Chương : 16
Nữ hoàng Hoa Hồng từ ban nãy vẫn cứ để ý đến một cô gái trẻ đội chiếc mũ rộng vành hình dáng của một bông hoa. Nhụy hoa có màu vàng tươi còn cánh hoa màu trắng muốt. Đó chính là nàng Hoa Cúc.
- Hoa Cúc xinh đẹp,- Hoa Hồng gọi- nàng hãy kể cho chúng ta nghe câu chuyện của nàng đi nào! Chắc nó phải rất thú vị đấy nhỉ?
Với một giọng dịu dàng có vẻ rụt rè, Hoa Cúc bắt đầu kể:
Ngày xưa, đã lâu lắm rồi trong một ngôi làng nhỏ có một cô gái trẻ có tên là Marguerite- Hoa Cúc. Nàng xinh đẹp gấp bảy lần những cô gái xinh đẹp nhất vùng nhưng lại có một cuộc sống bất hạnh gấp bảy lần những người ăn xin nghèo khổ nhất vùng. Để kiếm cái gì đó ăn khỏi phải chết đói, Marguerite đến xin làm việc cho một ông chủ cối xay. Ông ta vốn là người rất tàn nhẫn và độc ác. Tính cách của ông ta thể hiện ngay ở vóc dáng bên ngoài: Chiếc mũi to, dài và nhọn, đôi tai thì nhỏ như lưu ly còn đôi mắt lúc nào cũng đỏ rực như than hồng. Nói đúng hơn ông ta chính là một lão phù thủy. Những người đàn bà làm việc trong nhà ông ta không bao giờ dám đến gần cái cối xay lúa của ông ta. Nó cứ ầm ầm quay tít cả ngày cả đêm không ngừng. Tuy nhiên, nó không phải xay ra bột ra gạo mà là xay ra hàng bao tải vàng. Khi đến gặp ông ta Marguerite vô cùng sợ hãi. Phải lấy hết dũng cảm nàng mới nói lên được những lời run rẩy, yếu ớt:
- Chào ông chủ. Xin ông hãy nhận tôi vào làm việc cho ông. Tôi sẽ luôn vâng lời và chăm chỉ. Tôi chỉ xin ông một điều là trả công tôi bằng đồ ăn hàng ngày.
Ông ta nhìn Hoa Cúc với ánh mắt dò xét rồi phá lên cười.
- Này kẻ kiêu căng, ngươi hãy nhìn ta đây này! Ngươi tự cho là ngươi có thể làm được mọi thứ hay sao? Ta sẽ sớm thấy rõ xem ngươi có khả năng làm việc hay không.
Trong lúc ông ta nói, một đàn chuột nối đuôi nhau hết con này đến con khác chạy ra từ cái miệng kinh khủng của ông ta. Hãi hùng quá, Marguerite gục xuống vì run rẩy. Người ta thường nói rằng ông ta có thể đọc được suy nghĩ của người khác. Rồi cười với giọng chế giễu ông ta nói:
- Ban ngày ngươi không thể chạy trốn được vì ta biết cách để mắt đến ngươi,. Còn ban đêm thì tính sau.
Để bắt đầu, ông ta đưa cho nàng cái liềm bắt Marguerite đi cắt cỏ cho ngựa. Nàng đeo chiếc gùi trên lưng và đi về phía cánh đồng. Chỉ trong nháy mắt nàng đã cắt đầy một gùi cỏ. Nàng đưa gùi lên vai định gồng về nhưng nó chẳng hề nhúc nhích cứ như bị đóng đinh xuống đất. Marguerite nhìn vào gùi cỏ thì vô cùng bất ngờ. Cỏ trong gùi hết thảy biến thành những cọng vàng. Một người phải thật khỏe mạnh mới có thể nhấc chiếc gùi lên được. Mệt nhoài, Marguerite ngồi xuống bên cạnh chiếc gùi cỏ suy nghĩ một hồi. Nhưng chiếc gùi không để cho cô yên, nó chuyển động như có phép lạ bắt cô phải gồng về chuồng ngựa của lão phù thủy. Chuồng ngựa này nhốt một con ngựa rất kì quái: nó có những hai cái đầu, một cái ở đầu và một cái ở đuôi gắn thêm một chiếc đuôi dài. Móng của nó tách đôi giống như móng bò. Vừa nhìn thấy gùi cỏ vàng, con ngựa cắm cúi ăn cỏ rất ngoan ngoãn. Lão phù thủy tỏ ra rất hài lòng.
- Ngươi làm việc rất tốt, Marguerite. Ta thấy ngươi cũng làm việc được đấy. Nhưng hôm nay, ta không cần ngươi nữa.
Nàng đành quay trở lại cánh đồng và ngồi trên bãi cỏ nghỉ ngơi. Nàng ngắt một bông hoa cúc đẹp cài lên tóc bởi nàng nhớ rằng mẹ nàng thường nói với nàng rằng loại hoa này có thể bảo vệ người mang nó khỏi những bùa phép và những hành động xấu của người khác. Không biết điều đó có đúng không nhưng nàng vẫn cứ cài hoa lên đầu. Khi màn đêm buông xuống, lão phù thủy gọi Marguerite đến và bảo:
- Đêm nay ta đến đồi Gibet để dự tiệc khiêu vũ cùng bạn bè của ta. Tuy nhiên, trước khi đi ta đã có cách để trông chừng ngươi, cô gái xinh đẹp ạ. Ta biết ngươi đang nghĩ gì rồi, ngươi đợi ta đi khỏi rồi trốn khỏi đây đúng không?
Rồi không để cho Marguerite có đủ thời gian suy tính, lão phù thủy hóa phép cho nàng biến thành bé xíu và treo nàng lên tường. Thấy đã chắc chắn lão ta nhảy lên mình ngựa cầm chiếc roi thần quất vào mông ngựa. Con ngựa sợ hãi phi nước đại thẳng đến đồi Gibet.
Đêm đó, một chàng trai trẻ làm nghề xay bột vô tình đi đến nhà của lão chủ cối xay. Chàng đi vòng quanh chiếc cối xay này đến chiếc cối xay khác, trên tay ôm một con mèo đen. Vừa đói vừa khát, chàng ngã quỵ xuống vì mệt lả. Tuy nhiên, chàng cũng thấy mừng vì tìm được một nơi để ngủ qua đêm. Chàng cất tiếng gọi chủ nhà nhưng chẳng có ai thưa, chỉ có tiếng cối xay kêu ầm ầm và tiếng vàng rơi vao bao tải loảng xoảng. Nhìn thấy chiếc cối xay không có ai quay mà tự làm việc chàng rất lấy làm ngạc nhiên. Đi vào phía trong chàng phát hiện ra có một cô gái điệu bộ rất buồn rầu bị treo trên tường.
- Nàng quả là xinh đẹp. Đây đúng là người con gái mà ta đang muốn cưới làm vợ- Chàng thốt lên sung sướng .
Vừa nói hết câu thì một bông hoa cúc trắng rơi từ mái tóc của cô gái xuống đất. Vô cùng ngạc nhiên, chàng trai nhặt bông hoa lên, reo lên sung sướng:
- Nàng cũng yêu ta, yêu rất nhiều, yêu say đắm, yêu đến điên cuồng.
Ngay lập tức những cánh hoa rung rinh theo rồi hóa thành một cô gái trẻ có mái tóc ánh vàng đẹp rực rỡ. Hai người nhìn nhau hồi lâu trong niềm xúc động. Mãi sau, Marguerite mới cất lên lời. Nàng kể lại cho chàng trai tất cả những gì đã xảy ra. Rồi nắm tay nhau, họ đi theo con đường mòn bỏ chạy khỏi nơi khủng khiếp này. Họ chạy rất nhanh như thể đang có một con quỷ dữ đuổi đằng sau. Khi họ đã mệt nhoài và mỏi hết cả chân mới chịu dừng lại nghỉ lấy sức. Thật là kỳ lạ, họ phát hiện ra là vẫn đang ở bên cạnh ngôi nhà của lão phù thủy mặc dù đã chạy rất lâu. Giờ đây trước mặt họ không phải là một con đường mà vô khối con đường mòn khác. Marguerite lo lắng ôm mặt khóc nức nở. Tuy nhiên họ lại nghe thấy tiếng bước chân dồn dập đang tiến gần. Marguerite sợ hãi chạy về phía bức tường nơi lúc nãy nàng bị treo ở đó và quên mất là nàng vẫn đang cầm tay chàng trai. Lão phù thủy đã tiến đến cửa nên chàng không kịp nấp đi.
- Ngươi làm gì ở đây vậy?- Lão ta quát tháo hỏi chàng trai.
- Ông muốn tôi làm gì mới được chứ? Thay vì run rẩy, chàng bình tĩnh trả lời- Tôi là thợ xay bột. Tôi đến đây để tìm việc làm.
Lão phù thủy cười lớn như thể tiếng cối xay ầm ầm và trả lời:
- Đợi đã, ta sẽ cho ngươi một công việc. Nếu ngươi tóm được tất cả những từ mà ta nói trong miệng ra thì ta sẽ cho ngươi tự do đi khỏi đây và mang theo thứ gì mà ngươi muốn. Còn nếu không thì điều bất hạnh sẽ đến với ngươi.
Rồi lão phù thủy bắt đầu lẩm bẩm những gì đó trong cái miệng kinh khủng của lão. Mỗi từ lão ta nói đều biến thành một con chuột. Hàng đàn chuột lớn thi nhau nhảy từ trong miệng của lão ra và chạy vào trong căn phòng đặt chiếc cối xay nhảy múa, vui đùa như thể một ngày hội. Chàng trai không nói gì, rồi mở chiếc túi cho chú mèo đen chui ra, chàng thì thầm vào tai nó điều gì đó. Tức thì nhanh như cắt chú mèo đen nhảy vào bắt sống từng con chuột không để chúng chạy thoát một con nào. Lão phù thủy lúc này đành gật đầu nói:
- Thôi được, ngươi đã thắng. Giờ thì hãy nhét đầy một túi vàng và ra khỏi đây nhanh lên. Ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa.
Tuy nhiên chàng trai không bằng lòng. Chàng nói:
- Không được. Ông làm vậy là không giữ đúng lời hứa. Ta sẽ ra khỏi đây và mang theo một thứ mà ta muốn kia mà. Ta muốn cô gái kia.
Rồi chàng đỡ Marguerite trong vòng tay. Lão phù thủy tức tối và lật lọng:
- Thôi được, ngươi có thể mang theo thứ mà ngươi muốn. Nhưng trước khi rời khỏi đây Marguerite phải cắt cho ta một gùi cỏ cho ngựa đã.
Chàng trai tốt bụng thấy điều kiện của lão ta cũng không có gì là khó lắm. Chàng liền dẫn Marguerite đi ra cánh đồng. Ở đó rất nhiều cô gái đang gặt lúa. Họ rất xinh đẹp nhưng Marguerite còn đẹp và duyên dáng hơn gấp bảy lần. Không do dự, nàng bắt tay vào cầm liềm cắt cỏ. Bỗng nhiên lão phù thủy bất ngờ xuất hiện trước mặt nàng. Lão ta xoay gót chân ba vòng, hai tay lão vỗ vào nhau ba lần và một ngọn lửa trong miệng lão bập bùng ba lần. Ngay sau đó thì chàng trai liền ngã xuống ngay cạnh các cô gái đang gặt lúa. Marguerite và các cô gái đó đều bị biến thành hoa, trăm ngàn bông hoa tươi đẹp rực rỡ với những vẻ khác nhau. Chàng trai nhìn cánh đồng đầy hoa nhưng không thể nhận ra bông hoa nào là Marguerite. Thất vọng quá, chàng gục mặt xuống khóc thảm thiết. Lão phù thủy rít lên:
- Nếu ngươi không tìm được bông hoa Marguerite hóa thành trong số ngàn hoa này thì ngươi cũng sẽ biến thành một con nhện đen xấu xí mà thôi.
Nói rồi lão ta bỏ đi. Bây giờ thì chú mèo đen cũng chẳng giúp gì được cho chàng. Buồn bã chàng ngồi xuống bãi cỏ và lại bưng mặt khóc.
Bỗng nhiên bông hoa cúc trắng chạm nhẹ nhàng lên đầu chàng. Hiểu ra điều gì đó, chàng sung sướng reo lên:
- Đây đúng là Marguerite yêu thương của ta rồi:- Hoa Cúc trắng. Chắc chắn nàng là một trong số những bông cúc trắng này. Nàng yêu ta, yêu ta nhiều phải không? Rồi chàng trai đến từng bông cúc trắng một và hỏi như vậy. Nhưng đều là những câu trả lời “Hoàn toàn không phải”. Hỏi bao nhiêu bông cúc rồi mà vẫn chưa tìm thấy Marguerite đâu cả. Mặt trời chuẩn bị tắt đi những tia nắng cuối ngày, chàng trai lúc này càng thêm thất vọng. Chàng vẫn kiên trì đến hỏi từng bông cúc một và cuối cùng dừng lại trước một bông hoa nhỏ. Bông hoa này có vẻ đẹp giống hệt khuôn mặt của nàng Marguerite. Một tia hi vọng lại lóe lên trong đầu chàng.
- Nàng yêu ta, yêu ta rất nhiều có phải không?
Tức thì bông hoa nhỏ trở lại là nàng Marguerite nguyên vẹn như có phép màu nhiệm. Giờ đây nàng còn đẹp rực rỡ hơn rất nhiều so với trước kia. Họ vui sướng ôm nhau trong niềm hạnh phúc không sao tải xiết. Bỗng nhiên, con ngựa hai đầu xuất hiện đột ngột. Lão phù thủy cưỡi ở trên đó. Chúng dần dần ngập sâu xuống lòng đất. Chắc có lẽ chúng phải xuống địa ngục để trả giá cho những ác độc của chúng.
Còn nàng Marguerite và chàng trai xay bột cùng chung sống hạnh phúc trong ngôi nhà của lão chủ cối xay. Giờ đây những chiếc cối xay đó thường xay ra lúa gạo chứ không phải ra vàng như trước kia nữa. Cứ mùa xuân đến, cánh đồng quanh ngôi nhà lại tràn ngập hoa lá. Nàng Marguerite lại ra đó cắt cỏ. Càng ngày nàng càng đẹp rực rỡ như một bông cúc trắng.
- Hoa Cúc xinh đẹp,- Hoa Hồng gọi- nàng hãy kể cho chúng ta nghe câu chuyện của nàng đi nào! Chắc nó phải rất thú vị đấy nhỉ?
Với một giọng dịu dàng có vẻ rụt rè, Hoa Cúc bắt đầu kể:
Ngày xưa, đã lâu lắm rồi trong một ngôi làng nhỏ có một cô gái trẻ có tên là Marguerite- Hoa Cúc. Nàng xinh đẹp gấp bảy lần những cô gái xinh đẹp nhất vùng nhưng lại có một cuộc sống bất hạnh gấp bảy lần những người ăn xin nghèo khổ nhất vùng. Để kiếm cái gì đó ăn khỏi phải chết đói, Marguerite đến xin làm việc cho một ông chủ cối xay. Ông ta vốn là người rất tàn nhẫn và độc ác. Tính cách của ông ta thể hiện ngay ở vóc dáng bên ngoài: Chiếc mũi to, dài và nhọn, đôi tai thì nhỏ như lưu ly còn đôi mắt lúc nào cũng đỏ rực như than hồng. Nói đúng hơn ông ta chính là một lão phù thủy. Những người đàn bà làm việc trong nhà ông ta không bao giờ dám đến gần cái cối xay lúa của ông ta. Nó cứ ầm ầm quay tít cả ngày cả đêm không ngừng. Tuy nhiên, nó không phải xay ra bột ra gạo mà là xay ra hàng bao tải vàng. Khi đến gặp ông ta Marguerite vô cùng sợ hãi. Phải lấy hết dũng cảm nàng mới nói lên được những lời run rẩy, yếu ớt:
- Chào ông chủ. Xin ông hãy nhận tôi vào làm việc cho ông. Tôi sẽ luôn vâng lời và chăm chỉ. Tôi chỉ xin ông một điều là trả công tôi bằng đồ ăn hàng ngày.
Ông ta nhìn Hoa Cúc với ánh mắt dò xét rồi phá lên cười.
- Này kẻ kiêu căng, ngươi hãy nhìn ta đây này! Ngươi tự cho là ngươi có thể làm được mọi thứ hay sao? Ta sẽ sớm thấy rõ xem ngươi có khả năng làm việc hay không.
Trong lúc ông ta nói, một đàn chuột nối đuôi nhau hết con này đến con khác chạy ra từ cái miệng kinh khủng của ông ta. Hãi hùng quá, Marguerite gục xuống vì run rẩy. Người ta thường nói rằng ông ta có thể đọc được suy nghĩ của người khác. Rồi cười với giọng chế giễu ông ta nói:
- Ban ngày ngươi không thể chạy trốn được vì ta biết cách để mắt đến ngươi,. Còn ban đêm thì tính sau.
Để bắt đầu, ông ta đưa cho nàng cái liềm bắt Marguerite đi cắt cỏ cho ngựa. Nàng đeo chiếc gùi trên lưng và đi về phía cánh đồng. Chỉ trong nháy mắt nàng đã cắt đầy một gùi cỏ. Nàng đưa gùi lên vai định gồng về nhưng nó chẳng hề nhúc nhích cứ như bị đóng đinh xuống đất. Marguerite nhìn vào gùi cỏ thì vô cùng bất ngờ. Cỏ trong gùi hết thảy biến thành những cọng vàng. Một người phải thật khỏe mạnh mới có thể nhấc chiếc gùi lên được. Mệt nhoài, Marguerite ngồi xuống bên cạnh chiếc gùi cỏ suy nghĩ một hồi. Nhưng chiếc gùi không để cho cô yên, nó chuyển động như có phép lạ bắt cô phải gồng về chuồng ngựa của lão phù thủy. Chuồng ngựa này nhốt một con ngựa rất kì quái: nó có những hai cái đầu, một cái ở đầu và một cái ở đuôi gắn thêm một chiếc đuôi dài. Móng của nó tách đôi giống như móng bò. Vừa nhìn thấy gùi cỏ vàng, con ngựa cắm cúi ăn cỏ rất ngoan ngoãn. Lão phù thủy tỏ ra rất hài lòng.
- Ngươi làm việc rất tốt, Marguerite. Ta thấy ngươi cũng làm việc được đấy. Nhưng hôm nay, ta không cần ngươi nữa.
Nàng đành quay trở lại cánh đồng và ngồi trên bãi cỏ nghỉ ngơi. Nàng ngắt một bông hoa cúc đẹp cài lên tóc bởi nàng nhớ rằng mẹ nàng thường nói với nàng rằng loại hoa này có thể bảo vệ người mang nó khỏi những bùa phép và những hành động xấu của người khác. Không biết điều đó có đúng không nhưng nàng vẫn cứ cài hoa lên đầu. Khi màn đêm buông xuống, lão phù thủy gọi Marguerite đến và bảo:
- Đêm nay ta đến đồi Gibet để dự tiệc khiêu vũ cùng bạn bè của ta. Tuy nhiên, trước khi đi ta đã có cách để trông chừng ngươi, cô gái xinh đẹp ạ. Ta biết ngươi đang nghĩ gì rồi, ngươi đợi ta đi khỏi rồi trốn khỏi đây đúng không?
Rồi không để cho Marguerite có đủ thời gian suy tính, lão phù thủy hóa phép cho nàng biến thành bé xíu và treo nàng lên tường. Thấy đã chắc chắn lão ta nhảy lên mình ngựa cầm chiếc roi thần quất vào mông ngựa. Con ngựa sợ hãi phi nước đại thẳng đến đồi Gibet.
Đêm đó, một chàng trai trẻ làm nghề xay bột vô tình đi đến nhà của lão chủ cối xay. Chàng đi vòng quanh chiếc cối xay này đến chiếc cối xay khác, trên tay ôm một con mèo đen. Vừa đói vừa khát, chàng ngã quỵ xuống vì mệt lả. Tuy nhiên, chàng cũng thấy mừng vì tìm được một nơi để ngủ qua đêm. Chàng cất tiếng gọi chủ nhà nhưng chẳng có ai thưa, chỉ có tiếng cối xay kêu ầm ầm và tiếng vàng rơi vao bao tải loảng xoảng. Nhìn thấy chiếc cối xay không có ai quay mà tự làm việc chàng rất lấy làm ngạc nhiên. Đi vào phía trong chàng phát hiện ra có một cô gái điệu bộ rất buồn rầu bị treo trên tường.
- Nàng quả là xinh đẹp. Đây đúng là người con gái mà ta đang muốn cưới làm vợ- Chàng thốt lên sung sướng .
Vừa nói hết câu thì một bông hoa cúc trắng rơi từ mái tóc của cô gái xuống đất. Vô cùng ngạc nhiên, chàng trai nhặt bông hoa lên, reo lên sung sướng:
- Nàng cũng yêu ta, yêu rất nhiều, yêu say đắm, yêu đến điên cuồng.
Ngay lập tức những cánh hoa rung rinh theo rồi hóa thành một cô gái trẻ có mái tóc ánh vàng đẹp rực rỡ. Hai người nhìn nhau hồi lâu trong niềm xúc động. Mãi sau, Marguerite mới cất lên lời. Nàng kể lại cho chàng trai tất cả những gì đã xảy ra. Rồi nắm tay nhau, họ đi theo con đường mòn bỏ chạy khỏi nơi khủng khiếp này. Họ chạy rất nhanh như thể đang có một con quỷ dữ đuổi đằng sau. Khi họ đã mệt nhoài và mỏi hết cả chân mới chịu dừng lại nghỉ lấy sức. Thật là kỳ lạ, họ phát hiện ra là vẫn đang ở bên cạnh ngôi nhà của lão phù thủy mặc dù đã chạy rất lâu. Giờ đây trước mặt họ không phải là một con đường mà vô khối con đường mòn khác. Marguerite lo lắng ôm mặt khóc nức nở. Tuy nhiên họ lại nghe thấy tiếng bước chân dồn dập đang tiến gần. Marguerite sợ hãi chạy về phía bức tường nơi lúc nãy nàng bị treo ở đó và quên mất là nàng vẫn đang cầm tay chàng trai. Lão phù thủy đã tiến đến cửa nên chàng không kịp nấp đi.
- Ngươi làm gì ở đây vậy?- Lão ta quát tháo hỏi chàng trai.
- Ông muốn tôi làm gì mới được chứ? Thay vì run rẩy, chàng bình tĩnh trả lời- Tôi là thợ xay bột. Tôi đến đây để tìm việc làm.
Lão phù thủy cười lớn như thể tiếng cối xay ầm ầm và trả lời:
- Đợi đã, ta sẽ cho ngươi một công việc. Nếu ngươi tóm được tất cả những từ mà ta nói trong miệng ra thì ta sẽ cho ngươi tự do đi khỏi đây và mang theo thứ gì mà ngươi muốn. Còn nếu không thì điều bất hạnh sẽ đến với ngươi.
Rồi lão phù thủy bắt đầu lẩm bẩm những gì đó trong cái miệng kinh khủng của lão. Mỗi từ lão ta nói đều biến thành một con chuột. Hàng đàn chuột lớn thi nhau nhảy từ trong miệng của lão ra và chạy vào trong căn phòng đặt chiếc cối xay nhảy múa, vui đùa như thể một ngày hội. Chàng trai không nói gì, rồi mở chiếc túi cho chú mèo đen chui ra, chàng thì thầm vào tai nó điều gì đó. Tức thì nhanh như cắt chú mèo đen nhảy vào bắt sống từng con chuột không để chúng chạy thoát một con nào. Lão phù thủy lúc này đành gật đầu nói:
- Thôi được, ngươi đã thắng. Giờ thì hãy nhét đầy một túi vàng và ra khỏi đây nhanh lên. Ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa.
Tuy nhiên chàng trai không bằng lòng. Chàng nói:
- Không được. Ông làm vậy là không giữ đúng lời hứa. Ta sẽ ra khỏi đây và mang theo một thứ mà ta muốn kia mà. Ta muốn cô gái kia.
Rồi chàng đỡ Marguerite trong vòng tay. Lão phù thủy tức tối và lật lọng:
- Thôi được, ngươi có thể mang theo thứ mà ngươi muốn. Nhưng trước khi rời khỏi đây Marguerite phải cắt cho ta một gùi cỏ cho ngựa đã.
Chàng trai tốt bụng thấy điều kiện của lão ta cũng không có gì là khó lắm. Chàng liền dẫn Marguerite đi ra cánh đồng. Ở đó rất nhiều cô gái đang gặt lúa. Họ rất xinh đẹp nhưng Marguerite còn đẹp và duyên dáng hơn gấp bảy lần. Không do dự, nàng bắt tay vào cầm liềm cắt cỏ. Bỗng nhiên lão phù thủy bất ngờ xuất hiện trước mặt nàng. Lão ta xoay gót chân ba vòng, hai tay lão vỗ vào nhau ba lần và một ngọn lửa trong miệng lão bập bùng ba lần. Ngay sau đó thì chàng trai liền ngã xuống ngay cạnh các cô gái đang gặt lúa. Marguerite và các cô gái đó đều bị biến thành hoa, trăm ngàn bông hoa tươi đẹp rực rỡ với những vẻ khác nhau. Chàng trai nhìn cánh đồng đầy hoa nhưng không thể nhận ra bông hoa nào là Marguerite. Thất vọng quá, chàng gục mặt xuống khóc thảm thiết. Lão phù thủy rít lên:
- Nếu ngươi không tìm được bông hoa Marguerite hóa thành trong số ngàn hoa này thì ngươi cũng sẽ biến thành một con nhện đen xấu xí mà thôi.
Nói rồi lão ta bỏ đi. Bây giờ thì chú mèo đen cũng chẳng giúp gì được cho chàng. Buồn bã chàng ngồi xuống bãi cỏ và lại bưng mặt khóc.
Bỗng nhiên bông hoa cúc trắng chạm nhẹ nhàng lên đầu chàng. Hiểu ra điều gì đó, chàng sung sướng reo lên:
- Đây đúng là Marguerite yêu thương của ta rồi:- Hoa Cúc trắng. Chắc chắn nàng là một trong số những bông cúc trắng này. Nàng yêu ta, yêu ta nhiều phải không? Rồi chàng trai đến từng bông cúc trắng một và hỏi như vậy. Nhưng đều là những câu trả lời “Hoàn toàn không phải”. Hỏi bao nhiêu bông cúc rồi mà vẫn chưa tìm thấy Marguerite đâu cả. Mặt trời chuẩn bị tắt đi những tia nắng cuối ngày, chàng trai lúc này càng thêm thất vọng. Chàng vẫn kiên trì đến hỏi từng bông cúc một và cuối cùng dừng lại trước một bông hoa nhỏ. Bông hoa này có vẻ đẹp giống hệt khuôn mặt của nàng Marguerite. Một tia hi vọng lại lóe lên trong đầu chàng.
- Nàng yêu ta, yêu ta rất nhiều có phải không?
Tức thì bông hoa nhỏ trở lại là nàng Marguerite nguyên vẹn như có phép màu nhiệm. Giờ đây nàng còn đẹp rực rỡ hơn rất nhiều so với trước kia. Họ vui sướng ôm nhau trong niềm hạnh phúc không sao tải xiết. Bỗng nhiên, con ngựa hai đầu xuất hiện đột ngột. Lão phù thủy cưỡi ở trên đó. Chúng dần dần ngập sâu xuống lòng đất. Chắc có lẽ chúng phải xuống địa ngục để trả giá cho những ác độc của chúng.
Còn nàng Marguerite và chàng trai xay bột cùng chung sống hạnh phúc trong ngôi nhà của lão chủ cối xay. Giờ đây những chiếc cối xay đó thường xay ra lúa gạo chứ không phải ra vàng như trước kia nữa. Cứ mùa xuân đến, cánh đồng quanh ngôi nhà lại tràn ngập hoa lá. Nàng Marguerite lại ra đó cắt cỏ. Càng ngày nàng càng đẹp rực rỡ như một bông cúc trắng.