Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Sau Khi Sống Lại Tôi Trở Thành AI Của Chiến Thần

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Sau Khi Sống Lại Tôi Trở Thành AI Của Chiến Thần
  3. Chương 2

Chương 2

Tia nắng nóng rực xuyên qua thiêu cháy đại não anh.

Thời Hàn cảm thấy bản thân như rơi vào rìa của lỗ đen, bị lực hấp dẫn vô tận kéo đến chết, lực hấp dẫn thủy triều sắp xé nát anh thành từng mảnh nhỏ. Nhưng ở một góc độ khác anh sẽ đông lại trở thành vĩnh hằng.

Đây là cái chết sao...? Đời người chỉ có một lần trải nghiệm, nào ngờ cũng giải được câu đố mà khi còn sống vĩnh viễn không thể giải đáp được. Thời Hàn cảm thấy một chút thôi mình cũng không nuối tiếc.

Anh không có lưu luyến gì với thế giới này. Thời Hàn tồn tại chính là làm bản thân đau khổ. Lực tinh thần không thích ứng lại tồn tại trong cơ thể loài người yếu ớt khiến anh không chịu nổi gánh nặng. Để bảo vệ bản thân khi anh còn nhỏ đã phong bế năm giác quan, mãi đến lúc trưởng thành mới từ từ phục hồi. Dù cho sau khi trưởng thành, đại não của anh vẫn như thế, bất cứ lúc nào cũng cảm nhận được đau đớn trong người khó mà chịu đựng, mỗi một giây anh sống đều là tra tấn.

Ở thời đại văn minh Ngân Hà, hầu như tất cả mọi người đều có thể bộc phát lực tinh thần, chẳng qua thứ hạng thì không giống nhau. Hầu hết mọi người chỉ có thể tạo lực tinh thần để kết nối với thiết bị não có cổng riêng biệt, tinh anh mới có thể kiểm soát máy móc bằng lực tinh thần. Lực tinh thần càng cao, đồng thời có thể kiểm soát được càng nhiều máy móc. Thậm chí các vương giả ở đỉnh Kim Tự Tháp có thể sử dụng lực tinh thần làm vật chất cụ thể biến đổi và diễn ra trong phạm vi lớn của thế giới.

Lực tinh thần của Thời Hàn không thể bộc phát, kết nối với thiết bị não bộ cũng rất khó khăn. Ở xã hội này hiển nhiên được đánh giá là đồ bỏ đi.

Anh không có người thân, bạn bè, người yêu, một thân một mình và anh chỉ có như vậy.

Dường như anh nghe thấy ý nghĩ của chính mình bật ra tiếng cười nhạo giữa nỗi trống trải vô biên. Chẳng biết là chính bản thân hay cả loài người đang cười nữa. Tiếng cười ngày càng xa đang sắp biến mất vào hư không, lại như va vào tường từ xa xa truyền đến tiếng vọng lại.

Khoảnh khắc tiếp theo, cái khe bị xé rách một đường.

Thời Hàn lao vào phía khe nứt kia.

Trong chốc lát, ánh sáng lóa rực rỡ khiến anh phải nhắm hai mắt lại. Một lúc sau, anh ngoảnh lại thử nhìn về hướng mình đi thì đã không còn vết nứt nào. Cái cảm giác nặng nề khi bị lực hấp dẫn lôi kéo cũng biến mất, tâm trí anh trở lại bình thường như thể nó đã sống lại.

Thời Hàn đưa một tay ra trước mắt mình rồi quơ quơ, lại phát hiện tay của anh không phải do xương thịt tạo nên, mà là những văn tự khó hiểu đan xen nhau hết chuỗi nhỏ này sang chuỗi nhỏ khác. Anh tiếp tục quan sát kỹ một hồi thì thấy rằng chúng ẩn hiện tồn tại có trình tự và phụ thuộc lẫn nhau, có chỗ lặp lại không ít.

Dạng như mật mã à?

Nhưng Thời Hàn không biết những văn tự này.

Trừ việc này, anh còn nhận ra cơn đau đầu không giờ phút nào là không hành hạ anh suốt từ khi sinh ra đã biến mất. Khi còn sống, tâm trạng của Thời Hàn phần lớn thường không ổn định, đôi khi anh cực kỳ điên cuồng. Giờ đây, không còn đau đớn khắp nơi khiến suy nghĩ của anh đột nhiên trở nên rõ ràng hơn, tâm trạng cũng bình tĩnh hơn nhiều.

Anh dời sự chú ý từ bản thân mình chuyển lên vùng không gian mình đang ở này. Đây là một không gian tăm tối như trong vũ trụ, dưới chân anh là mặt đất phát ra một khoảng ánh sáng màu lam. Tức thì trước mặt có một vật tròn tròn uốn lượn quấn quanh anh, quả cầu phát sáng đang nhanh chóng nứt toác rồi rã rời, xung quanh lại thêm không ít quả cầu phát sáng nho nhỏ trôi lơ lửng, phía xa hơn là từng cánh cửa phát sáng.

Nhưng trong nháy mắt, quả cầu phát sáng hoàn toàn nổ tung. Tâm tư Thời Hàn khẽ động, dùng một chút lực tinh thần chặn lại một mảnh nhỏ vẫn chưa tan biến hoàn toàn để thử thăm dò. Không đợi chính anh ngạc nhiên rằng ở trong đây vậy mà có thể bộc phát lực tinh thần, kết quả phân tích được truyền vào não anh ngay lập tức. Sau đó cái này giải mã rõ ràng tên của phần này viết là "/.tpd" và giải thích cho anh nó là cái gì.

"AI cấp D sao?"

Thời Hàn nằm úp sấp mình xuống xem thử sàn nhà, nhanh chóng nhận ra đầu mối. "Logic cơ bản của phần cứng ư?"

Bản thân vừa rồi xông qua khe nứt e rằng không phải tường lửa, không cần phải suy nghĩ về quả cầu phát sáng trôi lơ lửng xung quanh, chắc chắn là mô-đun chức năng[1]. Mà phía xa phỏng chừng là cổng mạng của tinh cầu Ngân Hà, vừa rồi máy chủ thông minh ở nơi này đã muốn tiêu tan, hiện tại nằm ở trên logic cơ bản chính là bản thân anh.

[1] Một tập hợp các phần tử chương trình như mô tả dữ liệu, câu lệnh thực thi,... Mỗi "mô-đun" thuộc một "chức năng" nhất định và tồn tại để hoàn thành "chức năng" đó, sau đó chúng được tổng hợp lại để tạo thành một tổng thể. Để đáp ứng các chức năng toàn bộ hệ thống yêu cầu.

Thời Hàn bị buộc phải tiêu hóa hiện thực khó tin này.

"Mình đã trở thành AI rồi?!!!"

Ba giây sau —

"Được thôi, mình đã trở thành AI, suy nghĩ lại về đời người tiếp theo... Không, cuộc đời của AI chứ. Làm một AI đứng đắn, trước hết kiểm tra thời gian chút đã."

【 03:09:11, ngày 15, năm 4056 】

"Mình không chỉ trở thành AI mà còn quay ngược thời gian trở về quá khứ sao?!"

Ba giây sau —

"Được rồi, mình đã quay ngược thời gian trở về quá khứ. Trước hết xem thử tình hình thế giới bên ngoài như thế nào đã."

Ngay cả chấp nhận thực tế cũng nhanh như vậy.

Phần lớn cơ sở dữ liệu với nhật ký đã bốc hơi, biến mất theo máy chủ thông minh. Dưới tình huống đang không xác định được tình hình, Thời Hàn không định vội vàng kết nối với mạng Ngôi Sao. Chẳng qua là tìm được tín hiệu âm thanh với tín hiệu hình ảnh của mô-đun rồi mở chúng lên.

——————

Đế quốc Ngân Hà có tổng cộng ba mươi sáu khu Ngôi Sao, đất đai của mỗi khu Ngôi Sao đều rộng lớn, ngoại trừ vô số tài nguyên của hành tinh ở ngoài, thông thường gồm từ vài đến vài trăm cái có thể sinh sống được trên hệ Ngân Hà. Trong đó, người dân vừa là loài người cũng vừa không thuộc loài người nhưng mà loài người nắm giữ vị trí thống trị.

Mức độ hưng thịnh của khu Ngôi Sao khác nhau, có thể nói là cách biệt một trời một vực. Hưng thịnh nhất là bên trên khu chín, bao gồm chính trị, kinh tế, trung tâm quân sự; các khu vực khác đánh số dưới mười chín, thuộc loại bình thường của khu Ngôi Sao; khu Ngôi Sao đánh số lớn hơn hoặc bằng mười chín lại hết sức nghèo nàn và lạc hậu.

Ví dụ như khu ba mươi ba, ban đầu thuộc về một chủng tộc thông minh với cỡ người bé nhỏ được gọi là "tộc Tua", xung đột sắc tộc đã xảy ra nghiêm trọng với loài người trong giai đoạn khám phá Ngân Hà. Cho đến ngày nay vẫn đang bị đàn áp nghiêm trọng.

Loài người cũng sinh sống ở nơi này, ngoài nhân viên chính phủ và quân đội đóng quân ra thì chỉ có những người dân lưu vong khốn khổ. Ngoài ra, công dụng của nó chính là nơi xử lý rác của đế quốc cung cấp, "rác" cũng bao gồm thi thể cần tiêu hủy.

Owen không biết như thế nào mà bản thân đến được nơi này, cũng không biết tên của chính mình. Hồi nhỏ Owen chỉ muốn có một cái tên rồi hắn thấy nó từ trên thân một cái máy cũ nát. Từ khi hắn bắt đầu ghi nhớ sự việc, hắn đã phải vật lộn để mưu sinh trong bãi rác này. Bên cạnh bãi rác là nhà máy xử lý thi thể, hắn nhớ mang máng mình đã bò ra từ đường cống của nơi đó.

Hắn không rõ mình đã phạm tội gì, nhưng trốn tránh nhân viên chính phủ và quân đội, che giấu danh tính của mình là bản năng. Hắn hiểu rõ loài người ở khu Ngôi Sao thứ ba mươi ba có ý nghĩa gì, nhà máy xử lý thi thể có ý nghĩa gì. Hắn vốn phải chết.

Owen không muốn chết. Hắn chỉ muốn sống sót.

Owen thận trọng lê cơ thể mệt mỏi của mình mà xuyên qua bãi rác, lưỡi con dao nhỏ lóe sáng được mài sắc bén giấu trong tay áo. Nếu đủ may mắn, bãi rác này có thể tìm được đủ linh kiện máy móc tốt, thậm chí là máy móc có trí thông minh, như thế có thể bán cho những tay buôn lang thang của tộc Tua gần đó với giá hời, đổi được đồ ăn no bụng.

Nơi này ngoài hắn ra vẫn có người nhặt phế liệu, so với hắn thì sức mạnh lớn hơn, thân thể cường tráng khỏe mạnh hơn, thậm chí đã khai phá lực tinh thần. Owen có thể sống đến bây giờ là bởi vì hắn bình tĩnh hơn và cũng tàn nhẫn hơn những người khác. Từ lúc tám tuổi, hắn dùng một tảng đá đập vỡ đầu một cô gái trẻ muốn giết hắn, muốn cướp đi thức ăn cuối cùng của hắn và sự tàn nhẫn đã khắc thật sâu trong trái tim hắn.

Tôi không muốn giết người. Owen nắm chặt cán dao trong tay. Tôi chỉ muốn sống mà thôi. Dựa vào cái gì tôi phải chết chứ?

Phía xa xa, hai mặt trời một lớn một nhỏ sắp sửa chìm vào chân trời, ánh hoàng hôn đỏ tía dịu dàng tô màu cho bãi rác đẫm máu này. Owen đành phải bước nhanh hơn, vòng qua đống linh kiện tỏa ra hơi hóa học độc hại, ánh mắt hắn tập trung trên một đầu máy móc phát ra ánh sáng màu lam ở hốc mắt.

Là máy móc có trí thông minh đấy à? Owen ngây người. Hôm nay may mắn như vậy sao?

Thời Hàn đang mở camera cũng sững người. Giữa bãi rác khoác lên ánh chiều tà của mặt trời lặn, thiếu niên quan sát xung quanh cuối cùng cũng chạy một mạch tới. Khuôn mặt tuy gầy gò, mái tóc đen dính tro bụi, trông hơi bẩn thỉu nhưng hình dáng trong trí nhớ lại cực kỳ quen thuộc, chỉ là lúc này trong vẻ tuấn tú của hắn còn hiện ra ít nét mềm mại của trẻ con.

Người thống trị thế hệ thứ ba mươi tám của đế quốc Ngân Hà, chiến thần Ngân Hà, người đã tự tay đẩy anh lên giá treo cổ - Owen Hall.

Thời Hàn lập tức hiểu được đây là nơi nào. Đây là nơi mà Owen Đệ Nhất đã sống trong suốt thời thơ ấu, một tinh cầu như địa ngục.

"Ngươi đang vận hành phải không?" Owen nói với đầu máy móc đối diện.

Trong không gian dữ liệu, ánh mắt Thời Hàn kỳ lạ. Vận hành à? Được rồi, bây giờ mình là một AI, đương nhiên mình phải thích ứng với cách xưng hô dành cho AI.

"Trả lời, đang vận hành." Thời Hàn quyết định giả làm một AI cấp D bình thường.

Vậy mà nhặt được một AI còn có thể vận hành? Nhìn qua kích cỡ là AI cấp D bình thường, phân loại theo cấp bậc của trí thông minh nhân tạo thì vừa chạm tới ranh giới cấp D. Dù rằng trong cả vũ trụ nó chỉ là một thứ đồ bỏ đi nhỏ bé, nhưng thứ này đối với người nhặt phế liệu ở bãi rác như Owen mà nói, giá bán nó đã là cái giá trên trời.

Owen vươn tay nhặt cái đầu máy kia lên, sau lưng có tiếng sột soạt sột soạt, hắn phản xạ có điều kiện, lùi lại từng bước một, ngay tức khắc một ống hợp kim đập vào chỗ hắn đứng ban đầu, vài linh kiện nẩy lên.

Hắn nhanh chóng quay lại, ánh mắt lướt qua kẻ địch trước mặt. Hai người đàn ông trưởng thành và một thiếu niên khoảng mười lăm mười sáu tuổi, tầm vóc cao lớn hơn hắn không ít.

Đôi mắt xám xanh của Owen hơi nheo lại như sói, con dao nhỏ trơn bóng nằm trong tay, hắn nắm chặt lấy rồi chĩa về phía trước.

"Không nghĩ là có một trí thông minh cấp D đang hoạt động ở đây luôn đó, trông có vẻ sẽ bán được kha khá tiền." Một người đàn ông tóc húi cua, cơ bắp căng phồng nhe răng cười. "Nhóc con, biết điều thì tránh ra cho bố mày."

"Những lời này tặng lại cho mấy ông đó." Thanh âm trong trẻo của thiếu niên hiện ra một chút giận dữ. "Tránh ra cho tôi."

Một tràng cười xả trước mặt hắn. Cả ba người kia không tiếp tục nói lời vô ích nữa, trực tiếp tấn công. Hai người đàn ông trưởng thành ở phía trước, thiếu niên ở phía sau, nhưng Owen lách mình qua hai người đàn ông trưởng thành nọ, cũng không quan tâm trên người bị cắt đã mở ra vài miệng vết thương nông, hắn nhắm thẳng vào thiếu niên mà tấn công. Tốc độ của hắn cực nhanh, trong tích tắc lưỡi dao đã cắt đứt cổ họng thiếu niên.

Động mạch như ống nước áp lực bị đứt, máu ấm bắn ra nửa vòng cung. Owen thành công với một đòn, không hề ham chiến, mà chạy sâu về phía trong đống rác lộn xộn.

Giữa việc đòi lại mạng sống cho người bạn đồng hành và nhặt của cải trên mặt đất, hai người đàn ông đó đã chọn cách sau. Họ cầm cái đầu máy ấy của Thời Hàn rồi nhanh chóng rời đi.

Thời Hàn bị người đàn ông tóc húi cua xách trong tay, tầm nhìn hơi nghiêng ngả, anh bèn mở cảm biến hồng ngoại lên. Trong lúc anh suy nghĩ về kế hoạch sau này của mình, một nguồn nhiệt đột nhiên xuất hiện trong tầm nhìn, dáng người đã thu hút sự chú ý của anh. Giây tiếp theo, trong góc nhìn quang học của camera, một bóng người im hơi lặng tiếng nhảy xuống từ trong bóng tối, tiếng dao xé toạc da thịt vang lên.

Máu tươi bắn tung tóe phủ đầy camera của Thời Hàn.

Một lát sau, một bàn tay tái nhợt lộ rõ khớp xương dùng miếng vải lau camera của anh, thế là Thời Hàn có thể nhìn thấy lại.

Anh thấy Owen người đầy máu một tay cầm đầu máy móc, tay kia cầm mảnh vải rách nát, lau một cách chậm rãi, hắn ở rất gần, thậm chí Thời Hàn có thể nhìn thấy trên hàng lông mi dài ấy treo những hạt ngọc trai máu.

Cầm chiến lợi phẩm đã lau sạch của mình, khóe miệng Owen từ từ nhếch lên.

"Đồ của tôi, đừng ai hòng cướp đi."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5750 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5278 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5008 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4586 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4508 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4460 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter