Chương 24: Từ bỏ ý định trả thù
Mộ Tiểu Hy lại không tin đó là thật, “Sao có thể chứ! Nếu trong tay cô không có đoạn video, vậy tại sao cô lại biết được chuyện của Trần Phước Lợi và Nguyễn Thanh Phương chứ?”
Hạ Thanh Thanh thở dài nói: “Lúc đó tôi đã thực sự tận mắt nhìn thấy hai họ ở trong khu rừng nhỏ… Nhìn cũng không rõ cho lắm, tôi cũng không có quay lại video.”
Mộ Tiểu Hy dường như rất hoảng loạn, nắm lấy tay của Hạ Thanh Thanh.
“Không thể nào! Hạ Thanh Thanh, cô hãy nói với tôi, rằng cô đang lừa dối tôi!”
Hạ Thanh Thanh cảm thấy vô cùng có lỗi khi đã nói dối.
“Mộ Tiểu Hy, là do tôi quá mê muội, muốn đối đầu với cô. Tôi đã lừa dối cô là tôi không đúng, cô muốn đánh, muốn chửi hay là phạt tôi. Tôi tuyệt đối sẽ không chống cự lại!”
Mộ Tiểu Hy lúc này dường như đã mất đi tất cả hụt hẫn nói:
“Đánh cô thì có ý nghĩa gì chứ? Cô có biết là tôi đã cố gắng lâu như vậy là vì cái gì không? Vốn dĩ tôi nghĩ sẽ sớm thực hiện kế hoạch của mình. Nhưng bây giờ… tất cả mọi thứ đều chỉ là giả dối!”
“Mộ Tiểu Hy, cô đừng có như vậy được không? Tôi có thể làm chứng cho cô, đến lúc đó cô chỉ cần ly hôn với hắn ta là được!”
“Hạ Thanh Thanh, cô có biết là mình đang làm gì không? Tôi hận cô!” Dứt lời Mộ Tiểu Hy quay người chạy ra ngoài. Bạn đang đọc ?r?yện ?ại [ T?? ?T??YỆN﹒VN ]
Hạ Thanh Thanh nhắc nhở cô, “Mộ Tiểu Hy, bên ngoài trời vẫn đang mưa đó!”
Nhưng Mộ Tiểu Hy đã rời đi rồi, không thể nghe thấy lời của Hạ Thanh Thanh nói. Cô đau lòng chạy đi trong cơn mưa lớn, có lẽ là vì khi mưa sẽ không có ai nhìn thấy cô đang khóc.
Còn lúc này phòng làm việc tập đoàn Đế Hào. Lệ Đình Thâm, anh đang ngấm nghía một sợi dây xích được đặt chế riêng, mà mỉm cười.
“Hy nhi, chắc chắn sẽ thích đấy!”
Bên ngoài Chu Thái Hào là người được Lệ Đình Thâm tin tưởng, muốn đi vào trong để tìm Lệ Đình Thâm, nên đã hỏi trợ lý Văn.
“Văn Bân,chủ tịch có ở bên trong không?Tôi có việc quan trọng cần báo cáo cho chủ tịch!”
Trợ lý Văn gật đầu,
“Có! Nhưng không cần phải báo cáo trước đâu. Chủ tịch đang muốn lên một kế hoạch thật hoàn hảo, đó là có một sự cố khiến cô Mộ chết!”
Chu Thái Hào kinh ngạt, “Cái gì?”
Văn Bân liền giải thích, “Bề ngoài là chết! Nhưng thực tế là bị giam cầm.”
Chu Thái Hào: “Tại sao? Đang có ồn ào, mâu thuẫn vì cô Mộ muốn đính hôn?”
Văn Bân: “Toii không biết, nhưng hình như có liên quan đến Trần Phước Lợi, anh cũng biết rồi đấy. Tình cảm của chủ tịch đối với cô Mộ đã sâu đậm từ lâu. Trần Phước Lợi đó có gì có thể so sánh được chứ!”
Chu Thái Hào: “Vừa hay tôi có thông tin này muốn báo với chủ tịch!”
Chu Thái Hào liền mở cửa đi vào trong. Lệ Đình Thâm nhìn anh với vẻ mặt lạnh lùng.
Chu Thái Hào liền nói: “Chủ tịch tôi có việc quan trọng cần báo cáo với anh, liên quan đến cô Mộ.”
Sau đó Chu Thái Hào đưa đoạn video trong điện thoại của mình cho Lệ Đình Thâm xem. Video được quay lại bởi camera nằm trong gốc khuất của trường quay.
Nguyễn Thanh Phương đưa tiền cho một nhân viên đạo cụ và căn dặn.
“Một lát sau, anh phải thắt chặt dây thừng thành nút chết, và càng chặt càng tốt! Nếu có xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ chịu trách nhiệm!”
Xem xong đoạn video chân mày của Lệ Đình Thâm liền nhiếu lại. Chu Thái Hào lại nói:
“Đây là việc lần trước anh bảo tôi điều tra, ngoài chuyện này ra tôi còn phát hiện được, cũng chính cô ta là người tung tin đồn vụ bê bối giữa cô Mộ và Giang Tuấn Kỳ. Ngoài ra cô ta và Trần Phước Lợi đã ngủ với nhau trong buổi tiệc sinh nhật của Mộ Trạch. Tôi cũng có video của cô ta ở đây!”
Chu Thái Hào đưa một cái USB cho Lệ Đình Thâm. Lệ Đình Thâm cầm lấy USB cấm vào trong máy tính của mình để xác nhận. Quả thật là hai người họ đã ngủ với nhau. Lệ Đình Thâm vô cùng tức giận tắt máy tính, đứng dậy cầm theo áo khóa của mình muốn thay Mộ Tiểu Hy xử lý hai người bọn họ. Nhưng khivừa mới đi ra khỏi văn phòng đã nhìn thấy Mộ Tiểu Hy cả người ướt sủng đi đến. Lệ Đình Thâm cũng rất lo lắng muốn đi đến xem cô thế nào, nhưng lại do dự ngoảnh mặt không muốn nhìn thẳng cô.
Mộ Tiểu Hy yếu ớt đi đến trước mặt của anh nói:
“Lệ Đình Thâm, xin lỗi! Xin lỗi! Xin lỗi!”
Lệ Đình Thâm lạnh lùng nhìn cô, “Cô Mộ, cô xin lỗi là vì đã khiến tôi hiểu lầm sao? Hay là xin lỗi không thể đáp lại tình cảm của tôi?”
Mộ Tiểu Hy nhìn anh mà lắc đầu,
“Không phải, cả hai đều không phải.”
“Vậy thì là cái gì?”
Mộ Tiểu Hy cũng không biết nên giải thích thế nào chỉ có thể im lặng không nói. Lệ Đình Thâm lại càng không vui nói:
“Muốn tôi tha thứ cho cô rồi chúc phúc cho cô và Trần Phước Lợi à? Cô Mộ, cô thật sự là rất giỏi chơi đùa với tình cảm của người khác.”
Nói rồi Lệ Đình Thâm lướt qua cô rời đi. Mộ Tiểu Hy vừa mới dầm mưa chạy đến đây, bây giờ lại còn đau lòng đến cực độ mà khụy xuống. Nhìn theo bóng lưng của Lệ Đình Thâm mà hét lớn.
“Lệ Đình Thâm, tôi thực sự không có cố ý làm anh tổn thương. Xin lỗi, tôi sẽ không đính hôn nữa.”
Nghe thấy những lời này của cô Lệ Đình Thâm lập tức dừng bước.
Mộ Tiểu Hy vẫn đang tiếp tục nói: “Tôi cũng không trả thù nữa. Tôi… Người tôi vẫn luôn thích là anh! Lệ Đình Thâm, anh hãy nghe tôi giải thích có được không?”
Lệ Đình Thâm nghe thấy những điều này lập tức vứt bỏ cả áo khoác quay lại, đến gần cô và nhìn vào mắt của cô, trong lòng anh đang mong chờ điều gì mà hỏi lại.
“Cô vừa nói gì? Nói lại một lần nữa đi! Người mà cô thích là ai?”
Mộ Tiểu Hy lần này không cần suy nghĩ mà trực tiếp trả lời.
“Là anh! Xin lỗi, Lệ Đình Thâm! Người tôi luôn thích là anh. Ban đầu tôi chỉ muốn có được đoạn video của Trần Phước Lợi và Nguyễn Thanh Phương để phát vào ngày đính hôn, tôi muốn làm cho họ danh bại thân liệt mà rời khỏi Mộ gia. Hạ Thanh Thanh nói chỉ cần tôi vào giới giải trí và có thể đánh bại cô ta, cô ấy sẽ cho tôi đoạn video đó. Chính vì vậy tôi mới cố gắng quay phim như vậy, tôi đã nghĩ rằng trong mắt tôi chỉ có sự trả thù, nhưng tôi cũng đã vô thức thích anh mất rồi. Tôi cũng không biết đã thích anh từ khi nào? Có thể là lúc ở nước ngoài, khi tôi cảm thấy tuyệt vọng nhất anh đã xuất hiện. Cũng có thể là anh cùng tôi diễn thử, và anh đã cứu tôi dưới nước. Hoặc là ngày ánh mắt của anh trong lần sinh nhật đó!”
Nghe thấy những lời này Lệ Đình Thâm đã không thể kìm được nước mắt. Mộ Tiểu Hy nhìn anh nói tiếp.
“Tôi đã thích anh rồi, xin lỗi Lệ Đình Thâm! Từ nay trở đi tôi sẽ không làm như vậy nữa!”
Lệ Đình Thâm nhìn cô hỏi: " Hy Hy, những gì cô nói đều là thật chứ?"
Mộ Tiểu Hy liền gật đầu xác nhận với anh, “Là thật!”
Lệ Đình Thâm liền ôm chầm lấy cô trong sự vui sướng, điều mà anh đã mong đợi từ bấy lâu nay.
Hạ Thanh Thanh thở dài nói: “Lúc đó tôi đã thực sự tận mắt nhìn thấy hai họ ở trong khu rừng nhỏ… Nhìn cũng không rõ cho lắm, tôi cũng không có quay lại video.”
Mộ Tiểu Hy dường như rất hoảng loạn, nắm lấy tay của Hạ Thanh Thanh.
“Không thể nào! Hạ Thanh Thanh, cô hãy nói với tôi, rằng cô đang lừa dối tôi!”
Hạ Thanh Thanh cảm thấy vô cùng có lỗi khi đã nói dối.
“Mộ Tiểu Hy, là do tôi quá mê muội, muốn đối đầu với cô. Tôi đã lừa dối cô là tôi không đúng, cô muốn đánh, muốn chửi hay là phạt tôi. Tôi tuyệt đối sẽ không chống cự lại!”
Mộ Tiểu Hy lúc này dường như đã mất đi tất cả hụt hẫn nói:
“Đánh cô thì có ý nghĩa gì chứ? Cô có biết là tôi đã cố gắng lâu như vậy là vì cái gì không? Vốn dĩ tôi nghĩ sẽ sớm thực hiện kế hoạch của mình. Nhưng bây giờ… tất cả mọi thứ đều chỉ là giả dối!”
“Mộ Tiểu Hy, cô đừng có như vậy được không? Tôi có thể làm chứng cho cô, đến lúc đó cô chỉ cần ly hôn với hắn ta là được!”
“Hạ Thanh Thanh, cô có biết là mình đang làm gì không? Tôi hận cô!” Dứt lời Mộ Tiểu Hy quay người chạy ra ngoài. Bạn đang đọc ?r?yện ?ại [ T?? ?T??YỆN﹒VN ]
Hạ Thanh Thanh nhắc nhở cô, “Mộ Tiểu Hy, bên ngoài trời vẫn đang mưa đó!”
Nhưng Mộ Tiểu Hy đã rời đi rồi, không thể nghe thấy lời của Hạ Thanh Thanh nói. Cô đau lòng chạy đi trong cơn mưa lớn, có lẽ là vì khi mưa sẽ không có ai nhìn thấy cô đang khóc.
Còn lúc này phòng làm việc tập đoàn Đế Hào. Lệ Đình Thâm, anh đang ngấm nghía một sợi dây xích được đặt chế riêng, mà mỉm cười.
“Hy nhi, chắc chắn sẽ thích đấy!”
Bên ngoài Chu Thái Hào là người được Lệ Đình Thâm tin tưởng, muốn đi vào trong để tìm Lệ Đình Thâm, nên đã hỏi trợ lý Văn.
“Văn Bân,chủ tịch có ở bên trong không?Tôi có việc quan trọng cần báo cáo cho chủ tịch!”
Trợ lý Văn gật đầu,
“Có! Nhưng không cần phải báo cáo trước đâu. Chủ tịch đang muốn lên một kế hoạch thật hoàn hảo, đó là có một sự cố khiến cô Mộ chết!”
Chu Thái Hào kinh ngạt, “Cái gì?”
Văn Bân liền giải thích, “Bề ngoài là chết! Nhưng thực tế là bị giam cầm.”
Chu Thái Hào: “Tại sao? Đang có ồn ào, mâu thuẫn vì cô Mộ muốn đính hôn?”
Văn Bân: “Toii không biết, nhưng hình như có liên quan đến Trần Phước Lợi, anh cũng biết rồi đấy. Tình cảm của chủ tịch đối với cô Mộ đã sâu đậm từ lâu. Trần Phước Lợi đó có gì có thể so sánh được chứ!”
Chu Thái Hào: “Vừa hay tôi có thông tin này muốn báo với chủ tịch!”
Chu Thái Hào liền mở cửa đi vào trong. Lệ Đình Thâm nhìn anh với vẻ mặt lạnh lùng.
Chu Thái Hào liền nói: “Chủ tịch tôi có việc quan trọng cần báo cáo với anh, liên quan đến cô Mộ.”
Sau đó Chu Thái Hào đưa đoạn video trong điện thoại của mình cho Lệ Đình Thâm xem. Video được quay lại bởi camera nằm trong gốc khuất của trường quay.
Nguyễn Thanh Phương đưa tiền cho một nhân viên đạo cụ và căn dặn.
“Một lát sau, anh phải thắt chặt dây thừng thành nút chết, và càng chặt càng tốt! Nếu có xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ chịu trách nhiệm!”
Xem xong đoạn video chân mày của Lệ Đình Thâm liền nhiếu lại. Chu Thái Hào lại nói:
“Đây là việc lần trước anh bảo tôi điều tra, ngoài chuyện này ra tôi còn phát hiện được, cũng chính cô ta là người tung tin đồn vụ bê bối giữa cô Mộ và Giang Tuấn Kỳ. Ngoài ra cô ta và Trần Phước Lợi đã ngủ với nhau trong buổi tiệc sinh nhật của Mộ Trạch. Tôi cũng có video của cô ta ở đây!”
Chu Thái Hào đưa một cái USB cho Lệ Đình Thâm. Lệ Đình Thâm cầm lấy USB cấm vào trong máy tính của mình để xác nhận. Quả thật là hai người họ đã ngủ với nhau. Lệ Đình Thâm vô cùng tức giận tắt máy tính, đứng dậy cầm theo áo khóa của mình muốn thay Mộ Tiểu Hy xử lý hai người bọn họ. Nhưng khivừa mới đi ra khỏi văn phòng đã nhìn thấy Mộ Tiểu Hy cả người ướt sủng đi đến. Lệ Đình Thâm cũng rất lo lắng muốn đi đến xem cô thế nào, nhưng lại do dự ngoảnh mặt không muốn nhìn thẳng cô.
Mộ Tiểu Hy yếu ớt đi đến trước mặt của anh nói:
“Lệ Đình Thâm, xin lỗi! Xin lỗi! Xin lỗi!”
Lệ Đình Thâm lạnh lùng nhìn cô, “Cô Mộ, cô xin lỗi là vì đã khiến tôi hiểu lầm sao? Hay là xin lỗi không thể đáp lại tình cảm của tôi?”
Mộ Tiểu Hy nhìn anh mà lắc đầu,
“Không phải, cả hai đều không phải.”
“Vậy thì là cái gì?”
Mộ Tiểu Hy cũng không biết nên giải thích thế nào chỉ có thể im lặng không nói. Lệ Đình Thâm lại càng không vui nói:
“Muốn tôi tha thứ cho cô rồi chúc phúc cho cô và Trần Phước Lợi à? Cô Mộ, cô thật sự là rất giỏi chơi đùa với tình cảm của người khác.”
Nói rồi Lệ Đình Thâm lướt qua cô rời đi. Mộ Tiểu Hy vừa mới dầm mưa chạy đến đây, bây giờ lại còn đau lòng đến cực độ mà khụy xuống. Nhìn theo bóng lưng của Lệ Đình Thâm mà hét lớn.
“Lệ Đình Thâm, tôi thực sự không có cố ý làm anh tổn thương. Xin lỗi, tôi sẽ không đính hôn nữa.”
Nghe thấy những lời này của cô Lệ Đình Thâm lập tức dừng bước.
Mộ Tiểu Hy vẫn đang tiếp tục nói: “Tôi cũng không trả thù nữa. Tôi… Người tôi vẫn luôn thích là anh! Lệ Đình Thâm, anh hãy nghe tôi giải thích có được không?”
Lệ Đình Thâm nghe thấy những điều này lập tức vứt bỏ cả áo khoác quay lại, đến gần cô và nhìn vào mắt của cô, trong lòng anh đang mong chờ điều gì mà hỏi lại.
“Cô vừa nói gì? Nói lại một lần nữa đi! Người mà cô thích là ai?”
Mộ Tiểu Hy lần này không cần suy nghĩ mà trực tiếp trả lời.
“Là anh! Xin lỗi, Lệ Đình Thâm! Người tôi luôn thích là anh. Ban đầu tôi chỉ muốn có được đoạn video của Trần Phước Lợi và Nguyễn Thanh Phương để phát vào ngày đính hôn, tôi muốn làm cho họ danh bại thân liệt mà rời khỏi Mộ gia. Hạ Thanh Thanh nói chỉ cần tôi vào giới giải trí và có thể đánh bại cô ta, cô ấy sẽ cho tôi đoạn video đó. Chính vì vậy tôi mới cố gắng quay phim như vậy, tôi đã nghĩ rằng trong mắt tôi chỉ có sự trả thù, nhưng tôi cũng đã vô thức thích anh mất rồi. Tôi cũng không biết đã thích anh từ khi nào? Có thể là lúc ở nước ngoài, khi tôi cảm thấy tuyệt vọng nhất anh đã xuất hiện. Cũng có thể là anh cùng tôi diễn thử, và anh đã cứu tôi dưới nước. Hoặc là ngày ánh mắt của anh trong lần sinh nhật đó!”
Nghe thấy những lời này Lệ Đình Thâm đã không thể kìm được nước mắt. Mộ Tiểu Hy nhìn anh nói tiếp.
“Tôi đã thích anh rồi, xin lỗi Lệ Đình Thâm! Từ nay trở đi tôi sẽ không làm như vậy nữa!”
Lệ Đình Thâm nhìn cô hỏi: " Hy Hy, những gì cô nói đều là thật chứ?"
Mộ Tiểu Hy liền gật đầu xác nhận với anh, “Là thật!”
Lệ Đình Thâm liền ôm chầm lấy cô trong sự vui sướng, điều mà anh đã mong đợi từ bấy lâu nay.