mặt Tống Triết Hàm.
Chẳng lẽ Tống Triết Hàm thật sự diễn chán rồi sao?
Cho nên hắn quyết định bắt đầu làm chính mình từ bây giờ?
Tần Diệu và Hoắc Yến gần như cùng ngẩng đầu nhìn Tống Triết Hàm.
Vừa nhìn, hai người chợt sửng sốt.
Mặt trời đã sớm lặn xuống đường chân trời, đèn ở trường quay đã được bật lên.
Tống Triết Hàm đang ngồi đối diện Diệp Lạc Dao, thảo nguyên ban đêm có chút lạnh, hắn khoác trên người một chiếc áo khoác, bên tay trái là một cốc nước đang bốc khói, một cơn gió thổi qua vừa hay đem sương mù tạt lên mặt hắn. Sương mù tan đi lộ ra chân mày hơi nhíu lại của Tống Triết Hàm, hắn cúi đầu nhìn điện thoại trong tay mình, biểu tình trên mặt hiếm khi có chút ngưng trọng.
Tần Diệu cảm thấy kỳ lạ.
Nhìn biểu tình này của Tống Triết Hàm, chẳng lẽ hắn thật sự không cẩn thận dùng clone share weibo?
Hoắc Yến cũng kinh ngạc.
Không phải chứ?
Trong giới giải trí nhiều minh tinh như vậy, có minh tinh nào lập clone mà không che giấu clone của mình?
Bao gồm cả chính Hoắc Yến, mỗi lần đăng weibo hắn đều sẽ kiểm tra cẩn thận trước, chắc chắn mình không đăng nhập sai tài khoản, Tống Triết Hàm là người thông minh thận trọng sao có thể mắc loại sai lầm cấp thấp này?
Lúc này Diệp Lạc Dao rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần, xác định vẻ mặt mình sẽ không bị lộ mới hơi nghiêng đầu xem xét ánh mắt của Tống Triết Hàm, vừa nhìn, mí mắt cậu liền giật giật.
【 Còn cười trộm nữa! Tống Triết Hàm! Được được được, chắc chắn rồi, thằng nhóc anh xác thật không phải là không cẩn thận, mà anh cố ý không cẩn thận! 】
Tần Diệu và Hoắc Yến nghe thấy tiếng lòng của Diệp Lạc Dao lại giương mắt nhìn lần nữa.
Quả nhiên, hai người đều nhìn thấy một tia ý cười nhanh chóng biết mất trong đáy mắt Tống Triết Hàm.
Đã nói mà!
Sao Tống Triết Hàm có thể mắc sai lầm cấp thấp này được!
Hắn chính là cố ý!
Cho nên vẻ ngưng trọng vừa rồi trên mặt hắn ——
Hoắc Yến nhìn vào camera trước mắt.
Là diễn cho khán giả xem.
Tần Diệu và Hoắc Yến đồng thời ở trong lòng thở dài.
Thật nguy hiểm, thiếu chút nữa bị Tống Triết Hàm lừa!
Mà lúc này trong phòng trực tiếp rốt cuộc cũng có cư dân mạng ăn dưa nhận ra điều gì đó không đúng:
"Này, đợi đã, các cô trước tiên đừng cười nữa! Các cô mau nhìn biểu tình của Diệp Lạc Dao...... Bình thường có cái gì vui không phải Diệp Lạc Dao là người cười vui nhất sao? Tại sao tối nay ẻm không cười?"
"A? Diệp Lạc Dao không cười? Chẳng lẽ cậu ấy cảm thấy lời Lê Tư Viễn nói không buồn cười?"
"Tôi cảm thấy...... chắc không phải đâu, các cô nhìn xem, không chỉ ẻm không cười mà Tần Diệu và Hoắc Yến cũng không cười......"
"Hở hở hở? Ba người bọn họ đều không người, lẽ nào tài khoản này có liên quan tới ba người bọn họ?"
Lời bình luận này vừa ra, làn đạn lập tức oanh tạc:
"Nói chứ! Thật sự có khả năng!"
"Duy chỉ có Diệp Lạc Dao là có vẻ mặt khẩn trương, tui xem trực tiếp lâu như vậy, chưa bao giờ thấy loại biểu tình này trên mặt cậu ấy!"
"Không được, tôi có chút tò mò, tin weibo này vẫn chưa xóa đúng không? Tui đi xem lịch sử share."
"Tôi cảm thấy không đúng, nấu tài khoản này thật sự là của ba người Diệp Lạc Dao bọn họ, tại sao vừa rồi tôi xem lịch sử share lại thấy đều có ba người bọn họ?"
Chính là lúc này, nhân viên công tác rốt cuộc cũng cầm máy tính tới: "Đạo diễn, anh xem, tài khoản này có chút giống anti-fan, tin weibo mới nhất còn là bài đăng trào phúng...."
Đạo diễn liếc nhìn danh sách share trên máy tính bảng, không nhìn kỹ: "Xem ra tài khoản này chắc là một cư dân mạng nào đó, vậy loại trừ cư dân mạng này, như vậy người đứng thứ nhất chính là Tần....."
"Đợi đã." Tống Triết Hàm đột nhiên mở miệng, cắt ngang lời đạo diễn.
Đạo diễn sửng sốt: "Có vấn đề gì sao?"
Diệp Lạc Dao vừa quay đầu nhìn liền thấy ý cười trên miệng Tống Triết Hàm, đột nhiên trong lòng lộp bộp.
【 Không phải chứ, Câu Sử anh thật sự định làm người sói tự hủy à? 】
Một giây sau liền nghe Tống Triết Hàm lên tiếng hỏi: "Đạo diễn, anh vừa rồi cũng không quy định bọn tôi nhất định phải dùng tài khoản chính để share đúng không?"
Đồng thời, làn đạn có một bình luận đặc biệt bắt mắt:
Tài khoản weibo Câu Sử này chẳng lẽ là tài khoản clone của ba người Diệp Lạc Dao Tần Diệu và Hoắc Yến!
Làn đạn nhất thời toàn là dấu chấm than.
Các khách mời có mặt không rõ tình huống đều có chút ngẩn người.
Tống Triết Hàm có ý gì?
Lê Tư Viễn vô thức nhìn sang Tống Triết Hàm, không nhìn thấy bất cứ dị thường nào trên mặt hắn, tầm mắt lướt qua rơi trên người Diệp Lạc Dao.
Con ngươi hắn bỗng chốc mở to.
Chờ đã, không phải chứ?
Đạo diễn mông lung trước câu hỏi của Tống Triết Hàm, nhưng hắn suy nghĩ một lát vẫn mở miệng nói: "Đúng, chúng ta khôn có quy định này......"
Sau đó giây sau liền nghe Tống Triết Hàm giả vờ bất lực nói: "Vậy cũng không còn cách nào, tôi tại tôi không cẩn thận đăng nhập sai tài khoản."
Cư dân mạng: "Câu Sử chính là tên con chó nhà Tống Triết Hàm, tài khoản này vào một tháng trước từng đăng một tấm ảnh giống hệ con chó nhà Tống Triết Hàm!"
Tống Triết hàm nói: "Câu Sử là tài khoản clone của tôi."
Cư dân mạng: "Cũng có nghĩa, tài khoản này là của Tống Triết Hàm!"
Âm thanh vừa dứt.
Toàn trường yên tĩnh.
Diệp Lạc Dao nhất thời nhìn Tần Diệu.
Tần Diệu nhắm mắt.
Diệp Lạc Dao quả thật chịu không được bật cười.
【 Có một số người nhìn như đang ngủ nhưng thật ra ngủ rất khoan thai. 】
Tần Diệu: "......."
Hoắc Yến dùng nắm đấm che khóe miệng, không để mình trực tiếp cười ra tiếng.
Não bộ của Lê Tư Viễn trong chốc lát ngừng hoạt động, qua vài giây hắn mới mở miệng: "Đợi đã, ý cậu là......"
"Đúng, tôi chính là tên ngốc trong miệng cậu." Tống Triết Hàm bình tĩnh liếc nhìn Lê Tư Viễn, không che giấu sát ý trong mắt mình, sau đó khóe miệng cong lên nở nụ cười: "Vừa rồi cậu còn khen ID của tôi rất hay."
Diệp Lạc Dao:
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha. 】
【 Lê Tư Viễn, tôi đã nói anh bớt nói mấy câu đi rồi mà. 】
Lê Tư Viễn: "......"
Vừa nãy hắn thật sự chỉ đang âm dương quái khí mà thôi, Tống Triết Hàm cậu chẳng lẽ nghe không hiểu.
Cho nên cậu hiện tại cũng đang âm dương quái khí với tôi à?
Lê Tư Viễn hít sâu một hơi, đồng thời đột nhiên có chút hưng phấn, xem náo nhiệt không chê chuyện lớn hỏi: "Vậy có từng mấy tin weibo trào phúng người trong giới chúng ta hay không....."
"Đương nhiên." Tống Triết Hàm không chút do dự, thấy các khách mời đều sôi nổi nhìn sang, còn nở nụ cười: "Yên tâm, con người tôi thích nhất là đối xử công băng, mọi người đều có."
Các khách mời: "....."
Tôi cảm ơn cậu nha.
Diệp Lạc Dao thật sự sắp cười điên luôn rồi.
【 Được được được, đã xác nhận, Câu Sử thật sự muốn làm chính mình! 】
Tống Triết Hàm nói xong cũng không quan tâm phản ứng của các khách mời, nhìn thẳng vào đạo diễn: "Cho nên đạo diễn, hiện tại có thể tuyên bố tôi là người đúng đầu rồi?"
Đạo diễn cảm thấy trán mình toát đầy mồ hôi mỏng.
Lúc này hắn rốt cuộc cũng nhớ ra mình từng nghe cái tên Câu Sử này ở đâu!
Trước kia khi bọn họ mở cuộc họp Tần Diệu không phải đã từng nhắc qua rồi sao!
Khi đó Tần Diệu đã nói thế nào?
Nói tài khoản weibo này nghi ngờ là tài khoản weibo phụ của Tống Triết Hàm, không chắc khi nào thì tài khoản phụ của Tống Triết Hàm sẽ bị cư dân mạng bới ra, cho nên nói hắn và nhà sản xuất để ý một chút.
Thậm chí sau đó Tần Diệu còn đặc biệt mở một cuộc họp với đoàn đội quan hệ công chúng, hình như nói đến việc chuẩn bị quan hệ công chúng khẩn cấp khi tài khoản phụ bị lộ?
Vậy sao vừa rồi hắn không nhớ ra ngay lập tức chứ!!!!
Bây giờ phải làm sao!!
Trong nháy mắt đạo diễn rất muốn kêu cứu, nhưng hắn vẫn mạnh mẽ đè cảm xúc xuống, cố gắng khiến vẻ mặt trở nên thâm trầm: "Chúng ta không quy định các khách mời không thể dùng tài khoản phụ để share, vậy...... tôi tuyên bố, người share weibo đầu tiên lần này chính là Tống Triết Hàm."
Lời vừa dứt, Tống Triết Hàm nhìn xung quanh, khó hiểu nói: "Mọi người không chúc mừng tôi sao?"
【 Sao bọn họ dám! 】
【 Anh không thấy lúc này mọi người đều đang lướt xem nội dung trong tài khoản phụ của anh à? 】
【 Anh xem Chu ca kìa, trán anh ấy chảy đầy mồ hôi lạnh rồi! 】
【 Ý, anh hai mình và Tần tổng khá bình tĩnh. 】
Diệp Lạc Dao thờ dài, dẫn đầu vỗ tay: "Hay, chúc mừng."
Có Diệp Lạc Dao cầm đầu, các khách mời mới buông điện thoại xuống, không tiếp tục xem thử Tống Triết Hàm mắng bọn họ thế nào mà cùng nhau vỗ tay.
Mặc dù hầu hết các khách mời vẫn chưa hiểu Tống Triết Hàm đang làm gì, nhưng bọn họ nhạy bén nhận ra nụ cười trên mặt Tống Triết Hàm lúc này không giống những nụ cười mà bọn họ từng thấy trước kia, giống như ——
【 Nụ cười của Tống Triết Hàm trước kia trông giống như nụ cười giả tạo, nụ cười bây giờ tựa như mới xuất phát từ trong nội tâm. 】
【 Quả nhiên, Tống Triết Hàm không muốn giả vờ nữa từ lâu! 】
Hoắc Yến gật đầu đồng ý,
Chờ tiếng vỗ tay kết thúc, Tống Triết Hàm mỉm cười nói với đạo diễn: "Vậy đến lúc đó tôi sẽ gửi danh sách muốn mời cho đạo diễn, bây giờ chúng ta ăn lẩu trước đi?"
Câu cuối cùng hắn nói rất nhẹ: "Dù sao, nếu còn không ăn, đợi lát nữa người đại diện gọi điện tới tôi sẽ không có thời gian ăn mất."
Diệp Lạc Dao ngồi cạnh Tống Triết Hàm, nghe đặc biệt rõ ràng, cậu thật sự nhịn không được lại cười.
【 Trách ai đây? Ai bảo anh tự hủy trước mặt nhiều khán giả đang xem trực tiếp như vậy làm gì? 】
【 Cho dù anh có uyển chuyển đi nữa! 】
Ai ngờ lúc này Tống Triết Hàm lại đột nhiên thò qua: "Diệp Lạc Dao, em cười cái gì?"
Diệp Lạc Dao hắng giọng: "Không có gì."
"Em đang cười vì đợi lát nữa anh sẽ bị mắng đúng không?" Sau khi xé chiếc áo ngụy trang xuống, Tống Triết Hàm nói chuyện càng thêm không quan tâm sự sống chết của người khác.
"Anh biết rồi còn hỏi!" Tuy Tống Triết Hàm không quan tâm sự sống chết của Diệp Lạc Dao, đương nhiên Diệp Lạc Dao cũng không quan tâm đến sự sống chết của hắn.
Tống Triết Hàm bật cười.
Cười tương đối thoải mái.
Diệp Lạc Dao nhìn ra rồi, nụ cười này của hắn xuất phát từ nội tâm, vì thế cậu lên tiếng thay đổi chủ đề: "Chúng ta ăn lẩu đi! Còn không động đũa, đáy nồi sắp cháy khét rồi."
Hoắc Yến giảng hòa: "Ăn lẩu ăn lẩu!"
Tần Diệu cũng nói: "Có thể nhúng được thịt bò rồi!"
Lại không ngờ ngay tại thời điểm này Đoạn Hạo Nghiêm bỗng nhiên mở miệng nói: "Không..... Tống Triết Hàm, cho nên lần trước khi cậu hợp tác với tôi, những lời nói với tôi đều là lừa tôi sao?"
Diệp Lạc Dao vểnh tai lên.
【 Hửm? 】
Tống Triết Hàm bỏ mất miếng thịt bò vào trong nồi, nghe vậy hơi nhướng mày, giọng điệu sảng khoái: "Ừm!"
Bộ dáng đắc ý giống như đang nói, đúng đúng đúng, chính là tôi mắng!
Đoạn Hạo Nghiêm: "......."
Đoạn Hạo Nghiêm bỗng dưng đau lòng: "Vậy cậu cũng không thể như vậy."
Diệp Lạc Dao không khỏi thấy tò mò.
【 Cho nên rốt cuộc Tống Triết Hàm trước đó đã mắng Đoạn Hạo Nghiêm thế nào? 】
Ngay khi Diệp Lạc Dao đang do dự có nên ở trước mặt Tống Triết Hàm lướt xem tài khoản phụ của hắn hay không.
Liền nghe Đoạn Hạo Nghiêm dùng giọng điệu tủi thân nói: "Tuy con người tôi xác thật là một tên luyến ái não, nhưng cậu cũng không thể nói mấy lời quá đáng như vậy? Còn có, nếu như virus tang thi thật sự bùng phát, tôi khẳng định sẽ bị ăn! Sao có khả năng sẽ có tang thi ghét bỏ luyến ái não như tôi mà không cắn tôi chứ? Các cậu nói ———."
Diệp Lạc Dao: "Phụt ha ha ha ha ha ha ha ha."
Diệp Lạc Dao thật sự không giữ được, trực tiếp ôm mặt cười lớn.
Biểu cảm của Tần Diệu cũng có chút không nhịn được cười, hơi nghiêng đầu.
Lê Tư Viễn cười càng thêm khoa trương hơn: "Nói chứ, cậu trào phúng khá chính xác......"
Trên mặt các khách mời ít nhiều đều mang theo ý cười, chỉ có Hoắc Yến cảm nhận được một tia xúc phạm, có cảm giác bao hàm!
Nhưng mà sau khi được Đoạn Hạo Nghiêm nhắc nhở, Chu Tử Kiện đột nhiên phản ứng lại: "Vậy chẳng phải tôi cũng......."
Tống Triết Hàm nhướng mày: "Chu ca, tự anh lướt weibo của em chẳng phải sẽ biết?"
Chu Tử Kiện không nhịn được nữa.
Lê Tư Viễn cũng rục rịch.
Lưu Nghiên cũng đã cầm điện thoại lên.
Diệp Lạc Dao suy nghĩ một lát, thời điểm này nếu mình không cầm điện thoại không biết có chút giả tạo hay không?
Cậu vừa lấy điện thoại ra đang định bấm mở tài khoản phụ của Tống Triết Hàm, bên cạnh đột nhiên truyền đến giọng nói yếu ớt của Tống Triết Hàm: "Chắc em không cần đâu?"
Trong lòng Diệp Lạc Dao lộp bộp một tiếng.
【 Không..... không phải chứ? Khi nào thì Tống Triết Hàm biết mình biết tài khoản phụ của hắn a a a a —— 】
Vẻ mặt của Diệp Lạc Dao thiếu chút nữa không giữ được.
Sau đó liền nghe Tống Triết Hàm nói: "Những người khác bao gồm anh Hoắc Yến của em ít nhiều anh đều từng trào phúng, nhưng mà với em thì anh không có vấn đề gì để trào phúng."
Nói xong Tống Triết Hàm chớp mắt với Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao: "......"
【 Mặc dù biết Tống Triết Hàm nói sự thật nhưng mình nên nói gì bây giờ?! 】
"Không tin." Diệp Lạc Dao hơi hít vào một hơi.
Tống Triết Hàm bật cười: "Thật mà, con người anh rất thẳng thắn!"
"Cũng đúng." Diệp Lạc Dao gật đầu: "Tự tiết lộ clone của mình, đâu ai thẳng thắn hơn anh."
Tống Triết Hàm cười lắc đầu, không giải thích.
Thấy thịt bò trong nồi đã chính liền bắt đầu bớt thịt bò ra.
Mà các khách mời lúc này đều giữ nguyên một tư thế, một tay cầm đũa, một tay lướt weibo.
Chỉ có một mình Tống Triết Hàm ăn đặc biệt vui vẻ, vừa ăn vừa thỉnh thoảng trả lời mấy vấn đề của mọi người.
Lê Tư Viễn đứng phắt dậy: "Sao cậu lại gọi tôi là tên cáu kỉnh?!"
Tống Triết Hàm thậm chí còn không nhấc mí mắt lên: "Cậu bây giờ không gọi là cáu kỉnh thì cái gì gọi là cáu kỉnh?"
Lê Tư Viễn hiếm khi bị nói lại không nói lên lời, đứng yên tại chỗ sửng sốt mấy giây, mới cau mày ngồi xuống.
Lưu Nghiên nhỏ giọng nói: "Em cũng không có bệnh công chúa mà?"
Tống Triết Hàm: "Ừm, cũng chỉ cảm thấy ngủ trong lều trại không an toàn, bệnh sạch sẽ, không ăn rau dại, cảm thấy trong nhà người dân chăn nuôi rất bẩn, đi đường không xách được đồ nặng thế nào cũng phải kêu người khác giúp, còn cần tôi nêu ví dụ tiếp không?"
Lưu Nghiên toát mồ hôi, vội xua tay: "Không, không cần!"
Chu Tử Kiện giơ tay: "Tôi....."
Chu Tử Kiện hít sâu một hơi: "Không nhìn ra, con người Tiểu Tống cậu lại lẻo mép như vậy."
Tống Triết Hàm nghe thấy lời này liền cười: "Chu ca đang cảm ơn em đã nhắc anh đóng cửa sao?"
Diệp Lạc Dao phát ra tràng cười thứ hai trong tối nay.
Vẻ mặt Chu Tử Kiện phải gọi một tiếng phức tạp.
Liền nghe Tống Triết Hàm nói tiếp: "Anh nói có phải em rất tốt hay không."
【 Thế nào không phải lòng tốt! Chính là lòng tốt! 】
Diệp Lạc Dao cười ngặt nghẽo.
Bầu không khí tại trường quay lúc này rốt cuộc cũng dịu xuống.
Mặc dù các khách mời có mặt đại đa số đều bị trào phúng nhưng từ góc độ trào phúng này của Tống Triết Hàm xác thật khiến người không phản bác lại được.
Sau khi trải qua quãng thời gian ở chung kỳ một và kỳ hai, các khách mới cũng có chút hiểu biết nhất định với Tống Triết Hàm, tuy rằng biết hắn "thỉnh thoảng" độc miệng, hoặc là nói chính xác là một tên độc miệng nhưng hắn không phải kiểu người hai mặt.
Trong giới giải trí từng thấy nhiều người trước mặt thì cười sau lưng thì ngáng chân, mọi người xác thật đều rất thích kết thân với kiểu người có tính thẳng thắn như vậy.
Nhất thời bầu không khí ở trường quay càng thêm hài hòa hơn.
Khi các khách mời lướt đến tin weibo buồn cười, còn chia sẻ cho nhau.
Nhưng cũng chỉ có địa điểm ghi hình là hòa hợp.
Lúc này, trong phòng trực tiếp và trên các nền tảng lớn khác, cuộc cãi nhau giữa cư dân mạng ăn dưa, fans Tống Triết Hàm và fans các nhà khác đều lên đến đỉnh điểm.
Thời điểm Tống Triết Hàm tự tiết lộ tài khoản phụ, bất kể là cư dân mạng ăn dưa hay là fans của Tống Triết Hàm đều có chút sốc.
Không, nếu đổi thành nghệ sĩ minh tinh khác, một khi bị phát hiện bản thân dùng sai tài khoản phụ để share weibo, phản ứng đầu tiên chẳng phải là âm thầm xóa toàn bộ weibo và xem như không có việc gì xảy ra sao?
Tại sao Tống Triết Hàm cậu lại trực tiếp nhảy ra vào lúc này?
Nếu không phải do Tống Triết Hàm chủ động đứng ra nói, cư dân mạng đang bình luận cũng sẽ không chú ý đến cậu!
Chẳng lẽ Tống Triết Hàm cậu cố ý?
Đương nhiên, trong giới giải trí không phải không có nghệ sĩ tự tiết lộ tài khoản phụ.
Nhưng tài khoản phụ của mấy nghệ sĩ này cũng đã được chuyên gia xử lý qua, cố ý thả ra vì để hút fans bằng nhân thiết thiếu hụt.
Vậy nhìn thử tài khoản phụ của Tống Triết Hàm.
Khá lắm.
Bài đăng weibo đầu tiên mắng Lục Bác là Hà Đồng.
Bài đăng weibo thứ hai trào phúng Lục Bác động dục.
Sau đó còn dùng meme ở khu bình luận của mấy bài đăng weibo này, vừa sưởi ấm tay vừa mười tám tuổi ~.
Nhìn đến đây, hai mắt của nhóm fans Tống Triết Hàm đều đen.
Đợi đã, tại sao tài khoản phụ của Tống Triết Hàm lại là phong cách này?
Tống Triết Hàm ôn nhu, tốt bụng, ấm áp trước đây của bọn họ đã đi đâu rồi?
Tại sao meme thầm kín nào Tống Triết Hàm cũng biết, cái gì cũng dám nói hết vậy!
Nhóm fans cảm thấy bọn họ rất cần một viên trợ tim hiệu quả siêu nhanh.
Mà cư dân mạng ăn dưa nhìn đến đây trái lại đều vui đến cười lớn ha ha.
"Tôi nói mà! Từ lâu đã phát hiện ra Tống Triết Hàm không dễ ở chung như bề ngoài của cậu ta!"
"Tui thật sự có chút tan vỡ, không dám tin đây sẽ là những lời mà Tống Triết Hàm sẽ nói, nhưng có chuyện gì thế này, tôi vậy mà cảm thấy cậu ấy mắng cũng không sao cả!"
"Đúng vậy đúng vậy, tuy độc miệng, tuy mỏ hỗn nhưng đối tượng đều là người có lỗi!"
"Tui sắp cười điên rồi, Tống Triết Hàm cậu...... Ha ha ha ha ha ha ha ha, các cô lướt đến bài đăng trào phùng của kỳ trước chưa? Cứu, cái miệng này của cậu ta!"
"Ha ha ha ha lướt tới rồi lướt tới rồi! Cậu ấy thật dám chửi!"
"A a a a a a, Tống Triết Hàm sao anh lại âm dương quái khí như vậy? Có thể cho em cái miệng của anh được không!"
Đương nhiên, mấy cái này đều là phản ứng của người thích ăn dưa không liên quan gì đến mình.
Những người khác đều là nghe tin mà chạy tới, tất cả là các nhóm fans của các nghệ sĩ từng hợp tác với Tống Triết Hàm.
Sau khi tìm hiểu rõ ràng, khi nhìn thấy những bài weibo thổ tào lúc trước của Tống Triết Hàm, cơn tức giận của mấy nhóm fans này dần dần bốc lên.
"Không phải? Tống Triết Hạm, cậu không bị gì đấy chứ? Cậu nói ai não dài giống trái bí đao?"
"Cứu mạng, lúc trước khi đăng weibo có phải Tống Triết Hàm chưa từng nghĩ đến tài khoản phị sẽ bị bới ra đúng không? Cậu ta lớn lên cũng thường thôi, sao lại không biết xấu hổ mà đi công kích chiều cao của người khác vậy?"
"A a a a a cậu vậy mà dám bảo bối nhà tôi là miệng thối? Ai có cái miệng thối như cậu à?"
Càng ngày càng có nhiều cư dân mạng mắng chửi, có người không nhịn được đáp lại:
"Có thể Tống Triết Hàm nói không sai? Cái đầu mà cậu gánh vác xác thật khá giống trái bí đao."
"Tống Triết Hàm quả thật trông cũng bình thường, nhưng cậu ấy cao! Người cao 1m88 không được công kích người thấp hơn à?"
"Miệng thối...... a, tôi nhớ thời điểm này bị leak ảnh cậu ấy diễn cảnh quay thân mật với người khác đúng không nhỉ? Có khả năng đây chính là đối tượng hợp tác...... ừm, miệng thối trên ý nghĩa vật lý?"
Fans Tống Triết Hàm thậm chí còn chưa hồi phục tinh thần để phản kích giúp Tống Triết Hàm thì đã có vô số người thích ăn dưa đứng lên.
Sau khi nhìn thấy câu trả lời vô cùng đặc sắc của cư dân mạng, fans Tống Triết Hàm tâm tình phức tạp, nhưng vẫn nhấn like.
Mà fans nhà khác lần lượt phá vỡ phòng thủ ——
"Sau lưng trào phúng đối tượng hợp tác còn hợp lý à? Thật phục đám fans các người."
"Tui thật không hiểu, tam quan của cư dân mạng thời này có phải có vấn đề gì hay không? Chẳng lẽ các người cảm thấy Tống Triết Hàm làm như vậy là đúng?"
"Tống Triết Hàm quả thực là người có nhân phẩm bại hoại! Mau phong sát!"
Cư dân mạng ăn dưa lập tức cười vui vẻ hơn:
"Các cô có muốn bấm vào trang chủ của bọn tôi xem thử không, xem thử bọn tôi rốt cuộc có phải là fans Tống Triết Hàm hay không?"
"Ai ya, đáng tiếc để các cô phát hiện ra rồi, hóa ra tôi không đu idol!"
"Tôi không cảm thấy Tống Triết Hàm làm như vậy là đúng, tôi chỉ cảm thấy con người cậu ấy khá thành thật, dù sao tôi cũng ở sau lưng trào phúng ba ba nào đó!"
"Đúng vậy, bây giờ áp lực mọi người đều lớn, tôi không thể tùy ý thổ tào mấy câu?"
"Hơn nữa mấy lời trào phúng này của Tống Triết Hàm cũng không hề bóp méo sự thật, cậu ấy hoàn toàn dựa trên sự thật mà thổ tào, fans các cô trước tiên đừng sốt ruột, fans Tống Triết Hàm còn chưa có gấp kìa!"
Fans Tống Triết Hàm: "......."
Không phải, thật sự không phải bọn họ không gấp, mà là bọn họ hiện tại không biết nên làm gì mới tốt!
Một phía, bọn họ thật sự rất thích nhân thiết xây dựng trước đó của Tống Triết Hàm, cảm thấy toàn bộ giới giải trí không có người nào ấm áp hơn Tống Triết Hàm.
Nhưng hiện tại cậu lại nói cho bọn họ biết tất cả đều là Tống Triết Hàm giả vờ, toàn bộ chỉ là nhân thiết của Tống Triết Hàm, fans bọn họ sao có thể không thất vọng chứ?
Mặt khác, các fans mặc dù thất vọng nhưng vẫn không nhịn được lướt xem toàn bộ weibo tài khoản phụ của Tống Triết Hàm, vừa lướt khiến fans đều bật cười. Trước kia sao không phát hiện ra Tống Triết Hàm có cái miệng độc thú vị như vậy?
Nhất thời, các fans vừa tức giận vừa buồn cười.
Ngay vào thời khắc mấu chốt, trong phòng trực tiếp vang lên tiếng chuông điện thoại của Tống Triết Hàm.
Diệp Lạc Dao liếc nhìn màn hình điện thoại của hắn, nhìn thấy năm chữ "Chị đại diện".
【 Chúc anh may mắn! Vì anh mà mặc niệm! 】
Tầm mắt của các khách mời cũng sôi nổi nhìn sang.
Liền thấy Tống Triết Hàm thong thả ung dung buông đũa xuống, cười nói: "Vừa vặn, bây giờ tôi ăn no rồi, mọi người ăn tiếp đi, tôi đi nghe chửi đây."
Để lại câu này, Tống Triết Hàm cầm điện thoại rời khỏi ống kính.
Vị trí cách rất xa, bọn họ không nghe thấy giọng nói của Tống Triết Hàm.
Vì thế Hoắc Yến và Tần Diệu đều dời tầm mắt đặt lên người Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao! Em/cậu chắc chắn biết gì đó đúng không!
Tần Diệu nhớ rất rõ, trước đó Diệp Lạc Dao chỉ từng nói Tống Triết Hàm sẽ bị lật xe nhưng không nói sau khi Tống Triết Hàm lật xe sẽ như thế nào.
Cho nên, hiện tại Diệp Lạc Dao thật sự không định nhớ lại sao?!
Mà Diệp Lạc Dao lúc này xác thật cũng đang nhớ lại.
Thậm chí cậu còn lấy điện thoại ra, bấm vào bản ghi nhớ, lướt nhanh tìm kiếm tin tức tiếp theo sau khi lật xe của Tống Triết Hàm.
Nhưng lướt nửa ngày vẫn không tìm được thông tin then chốt.
Diệp Lạc Dao không nhịn được lẩm bẩm:
【 Chẳng lẽ vụ việc lật xe lần này không tạo ảnh hưởng quá lớn cho Tống Triết Hàm? 】
【 Suy cho cùng thật sự tạo nên ảnh hưởng lớn, mình không thể không có chút ấn tượng gì được. 】
Nghĩ đến đây, Diệp Lạc Dao dứt khoát thoát khỏi ứng dụng ghi nhớ, mở weibo chuẩn bị đi xem hướng bình luận của weibo.
Còn chưa đợi cậu nhấn mở danh mục #Nhân thiết của Tống Triết Hàm lật xe# trên hotsearch thì nhìn thấy một mục hotsearch nhảy dù ——
# Tống Triết Hàm xin lỗi thanh minh #
【 Ừm ừm ừm? Tống Triết Hàm xin lỗi? Không phải chứ? Đây là Tống Triết Hàm mà mình biết sao? 】
Diệp Lạc Dao vội vàng bấm vào mục.
Hoắc Yến và Tần Diệu cũng lập tức đưa tay cầm điện thoại lên.
Không đợi bọn họ mở weibo, liền nghe thấy tiếng ha ha cười lớn của Diệp Lạc Dao ——
【 Mình đã nói mà! Sao Câu Sử có thể xin lỗi chứ! Câu Sử vĩnh viễn không xin lỗi! 】
Tần Diệu và Hoắc Yến cúi đầu nhìn, trên điện thoại đương nhiên chính là bài xin lỗi thanh minh mà Tống Triết Hàm vừa đăng.
Tài khoản weibo thậm chí không phải là tài khoản chính của Tống Triết Hàm, mà là tài khoản phụ tên Câu Sử của hắn, bài xin lỗi thanh minh ngắn gọn rõ ràng nhưng lại khiến anti-fan tức đến chao đảo:
"Câu Sử: Xin lỗi thanh minh: Xin lỗi, tôi thừa nhận những gì tôi nói trước đó thật sự là thiếu suy nghĩ, ngay tại đây gửi đến lời xin lỗi chân thành đến tất cả đối tượng hợp tác từng bị tôi mạo phạm. Nếu mọi người đều cảm thấy tôi ở sau lưng trào phúng rất không có đạo Đức, vậy sau này tôi sẽ cố gắng mỗi lần muốn đều sẽ phun tào thẳng mặt ^v^."
Hoắc Yến: "?"
Ừm, đợi đã?
Tần Diệu: "......"
Hay cho câu thổ tào thẳng mặt!
Không hổ là Câu Sử dám làm dám nhận!
- ---
Chương này tui dịch lủng củng vô cùng...... Mưa cả ngày làm tui cũng lười theo:(