Chương 42: Tiếp nhận khiêu chiến
Thiên Huyễn Thánh Cảnh là Bí Cảnh của Thánh Lan Học Viện, một lần chỉ có siêu cấp thiên tài mới có tư cách tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh, nếu như thông qua khảo thí Thiên Huyễn Thánh Cảnh chính là thiên tài chói mắt nhất của toàn bộ Quang Huy Chi Thành, thậm chí có tư cách trở thành đệ tử của Truyền kỳ Yêu Linh Sư Diệp Mặc đại nhân!
Người có thể tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh, tuổi nhất định phải dưới mười lăm tuổi điểm này Tiếu Ngưng Nhi là phù hợp, nhưng mà thiên phú của Tiếu Ngưng Nhi thực có thể đạt tới trình độ như vậy?
Trong lịch sử Quang Huy Chi Thành thông qua khảo thí Thiên Huyễn Thánh Cảnh, chỉ vẹn vẹn có ba người mà thôi, một người trong đó chính là Truyền kỳ Yêu Linh Sư Diệp Mặc đại nhân, hai người đã chết trận nhưng bọn hắn khi còn sống cũng đều đạt đến đỉnh phong Hắc kim Yêu Linh Sư, khoảng cách Truyền kỳ vẻn vẹn chênh lệch một đường mà thôi!
Thiên Huyễn Thánh Cảnh, trong suy nghĩ tất cả mọi người là vùng đất phi thường huyền bí và đầy nguy hiểm!
Nếu như Tiếu Ngưng Nhi thật có thể thông qua khảo thí Thiên Huyễn Thánh Cảnh, như vậy Thần Thánh thế gia thật đúng là không thể làm gì được Dực Long thế gia rồi!
Thiên Huyễn Thánh Cảnh, dễ dàng qua như vậy sao?
Bất quá Thẩm Phi cũng không nghĩ ra, trong thời gian này Tiếu Ngưng Nhi tu luyện Phong Lôi Dực Tiên Quyết, sớm đã không phải là Tiếu Ngưng Nhi trước kia rồi! Về sau đạt đến Hồn lực hóa hình.
Tiếu Ngưng Nhi tu vi đột nhiên tăng mạnh, đồng thời cũng đã nhận được toàn lực ủng hộ của Dực Long thế gia, hôm nay Tiếu Ngưng Nhi đã khác xưa rất nhiều.
"Ngươi hay trước tiên đạt được tư cách tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh rồi nói sau!" Thẩm Phi lạnh cười một tiếng nói!
"Ngưng Nhi chắc chắn sẽ qua được Thiên Huyên Thánh Cảnh!" Tiêu Vũ chắc chắn nói với Thẩm Phi.
Thiên Huyễn Thánh Cảnh a, nơi này nàng nhất định phải tới, có một thứ mà nàng nhất định phải lấy được.
Ánh mắt Thẩm Phi nhìn Tiêu Vũ, trong đầu hiện lên một cái ý niệm ác độc, cười lạnh nói: "Tiêu Vũ, có gan hay không, Thần Thánh thế gia chúng ta sẽ tổ chức một lần đại hội thiên tài luận võ, tuy ngươi không nằm trong thế gia nào nhưng nhờ có đặc quyền của Thẩm thiếu gia ta, ta sẽ đặc cách cho ngươi lên lôi đài luận võ cùng với ta, thế nào lên hay không?"
Hèn hạ! Bên cạnh các học viên vây xem không khỏi thầm mắng một tiếng, Thẩm Phi là lớp đệ tử Thiên tài, đã mười bảy tuổi, tu vi đã đạt đến Bạch ngân cấp, mà Tiêu Vũ chỉ mới mười bốn hiện tại không biết đã lên được Thanh Đồng Nhất tinh không, rõ ràng là quan báo tư thù muốn chỉnh đốn Tiêu Vũ ra oai cho Ngưng Nhi.
Tiêu Vũ nàng ấy nếu cự tuyệt yêu cầu vô lý này của Thẩm Phi không ai nói gì.
"Thẩm Phi ngươi đừng quá đáng, nếu muốn ta sẽ lên luận võ với ngươi." Đỗ Trạch chính khí nói, hắn tuy không biết Tiêu Vũ đã đạt đến cảnh giới nào nhưng Tiêu Vũ thân nữ nhi bị khinh khi như thế, hắn là một nam tử há lại để Thẩm Phi tùy ý khinh Tiêu Vũ.
"Nếu muốn bàn tới luận võ, Thiên Ngân thế gia chúng ta cũng muốn bàn bàn với Thẩm Phi ngươi."
Tiêu Vũ là bằng hữu của hắn, Nhiếp Ly làm sao để bằng hữu của hắn bị khi dễ được.
Nghe lời này của Đỗ Trạch cùng Nhiếp Ly, Tiếu Ngưng Nhi không khỏi quay sang nhìn Tiêu Vũ, nếu Tiêu Vũ từ chối lời mời của Thẩm Phi, chấp nhận ý tốt của hai người kia nàng cảm thấy không thể nào tốt hơn.
Tiêu Vũ tuy là học rộng hiểu biết nhiều, nàng cũng không nhìn ra được cảnh giới sâu cạn của Tiêu Vũ, có thể là cảnh giới của nàng ấy đã hơn Thẩm Phi rất nhiều đi nhưng Thần Thánh thế gia lại không chỉ có Thẩm Phi là thiên tài tiểu bối, Tiêu Vũ cho dù thế nào đi nữa cũng không thể đối chiến hết tiểu bối của Thần Thánh thế gia được.
Nhận thấy tầm mắt lo lắng của Ngưng Nhi, nàng hồi một cái trấn an cười, nàng tổng không thể cứ để Ngưng Nhi lo lắng như thế.
"Nếu Thẩm thiếu gia hướng ta đưa ra lời mời, ta sao có thể không đi đây!" Tiêu Vũ cười cười tự tin nói.
Chung quanh đệ tử hoàn toàn khiếp sợ, bọn họ cho dù thế nào đi nữa cũng không nghĩ tới Tiêu Vũ sẽ đáp ứng Thẩm Phi không chút do dự, Thẩm Phi là đạt đến Bạch ngân cấp lớp đệ tử thiên tài, nàng có phải là đầu óc nước vào?
Bọn người Đỗ Trạch cũng lo lắng nhìn về phía Tiêu Vũ, nhưng nhìn nàng tự tin như thế, lời nói lo lắng cũng tự động nuốt vào, vấn đề bây giờ của bọn hắn là đến lôi đài nhìn khẩn Thẩm Phi tránh cho hắn giở trò, ý xấu.
"Tốt đây chính là ngươi nói, đừng đổi ý, Thần Thánh thế gia tổ chức lôi đài tỷ võ giành cho thiên tài, ta tại đó đợi ngươi!" Thẩm Phi hừ một tiếng, ánh mắt như đao hung hăng nhìn lướt qua Tiêu Vũ cùng Tiếu Ngưng Nhi, đây là ngươi tìm tân chỗ dựa, một con nhóc phế vật có thể làm gì, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi thấy kết cục khi đối đầu Thần Thánh thế gia ta.
Thẩm Phi quay người rời đi, nơi xa Thẩm Việt cũng hung hăng nhìn liếc Nhiếp Ly.
"Ngươi chờ đấy Nhiếp Ly! Thần Thánh thế gia cũng sẽ mời Thiên Ngân thế gia của các ngươi, nào dám hay không ta và ngươi cùng lên lôi đài."
Nghe lời này của Thẩm Việt chúng đệ tử cũng có chút bất ngờ, bât quá Thẩm Việt tuy cũng có thể xem như thiên tài nhưng so với Thẩm Phi vẫn kém xa.
Nhiếp Ly nghe lời này cũng chỉ nhiếu mi, hắn đang cân nhắc lợi hại, trầm tư một lát, hắn mói nói.
"Tốt, đến lúc đó lời mời ngươi gửi đến Thiên Ngân thế gia là được."
Lên lôi đài với Thẩm Việt hắn cảm thấy không sao cả, tiện thể có thể gõ một gõ vào Thần Thánh thế gia là tốt.
"Chỉ mong ngươi đến lúc đấy đừng hối hận." Thẩm Việt âm trầm cười lạnh, hắn quay người rời đi.
Người có thể tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh, tuổi nhất định phải dưới mười lăm tuổi điểm này Tiếu Ngưng Nhi là phù hợp, nhưng mà thiên phú của Tiếu Ngưng Nhi thực có thể đạt tới trình độ như vậy?
Trong lịch sử Quang Huy Chi Thành thông qua khảo thí Thiên Huyễn Thánh Cảnh, chỉ vẹn vẹn có ba người mà thôi, một người trong đó chính là Truyền kỳ Yêu Linh Sư Diệp Mặc đại nhân, hai người đã chết trận nhưng bọn hắn khi còn sống cũng đều đạt đến đỉnh phong Hắc kim Yêu Linh Sư, khoảng cách Truyền kỳ vẻn vẹn chênh lệch một đường mà thôi!
Thiên Huyễn Thánh Cảnh, trong suy nghĩ tất cả mọi người là vùng đất phi thường huyền bí và đầy nguy hiểm!
Nếu như Tiếu Ngưng Nhi thật có thể thông qua khảo thí Thiên Huyễn Thánh Cảnh, như vậy Thần Thánh thế gia thật đúng là không thể làm gì được Dực Long thế gia rồi!
Thiên Huyễn Thánh Cảnh, dễ dàng qua như vậy sao?
Bất quá Thẩm Phi cũng không nghĩ ra, trong thời gian này Tiếu Ngưng Nhi tu luyện Phong Lôi Dực Tiên Quyết, sớm đã không phải là Tiếu Ngưng Nhi trước kia rồi! Về sau đạt đến Hồn lực hóa hình.
Tiếu Ngưng Nhi tu vi đột nhiên tăng mạnh, đồng thời cũng đã nhận được toàn lực ủng hộ của Dực Long thế gia, hôm nay Tiếu Ngưng Nhi đã khác xưa rất nhiều.
"Ngươi hay trước tiên đạt được tư cách tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh rồi nói sau!" Thẩm Phi lạnh cười một tiếng nói!
"Ngưng Nhi chắc chắn sẽ qua được Thiên Huyên Thánh Cảnh!" Tiêu Vũ chắc chắn nói với Thẩm Phi.
Thiên Huyễn Thánh Cảnh a, nơi này nàng nhất định phải tới, có một thứ mà nàng nhất định phải lấy được.
Ánh mắt Thẩm Phi nhìn Tiêu Vũ, trong đầu hiện lên một cái ý niệm ác độc, cười lạnh nói: "Tiêu Vũ, có gan hay không, Thần Thánh thế gia chúng ta sẽ tổ chức một lần đại hội thiên tài luận võ, tuy ngươi không nằm trong thế gia nào nhưng nhờ có đặc quyền của Thẩm thiếu gia ta, ta sẽ đặc cách cho ngươi lên lôi đài luận võ cùng với ta, thế nào lên hay không?"
Hèn hạ! Bên cạnh các học viên vây xem không khỏi thầm mắng một tiếng, Thẩm Phi là lớp đệ tử Thiên tài, đã mười bảy tuổi, tu vi đã đạt đến Bạch ngân cấp, mà Tiêu Vũ chỉ mới mười bốn hiện tại không biết đã lên được Thanh Đồng Nhất tinh không, rõ ràng là quan báo tư thù muốn chỉnh đốn Tiêu Vũ ra oai cho Ngưng Nhi.
Tiêu Vũ nàng ấy nếu cự tuyệt yêu cầu vô lý này của Thẩm Phi không ai nói gì.
"Thẩm Phi ngươi đừng quá đáng, nếu muốn ta sẽ lên luận võ với ngươi." Đỗ Trạch chính khí nói, hắn tuy không biết Tiêu Vũ đã đạt đến cảnh giới nào nhưng Tiêu Vũ thân nữ nhi bị khinh khi như thế, hắn là một nam tử há lại để Thẩm Phi tùy ý khinh Tiêu Vũ.
"Nếu muốn bàn tới luận võ, Thiên Ngân thế gia chúng ta cũng muốn bàn bàn với Thẩm Phi ngươi."
Tiêu Vũ là bằng hữu của hắn, Nhiếp Ly làm sao để bằng hữu của hắn bị khi dễ được.
Nghe lời này của Đỗ Trạch cùng Nhiếp Ly, Tiếu Ngưng Nhi không khỏi quay sang nhìn Tiêu Vũ, nếu Tiêu Vũ từ chối lời mời của Thẩm Phi, chấp nhận ý tốt của hai người kia nàng cảm thấy không thể nào tốt hơn.
Tiêu Vũ tuy là học rộng hiểu biết nhiều, nàng cũng không nhìn ra được cảnh giới sâu cạn của Tiêu Vũ, có thể là cảnh giới của nàng ấy đã hơn Thẩm Phi rất nhiều đi nhưng Thần Thánh thế gia lại không chỉ có Thẩm Phi là thiên tài tiểu bối, Tiêu Vũ cho dù thế nào đi nữa cũng không thể đối chiến hết tiểu bối của Thần Thánh thế gia được.
Nhận thấy tầm mắt lo lắng của Ngưng Nhi, nàng hồi một cái trấn an cười, nàng tổng không thể cứ để Ngưng Nhi lo lắng như thế.
"Nếu Thẩm thiếu gia hướng ta đưa ra lời mời, ta sao có thể không đi đây!" Tiêu Vũ cười cười tự tin nói.
Chung quanh đệ tử hoàn toàn khiếp sợ, bọn họ cho dù thế nào đi nữa cũng không nghĩ tới Tiêu Vũ sẽ đáp ứng Thẩm Phi không chút do dự, Thẩm Phi là đạt đến Bạch ngân cấp lớp đệ tử thiên tài, nàng có phải là đầu óc nước vào?
Bọn người Đỗ Trạch cũng lo lắng nhìn về phía Tiêu Vũ, nhưng nhìn nàng tự tin như thế, lời nói lo lắng cũng tự động nuốt vào, vấn đề bây giờ của bọn hắn là đến lôi đài nhìn khẩn Thẩm Phi tránh cho hắn giở trò, ý xấu.
"Tốt đây chính là ngươi nói, đừng đổi ý, Thần Thánh thế gia tổ chức lôi đài tỷ võ giành cho thiên tài, ta tại đó đợi ngươi!" Thẩm Phi hừ một tiếng, ánh mắt như đao hung hăng nhìn lướt qua Tiêu Vũ cùng Tiếu Ngưng Nhi, đây là ngươi tìm tân chỗ dựa, một con nhóc phế vật có thể làm gì, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi thấy kết cục khi đối đầu Thần Thánh thế gia ta.
Thẩm Phi quay người rời đi, nơi xa Thẩm Việt cũng hung hăng nhìn liếc Nhiếp Ly.
"Ngươi chờ đấy Nhiếp Ly! Thần Thánh thế gia cũng sẽ mời Thiên Ngân thế gia của các ngươi, nào dám hay không ta và ngươi cùng lên lôi đài."
Nghe lời này của Thẩm Việt chúng đệ tử cũng có chút bất ngờ, bât quá Thẩm Việt tuy cũng có thể xem như thiên tài nhưng so với Thẩm Phi vẫn kém xa.
Nhiếp Ly nghe lời này cũng chỉ nhiếu mi, hắn đang cân nhắc lợi hại, trầm tư một lát, hắn mói nói.
"Tốt, đến lúc đó lời mời ngươi gửi đến Thiên Ngân thế gia là được."
Lên lôi đài với Thẩm Việt hắn cảm thấy không sao cả, tiện thể có thể gõ một gõ vào Thần Thánh thế gia là tốt.
"Chỉ mong ngươi đến lúc đấy đừng hối hận." Thẩm Việt âm trầm cười lạnh, hắn quay người rời đi.