Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ta Thấy Mỹ Nhân Như Danh Tướng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ta Thấy Mỹ Nhân Như Danh Tướng
  3. Chương 14: Bươm bướm

Chương 14: Bươm bướm

Bàn bạc thêm mấy ngày, cuối cùng Tiêu Lục dẫn theo đại quân xuất chinh, bảy ngày sau đã là ngày 23 tháng chạp, năm thiếu.

Dù thu hoạch năm nay không được tốt nhưng người dân Trường An vẫn tất bật chuẩn bị.

Toàn bộ Trường An lấp lánh ánh đèn.

Trong Từ phủ, hai vị ma ma và ba cô nương đang làm vằn thắn, Lưu quản gia nhóm lửa nấu nước, Lý Khoái Tử thương thế chưa khỏi ngồi một bên nghỉ ngơi. Một vị ma ma là mẫu thân của gã, thở dài đẩy gã tới cùng làm sủi cảo.

Bên ngoài còn có vài người hầu đang cần cù quét sạch tuyết rơi bên trong đình viện.

Trong thư phòng, Từ Ưng Bạch cầm một que trúc, vừa xem chiến báo Tây Bắc vừa giám sát Tạ Tĩnh Vi và Ngụy Hành. Tạ Tĩnh Vi mới nghiêng ngả mất tập trung một chút đã lập tức ăn một roi, trên mu bàn tay trắng trẻo xuất hiện một vệt đỏ nhàn nhạt.

Thực ra Từ Ưng Bạch không dùng nhiều lực, bàn tay kia cũng không hề đau, vậy mà đứa nhỏ kia vẫn ấm ức đỏ cả mắt, lệ nóng lã chã rơi.

Từ Ưng Bạch chẳng buồn liếc mắt, thở dài, "Ra góc kia quỳ úp mặt vào tường."

Tạ Tĩnh Vi vốn muốn phản đối nhưng vừa thấy mặt hắn đã chột dạ, cũng lo bệnh của hắn chưa khỏi hẳn, tức giận sẽ có hại, bèn ngoan ngoãn cầm một cây nhang quỳ xuống, úp mặt vào góc thư phòng.

Ngụy Hành ấy vậy mà trầm ổn và nghiêm túc học hành hơn Tạ Tĩnh Vi nhiều.

Từ Ưng Bạch kiểm tra thấy chữ viết rất tốt, giơ tay muốn xoa đầu cậu giống như Tạ Tĩnh Vi, nhưng cuối cùng lại cảm thấy không ổn, bỏ tay xuống.

Ngụy Hành nín thở, theo động tác của Từ Ưng Bạch mà thở ra, hơi tiếc nuối. Cậu hiểu người kia vẫn còn để ý thân phận hoàng tử của mình.

"Sư phụ ơi..." Ngụy Hành nhìn sắc trời dần tối, bảo, "Ta phải về thôi."

Nhìn vẻ thất vọng của thiếu niên, Từ Ưng Bạch thở dài trong lòng. Nhũ mẫu cậu đã qua đời, nơi cậu trở về chỉ còn là một tòa lãnh cung cô quạnh.

"Hôm nay là tất niên," Từ Ưng Bạch dịu giọng, "Điện hạ ở nhà thần ăn sủi cảo rồi hãng về."

"Vâng!" Ngụy Hành ngẩng phắt đầu, đôi mắt sáng long lanh, đáp xong lại cảm thấy mình quá hấp tấp, bèn bẽn lẽn nói, "Ta nghe lời sư phụ."

Từ Ưng Bạch lộ ra nụ cười ôn hòa, đứng dậy vỗ nhẹ vai Ngụy Hành rồi đẩy cửa ra ngoài.

Ngoài trời gió lớn, Từ Ưng Bạch ngước mắt lên, có người nương theo gió tuyết đến bên cạnh hắn.

"Bố trí xong chưa?" Từ Ưng Bạch không quay đầu lại, nhẹ giọng hỏi.

"Tuyệt đối không có sai sót."

Chất giọng khàn khàn truyền đến bên tai.

"Hôm qua một số ám bộ cũng đã khởi hành, mang tin tức bệ hạ muốn đi Nam Độ tới cho Ninh Vương và Tề Vương."

"Làm tốt lắm. Tối nay bảo Lý ma ma làm nhiều sủi cảo một chút, chia cho nhóm ám bộ nữa."

Phó Lăng Nghi vâng lệnh.

Đêm xuống, Từ phủ cũng náo nhiệt lên. Tạ Tĩnh Vi ra sức nhét sủi cảo vào miệng không biết nghẹn, các cô nương vừa cười vừa bảo nhóc ăn chậm thôi. Vì Tạ Tĩnh Vi cướp quá nhanh nên Ngụy Hành ngồi cạnh còn chưa ăn được cái nào. Từ Ưng Bạch lắc đầu bất lực, đưa phần sủi cảo còn nguyên cho cậu.

Ngụy Hành vừa mừng vừa sợ nhận lấy, kết quả lại đụng phải ánh mắt sắc như dao của Phó Lăng Nghi, tay run lên suýt nữa thì đánh rơi.

Từ Ưng Bạch khoác áo lông chồn ngồi ở vị trí gia chủ, Lý ma ma bưng cho hắn một chén sủi cảo mới. Tạ Tĩnh Vi ăn xong thì lon ton chạy tới, làm nũng đòi sư phụ đan con bướm cho nó.

Từ Ưng Bạch bất lực, cầm lấy nhánh cỏ không biết đứa nhỏ kia lấy ở đâu ra bắt đầu đan.

Trước kia ở Huyền Diệu Quan, Từ Ưng Bạch chẳng có đồ chơi gì, bởi bệnh tật quấn thân khó chịu nên lúc nào cũng khóc. Từ mỹ nhân và Huyền Thanh Tử bèn lấy cỏ đan bươm bướm, châu chấu, cào cào để dỗ hắn vui.

Những con vật nho nhỏ đó được đặt đầy trên bàn, hắn không nỡ vứt đi.

Sau này Từ Ưng Bạch đã biết tự đan những con vật đó, cũng thường làm cho những đệ tử nhỏ tuổi chơi.

Tạ Tĩnh Vi cũng có một bàn động vật nhỏ được sư phụ đan cho ở đạo quan.

Hắn vừa chăm chú vừa nghiêm túc, ngón tay mảnh dẻ vô cùng linh hoạt khiến bươm bướm chẳng mấy chốc đã thành hình, rồi lại bắt đầu đan chuồn chuồn.

Ánh mắt Phó Lăng Nghi va phải đầu ngón tay người kia. Tiếng nói chuyện huyên náo xung quanh trong nháy mắt trở nên thật xa xôi. Y bừng tỉnh nhớ lại kiếp trước, khi đó đã là trên đường Nam Độ, bên cạnh Từ Ưng Bạch gần như chỉ còn một mình y - trước khi đi hắn đã giải tán nhóm gia nhân, còn đưa Tạ Tĩnh Vi đi.

So với hiện tại, có thể nói là cách biệt một trời.

Phó Lăng Nghi chưa từng thấy một Từ Ưng Bạch như vậy, quây quần bên mọi người, vẻ mặt dịu dàng mang nét vui tươi.

Đi Nam Độ được một tháng, trời đã vào xuân, cây cối đâm chồi, vạn vật sinh sôi. Bọn họ dựng trại đóng quân nghỉ ngơi bên đường. Khi ấy Phó Lăng Nghi nhớ rõ mình đang ngồi trên một cành khô mới nhú, dùng lá non thổi một khúc, trầm mặc nhìn Từ Ưng Bạch gần đó.

Từ Ưng Bạch sắc mặt tái nhợt, quần áo phong phanh đứng trong gió xuân se lạnh. Hắn đang lạnh lùng nhìn về phía trước, lại bỗng đưa tay ngắt hai mầm cỏ non, kết thành hai con bướm.

Hắn đặt một con bên dọc đường cỏ tươi mơn mởn, con còn lại cầm trên tay mân mê. Phó Lăng Nghi nhìn thấy bên dưới con bướm xanh xanh được đặt chỉn chu kia là một bộ xương trắng bị thảm cỏ lún phún vùi lấp.

Đó là một bộ xương trẻ con, một nửa cơ thể còn chưa phân hủy hết.

Con bướm còn lại bay đến đậu trong lồng ngực Phó Lăng Nghi. Y nhớ lúc đầu mình còn muốn ném phắt đi, nhưng cuối cùng vẫn giữ lại trong lòng bàn tay.

Về sau Từ Ưng Bạch chết, y lang bạt kỳ hồ ba năm, con bướm cỏ kia không biết đã đánh mất từ bao giờ.

Bươm bướm đan bằng cỏ ở ngay trước mặt, Phó Lăng Nghi đột nhiên hoàn hồn, thấy Tạ Tĩnh Vi đã ngồi về chỗ, vui vẻ ôm một đống châu chấu chuồn chuồn.

Nhóc con đưa 2 món cho Ngụy Hành, còn lại đặt ở mép bàn.

Phó Lăng Nghi nhìn đống đồ chơi không chớp mắt, bàn tay cầm đũa dần siết chặt đến tái trắng.

Không một ai nhớ rõ, ngoại trừ một tên cô hồn dã quỷ bò ra từ biển khổ kiếp trước là y ra thì chẳng một ai nhớ cả.

Từ Ưng Bạch ăn mấy cái sủi cảo đã no, yên lặng ngồi nghe nhóm người Lưu quản gia trò chuyện.

Nồi sủi cảo lớn còn dư được mang qua cho nhóm ám vệ. Lý ma ma bưng điểm tâm lên, Tạ Tĩnh Vi ăn hết miếng này đến miếng khác, vui vẻ vô cùng.

Từ Ưng Bạch đưa mắt nhìn một vòng, dừng lại ở Phó Lăng Nghi đang ngồi một góc.

Y ngồi đó thấp thỏm không yên, ánh mắt dán chặt về một hướng, không biết đang nghĩ cái gì. Từ Ưng Bạch tò mò nhìn theo tầm mắt y, phát hiện một Tạ Tĩnh Vi mặt mũi nhem nhuốc vì ăn và những động vật nhỏ bằng cỏ trên bàn.

Hắn không hiểu nổi người kia thấy cảnh tượng này có gì đẹp, lát sau nhìn lại thì thấy y đã vùi đầu ăn ngấu nghiến rồi.

Có lẽ là nhìn lầm.

Cơm nước chuyện trò xong xuôi, mọi người cũng giải tán. Từ Ưng Bạch tống cổ Tạ Tĩnh Vi về thư phòng tiếp tục học hành rồi phân phó ám vệ đưa Ngụy Hành về.

Tuyết mịn lại rơi, Từ Ưng Bạch khoác áo lông chồn đi về phía thư phòng, qua một khúc quanh liền nghe thấy tiếng bước chân tiến đến sau lưng.

"Có chuyện gì?" Từ Ưng Bạch xoa xoa đôi tay bị lạnh đến đỏ bừng, không quay đầu lại hỏi.

Ngoại trừ Phó Lăng Nghi, không ai có thể xuất hiện ở phía sau hắn xuất quỷ nhập thần như vậy.

Quả nhiên giọng người này truyền đến từ phía sau, "Ngươi... kết bươm bướm cho ta được không..."

Từ Ưng Bạch không khỏi quay đầu lại, khó hiểu nhìn Phó Lăng Nghi, nhẹ giọng hỏi, "Ngươi đã hai mấy tuổi rồi, sao lại vẫn bắt chước Tạ Tĩnh Vi làm nũng vậy?"

Phó Lăng Nghi cụp mắt nhìn chân, tránh ánh nhìn dò hỏi của Từ Ưng Bạch, kìm lại si cuồng và khổ sở nơi đáy mắt.

"Ta — Ta xin ngươi!" Phó Lăng Nghi run rẩy hít một hơi khí lạnh, vội vàng nói.

Bàn tay cầm nhánh cỏ vô thức run lên, lồng ngực phập phồng, lặp lại, "Ta xin ngươi..."

Không phải đòi hỏi mà là cầu xin.

Chỉ một con bướm nhỏ mà lại khiến cho người này phải cầu xin.

Kiếp trước Từ Ưng Bạch chưa hề nghe Phó Lăng Nghi nói ra những lời như vậy, nhất thời hoảng hốt, ngờ rằng con người trước mặt mình đầu óc có vấn đề.

Kết một con bướm cũng chẳng phải việc gì khó.

Nhưng Từ Ưng Bạch vẫn thấy khó hiểu, nhẹ nhàng hỏi, "Nếu ta từ chối thì sao?"

Phó Lăng Nghi cứng người, rồi chợt cười khẽ, "Vậy thì quên đi."

Y chưa bao giờ muốn ép buộc người kia làm gì cho mình, nếu đã không thể cầu, vậy thì quên đi thôi.

Cảnh tượng vô cùng gượng gạo dưới tiết trời se lạnh. Phó Lăng Nghi buông xuống bàn tay run rẩy, miệng cười tà để làm dịu bầu không khí, giọng khàn khàn, "Ta cướp của Tạ Tĩnh Vi vậy."

"Này," Từ Ưng Bạch hơi buồn cười, rất không khách khí nạt, "Lớn đầu rồi còn giành đồ chơi với trẻ con."

Hắn nhận lấy nhánh cỏ trong tay người kia, cúi đầu kết bươm bướm cho y.

Ánh đèn lồng ấm áp trên hành lang rọi lên gương mặt hắn, lông mi đen nhánh đổ bóng lên gò má, khuôn cằm vùi vào lớp lông tơ trắng tinh mềm mại, dịu dàng nhưng mong manh, đẹp đến không thể tưởng tượng.

Trời lạnh khiến tay hắn cứng cả lại, động tác không quá trôi chảy, cuối cùng làm ra một con bướm hơi xấu xí.

Từ Ưng Bạch hơi ghét bỏ nhìn con bướm trên tay rồi nhẹ nhàng đặt vào lòng bàn tay Phó Lăng Nghi. Đây là con xấu nhất hắn từng đan.

"Cho ngươi."

Từ Ưng Bạch nói rồi rời đi.

Phó Lăng Nghi cúi đầu nhìn con bướm xấu xí, muốn cười nhưng cuối cùng lại không cười nổi, cặp mắt y sung huyết đỏ bừng đến đáng sợ, lại chẳng rơi nổi một giọt nước mắt.

Mà Từ Ưng Bạch đi được nửa đường bỗng nhiên được trực giác mách bảo rằng dường như đã quên mất chuyện gì, bươm bướm xanh và bóng hình thoáng qua trong ký ức khiến hắn vô thức quay đầu lại, nhưng Phó Lăng Nghi đã không còn bóng dáng.

Từ Ưng Bạch lắc đầu, cảm thấy mình đã suy nghĩ nhiều rồi, rảo bước về phía thư phòng.

Đêm tất niên, Từ phủ yên vui hòa thuận, giờ Tý tắt đèn thì không thể ồn ào náo nhiệt bằng bên ngoài.

Lúc này là thời điểm Mãn Hoa Lâu sôi động nhất, Trang Tứ bị đồng môn lôi kéo đến thanh lâu, cứng người ngồi giữa một nhóm nữ tử yểu điệu.

"Nào! Công tử uống chút rượu đi," chất giọng ngọt ngào quyến rũ dán sát bên tai làm Trang Tứ sợ đến nổi da gà. Gã đỏ mặt đứng dậy, thấy vị đồng môn rủ rê mình đã say không biết trời trăng gì đang bị một nữ tử mị hoặc cười khanh khách kéo về phòng.

Còn ra thể thống gì!

Trang Tứ tức muốn chết, đang định tới kéo tên đồng môn không nên nết kia về thì nghe thấy một tiếng hét kinh thiên động địa phát ra từ lầu hai.

Một cô nương quần áo xộc xệch hoảng hốt lao ra khỏi phòng Thiên Tử Hào, vừa chạy vừa la, "Ma ma! Không hay rồi! Phòng lão gia chết rồi!!!"

Ai nấy đều khiếp sợ, Trang Tứ không biết lấy sức từ đâu ra, len lỏi qua dòng người tiến đến căn phòng kia, chỉ thấy trong phòng có một lão già mặt mũi nhăn nheo, sùi bọt mép nằm vắt vẻo bên thành giường, đúng là phụ thân của tả tướng Phòng Như Ý.

Người hầu run rẩy đưa tay thăm dò hơi thở, khiếp sợ nói, "Chết... chết rồi!"

Đùng–

Pháo hoa rực rỡ phóng thẳng lên không trung, chiếu sáng chân trời và cả những gương mặt hãi hùng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5763 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5288 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5019 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4598 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4523 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4477 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter