Chương 237
Chương 237Đào Ngột Đường nói tiếp: “Aiz, như vậy mới đáng sợ, nếu cô ta biế, người phải cứu là phu nhân Đường chủ Hải Thiên Đường, các cậu nói xem, cô ta có xuất hiện không?”Bạch Trạch Đường gửi một hàng dài những dấu ba chấm.Đinh Khiên sắp phát điên rồi, lập tức nói: “Đã là lúc nào rồi hả, các cậu có chút nhân tính đi được không? Bây giờ Đường chủ nhà chúng tôi như ma ấy, nhìn dáng vẻ đó bất cứ lúc nào cũng có thể đi theo phu nhân!”Bạch Trạch Đường nói: “A, thật không nhìn ra cậu chủ Tiêu là kiểu người si tình đó nha!”Đột Ngột Đường tiếp lời: “Đây tính là gì chứ! Đường chủ nhà chúng tôi cũng được!”Kỳ Lân Đường: “Kỳ Lân Đường chúng tôi tỏ ý lo lắng cho tương lai của Đào Ngột Đường và Hải Thiên Đường.”Đào Ngột Đường: “Đi chết đi!”Bạch Trạch Đường: “Được rồi được rồi, chúng ta nói chuyện chính đi. Chúng tôi đã phái tất cả những người rảnh rỗi đi rồi, nhất định sẽ tìm được Nghê Thư .”Kỳ Lân Đường: “Kỳ Lân Đường chúng tôi cũng đã phát hiệu lệnh rồi, nhanh thôi sẽ có tin tức!”Đào Ngột Đường: “Đường chủ chúng tôi ra lệnh, dù phải đào ba tấc đất cũng phải đào cho ra Nghê Thư !”Đinh Khiên sắp khóc đến nơi rồi: “Các anh em, xin nhờ cậy mọi người!”Gập máy tính lại, anh ta lặng lẽ báo cáo cho Thạch, hai hàng lông mày của Thạch nhíu lại thật chặt, vẻ mặt cũng không phải chỉ là nghiêm túc bình thường.Cô Trương không còn nhiều thời gian để kéo dài nữa, nếu Nghê Thư cố ý không xuất hiện, e rằng sẽ rất khó tiếp tục chống đỡ! Mà với tính cách của Nghê Thư , khả năng cô ta có thể làm là vô cùng lớn! Thân là người của Hồng môn, muốn tránh họ căn bản không phải chuyện khó!“Thạch, bên phía nhà họ Trương có cần…”Anh ta lắc đầu: “Tạm thời không cần.” Mặc dù làm vậy hơi ích kỷ nhưng cậu chỉ Tiêu chắc chắn sẽ không giao Bảo Ngọc cho người khác vào lúc này, cho dù là người thân của cô cũng không được!Nghĩ một lát, anh ta lại nói: “Gọi tiểu Hải tới đi.”Đinh Khiên gật đầu: “Tôi biết rồi.”Đinh Khiên định đi, bỗng nhiên Thạch lên tiếng: “Tôi muốn người phụ nữ Đỗ Thu Nghi kia.”Có gan dám làm tổn thương phu nhân Đường chủ Hải Thiên Đường, người phụ nữ này có chết mười ngàn lần cũng không đủ! Bây giờ Đường chủ không có tâm tư quan tâm cô ta nhưng không có nghĩa là phó Đường chủ anh ta có thể bỏ qua cho cô ta!Đinh Khiên cũng hận đến nghiến răng nghiến lợi: “Hừ, yên tâm đi, cô ta chết chắc rồi!”Anh ta quay đầu ra ngoài phòng khách rồi gọi cho Trương Thịnh Hải.Vì Đào Nhi làm loạn nên Trương Thịnh Hải đã ở bên cô ấy cả đêm.Ghé vào bên giường cô ấy mơ mơ màng màng vừa ngủ thiếp đi thì cậu lại nhận được điện thoại của Đinh Khiên. Nghe đến chị gái xảy ra chuyện rồi, Trương Thịnh Hải còn cho rằng mình đang nằm mơ: “Anh Khiên, hôm nay là cá tháng tư à? Đừng đùa nữa, chị em làm sao lại trúng độc được?”Nghe thấy lời Đinh Khiên, sắc mặt Trương Thịnh Hải càng ngày càng khó coi, đứng phắt dậy: “Không thể nào, đây là chuyện không thể!”Cúp điện thoại, nhìn người con gái vẫn đang ngủ trên giường, cậu cầm lấy áo khoác rồi đi ea ngoài.Sau khi cậu đi, người nằm trên giường mở mắt ra, chậm rãi ngồi dậy, như có điều suy nghĩ đưa mắt nhìn về phương xa…