Chương 338
Tiếng bàn luận ầm ầm dậy sóng. Trời ơi, tin sốt dẻo, tin sốt dẻo! Vậy mà cậu Kim lại thừa nhận cô gái họ Kim này sẽ là con dâu tương lai của nhà họ Kim! Điều này có nghĩa là cậu Kim định kết hôn với cô gái họ Tiêu này! Quá chấn động! Đám người tham gia buổi tiệc đều dùng ánh mắt nóng rực nhìn sang Trần Tư Khải. Trần Tư Khải vẫn biểu cảm thờ ơ như thường, dường như không nghe thấy bất kỳ tin tức chấn động nào, còn không hề nhíu mày tới một cái. Dáng vẻ này của anh ta, Anna đã sớm để ý thấy. “Ha…” Bờ môi mỏng của Trần Tư Khải khẽ cười một tiếng. Khi Lôi Bạc tưởng rằng Trần Tư Khải sẽ nổi giận đùng đùng, không ngờ Trần Tư Khỉa lại khẽ cười với Kim Lân. Đó là nụ cười cực kỳ thân thiệt, cực kỳ yêu chiều, giống như… giống như vốn dĩ hai người bọn họ chưa từng gây sự, trở mặt với nhau! Lòng Lôi Bạc cực kỳ lo lắng, cứ cảm thấy có gì đó không thích hợp. Đúng, cực kỳ không thích hợp! Biểu cảm của Tư Khải không thích hợp! Tên nhóc Kim Lân kia ôm ấp Tiêu Mộng ngay trước mặt mọi người, vậy mà Tư Khải còn có thể có ánh mắt và biểu cảm thờ ơ như này sao? Không thích hợp… Trần Tư Khải nhìn Kim Lân chằm chằm, dịu dàng nói: “Lân, sao lúc nãy cậu không ở bên cạnh bạn gái cậu chứ? Có phải cậu chỉ mải đi bàn chuyện làm ăn, đến người phụ nữ của mình cũng không để ý không? Bên này tôi bận lắm, không có thời gian chăm sóc người phụ nữ này hộ cậu, cô Anna hiểu nhầm cô ấy, tôi cũng không tiện nói đỡ. Dù sao… cô Anna cũng là khách. Còn nữa, đừng có nói những lời kiểu cô Anna là người phụ nữ của tôi, thường ngày chúng ta đùa giỡn riêng với nhau thì thôi, cô Anna nhà người ta còn là người đẹp chưa có hôn phối đấy, loại chuyện này không thể nói linh tinh.” *** Tất cả mọi người bị dáng vẻ bạn thân ân cần của Trần Tư Khải dọa cho ngây người. Nghe nói, cậu Lôi, cậu Kim, cậu Trần, và cả cậu Lưu, bốn người chơi rất thân từ nhỏ tới lớn, hôm nay xem ra, quả nhiên không phải là giả. Kim Lân hỏi nhíu mày, có chút không hiểu nổi Trần Tư Khải. Vì sao Tư Khải lại phủi sạch quan hệ với Tiêu Mộng như này? Sự khác biệt thái độ trước sau quá lớn, khiến người ta không chịu nổi. Không để ý nữa, anh ta cũng không thèm suy nghĩ mấy chuyện linh tinh này, giờ anh ta chỉ muốn nghĩ xem nên an ủi, dỗ dành cô bé trong lòng như nào. “Tư Khải, tôi thương yêu bé con của tôi như thế, nhưng khách của cậu lại khiến cô ấy khóc, tôi không cam tâm! Cô Anna nhất định phải trịnh trọng xin lỗi Mộng, nhất định!” Anna hết nhìn Kim Lân rồi lại nhìn Trần Tư Khải, cô ta thật sự không chắc chắn rốt cuộc hai người bọn họ có đang nói thật hay không. Lẽ nào… cô ta thật sự hiểu nhầm rồi? Cô thư ký này… là người phụ nữ của Kim Lân chứ không phải người mà Trần Tư Khải để ý? Một ngón tay cứng rắn của Trần Tư Khải khẽ chọc sau lưng Anna! Ô… Anna lập tức cảm thấy cả người đau đớn! Đáng chết, vì sao ngón tay Trần Tư Khải chọc vào lại đau thế này?