Chương 330
Chương 330Ánh mắt của Cục trưởng Vương hướng về phía Tiêu Mặc Ngôn, ông đứng dậy khẽ gật đầu, Tiêu Mặc Ngôn vẫn lạnh nhạt như cũ, đôi mắt khẽ nhìn qua ông ta và không có phản ứng gì.“Bảo Ngọc , nghe thư ký Trương nói, cháu vẫn khỏe, ngồi xuống đi.” Cục Trưởng Vương nhiệt tình chào cô và rót một ly nước cho cô.“Chú Vương, chuyện này dì Đỗ không có liên quan.” Bảo Ngọc nói thẳng vào vấn đề: “Sự việc diễn ra như thế nào hẳn chú là người rõ nhất.”Cục trưởng Vương im lặng một lúc và chỉ nói một câu: “Đỗ Hướng Hồng có thể nói ra toàn bộ chi tiết vụ án, cũng đã phân tích được những thành phần hóa học có trong chất độc. Ngoài ra…” Ông bỗng nhiên ngừng lại, lại ánh mắt liếc qua Nguyễn Thanh Mai, cẩn thận nói: “Chúng tôi cũng đã tìm thấy được một nhân chứng nữa.”Trương Bảo Ngọc nhìn về phía Nguyễn Thanh Mai, đột nhiên đứng dậy nói một cách khó tin: “Bà vì sao đột nhiên lại làm chứng cho dì ấy? Rõ ràng bà biết không phải là dì ấy làm mà!”Trương Thịnh Hải ngạc nhiên lắp bắp: “Mẹ, mẹ có lầm không?”Đôi mắt của Nguyễn Thanh Mai né tránh: “Một lần, khi mẹ vào bếp, mẹ thấy bà ấy rót thứ gì đó vào sữa cho con uống. Mẹ đã hỏi bà ấy và bà ấy nói rằng con đã khá mệt mỏi trong những ngày gần đây nên đã thêm một số vitamin, đó là vì con! Lúc đầu, mẹ cũng không quan tâm, nhưng ai biết được, có gì đó không ổn từ sau khi con uống … Bà ấy đã thú nhận với mẹ tất cả các tội ác vào đêm qua, và mẹ đã đồng ý đi cùng bà ấy đến đây.”Đọc tại Truyenone để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!Nguyễn Thanh Mai nói một cách dứt khoát, không có một kẽ hở, bất kể thời gian và địa điểm, đều hoàn hảo. Bảo Ngọc sững người, nhưng cô vẫn không tin: “Không phải dì Đỗ! Tuyệt đối không phải dì ấy!”“Không sai!” Trương Thịnh Hải quay sang Cục trưởng Vương, lo lắng nói: “Chú Vương, dì Đỗ rất yêu thương chúng cháu, bà sẽ không bao giờ làm điều đó. Bà ấy chỉ là muốn gánh tội thay Đỗ Thu Nghi!”Cảm nhận được một ánh mắt sắc bén, trán của Cục trưởng Vương dần dần chảy ra một lớp mồ hôi: “Những gì các người nói, tôi hiểu, nhưng bây giờ Đỗ Thu Nghi đang nằm trong bệnh viện, bất tỉnh và tất cả các bằng chứng đều bất lợi đối với Đỗ Hướng Hồng. Các người chỉ nói rằng chính người mẹ đã gánh tội thay cho con gái mình, nhưng các người không nghĩ rằng có khả năng con gái đã gánh tội thay cho mẹ ngay từ đầu ư?”“Động cơ thì sao?” Bảo Ngọc bình tĩnh lại, nói từng câu một: “Động cơ của dì Đỗ là gì nếu dì ấy muốn giết tôi?”Cục trưởng Vương dừng lại, ngẩng đầu lên và liếc nhìn Tiêu Mặc Ngôn lo lắng, do dự nói: “Các người có biết người tên Bắc Khởi Hiên không?”Bảo Ngọc nhíu mày: “Vậy thì sao?”“Theo Đỗ Hướng Hồng, Bắc Khởi Hiên là bạn trai của con gái bà ấy và cả hai đã ra mắt bàn việc kết hôn. Nhưng, vì …vì sự can thiệp của cháu, Bắc Khởi Hiên chia tay với Đỗ Thu Nghi, con gái của Đỗ Hướng Hồng, cô ấy là tất cả hy vọng của bà ấy, bà ấy rất tức giận và cuối cùng bà ấy ra tay với cô.”Bảo Ngọc đơ người không biết nói gì.Động cơ giết người cũng thiết lập đầy đủ rồi.Nguyễn Thanh Mai cũng lên tiếng: “Bảo Ngọc, mẹ biết con rất khó chấp nhận, nhưng đây cũng là sự thật! Ngay cả mẹ cũng không ngờ rằng Đỗ Hướng Hồng sẽ làm như vậy. Mãi sau này mẹ cũng mới biết, mẹ cũng đã tin bà ấy rất nhiều.”