Chương 20
Bảy giờ bốn mươi lăm phút, khi mọi người còn đang chậm rãi ăn cơm thì người của tổ đạo diễn đã cầm loa hô to: “Mời các vị khách mời lập tức thu dọn đồ đạc, tập hợp dưới sảnh lớn trước tám giờ.”
Câu nói này lặp lại đến ba lần.
Tất cả mọi người đều ngớ ra: “Dọn đồ gì vậy? Chúng tôi không được ở đây à?”
Tổ chương trình lại muốn chơi cái gì đây!
Đạo diễn cười một cách không có ý tốt: “Biệt thự chỉ là nơi nghỉ chân, vẫn còn có căn phòng tốt hơn đang chờ đợi các người.”
Đám người: Chúng tôi tin ông chắc!
Dù vậy, bọn họ vẫn vội vàng lên lầu thu dọn hành lý bởi vì nếu đến trễ thì sẽ bị phạt.
...
Đúng tám giờ, tất cả các khách mời đều đã dọn xong đồ đạc tập hợp ở sảnh lớn.
Rất nhiều cư dân mạng đã nằm vùng chờ từ lâu, đúng tám giờ, tất cả mọi người đều tràn vào phòng trực tiếp. Bởi vì số lượng người quá đông nên dẫn đến hiện tượng lag mạng, chen cả buổi cũng không vào được, thế cho nên có thể thấy độ nóng của chương trình giải trí này.
Thích ngắm hoa trắng nhỏ: “A a! Lag quá chừng! Tôi muốn được thưởng thức giá trị nhan sắc của chồng tôi ngay lập tức, nhanh cho tôi vào mau!”
LY là chồng của tui: “Chồng ơi em tới rồi em tới rồi! Cố lên, xông lên!”
Khô cá nhỏ khô cá nhỏ: “Cuối cùng cũng bắt đầu rồi, các anh đẹp trai chị đẹp gái, em đến đây!”
Không muốn nỗ lực nửa, nằm ngửa: “Ha ha ha, suối nguồn vui vẻ của tôi lại bắt đầu rồi ha ha.”
...
Sóng bình luận cực kỳ náo nhiệt, hiện trường ghi hình cũng rất náo nhiệt.
Đạo diễn cầm loa hô lên: “Hoan nghênh mọi người đã tham gia chương trình ghi hình chương trình tạp kỹ Cực Hạn mùa hai kỳ thứ ba.”
“Giới thiệu quy tắc trước nhé, tôi xin giới thiệu cho mọi người hai vị khách mời, hoan nghênh Bạch Lộ và Giang Thế Lâu, bọn họ chính là tổ khách mời thứ sáu của chương trình chúng ta.”
Sau khi ông ta nói xong thì dẫn đầu vỗ tay hoan nghênh, những người khác đều qua loa vỗ tay theo.
Sau khi Tô Chi nghe được cái tên Giang Thế Lâu kia thì cũng ngẩng đầu lên nhìn qua.
Trong sách gốc, chương trình chương trình tạp kỹ Cực Hạn này vốn không có sự tham dự của nam chính, anh ta và Điền An An vốn đã quen nhau khi học ở trường, trong vòng giải trí lại vì hiểu được âm nhạc của nhau cho nên mới dần dần yêu nhau.
Làm nam chính trong bộ truyện nữ chính thăng cấp thì tất nhiên thân phận bối cảnh và dung mạo anh ta không kém rồi, vóc dáng rất cao, khuôn mặt đẹp trai, trên người còn mang chút khí chất cao ngạo của thiếu niên, mặc dù còn chưa trưởng thành nhưng gương mặt kia cũng đủ để hấp dẫn nữ sinh.
Chẳng qua dưới cái nhìn của cô, anh ta vẫn thua anh hai một khoảng xa.
Cô sẽ không thích kiểu con trai như thế này.
Cho nên cô chẳng thể hiểu nổi, sao ban đầu ở trong sách cô lại yêu nam chính đến chết đi sống lại, hãm hại nữ chính, chuyện ngu ngốc gì cũng làm, làm tròn vai trò của một nữ phụ pháo hôi như vậy.
Nhưng bây giờ cô không muốn làm nữ phụ pháo hôi nữa.
Giang Thế Lâu phát hiện ra được ánh mắt thì nghiêng đầu sang, ánh mắt vừa vặn đối mắt với Tô Chi. Anh ta không tỏ ra vẻ gì, sau khi nhìn nhau giây phút ngắn ngủi thì ai nấy đều làm chuyện của mình.
Đạo diễn bên kia nói tiếp: “Ha ha, chắc sáng nay mọi người đều đã quen nhau rồi nhỉ?”
Câu hỏi của đạo diễn nhận lại sự phàn nàn của mọi người: “Biết chứ, cách chào hỏi làm cho người ta ấn tượng khó phai! Bây giờ bọn tôi rất muốn chào hỏi bọn họ.”
Bạch Lộ: “... Sao có thể vậy được?”
Nghe nói như vậy, Bạch Lộ cũng không cảm thấy đây là chuyện tốt gì, buổi sáng đi dạo một vòng đã đắc tội hết tất cả mọi người.
Ngoại trừ Tô Chi, còn có một người khác là Lục Úc đã đi ra bên ngoài từ sớm, những người khác toàn bộ đều gặp nạn, không phải bị lớn giọng tập kích thì bị kẹp mũi, bọn họ bị chỉnh không nhẹ tí nào.
Thế này thì xem ra Bạch Lộ đã rất nhẹ nhàng với Tô Quân Bạch rồi.
Cho nên nhóm khách mời cũng buông vài lời oán giận với hai người Bạch Lộ, cũng muốn phản kích lại bọn họ.
Haiz, cuộc sống sau này chắc không dễ dàng rồi.
Tô Chi đã đoán được đại khái là có chuyện gì xảy ra rồi, chẳng trách tinh thần của bọn họ không quá tốt, thì ra là bị chơi như vậy.
Cho nên sau khi anh hai cô bị chơi xong thì không muốn cô bị chỉnh, cho nên ngồi canh trước phòng cô?
Phần quan tâm này của anh hai, cô nhận.
Cô quay đầu, dùng ánh mắt tràn ngập sự quan tâm nhìn anh: “Anh, sau này em sẽ đối xử với anh thật tốt.”
Không để anh lẫn vào chuyện tình cảm nam nữ, trở thành một fan hâm mộ sùng bái thần tượng, có một cuộc đời suôn sẻ hoàn mỹ.
Có lẽ quá trình này sẽ rất gian nan, nhưng cô sẽ không buông bỏ.
Tô Quân Bạch chẳng hiểu sao lại nhận được sự quan tâm của em gái, sau khi anh ngạc nhiên vui mừng xong thì chẳng hiểu sao lại có cảm giác hơi lạ thường, hy vọng sự quan tâm của em gái đối với anh đừng có quá nặng nề, nếu không anh sợ mình không chịu đựng nổi.
Đạo diễn tiếp tục giới thiệu quy tắc: “Nguồn vốn ban đầu của mỗi tổ là hai trăm, hai trăm tệ này là tiền sinh hoạt một tuần của mọi người, đương nhiên tổ chương trình cũng đã nghĩ đến mọi người sẽ cần tiêu tiền ở nhiều chỗ, cho nên mỗi ngày sẽ sắp xếp một vài nhiệm vụ để mọi người kiếm tiền, làm xong là có tiền ngay.”
Mặc dù đạo diễn nói vậy nhưng bọn họ vẫn cảm thấy sẽ bị gài bẫy.
Dịch Kinh Hòa nói đùa: “Chắc sẽ không phải là nhiệm vụ khó khăn gì đó chứ?”
Tô Quân Bạch nói: “Đây không phải là chuyện rõ rành rành rồi hay sao, tổ chương trình đâu phải là lần đầu tiên không muốn làm người?”
Điền An An cổ vũ: “Tôi tin nhất định mọi người có thể vượt qua khó khăn, chiến thắng tổ chương trình, mọi người cố lên nha.”
Cô ta dễ dàng nhận được sự tán thưởng của mọi người, Dịch Kinh Hòa phụ họa theo nói: “Mục tiêu của chúng ta là chiến thắng tổ chương trình.”
Cư dân mạng cũng bởi vì tính cách cô ta lạc quan mà ào ào khích lệ cô ta.
Tô Chi nhìn nữ chính nhận được sự yêu thích của mọi người, lúc này mới bao lâu đâu mà Dịch Kinh Hòa đã đứng bên phe nữ chính.
Vốn trong sách Dịch Kinh Hòa là người theo đuổi pháo hôi của nữ chủ, có hơi không hợp nhau với anh hai, cuối cùng hai người cũng vạch mặt, mối quan hệ tan vỡ.
...
“Nói chuyện xấu thì nhỏ tiếng một chút, đến tôi cũng nghe được đây này.”
Đạo diễn cười ha ha rồi nhìn đám dân mạng với vẻ trêu tức, bên trên bình luận tất cả đều là: Hôm nay tổ chương trình có làm người không?
Đạo diễn cầm loa hô: “Mọi người còn nhớ rõ mình đi đến đây như thế nào không?”
Đám người lại cảnh giác: “Lại nghĩ ra trò gì nữa đây?”
“Kỳ chương trình lần này của chúng tôi cũng nói đến chuyện bảo vệ môi trường, cách mà mọi người đi đến cũng sẽ làm hoàn cảnh bị ô nhiễm, cho nên chúng ta sẽ dựa theo phương tiện đến đây mà khấu trừ giá trị môi trường của các người, giá trị môi trường sẽ mang lại tài chính trong lúc quay phim.”
Câu nói vừa dứt, mặc kệ là khách quý hay là dân mạng, ai nấy cũng đều bùng nổ.
Tác giả có lời muốn nói:
Tô Chi: “Anh à, em sẽ đối xử với anh thật tốt.”
Tô Quân Bạch run run rẩy rẩy: “Hy vọng là tốt thật chứ không phải là dùng áp chế vật lý.”
Câu nói này lặp lại đến ba lần.
Tất cả mọi người đều ngớ ra: “Dọn đồ gì vậy? Chúng tôi không được ở đây à?”
Tổ chương trình lại muốn chơi cái gì đây!
Đạo diễn cười một cách không có ý tốt: “Biệt thự chỉ là nơi nghỉ chân, vẫn còn có căn phòng tốt hơn đang chờ đợi các người.”
Đám người: Chúng tôi tin ông chắc!
Dù vậy, bọn họ vẫn vội vàng lên lầu thu dọn hành lý bởi vì nếu đến trễ thì sẽ bị phạt.
...
Đúng tám giờ, tất cả các khách mời đều đã dọn xong đồ đạc tập hợp ở sảnh lớn.
Rất nhiều cư dân mạng đã nằm vùng chờ từ lâu, đúng tám giờ, tất cả mọi người đều tràn vào phòng trực tiếp. Bởi vì số lượng người quá đông nên dẫn đến hiện tượng lag mạng, chen cả buổi cũng không vào được, thế cho nên có thể thấy độ nóng của chương trình giải trí này.
Thích ngắm hoa trắng nhỏ: “A a! Lag quá chừng! Tôi muốn được thưởng thức giá trị nhan sắc của chồng tôi ngay lập tức, nhanh cho tôi vào mau!”
LY là chồng của tui: “Chồng ơi em tới rồi em tới rồi! Cố lên, xông lên!”
Khô cá nhỏ khô cá nhỏ: “Cuối cùng cũng bắt đầu rồi, các anh đẹp trai chị đẹp gái, em đến đây!”
Không muốn nỗ lực nửa, nằm ngửa: “Ha ha ha, suối nguồn vui vẻ của tôi lại bắt đầu rồi ha ha.”
...
Sóng bình luận cực kỳ náo nhiệt, hiện trường ghi hình cũng rất náo nhiệt.
Đạo diễn cầm loa hô lên: “Hoan nghênh mọi người đã tham gia chương trình ghi hình chương trình tạp kỹ Cực Hạn mùa hai kỳ thứ ba.”
“Giới thiệu quy tắc trước nhé, tôi xin giới thiệu cho mọi người hai vị khách mời, hoan nghênh Bạch Lộ và Giang Thế Lâu, bọn họ chính là tổ khách mời thứ sáu của chương trình chúng ta.”
Sau khi ông ta nói xong thì dẫn đầu vỗ tay hoan nghênh, những người khác đều qua loa vỗ tay theo.
Sau khi Tô Chi nghe được cái tên Giang Thế Lâu kia thì cũng ngẩng đầu lên nhìn qua.
Trong sách gốc, chương trình chương trình tạp kỹ Cực Hạn này vốn không có sự tham dự của nam chính, anh ta và Điền An An vốn đã quen nhau khi học ở trường, trong vòng giải trí lại vì hiểu được âm nhạc của nhau cho nên mới dần dần yêu nhau.
Làm nam chính trong bộ truyện nữ chính thăng cấp thì tất nhiên thân phận bối cảnh và dung mạo anh ta không kém rồi, vóc dáng rất cao, khuôn mặt đẹp trai, trên người còn mang chút khí chất cao ngạo của thiếu niên, mặc dù còn chưa trưởng thành nhưng gương mặt kia cũng đủ để hấp dẫn nữ sinh.
Chẳng qua dưới cái nhìn của cô, anh ta vẫn thua anh hai một khoảng xa.
Cô sẽ không thích kiểu con trai như thế này.
Cho nên cô chẳng thể hiểu nổi, sao ban đầu ở trong sách cô lại yêu nam chính đến chết đi sống lại, hãm hại nữ chính, chuyện ngu ngốc gì cũng làm, làm tròn vai trò của một nữ phụ pháo hôi như vậy.
Nhưng bây giờ cô không muốn làm nữ phụ pháo hôi nữa.
Giang Thế Lâu phát hiện ra được ánh mắt thì nghiêng đầu sang, ánh mắt vừa vặn đối mắt với Tô Chi. Anh ta không tỏ ra vẻ gì, sau khi nhìn nhau giây phút ngắn ngủi thì ai nấy đều làm chuyện của mình.
Đạo diễn bên kia nói tiếp: “Ha ha, chắc sáng nay mọi người đều đã quen nhau rồi nhỉ?”
Câu hỏi của đạo diễn nhận lại sự phàn nàn của mọi người: “Biết chứ, cách chào hỏi làm cho người ta ấn tượng khó phai! Bây giờ bọn tôi rất muốn chào hỏi bọn họ.”
Bạch Lộ: “... Sao có thể vậy được?”
Nghe nói như vậy, Bạch Lộ cũng không cảm thấy đây là chuyện tốt gì, buổi sáng đi dạo một vòng đã đắc tội hết tất cả mọi người.
Ngoại trừ Tô Chi, còn có một người khác là Lục Úc đã đi ra bên ngoài từ sớm, những người khác toàn bộ đều gặp nạn, không phải bị lớn giọng tập kích thì bị kẹp mũi, bọn họ bị chỉnh không nhẹ tí nào.
Thế này thì xem ra Bạch Lộ đã rất nhẹ nhàng với Tô Quân Bạch rồi.
Cho nên nhóm khách mời cũng buông vài lời oán giận với hai người Bạch Lộ, cũng muốn phản kích lại bọn họ.
Haiz, cuộc sống sau này chắc không dễ dàng rồi.
Tô Chi đã đoán được đại khái là có chuyện gì xảy ra rồi, chẳng trách tinh thần của bọn họ không quá tốt, thì ra là bị chơi như vậy.
Cho nên sau khi anh hai cô bị chơi xong thì không muốn cô bị chỉnh, cho nên ngồi canh trước phòng cô?
Phần quan tâm này của anh hai, cô nhận.
Cô quay đầu, dùng ánh mắt tràn ngập sự quan tâm nhìn anh: “Anh, sau này em sẽ đối xử với anh thật tốt.”
Không để anh lẫn vào chuyện tình cảm nam nữ, trở thành một fan hâm mộ sùng bái thần tượng, có một cuộc đời suôn sẻ hoàn mỹ.
Có lẽ quá trình này sẽ rất gian nan, nhưng cô sẽ không buông bỏ.
Tô Quân Bạch chẳng hiểu sao lại nhận được sự quan tâm của em gái, sau khi anh ngạc nhiên vui mừng xong thì chẳng hiểu sao lại có cảm giác hơi lạ thường, hy vọng sự quan tâm của em gái đối với anh đừng có quá nặng nề, nếu không anh sợ mình không chịu đựng nổi.
Đạo diễn tiếp tục giới thiệu quy tắc: “Nguồn vốn ban đầu của mỗi tổ là hai trăm, hai trăm tệ này là tiền sinh hoạt một tuần của mọi người, đương nhiên tổ chương trình cũng đã nghĩ đến mọi người sẽ cần tiêu tiền ở nhiều chỗ, cho nên mỗi ngày sẽ sắp xếp một vài nhiệm vụ để mọi người kiếm tiền, làm xong là có tiền ngay.”
Mặc dù đạo diễn nói vậy nhưng bọn họ vẫn cảm thấy sẽ bị gài bẫy.
Dịch Kinh Hòa nói đùa: “Chắc sẽ không phải là nhiệm vụ khó khăn gì đó chứ?”
Tô Quân Bạch nói: “Đây không phải là chuyện rõ rành rành rồi hay sao, tổ chương trình đâu phải là lần đầu tiên không muốn làm người?”
Điền An An cổ vũ: “Tôi tin nhất định mọi người có thể vượt qua khó khăn, chiến thắng tổ chương trình, mọi người cố lên nha.”
Cô ta dễ dàng nhận được sự tán thưởng của mọi người, Dịch Kinh Hòa phụ họa theo nói: “Mục tiêu của chúng ta là chiến thắng tổ chương trình.”
Cư dân mạng cũng bởi vì tính cách cô ta lạc quan mà ào ào khích lệ cô ta.
Tô Chi nhìn nữ chính nhận được sự yêu thích của mọi người, lúc này mới bao lâu đâu mà Dịch Kinh Hòa đã đứng bên phe nữ chính.
Vốn trong sách Dịch Kinh Hòa là người theo đuổi pháo hôi của nữ chủ, có hơi không hợp nhau với anh hai, cuối cùng hai người cũng vạch mặt, mối quan hệ tan vỡ.
...
“Nói chuyện xấu thì nhỏ tiếng một chút, đến tôi cũng nghe được đây này.”
Đạo diễn cười ha ha rồi nhìn đám dân mạng với vẻ trêu tức, bên trên bình luận tất cả đều là: Hôm nay tổ chương trình có làm người không?
Đạo diễn cầm loa hô: “Mọi người còn nhớ rõ mình đi đến đây như thế nào không?”
Đám người lại cảnh giác: “Lại nghĩ ra trò gì nữa đây?”
“Kỳ chương trình lần này của chúng tôi cũng nói đến chuyện bảo vệ môi trường, cách mà mọi người đi đến cũng sẽ làm hoàn cảnh bị ô nhiễm, cho nên chúng ta sẽ dựa theo phương tiện đến đây mà khấu trừ giá trị môi trường của các người, giá trị môi trường sẽ mang lại tài chính trong lúc quay phim.”
Câu nói vừa dứt, mặc kệ là khách quý hay là dân mạng, ai nấy cũng đều bùng nổ.
Tác giả có lời muốn nói:
Tô Chi: “Anh à, em sẽ đối xử với anh thật tốt.”
Tô Quân Bạch run run rẩy rẩy: “Hy vọng là tốt thật chứ không phải là dùng áp chế vật lý.”