Chương 53: 53: Song Sát Phản Kích 7
Trương ma ma nghe thấy muốn dùng gia pháp, mi tâm mụ ta lập tức giật mạnh một cái.Lão phu nhân quay người nhìn Hứa ma ma: “A Hứa, thi hành ngay trước mặt người trong phủ, làm ngay trong nội viện này đi.”Hứa ma ma gật đầu, hai bà tử của ctc lập tức bước lên kéo Trương ma ma vào trong viện.Một bà tử đá một cái, Trương ma ma lập tức nằm rạp trên đất, bà tử còn lại cầm cái đòn gánh đi tới đánh liên tiếp mấy cái xuống lưng Trương ma ma.Trương ma ma vốn định chịu đựng nhưng vì Trương ma ma và Kim ma ma ở bên cạnh Hồ thị vẫn luôn cương quyết nên nhiều thị tỳ và bà tử khác từng bị thua thiệt trên tay hai người, vì thế bây giờ dùng gia pháp xuống tay đều vô cùng nặng nề, Trương ma ma lập tức không chịu được bắt đầu kêu đau.Thẩm Thanh Hi bước lên một bước: “Trương ma ma, ngươi vẫn nên nói ra đi, rốt cuộc chân tướng của chuyện này như thế nào?”Hồ thị đổ mồ hôi lạnh nhìn Trương ma ma, Thẩm Thanh Nhu và Thẩm Thanh Dung cũng siết chặt nắm đấm.Một khi Trương ma ma nói ra Hồ thị mưu hại Thẩm Thanh Hi ngay trước mặt nhiều người như thế, vậy thể diện của Hồ thị sẽ để ở đâu? Không chỉ như thế, lần này này suy tính chết người, chỉ cần nhìn lão phu nhân thì e là bà sẽ xử tội Hồ thị rất nặng nề…Hứa ma ma hừ lạnh một tiếng: “Không nói? Không nói thì tiếp tục đánh!”Một trượng nặng nề lại rơi xuống, đánh cho Trương ma ma nước mắt giàn giụa.Mụ ta cắn nát miệng của mình, cắn đến khi miệng đầy máu, sau đó dưới người bà ta chảy máu nhìn thấy mà giật mình.Đánh thêm mấy trượng nữa, Trương ma ma hoàn toàn xụi lơ trên mặt đất, không còn động đậy.Hứa ma ma cau mày nói: “Lão phu nhân, Trương ma ma ngất rồi.”Lão phu nhân cười nhạt một tiếng: “Nhốt vào trong kho củi đi, chờ mụ ta tỉnh lại rồi hỏi tiếp.”Bà vừa ra lệnh, Trương ma ma lập tức bị kéo ra ngoài như một thi thể, máu chảy đầy đất, chỉ thấy thôi đã khiến người ta phải trợn mắt.Kim ma ma vừa đây, Trương ma ma chính là người đắc lực nhất bên cạnh Hồ thị, nói là quản sự đệ nhất trong nội viện cũng không hề quá đáng.Nhưng hôm nay mới được mấy ngày mà không ngờ mụ ta đã khó giữ được mạng rồi.Sắc mặt Thẩm Hoài đang đứng bên cạnh lão phu nhân rất khó coi, ánh mắt ông ta rơi vào trên người Hồ thị.Lão phu nhân thấy ông ta chỉ nhìn mà không lên tiếng thì không khỏi bật cười: “Hôm nay đúng là một trận khôi hài, chúng ta vào nhà rồi nói.”Cả đoàn người đi vào chính đường Vi Lan Cư, lão phu nhân nói: “Tướng gia thấy thế nào?”Giờ phút này trong nhà chỉ có người một nhà, Thẩm Hoài nhướng mày: “Không thể giữ lại tên đạo sĩ kia, thuật vu cổ và thuật yểm bùa đều là chuyện không nhỏ, mấy thứ này tuyệt đối không thể có dính líu với tướng phủ được.”Dù sao ông ta cũng là thừa tướng của đại tề, chỉ một câu đã quyết định sống chết của một người.Hồ thị và Thẩm Thanh Nhu nghe vậy cũng không sợ nữa, Thẩm Thanh Dung, Thẩm Thanh Phù và Thẩm Thanh Huệ lại thầm hít sâu một hơi.Thẩm Thanh Hi khẽ cười một tiếng, Thẩm Hoài không phân thị phi trong chuyện nội trạch nhưng vừa đến lúc tranh quyền đoạt lợi thì ông ta vô cùng quả quyết.Đạo sĩ kia vốn giúp đỡ Hồ thị nên chết cũng không có gì đáng tiếc.“Về phần Trương ma ma đương nhiên phải tiếp tục thẩm vấn…”Thẩm Hoài nói xong thì nhìn Hồ thị một chút, lão phu nhân hài lòng mỉm cười: “Thái độ này của con rất tốt, bên ngoài con là thừa tướng, trong phủ cũng không thể làm như mắt mù được.”Sắc mặt Thẩm Hoài hơi thay đổi: “Vâng, mẫu thân nói đúng lắm.”Lão phu nhân nhìn về đám người Hồ thị: “Mấy người các ngươi còn giữ lời hứa không?”Hồ thị sững sờ giống như không kịp phản ứng lại, Thẩm Thanh Nhu và Thẩm Thanh Dung thì hơi biến sắc.Gương mặt hai người cứng đờ, vẻ mặt rất không tình nguyện nhưng lão phu nhân lại không cho phép bọn họ lật lọng: “A Hứa, pha trà đến.”.