Chương 314
“Cậu Tiết mời uống trà.”
“Cậu Tiết, cậu quen biết Nam Nam nhà chúng tôi từ khi nào?”
“Ai nha, còn phải nói, Nam Nam nhà chúng ta ưu tú như vậy, cũng chỉ có người như cậu Tiết mới có tư cách cưới về nhà.”
“Cậu Tiết, nghe nói các người giành được dự án cải tạo Long Hồ, là thật sao?”
“Dự án lớn như vậy nhất định sẽ tốn rất nhiều tiền đúng không?”
Tiết Nhân lạnh nhạt cười nói: “Cũng chỉ hơn mười tỷ mà thôi.”
“Lần này nhà họ Tiết chuẩn bị trở về Long Giang, ba tôi mua hạng mục này giao cho tôi phụ trách, để cho tôi luyện tập.”
Cũng chỉ hơn mười tỷ nhân dân tệ!
Còn chỉ là luyện tập!
Chúa ơi, đây là một con rồng sống từ trên bầu trời xuống!
Người nhà họ Tô không biết nên nịnh bợ như thế nào.
Tô Bắc Sơn bình tĩnh lại, ông ta nói: “Thật không giấu diếm, nhà họ Tô hiện tại gặp phải một số vấn đề, không biết cậu Tiết có thể giúp chúng tôi vượt qua cửa ải khó khăn không?”
Nghe xong lời này, tất cả mọi người đều dồn ánh mắt chờ mong về phía Tiết Nhân.
“A Nhân à, anh mau nói đi.”
“Nói kế hoạch của anh ra để cho mọi người vui vẻ đi.” Tô Nam đầy vẻ vinh quang.
Tiết Nhân nhàn nhạt nói: “Tình hình nhà các vị, tôi đã nghe Nam Nam nói.”
“Dựa vào quan hệ giữa tôi và Nam Nam, làm sao có thể thấy chết mà không cứu chứ.”
“Tôi đã lập một kế hoạch cho mọi ngươi, chia làm hai bước.”
“Thứ nhất, hiện tại mọi người có rất ít cửa hàng, tổng cộng còn chưa tới năm cửa hàng, theo tôi thấy cửa hàng đông y là một ngành công nghiệp rất có triển vọng, mọi người nên mở ít nhất hai mươi cửa hàng ở Long Giang.”
“Hai mươi cửa hàng?” Mọi người khó hiểu.
Tiết Nhân nói: “Đây chỉ là bày trò, mở đến hai mươi cửa hàng, bất kể có thể kiếm được tiền hay không nhưng với quy mô này thì có thể huy động vốn.”
“Hiện tại muốn kiếm được nhiều tiền, ai còn ngốc đi làm công thương nghiệp như xưa nữa chứ, tất cả đều là chơi vốn.”
“Cửa hàng chẳng qua chỉ là một mánh lới quảng cáo nhằm thu hút vốn mà thôi, miễn là có đủ cửa hàng, sẽ chẳng có ai quan tâm nó có kiếm được tiền hay không.”
“Bởi vì thị trường vốn sẽ không bao giờ thiếu người nhận.”
“Đây cũng là bước thứ hai. Đến lúc đó tôi sẽ nối cho các người một đường dây có thể mở cửa hàng đến tỉnh thành.”
“Đầu tiên phát triển khắp tỉnh, sau đó phổ biến trên toàn quốc một lần nữa.”
“Có thể có khoảng mười nghìn cửa hàng thì có thể niêm yết.”
Người nhà họ Tô đều kinh ngạc há hốc miệng.
Mấy câu nói đơn giản của Tiết Nhân đã mở ra cánh cửa thế giới mới cho bọn họ.
Mười nghìn cửa hàng, huy động động vốn đưa ra thị trường, đây là một lĩnh vực rộng lớn mà trước giờ bọn họ chưa từng nghĩ đến.
“Cậu Tiết, cậu quen biết Nam Nam nhà chúng tôi từ khi nào?”
“Ai nha, còn phải nói, Nam Nam nhà chúng ta ưu tú như vậy, cũng chỉ có người như cậu Tiết mới có tư cách cưới về nhà.”
“Cậu Tiết, nghe nói các người giành được dự án cải tạo Long Hồ, là thật sao?”
“Dự án lớn như vậy nhất định sẽ tốn rất nhiều tiền đúng không?”
Tiết Nhân lạnh nhạt cười nói: “Cũng chỉ hơn mười tỷ mà thôi.”
“Lần này nhà họ Tiết chuẩn bị trở về Long Giang, ba tôi mua hạng mục này giao cho tôi phụ trách, để cho tôi luyện tập.”
Cũng chỉ hơn mười tỷ nhân dân tệ!
Còn chỉ là luyện tập!
Chúa ơi, đây là một con rồng sống từ trên bầu trời xuống!
Người nhà họ Tô không biết nên nịnh bợ như thế nào.
Tô Bắc Sơn bình tĩnh lại, ông ta nói: “Thật không giấu diếm, nhà họ Tô hiện tại gặp phải một số vấn đề, không biết cậu Tiết có thể giúp chúng tôi vượt qua cửa ải khó khăn không?”
Nghe xong lời này, tất cả mọi người đều dồn ánh mắt chờ mong về phía Tiết Nhân.
“A Nhân à, anh mau nói đi.”
“Nói kế hoạch của anh ra để cho mọi người vui vẻ đi.” Tô Nam đầy vẻ vinh quang.
Tiết Nhân nhàn nhạt nói: “Tình hình nhà các vị, tôi đã nghe Nam Nam nói.”
“Dựa vào quan hệ giữa tôi và Nam Nam, làm sao có thể thấy chết mà không cứu chứ.”
“Tôi đã lập một kế hoạch cho mọi ngươi, chia làm hai bước.”
“Thứ nhất, hiện tại mọi người có rất ít cửa hàng, tổng cộng còn chưa tới năm cửa hàng, theo tôi thấy cửa hàng đông y là một ngành công nghiệp rất có triển vọng, mọi người nên mở ít nhất hai mươi cửa hàng ở Long Giang.”
“Hai mươi cửa hàng?” Mọi người khó hiểu.
Tiết Nhân nói: “Đây chỉ là bày trò, mở đến hai mươi cửa hàng, bất kể có thể kiếm được tiền hay không nhưng với quy mô này thì có thể huy động vốn.”
“Hiện tại muốn kiếm được nhiều tiền, ai còn ngốc đi làm công thương nghiệp như xưa nữa chứ, tất cả đều là chơi vốn.”
“Cửa hàng chẳng qua chỉ là một mánh lới quảng cáo nhằm thu hút vốn mà thôi, miễn là có đủ cửa hàng, sẽ chẳng có ai quan tâm nó có kiếm được tiền hay không.”
“Bởi vì thị trường vốn sẽ không bao giờ thiếu người nhận.”
“Đây cũng là bước thứ hai. Đến lúc đó tôi sẽ nối cho các người một đường dây có thể mở cửa hàng đến tỉnh thành.”
“Đầu tiên phát triển khắp tỉnh, sau đó phổ biến trên toàn quốc một lần nữa.”
“Có thể có khoảng mười nghìn cửa hàng thì có thể niêm yết.”
Người nhà họ Tô đều kinh ngạc há hốc miệng.
Mấy câu nói đơn giản của Tiết Nhân đã mở ra cánh cửa thế giới mới cho bọn họ.
Mười nghìn cửa hàng, huy động động vốn đưa ra thị trường, đây là một lĩnh vực rộng lớn mà trước giờ bọn họ chưa từng nghĩ đến.