Chương : 257
Diệp Lăng Nguyệt nhìn hai huynh đệ Hạ gia, nàng hành tẩu ở Đại lục chưa lâu nên không biết lai lịch của Tuyệt Tình Tông.
Người khác kính sợ đối với Tuyệt Tình Tông, hồng y nữ tử cũng cảm thấy quen rồi.
Chỉ là phản ứng của Diệp Lăng Nguyệt khiến nàng ta có chút ngoài ý muốn, Diệp Lăng Nguyệt không hề sợ hãi, cũng không giống như những người khác, vừa nghe nói nàng là người của Tuyệt Tình Tông liền tránh xa nàng ba thước.
“Thập tam thiếu, ngươi mới hành tẩu không bao lâu nên có thể chưa nghe nói qua ma tông. Tuyệt Tình Tông là đời sau của ma tông thời Thượng Cổ, thứ bọn họ tu luyện là ma công, nổi danh là tà giáo.” Hạ lão đại không để ý đến ánh mắt của hồng y nữ tử, vội vã nói cho Diệp Lăng Nguyệt.
“Lão bất tử, ông nói chuyện kiểu gì thế, Tuyệt Tình Tông chúng ta đã đào mộ tổ tiên nhà ông hay là đã ngủ với vợ ông chứ.” Con mắt của hồng y nữ tử hẹp lại như một con dao nhỏ.
Lời nói của nàng ta vẫn rất có phong cách của tà giáo, vừa ngang tàng vừa cay độc, còn rất là thô lỗ nhưng trong sự giận dữ lại có một loại phong cách riêng, khiến Hạ lão đại tức đến nỗi râu mắt trợn ngược, thiếu chút thì trúng gió.
“Hừ, quả nhiên là ma nữ ma tông. Tuyệt Tình Tông các người từ bỏ tình yêu, chuyên trêu chọc tình cảm của người khác, chia rẽ gia đình người khác, còn tu luyện Song Tu công pháp của tà giáo, như vậy còn không tính là tà giáo sao.” Hạ lão đạo cố kỵ thân phận của hồng y nữ tử nên cũng không dám phát cáu.
Tuyệt Tình Tông đều là mỹ nam mỹ nữ, mỗi người bọn họ đều giống như tên hồng y nữ tử trước mắt này, trời sinh lẳng lơ mê hoặc, vô số người bái làm môn hạ của Tuyệt Tình Tông đều trở thành người khinh sư diệt tổ, khiến cho nhà tan cửa nát.
Diệu Thủ Không Không Môn tuy cũng không phải là danh môn chánh phái gì nhưng khi so với Tuyệt Tình Tông thì vẫn tự cảm thấy thật sự là khác nhau một trời một vực.
“Hứ, lão đầu kia, coi như là Song Tu thì cũng phải xem mặt. Loại người sắp bước vào quan tài giống như ngươi có đưa cho ta ta cũng không cần. Nếu như đổi thành vị tiểu ca tuấn tú này, vậy thì sẽ khác.” Hồng y nữ tử nói xong, thân thể lẳng lơ liền di chuyển đến trước mặt của Diệp Lăng Nguyệt, vừa muốn đùa giỡn Diệp Lăng Nguyêt.
“Chi ước”
“Chiêm chiếp!”
Tiểu Chi Ước và tiểu Ô Nha một trái một phải, giống như hai vị thần giữ cửa vậy.
“Đừng hiểu lầm, ta cũng không phải là đến để hại các ngươi, ta là muốn tới để tìm các ngươi hợp tác.”
Hồng y nữ tử chỉ có thể ngượng ngùng rút tay về, nàng ta ngoan ngoãn ngồi xuống, bộ dạng bắt đầu trở nên nghiêm túc.
Nói xong, trên bàn tay ngọc của nàng ta xuất hiện hai phần bản đồ, chắc là được lấy ra từ cái đai lưng chứa đồ kia.
Địa vị của nàng ở Tuyệt Tình Tông tuyệt đối không thấp.
Lúc thấy rõ ràng hai phần bản đồ kia, nhất là một tấm trong đó còn dính vết máu, sắc mặt của Hạ lão đại và Hạ lão tam đều thay đổi.
Giống như hai bàn tay như ngà voi của nữ tử kia đang cầm bùa đòi mạng của diêm vương vậy.
Diệp Lăng Nguyệt thấy tấm bản đồ bị rách kia, trong lòng chợt nhớ trước lúc xuất phát, Hạ lão đại đã nói qua, bản đồ của Thái Ất bí cảnh rất là bí ẩn, chỉ có sáu thế lực lớn mới biết được chuyện của bản đồ.
Cũng chính là nói, trong tay của sáu thế lực lớn đều có một phần bản đồ.
Hồng y nữ tử có hai phần bản đồ, chứng tỏ có một thế lực đã bị nàng ta giết chết.
Một người có thể đánh chết một thế lực lớn, thực lực của tên hồng y nữ tử này tuyệt đối không chỉ là tu vi Đan Cảnh mà hắn biểu hiện ra đơn giản như vậy.
Trên thực tế, những người kia của Bái Nhật giáo cũng là bởi vì xem nhẹ thực lực của nữ tử, mặt khác lại muốn đoạt các loại linh bảo trên người của nàng ta, định ngấm ngầm mưu hại nàng ta.
Kết quả từng người đều bị hồng y nữ tử dùng lôi thần châu nổ cho máu thịt be bét.
Hồng y nữ tử vừa rồi đi theo mấy người Diệp Lăng Nguyệt vốn cũng dự định mai phục rồi đánh úp.
Nhưng nào ngờ cá nướng thực sự quá thơm, sau khi hắn rời khỏi Tuyệt Tình Tông vì tránh né sự truy tìm ở trong tông, dọc đường đi đều là ăn gió nằm sương, miệng cũng nhạt hơn rất nhiều, nhất thời không có chí tiến thủ, cái bụng này đã tiết lộ hành tung của nó.
“Ta thừa nhận ta vốn định cướp bản đồ của cả các ngươi nhưng bây giờ ta thay đổi ý định rồi. Ta đột nhiên nhận ra một người đi quá là cô đơn, chỉ cần các người có thể kết thành đồng minh với ta, ta sẽ không cướp bản đồ của các người.” Hồng y nữ tử cười khanh khách.
Nàng ta tuyệt đối sẽ không thừa nhận nàng ta thèm nhỏ dãi món cá nướng và các hoa quả mỹ vị của Diệp Lăng Nguyệt nên trên đường đi nhất định sẽ dựa vào Diệp Lăng Nguyêt.
Hồng y nữ tử ở đây đã lâu nhưng trước giờ chưa từng tìm thấy thức ăn ngon như vậy.
Hạ lão đại và Hạ lão tam nhìn nhau, hồng y nữ tử này, tính cách cổ quái, thực lực lại vô cùng cao, nếu không đồng ý kết đồng minh với nàng ta, nàng ta không chừng sẽ lập tức trở mặt.
Nhưng nếu kết liên minh với Tuyệt Tình Tông thì rất có thể cũng sẽ bị cho là tà giáo, đến lúc đó sẽ bị bốn thế lực lớn còn lại hợp sức ngăn cản.
“Được, chúng ta có thể kết thành liên minh nhưng ta có một điều kiện, ngươi phải thề tuyệt đối sẽ không ra tay với chúng ta.” Diệp Lăng Nguyệt cân nhắc một chút, vẫn cảm thấy hợp tác với hồng y nữ tử sẽ được lợi nhiều hơn là hại.
Còn vấn đề là tà giáo hay không phải là tà giáo, Diệp Lăng Nguyệt cũng không để ý.
Nàng thành lập Quỷ Môn cũng không phải là danh môn chánh phái gì.
“Ha ha, đơn giản, ta thề, một khi chúng ta kết thành liên minh, ta tuyết đối sẽ không ra tay với các ngươi, nếu không thì ta sẽ bị ngũ lôi sấm sét đánh chết.” Hồng y nữ tử bắt đầu thề, ung dung giống như đang ăn cơm uống nước vậy.
Hồng y nữ tử cười thầm ở trong lòng.
Thật là một đám ngu ngốc, trò hề như thề độc này đối với người Tuyệt Tình Tông vốn dĩ không có tác dụng, ma sẽ giữ đúng lời thề sao?
Cái gọi là ma, từ lúc sinh ra đã là nghịch thiên, vốn không giữ lời hứa.
“Thề cũng không phải là thề như thế, ta hỏi ngươi, thần mà Tuyệt Tình Tông của các ngươi tôn thờ là thần nào?” Diệp Lăng Nguyệt hỏi.
“Thần mà Tuyệt Tình Tông thờ phượng chính là Thủy Ma Đại Đế thời Thượng Cổ.” Hồng y nữ tử lộ ra vài phần sùng kính, e là người hay làm càn như nàng ta cũng không dám đem tín ngưỡng ra nói đùa.
“Vậy ngươi hãy lấy tên họ của ngươi ra thề với Thần Ma Đại Đế thời Thượng Cổ, nếu ngươi vi phạm lời thề thì có một ngày ngươi chắn chắn sẽ khổ sở vì tình, đến chết cũng không có được tình yêu.” Lời nói của Diệp Lăng Nguyệt khiến cho hồng y nữ tử kinh ngạc.
Thật đúng là lời thề độc, đối với người của Tuyệt Tình Tông mà nói, tuyệt tình là chuyện như cơm bữa nhưng si tình lại là một sự dằn vặt.
Nhưng rất nhanh thì hồng y nữ tử liền thoải mái cười.
Trên đời này làm gì có ai đáng cho nàng ta phải khổ sổ vì tình.
Người của toàn bộ Tuyệt Tình Tông đều có khả năng động lòng, duy chỉ có nàng ta không có khả năng, hơn nữa, nàng ta có thể tùy tiện đặt một cái tên.
“Ta tên là Hồng Thập Tam, sau này chúng ta chính là bạn, ngươi tên là gì?”
Ngay lúc hồng y nữ tử đang mải suy nghĩ thì bất thình lình Diệp Lăng Nguyệt vươn tay ra, cười hỏi.
Hồng y nữ tử hơi ngẩn ra, nhìn bàn tay vươn ra của Diệp Lăng Nguyệt, lại nhìn người thiếu niên đối diện, một đôi mắt giống như ánh trăng non, con ngươi cong cong.
Dưới bóng đêm, đôi mắt của thiếu niên giống như hồ nước dưới ánh trăng, sóng gợn lăn tăn.
Người này muốn làm bạn với nàng?
Ma xui quỷ khiến, hồng y nữ tử cũng chìa tay ra
“Ta tên là Bạc Tình.”
Tay của hai người vừa đụng vào nhau, hồng y nữ tử chỉ cảm thấy mình đang nắm một bàn tay tinh tế khéo léo, da thịt mịn màng.
“Tay của tên phương sĩ này cũng thật nhỏ, giống như tay của con gái vậy.” Hồng y nữ tử âm thầm quan sát ánh mắt của Diệp Lăng Nguyệt, lúc nhìn thấy “yết hầu giả” trên cổ của nàng, trong lòng thầm nghĩ.
Người khác kính sợ đối với Tuyệt Tình Tông, hồng y nữ tử cũng cảm thấy quen rồi.
Chỉ là phản ứng của Diệp Lăng Nguyệt khiến nàng ta có chút ngoài ý muốn, Diệp Lăng Nguyệt không hề sợ hãi, cũng không giống như những người khác, vừa nghe nói nàng là người của Tuyệt Tình Tông liền tránh xa nàng ba thước.
“Thập tam thiếu, ngươi mới hành tẩu không bao lâu nên có thể chưa nghe nói qua ma tông. Tuyệt Tình Tông là đời sau của ma tông thời Thượng Cổ, thứ bọn họ tu luyện là ma công, nổi danh là tà giáo.” Hạ lão đại không để ý đến ánh mắt của hồng y nữ tử, vội vã nói cho Diệp Lăng Nguyệt.
“Lão bất tử, ông nói chuyện kiểu gì thế, Tuyệt Tình Tông chúng ta đã đào mộ tổ tiên nhà ông hay là đã ngủ với vợ ông chứ.” Con mắt của hồng y nữ tử hẹp lại như một con dao nhỏ.
Lời nói của nàng ta vẫn rất có phong cách của tà giáo, vừa ngang tàng vừa cay độc, còn rất là thô lỗ nhưng trong sự giận dữ lại có một loại phong cách riêng, khiến Hạ lão đại tức đến nỗi râu mắt trợn ngược, thiếu chút thì trúng gió.
“Hừ, quả nhiên là ma nữ ma tông. Tuyệt Tình Tông các người từ bỏ tình yêu, chuyên trêu chọc tình cảm của người khác, chia rẽ gia đình người khác, còn tu luyện Song Tu công pháp của tà giáo, như vậy còn không tính là tà giáo sao.” Hạ lão đạo cố kỵ thân phận của hồng y nữ tử nên cũng không dám phát cáu.
Tuyệt Tình Tông đều là mỹ nam mỹ nữ, mỗi người bọn họ đều giống như tên hồng y nữ tử trước mắt này, trời sinh lẳng lơ mê hoặc, vô số người bái làm môn hạ của Tuyệt Tình Tông đều trở thành người khinh sư diệt tổ, khiến cho nhà tan cửa nát.
Diệu Thủ Không Không Môn tuy cũng không phải là danh môn chánh phái gì nhưng khi so với Tuyệt Tình Tông thì vẫn tự cảm thấy thật sự là khác nhau một trời một vực.
“Hứ, lão đầu kia, coi như là Song Tu thì cũng phải xem mặt. Loại người sắp bước vào quan tài giống như ngươi có đưa cho ta ta cũng không cần. Nếu như đổi thành vị tiểu ca tuấn tú này, vậy thì sẽ khác.” Hồng y nữ tử nói xong, thân thể lẳng lơ liền di chuyển đến trước mặt của Diệp Lăng Nguyệt, vừa muốn đùa giỡn Diệp Lăng Nguyêt.
“Chi ước”
“Chiêm chiếp!”
Tiểu Chi Ước và tiểu Ô Nha một trái một phải, giống như hai vị thần giữ cửa vậy.
“Đừng hiểu lầm, ta cũng không phải là đến để hại các ngươi, ta là muốn tới để tìm các ngươi hợp tác.”
Hồng y nữ tử chỉ có thể ngượng ngùng rút tay về, nàng ta ngoan ngoãn ngồi xuống, bộ dạng bắt đầu trở nên nghiêm túc.
Nói xong, trên bàn tay ngọc của nàng ta xuất hiện hai phần bản đồ, chắc là được lấy ra từ cái đai lưng chứa đồ kia.
Địa vị của nàng ở Tuyệt Tình Tông tuyệt đối không thấp.
Lúc thấy rõ ràng hai phần bản đồ kia, nhất là một tấm trong đó còn dính vết máu, sắc mặt của Hạ lão đại và Hạ lão tam đều thay đổi.
Giống như hai bàn tay như ngà voi của nữ tử kia đang cầm bùa đòi mạng của diêm vương vậy.
Diệp Lăng Nguyệt thấy tấm bản đồ bị rách kia, trong lòng chợt nhớ trước lúc xuất phát, Hạ lão đại đã nói qua, bản đồ của Thái Ất bí cảnh rất là bí ẩn, chỉ có sáu thế lực lớn mới biết được chuyện của bản đồ.
Cũng chính là nói, trong tay của sáu thế lực lớn đều có một phần bản đồ.
Hồng y nữ tử có hai phần bản đồ, chứng tỏ có một thế lực đã bị nàng ta giết chết.
Một người có thể đánh chết một thế lực lớn, thực lực của tên hồng y nữ tử này tuyệt đối không chỉ là tu vi Đan Cảnh mà hắn biểu hiện ra đơn giản như vậy.
Trên thực tế, những người kia của Bái Nhật giáo cũng là bởi vì xem nhẹ thực lực của nữ tử, mặt khác lại muốn đoạt các loại linh bảo trên người của nàng ta, định ngấm ngầm mưu hại nàng ta.
Kết quả từng người đều bị hồng y nữ tử dùng lôi thần châu nổ cho máu thịt be bét.
Hồng y nữ tử vừa rồi đi theo mấy người Diệp Lăng Nguyệt vốn cũng dự định mai phục rồi đánh úp.
Nhưng nào ngờ cá nướng thực sự quá thơm, sau khi hắn rời khỏi Tuyệt Tình Tông vì tránh né sự truy tìm ở trong tông, dọc đường đi đều là ăn gió nằm sương, miệng cũng nhạt hơn rất nhiều, nhất thời không có chí tiến thủ, cái bụng này đã tiết lộ hành tung của nó.
“Ta thừa nhận ta vốn định cướp bản đồ của cả các ngươi nhưng bây giờ ta thay đổi ý định rồi. Ta đột nhiên nhận ra một người đi quá là cô đơn, chỉ cần các người có thể kết thành đồng minh với ta, ta sẽ không cướp bản đồ của các người.” Hồng y nữ tử cười khanh khách.
Nàng ta tuyệt đối sẽ không thừa nhận nàng ta thèm nhỏ dãi món cá nướng và các hoa quả mỹ vị của Diệp Lăng Nguyệt nên trên đường đi nhất định sẽ dựa vào Diệp Lăng Nguyêt.
Hồng y nữ tử ở đây đã lâu nhưng trước giờ chưa từng tìm thấy thức ăn ngon như vậy.
Hạ lão đại và Hạ lão tam nhìn nhau, hồng y nữ tử này, tính cách cổ quái, thực lực lại vô cùng cao, nếu không đồng ý kết đồng minh với nàng ta, nàng ta không chừng sẽ lập tức trở mặt.
Nhưng nếu kết liên minh với Tuyệt Tình Tông thì rất có thể cũng sẽ bị cho là tà giáo, đến lúc đó sẽ bị bốn thế lực lớn còn lại hợp sức ngăn cản.
“Được, chúng ta có thể kết thành liên minh nhưng ta có một điều kiện, ngươi phải thề tuyệt đối sẽ không ra tay với chúng ta.” Diệp Lăng Nguyệt cân nhắc một chút, vẫn cảm thấy hợp tác với hồng y nữ tử sẽ được lợi nhiều hơn là hại.
Còn vấn đề là tà giáo hay không phải là tà giáo, Diệp Lăng Nguyệt cũng không để ý.
Nàng thành lập Quỷ Môn cũng không phải là danh môn chánh phái gì.
“Ha ha, đơn giản, ta thề, một khi chúng ta kết thành liên minh, ta tuyết đối sẽ không ra tay với các ngươi, nếu không thì ta sẽ bị ngũ lôi sấm sét đánh chết.” Hồng y nữ tử bắt đầu thề, ung dung giống như đang ăn cơm uống nước vậy.
Hồng y nữ tử cười thầm ở trong lòng.
Thật là một đám ngu ngốc, trò hề như thề độc này đối với người Tuyệt Tình Tông vốn dĩ không có tác dụng, ma sẽ giữ đúng lời thề sao?
Cái gọi là ma, từ lúc sinh ra đã là nghịch thiên, vốn không giữ lời hứa.
“Thề cũng không phải là thề như thế, ta hỏi ngươi, thần mà Tuyệt Tình Tông của các ngươi tôn thờ là thần nào?” Diệp Lăng Nguyệt hỏi.
“Thần mà Tuyệt Tình Tông thờ phượng chính là Thủy Ma Đại Đế thời Thượng Cổ.” Hồng y nữ tử lộ ra vài phần sùng kính, e là người hay làm càn như nàng ta cũng không dám đem tín ngưỡng ra nói đùa.
“Vậy ngươi hãy lấy tên họ của ngươi ra thề với Thần Ma Đại Đế thời Thượng Cổ, nếu ngươi vi phạm lời thề thì có một ngày ngươi chắn chắn sẽ khổ sở vì tình, đến chết cũng không có được tình yêu.” Lời nói của Diệp Lăng Nguyệt khiến cho hồng y nữ tử kinh ngạc.
Thật đúng là lời thề độc, đối với người của Tuyệt Tình Tông mà nói, tuyệt tình là chuyện như cơm bữa nhưng si tình lại là một sự dằn vặt.
Nhưng rất nhanh thì hồng y nữ tử liền thoải mái cười.
Trên đời này làm gì có ai đáng cho nàng ta phải khổ sổ vì tình.
Người của toàn bộ Tuyệt Tình Tông đều có khả năng động lòng, duy chỉ có nàng ta không có khả năng, hơn nữa, nàng ta có thể tùy tiện đặt một cái tên.
“Ta tên là Hồng Thập Tam, sau này chúng ta chính là bạn, ngươi tên là gì?”
Ngay lúc hồng y nữ tử đang mải suy nghĩ thì bất thình lình Diệp Lăng Nguyệt vươn tay ra, cười hỏi.
Hồng y nữ tử hơi ngẩn ra, nhìn bàn tay vươn ra của Diệp Lăng Nguyệt, lại nhìn người thiếu niên đối diện, một đôi mắt giống như ánh trăng non, con ngươi cong cong.
Dưới bóng đêm, đôi mắt của thiếu niên giống như hồ nước dưới ánh trăng, sóng gợn lăn tăn.
Người này muốn làm bạn với nàng?
Ma xui quỷ khiến, hồng y nữ tử cũng chìa tay ra
“Ta tên là Bạc Tình.”
Tay của hai người vừa đụng vào nhau, hồng y nữ tử chỉ cảm thấy mình đang nắm một bàn tay tinh tế khéo léo, da thịt mịn màng.
“Tay của tên phương sĩ này cũng thật nhỏ, giống như tay của con gái vậy.” Hồng y nữ tử âm thầm quan sát ánh mắt của Diệp Lăng Nguyệt, lúc nhìn thấy “yết hầu giả” trên cổ của nàng, trong lòng thầm nghĩ.