Chương 15: Lại gặp nhau rồi
Nghe thế vân thiếu liền vui sướng, nở một nụ cười đầy nham hiểm nghĩ thầm:
" cơ hội trả thù đây rồi "
" Cho dù hắn có là thái tử thì sao, không phải hắn kiếp trước vẫn thua vân thiếu à."
" hôm nay nhất định phải tiếp đãi chú em thật nồng nhiệt."
Sau đó liền nói:
" biết rồi. "
Sau đó liền gọi yên nhiên đi cùng mình. hai cứ thế mà theo sau tên nô tài đó, vừa đi y vừa cười rất tươi sau khi đến sảnh chính thì liền thấy phụ mẫu hắn đang ngồi giữa chỗ ngồi mà các bậc ra trưởng hay ngồi theo đó là lưu hy và tố hành đang ngồi ở bàn nhỏ bên cạnh hai người họ ngồi ở gần nhau. Mặt họ ai cũng nghiêm túc như sắp có một trận chiến ác liệt sắp diễn ra vậy, vân thiếu thấy thế liền nhanh nhẹn hành lễ:
" bái kiến phụ mẫu, chúc hai người buổi sáng an lành."
Yên nhiên cũng hành lễ theo:
" nô tì bái kiến lão gia và phu nhân."
phụ thân của vân thiếu liền vẫy tay nói:
" không sao dù gì hắn cũng chưa đến."
vân thiếu thấy như mình đã được cho qua thì thở phào trong lòng và đi sang phía đối diện lư hy và tố hành ngồi yên nhiên cũng luôn bám sát theo y và đứng đằng sau y, nhưng có vẻ không khí vẫn căng thẳng, tố hành có hơi bất ngờ và nhìn về phía vân thiếu nghĩ:
" hắn không còn bám theo mình nữa rồi..... Nhưng thế thì càng tốt."
khi hắn còn đang suy nghĩ. thì vương uyên liền đi vào cùng thư đồng của hắn sau đó thì liền hành lễ với phụ thân của vân thiếu, phụ thân của vân thiếu cũng đứng dậy hành lễ:
" kính vân lão gia. "
Phụ thân liền cười nói:
" thái tử điện hạ không cần đa lễ "
Vương uyên liền cười nói:
" Vậy thì từ nay ta sẽ không hành lễ nữa."
Mặt của phụ thân vân thiếu đen xì như đáy nồi nhưng vẫn cố nhịn xuống nói.
" Điện hạ từ giờ hãy cứ tự nhiên xem đây như là hoàng cung mà nghỉ ngơi."
Vương uyên liền tỏ ra vô tội cười nói:
" Vậy những đồ ở vân gia cũng là đồ của ta sao."
Trong tâm thì lại chế giễu
" hừ không phải lúc trước các ngươi giết ta và ép phụ thân truyền ngôi cho con các ngươi sao, giờ ta sẽ khiến các ngươi phải trả giá đắt."
Vân thiếu ở bên cạnh dù bên ngoài đang cầm tách trà nhấm nháp trông rất tao nhã nhưng bên trong thì lại ngồi ăn dưa và xem truyện cười trước mặt, cầm tách trà nhấm nháp chỉ là cố không phụt cười ra thôi yên nhiên cũng không giám cười có lẽ trong cái không gian này hai người họ phải nhịn cười đến chết mất.
Mặt của phụ thân vân thiếu như nuốt phải hạt ớt vậy, nhưng vẫn cố nhịn cười lên nói:
" Cũng không hẳn"
" Mời thái tử chọn chỗ ngồi."
Vương uyên liền chợt nhận ra bên cạnh mình hình như có sát khí bất chợt nhìn sang thì thấy vân thiếu đang ngồi một mình một dãy ánh mắt sắc bén nhìn mình. Hắn cũng không phải dạng vừa liền hếch mặt mặt lên ra vẻ thách thức y liền đen mặt nghiến răng, nắm chặt tay đang cầm tách trà nhịn xuống tách trà bị nắm tới nỗi sắp nứt cả ra, yên nhiên thấy thế có hơi lo lắng nghĩ:
" Vân ca ca sao đột nhiên lại tức giận như vậy."
Vương uyên liền cười khẩy nói:
" Vậy ngồi ngần đại thiếu gia vậy ta nghe nói đại thiếu gia là thiên tài hiếm có của vân gia."
"đại thiếu gia rất mong được chỉ giáo."
//tinh//
"Chúc mừng kí chủ đạt được 4 độ hảo cảm của vương uyên độ hảo cảm của kí chủ bây giờ là 70 độ hảo cảm mong kí chủ tiếp tục cố gắng."
Vân thiếu dù rất tức giận nhưng vẫn cố gắng cười lên chắp tay trước ngực hành lễ với hắn:
" Tất nhiên rồi nhất định ta sẽ chỉ giáo thật tận tình."
Hai chữ cuối y nhấn mạnh với giọng điệu rất nham hiểm.
Tố hành và lưu hy cũng nhận ra sự bất đồng giữa hai người này dù bên ngoài nhìn rất thân thiết nhưng có thể thấy mặt vân thiếu đã đen xì như than rồi.Hai người họ có hơi bất lực nhưng cũng không phải chuyện của họ nên cũng không can thiệp vào.
sau khi đi đến cạnh bàn vân thiếu thì liền cười rất tươi nói:
" không biết vân công tử đây xưng hô thế nào."
Vân thiếu vẫn cố gắng cười nhưng sát khí đã tỏa ra khắp người:
" ta tên vân thiếu còn điện hạ."
Tất cả mọi người đều sững sờ tố hành liền nghĩ.
" hắn điên rồi sao lại hỏi tên của Thái tử"
Thư đồng bên cạnh hắn chắc chỉ nhỏ tuổi hơn hẳn vài tuổi liền nói lớn:
" Ngươi bất kính dám hỏi tên điện hạ."
Vương uyên liền giơ tay chặn miệng tên thư đồng lại nói:
" Ta tên Vương uyên ".
"từ lần sau cứ gọi ta là a uyên cũng được."
vương uyên mặc dù vẫn tỏ ra bình tĩnh nhưng tay giấu ở gấu áo đã nắm chặt thành nắm đấm rồi.
//tinh//
"rất tiếc độ hảo của Vương uyên đối với kí chủ bị trừ 2 độ hảo cảm, độ hảo cảm hiện tại của kí chủ là 68 mong kí chủ tiếp tục cố gắng."
Sau đó thì vân thiếu liền nói:
" vậy mời điện hạ dùng bữa."
Vương uyên vẫn bình thản cười nói.
" vân công tử khách khí rồi."
Mọi người cùng đều dùng bữa.Sau khi dùng bữa xong thì vương uyên liền nói:
" Ta mới đến đây không quen thuộc nhiều thứ mong vân công tử có thể chỉ giáo cho ta nhiều."
" cơ hội trả thù đây rồi "
" Cho dù hắn có là thái tử thì sao, không phải hắn kiếp trước vẫn thua vân thiếu à."
" hôm nay nhất định phải tiếp đãi chú em thật nồng nhiệt."
Sau đó liền nói:
" biết rồi. "
Sau đó liền gọi yên nhiên đi cùng mình. hai cứ thế mà theo sau tên nô tài đó, vừa đi y vừa cười rất tươi sau khi đến sảnh chính thì liền thấy phụ mẫu hắn đang ngồi giữa chỗ ngồi mà các bậc ra trưởng hay ngồi theo đó là lưu hy và tố hành đang ngồi ở bàn nhỏ bên cạnh hai người họ ngồi ở gần nhau. Mặt họ ai cũng nghiêm túc như sắp có một trận chiến ác liệt sắp diễn ra vậy, vân thiếu thấy thế liền nhanh nhẹn hành lễ:
" bái kiến phụ mẫu, chúc hai người buổi sáng an lành."
Yên nhiên cũng hành lễ theo:
" nô tì bái kiến lão gia và phu nhân."
phụ thân của vân thiếu liền vẫy tay nói:
" không sao dù gì hắn cũng chưa đến."
vân thiếu thấy như mình đã được cho qua thì thở phào trong lòng và đi sang phía đối diện lư hy và tố hành ngồi yên nhiên cũng luôn bám sát theo y và đứng đằng sau y, nhưng có vẻ không khí vẫn căng thẳng, tố hành có hơi bất ngờ và nhìn về phía vân thiếu nghĩ:
" hắn không còn bám theo mình nữa rồi..... Nhưng thế thì càng tốt."
khi hắn còn đang suy nghĩ. thì vương uyên liền đi vào cùng thư đồng của hắn sau đó thì liền hành lễ với phụ thân của vân thiếu, phụ thân của vân thiếu cũng đứng dậy hành lễ:
" kính vân lão gia. "
Phụ thân liền cười nói:
" thái tử điện hạ không cần đa lễ "
Vương uyên liền cười nói:
" Vậy thì từ nay ta sẽ không hành lễ nữa."
Mặt của phụ thân vân thiếu đen xì như đáy nồi nhưng vẫn cố nhịn xuống nói.
" Điện hạ từ giờ hãy cứ tự nhiên xem đây như là hoàng cung mà nghỉ ngơi."
Vương uyên liền tỏ ra vô tội cười nói:
" Vậy những đồ ở vân gia cũng là đồ của ta sao."
Trong tâm thì lại chế giễu
" hừ không phải lúc trước các ngươi giết ta và ép phụ thân truyền ngôi cho con các ngươi sao, giờ ta sẽ khiến các ngươi phải trả giá đắt."
Vân thiếu ở bên cạnh dù bên ngoài đang cầm tách trà nhấm nháp trông rất tao nhã nhưng bên trong thì lại ngồi ăn dưa và xem truyện cười trước mặt, cầm tách trà nhấm nháp chỉ là cố không phụt cười ra thôi yên nhiên cũng không giám cười có lẽ trong cái không gian này hai người họ phải nhịn cười đến chết mất.
Mặt của phụ thân vân thiếu như nuốt phải hạt ớt vậy, nhưng vẫn cố nhịn cười lên nói:
" Cũng không hẳn"
" Mời thái tử chọn chỗ ngồi."
Vương uyên liền chợt nhận ra bên cạnh mình hình như có sát khí bất chợt nhìn sang thì thấy vân thiếu đang ngồi một mình một dãy ánh mắt sắc bén nhìn mình. Hắn cũng không phải dạng vừa liền hếch mặt mặt lên ra vẻ thách thức y liền đen mặt nghiến răng, nắm chặt tay đang cầm tách trà nhịn xuống tách trà bị nắm tới nỗi sắp nứt cả ra, yên nhiên thấy thế có hơi lo lắng nghĩ:
" Vân ca ca sao đột nhiên lại tức giận như vậy."
Vương uyên liền cười khẩy nói:
" Vậy ngồi ngần đại thiếu gia vậy ta nghe nói đại thiếu gia là thiên tài hiếm có của vân gia."
"đại thiếu gia rất mong được chỉ giáo."
//tinh//
"Chúc mừng kí chủ đạt được 4 độ hảo cảm của vương uyên độ hảo cảm của kí chủ bây giờ là 70 độ hảo cảm mong kí chủ tiếp tục cố gắng."
Vân thiếu dù rất tức giận nhưng vẫn cố gắng cười lên chắp tay trước ngực hành lễ với hắn:
" Tất nhiên rồi nhất định ta sẽ chỉ giáo thật tận tình."
Hai chữ cuối y nhấn mạnh với giọng điệu rất nham hiểm.
Tố hành và lưu hy cũng nhận ra sự bất đồng giữa hai người này dù bên ngoài nhìn rất thân thiết nhưng có thể thấy mặt vân thiếu đã đen xì như than rồi.Hai người họ có hơi bất lực nhưng cũng không phải chuyện của họ nên cũng không can thiệp vào.
sau khi đi đến cạnh bàn vân thiếu thì liền cười rất tươi nói:
" không biết vân công tử đây xưng hô thế nào."
Vân thiếu vẫn cố gắng cười nhưng sát khí đã tỏa ra khắp người:
" ta tên vân thiếu còn điện hạ."
Tất cả mọi người đều sững sờ tố hành liền nghĩ.
" hắn điên rồi sao lại hỏi tên của Thái tử"
Thư đồng bên cạnh hắn chắc chỉ nhỏ tuổi hơn hẳn vài tuổi liền nói lớn:
" Ngươi bất kính dám hỏi tên điện hạ."
Vương uyên liền giơ tay chặn miệng tên thư đồng lại nói:
" Ta tên Vương uyên ".
"từ lần sau cứ gọi ta là a uyên cũng được."
vương uyên mặc dù vẫn tỏ ra bình tĩnh nhưng tay giấu ở gấu áo đã nắm chặt thành nắm đấm rồi.
//tinh//
"rất tiếc độ hảo của Vương uyên đối với kí chủ bị trừ 2 độ hảo cảm, độ hảo cảm hiện tại của kí chủ là 68 mong kí chủ tiếp tục cố gắng."
Sau đó thì vân thiếu liền nói:
" vậy mời điện hạ dùng bữa."
Vương uyên vẫn bình thản cười nói.
" vân công tử khách khí rồi."
Mọi người cùng đều dùng bữa.Sau khi dùng bữa xong thì vương uyên liền nói:
" Ta mới đến đây không quen thuộc nhiều thứ mong vân công tử có thể chỉ giáo cho ta nhiều."