Chương : 276
“Buông tay!”
“Buông tay!”
Giống như là âm thanh đồng loạt lên tiếng, Vu Trọng và Bạc Tình đều phẫn nộ quát lên.
Diệp Lăng Nguyệt ngơ ngác vừa muốn phát điên. Chỉ là không đợi nàng nổi giận, Diệp Lăng Nguyệt đã bị diều hâu Vu Trọng vồ như vồ gà con cắp qua.
“Ngươi đã làm gì với Thập Tam, thả hắn ra, tất cả hãy nhằm vào ta đây này.” Bạc Tình thấy tư thế Diệp Lăng Nguyệt bị đối phương cắp đi cũng vội vàng muốn xông lên liều mạng.
“Cút!” Vu Trọng trợn trừng mắt, vẻ xơ xác tiêu điều ùn ùn kéo đến
Một nhát dưới chân hắn Bạc Tình còn chưa tới gần, bầu trời đột nhiên trở nên méo mó.
Đúng lúc này, tám thanh kiếm vây quay Vu Trọng, phát ra một trận tiếng vang như tổ chim. Tế Kiếm đài bắt đầu lay động.
Vu Trọng và Diệp Lăng Nguyệt nhìn xuống dưới đất.
Mới vừa rồi Bắc Đẩu hoán nguyên linh của Bạc Tình trong lúc vô ý đập về hướng Tế Kiếm đài. Tế Kiếm đài bị đập nát thành từng mành, tám thanh bảo kiếm cũng phá không mà bay lên. Trong lúc hỗn loạn, nắp đỉnh của Niết Bàn đỉnh dùng để tế tự cũng lăn xuống đất.
Lúc này trong Niết Bàn đỉnh phun mạnh ra ngọn lửa hướng lên trời. Ngọn lửa hừng hực như lưỡi lửa lao thẳng về phía Diệp Lăng Nguyệt và Vu Trọng.
Đồng tử của Vu Trọng co rụt lại, ngọn lửa đó nóng rực không gì sánh được, sức ăn mòn đến kinh người, nếu như rơi vào người... Không chút do dự Vu Trọng liền đẩy Diệp Lăng Nguyệt ra.
Thế nhưng trong lưỡi lửa sinh ra một lực hút không dễ để kháng cự. Hai người giống như con thiêu thân bị thiêu cháy mất cánh không phân biệt được trước sau, ngã vào bên trong Niết Bàn đỉnh.
“Thập Tam!”
Nhìn Diệp Lăng Nguyệt cùng mấy vị đệ tử của Ngự Hỏa Tông cùng nhau ngã vào trong Niết Bàn đỉnh cháy hừng hực. Bạc Tình thất thanh hét lên, nàng không màng tất cả kéo chặt Diệp Lăng Nguyệt lại.
Chỉ là nàng cách Diệp Lăng Nguyệt thật sự là quá xa, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn Diệp Lăng Nguyệt và Vu Trọng cùng nhau bị lưỡi lửa cuốn đi.
“Ngươi tuyệt đối không được đi vào, đó là Niết Bàn Đỉnh của phái Thái Ất dùng để luyện chế linh khí địa cấp trở lên. Ai rơi vào đó đều hoá thành tro bụi.” Hỏa Diễm Lão Ẩu khống chế Bạc Tình.
“Buông ta ra, bằng không ta hận ngươi cả đời.” Hình ảnh ngọn lửa trong mắt Bạc Tình, hai hàng lệ như máu từ trong mắt nàng lăn xuống.
“Tiểu tổ tông, ngươi đây là?” Hỏa Diễm Lão Ẩu kinh ngạc, nhìn Bạc Tình hai mắt trống rỗng.
Bạc Tình thân thể gầy gò, không nhịn được run lên bần bật. Thường ngày cặp mắt quyến rũ động lòng người chỉ có thù hận và đau đớn.
Hỏa Diễm Lão Ẩu đã gặp qua Bạc Tình thái độ thô bạo không biết đúng sai, cũng đã gặp Bạc Tình quyến rũ lay động lòng người. Nhưng như thế này Hỏa Diễm Lão Ẩu lại là lần đầu tiên nhìn thấy.
“Tiểu tổ tông, ngươi không phải là?” Hỏa Diễm Lão Ẩu có dự cảm rất xấu.
“Ta thích hắn, ta thích Hồng Thập Tam. Hắn mà chết ta cũng không thể sống được nữa.” Bạc Tình đẩy Hỏa Diễm Lão Ẩu ra, như thiêu thân lao đầu vào lửa, muốn nhảy vào trong Niết Bàn đỉnh.
Hỏa Diễm Lão Ẩu không dám chần chờ, một trượng đánh vào đầu Bạc Tình khiên nàng mắt tối sầm lại ngất đi.
Ngay lúc Hỏa Diễm Lão Ẩu đánh ngất Bạc Tình, một nắp đỉnh của Niết Bàn đỉnh từ trên trời rơi xuống rơi lên trên Niết Bàn đỉnh.
Đỉnh lẳng lặng sừng sững ở nơi đó, ngọn lửa như giội dầu trước đó ngay lập tức bị dập tắt.
“Hỏng rồi, hỏng rồi, đây quả là chuyện không hay rồi.” Hỏa Diễm Lão Ẩu sai người đỡ Bạc Tình đang hôn mê, lại nghĩ đến những đệ tử đã bị Niết Bàn Hỏa Đỉnh nuốt vào, trong lòng cũng nóng như lửa đốt.
Đám người Hạ lão đại cũng vội vã xông lên vây quanh Đỉnh. Mặc cho bọn họ dùng sức thế nào, Niết Bàn Đỉnh giống như con trai tinh nghìn năm, làm thế nào cũng không có cách nào mà cạy ra được.
“Lão Ẩu, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Niết Bàn Đỉnh này tại sao vô duyên vô cớ lại phun ra lửa?” Hạ lão đại hỏi.
Tất cả mọi điều tới quá đột ngột, Hạ lão đại bọn họ cơ bản không biết rõ chuyện gì đang xảy ra.
“Ha ha, thực sự là nhân quả báo ứng mà. Xem ra tám thanh kiếm căn bản không phải Địa cấp linh bảo bình thường. Nếu như không đoán sai, có lẽ là một loại trận pháp Niết Bàn hỏa mà phái Thái Ất dùng để trấn áp lực Niết Bàn đỉnh. Tên nam tử kia cộng thêm cả Hồng Thập Tam, lòng tham không đáy lại muốn cướp đoạt báu vật Trấn Phái của Thái Ất phái. Bây giờ thì chắc là bọn họ đã bị thiêu thành tro bụi.” Đám người An Quốc Hầu sau khi sợ hãi thì lại là một trận đại hỉ.
Nhất là Hồng Thập Tam kia, hắn rat ay hạ độc với mọi người, làm hại An Quốc Hầu và Nhạc lão bị mất tay. Lần này hắn rơi vào nơi mà đến hài cốt cũng còn khó giữ lấy thì thực sự là hả lòng hả dạ.
“Các ngươi đừng vui mừng quá sớm, bản đồ đều ở trên người Thập Tam, nếu như nàng có chuyện bất trắc, thì tất cả chúng ta cũng đừng mong đến việc ra ngoài.” Hạ lão đại nói đầy ác khí mắc kẹt ở lồng ngực, càng thêm tức giận đối với những người bỏ đá xuống giếng.
“Hừ, chúng ta đi.” Đám người Hồng Thái Tử sau khi nghe xong, tâm trạng không được tốt. Bọn họ nhất đinh phải nhanh chóng tìm ra cách để rời khỏi bí cảnh này.
Sau một trận đại chiến, Tế Kiếm đài gần như bị hủy hoại hết. Chỉ có một Niết Bàn Đỉnh không rõ lai lịch vẫn còn sừng sững ở đó.
“Thực sự là oan uổng quá, nếu như Bạc Tình có chuyện bất trắc, phu nhân của Tuyệt Tình Tông chủ nhất định sẽ không bỏ qua cho Ngự Hỏa Tông chúng ta.” Hỏa Diễm Lão Ẩu nhìn Bạc Tình còn đang hôn mê. Mặc dù hôn mê nhưng trong miệng nàng vẫn lẩm nhẩm những lời nói mê sảng.
“Thập Tam... Không phải sợ... Ta tới cứu ngươi đây.”
Vừa nói, trên mặt của nàng còn toát ra dáng vẻ thống khổ sợ hãi. Tay nàng nắm chặt tay của Hỏa Diễm Lão Ẩu, giống như đó là Hồng Thập Tam vậy.
Điều mà Hỏa Diễm Lão Ẩu lo lắng nhất vẫn là Bạc Tình.
“Tuyệt Tình Tông Tông chủ? Bạc Tình là thế nào với Tuyệt Tình Tông chủ?” Hạ lão đại sửng sốt.
Suy nghĩ lại một chút, cũng thư thái hơn, Bạc Tình nếu không phải là người như thế nào với Tuyệt Tình Tông chủ thì tại sao trên người nàng lại có Thiên cấp linh bảo.
“Bạc Tình chính là con trai một của vợ chồng Tuyệt Tình Tông Tông Chủ.” Hỏa Diễm Lão Ẩu thở dài một tiếng.
Con trai một?
Hạ lão đại cùng Hạ lão tam chợt cảm thấy trời nắng mà vẫn có sấm sét.
Ma nữ Bạc Tình còn quyến rũ hơn cả con gái kia lại là một nam nhân?
“Chuyện này nói ra thì thật dài dòng... Năm đó lúc phu nhân của Tông Chủ Tuyệt Tình Tông mang thai, một lòng muốn sinh con gái. Ngay cả quần áo và đồ dùng hàng ngày cùng chỗ ở của em bé tất cả đều bố trí dựa theo bé gái. Lúc mới vừa sinh ra, dáng dấp của Bạc Tình cũng là vô cùng xinh đẹp, còn xinh đẹp hơn cả so với bất kỳ bé gái nào. Nào ngờ đâu sau đó mới phát hiện đứa bé lại là con trai. Tông Chủ phu nhân thất vọng, để bù đắp tiếc nuối liền một lòng nuôi dưỡng Bạc Tình thành một bé gái. Năm này qua năm khác mười mấy năm trôi qua, để khiến cho mẫu thân hắn vui vẻ, Bạc Tình mấy năm nay đều ăn mặc trang điểm làm con gái.” Hỏa diễm Lão Ẩu cảm thấy đầu như muốn nổ tung.
Nàng chịu sự phó thác của Tứ Đại Hộ Pháp, nhất định phải bảo hộ tốt cho Bạc Tình.
Lúc này Bạc Tình người thì không sao nhưng trái tim của hắn lại cho một người đàn ông.
Đường đường là một thiếu Tông chủ của Tuyệt Tình Tông, lại thích một nam nhân. Chuyện này nếu để cho phu nhân Tông chủ Tuyệt Tình Tông biết, chỉ sợ Hồng Thập Tam, coi như nếu không bị Niết Bàn Hỏa thiêu chết thì cũng bị Tuyệt Tình Tông truy sát đến chết.
“Chuyện này... Cái này” Hạ lão đại cùng Hạ lão tam hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ không biết nên nói như thế nào với Hỏa Diễm Lão Ẩu. Kỳ thực, Hồng Thập Tam là nữ.
“Buông tay!”
Giống như là âm thanh đồng loạt lên tiếng, Vu Trọng và Bạc Tình đều phẫn nộ quát lên.
Diệp Lăng Nguyệt ngơ ngác vừa muốn phát điên. Chỉ là không đợi nàng nổi giận, Diệp Lăng Nguyệt đã bị diều hâu Vu Trọng vồ như vồ gà con cắp qua.
“Ngươi đã làm gì với Thập Tam, thả hắn ra, tất cả hãy nhằm vào ta đây này.” Bạc Tình thấy tư thế Diệp Lăng Nguyệt bị đối phương cắp đi cũng vội vàng muốn xông lên liều mạng.
“Cút!” Vu Trọng trợn trừng mắt, vẻ xơ xác tiêu điều ùn ùn kéo đến
Một nhát dưới chân hắn Bạc Tình còn chưa tới gần, bầu trời đột nhiên trở nên méo mó.
Đúng lúc này, tám thanh kiếm vây quay Vu Trọng, phát ra một trận tiếng vang như tổ chim. Tế Kiếm đài bắt đầu lay động.
Vu Trọng và Diệp Lăng Nguyệt nhìn xuống dưới đất.
Mới vừa rồi Bắc Đẩu hoán nguyên linh của Bạc Tình trong lúc vô ý đập về hướng Tế Kiếm đài. Tế Kiếm đài bị đập nát thành từng mành, tám thanh bảo kiếm cũng phá không mà bay lên. Trong lúc hỗn loạn, nắp đỉnh của Niết Bàn đỉnh dùng để tế tự cũng lăn xuống đất.
Lúc này trong Niết Bàn đỉnh phun mạnh ra ngọn lửa hướng lên trời. Ngọn lửa hừng hực như lưỡi lửa lao thẳng về phía Diệp Lăng Nguyệt và Vu Trọng.
Đồng tử của Vu Trọng co rụt lại, ngọn lửa đó nóng rực không gì sánh được, sức ăn mòn đến kinh người, nếu như rơi vào người... Không chút do dự Vu Trọng liền đẩy Diệp Lăng Nguyệt ra.
Thế nhưng trong lưỡi lửa sinh ra một lực hút không dễ để kháng cự. Hai người giống như con thiêu thân bị thiêu cháy mất cánh không phân biệt được trước sau, ngã vào bên trong Niết Bàn đỉnh.
“Thập Tam!”
Nhìn Diệp Lăng Nguyệt cùng mấy vị đệ tử của Ngự Hỏa Tông cùng nhau ngã vào trong Niết Bàn đỉnh cháy hừng hực. Bạc Tình thất thanh hét lên, nàng không màng tất cả kéo chặt Diệp Lăng Nguyệt lại.
Chỉ là nàng cách Diệp Lăng Nguyệt thật sự là quá xa, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn Diệp Lăng Nguyệt và Vu Trọng cùng nhau bị lưỡi lửa cuốn đi.
“Ngươi tuyệt đối không được đi vào, đó là Niết Bàn Đỉnh của phái Thái Ất dùng để luyện chế linh khí địa cấp trở lên. Ai rơi vào đó đều hoá thành tro bụi.” Hỏa Diễm Lão Ẩu khống chế Bạc Tình.
“Buông ta ra, bằng không ta hận ngươi cả đời.” Hình ảnh ngọn lửa trong mắt Bạc Tình, hai hàng lệ như máu từ trong mắt nàng lăn xuống.
“Tiểu tổ tông, ngươi đây là?” Hỏa Diễm Lão Ẩu kinh ngạc, nhìn Bạc Tình hai mắt trống rỗng.
Bạc Tình thân thể gầy gò, không nhịn được run lên bần bật. Thường ngày cặp mắt quyến rũ động lòng người chỉ có thù hận và đau đớn.
Hỏa Diễm Lão Ẩu đã gặp qua Bạc Tình thái độ thô bạo không biết đúng sai, cũng đã gặp Bạc Tình quyến rũ lay động lòng người. Nhưng như thế này Hỏa Diễm Lão Ẩu lại là lần đầu tiên nhìn thấy.
“Tiểu tổ tông, ngươi không phải là?” Hỏa Diễm Lão Ẩu có dự cảm rất xấu.
“Ta thích hắn, ta thích Hồng Thập Tam. Hắn mà chết ta cũng không thể sống được nữa.” Bạc Tình đẩy Hỏa Diễm Lão Ẩu ra, như thiêu thân lao đầu vào lửa, muốn nhảy vào trong Niết Bàn đỉnh.
Hỏa Diễm Lão Ẩu không dám chần chờ, một trượng đánh vào đầu Bạc Tình khiên nàng mắt tối sầm lại ngất đi.
Ngay lúc Hỏa Diễm Lão Ẩu đánh ngất Bạc Tình, một nắp đỉnh của Niết Bàn đỉnh từ trên trời rơi xuống rơi lên trên Niết Bàn đỉnh.
Đỉnh lẳng lặng sừng sững ở nơi đó, ngọn lửa như giội dầu trước đó ngay lập tức bị dập tắt.
“Hỏng rồi, hỏng rồi, đây quả là chuyện không hay rồi.” Hỏa Diễm Lão Ẩu sai người đỡ Bạc Tình đang hôn mê, lại nghĩ đến những đệ tử đã bị Niết Bàn Hỏa Đỉnh nuốt vào, trong lòng cũng nóng như lửa đốt.
Đám người Hạ lão đại cũng vội vã xông lên vây quanh Đỉnh. Mặc cho bọn họ dùng sức thế nào, Niết Bàn Đỉnh giống như con trai tinh nghìn năm, làm thế nào cũng không có cách nào mà cạy ra được.
“Lão Ẩu, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Niết Bàn Đỉnh này tại sao vô duyên vô cớ lại phun ra lửa?” Hạ lão đại hỏi.
Tất cả mọi điều tới quá đột ngột, Hạ lão đại bọn họ cơ bản không biết rõ chuyện gì đang xảy ra.
“Ha ha, thực sự là nhân quả báo ứng mà. Xem ra tám thanh kiếm căn bản không phải Địa cấp linh bảo bình thường. Nếu như không đoán sai, có lẽ là một loại trận pháp Niết Bàn hỏa mà phái Thái Ất dùng để trấn áp lực Niết Bàn đỉnh. Tên nam tử kia cộng thêm cả Hồng Thập Tam, lòng tham không đáy lại muốn cướp đoạt báu vật Trấn Phái của Thái Ất phái. Bây giờ thì chắc là bọn họ đã bị thiêu thành tro bụi.” Đám người An Quốc Hầu sau khi sợ hãi thì lại là một trận đại hỉ.
Nhất là Hồng Thập Tam kia, hắn rat ay hạ độc với mọi người, làm hại An Quốc Hầu và Nhạc lão bị mất tay. Lần này hắn rơi vào nơi mà đến hài cốt cũng còn khó giữ lấy thì thực sự là hả lòng hả dạ.
“Các ngươi đừng vui mừng quá sớm, bản đồ đều ở trên người Thập Tam, nếu như nàng có chuyện bất trắc, thì tất cả chúng ta cũng đừng mong đến việc ra ngoài.” Hạ lão đại nói đầy ác khí mắc kẹt ở lồng ngực, càng thêm tức giận đối với những người bỏ đá xuống giếng.
“Hừ, chúng ta đi.” Đám người Hồng Thái Tử sau khi nghe xong, tâm trạng không được tốt. Bọn họ nhất đinh phải nhanh chóng tìm ra cách để rời khỏi bí cảnh này.
Sau một trận đại chiến, Tế Kiếm đài gần như bị hủy hoại hết. Chỉ có một Niết Bàn Đỉnh không rõ lai lịch vẫn còn sừng sững ở đó.
“Thực sự là oan uổng quá, nếu như Bạc Tình có chuyện bất trắc, phu nhân của Tuyệt Tình Tông chủ nhất định sẽ không bỏ qua cho Ngự Hỏa Tông chúng ta.” Hỏa Diễm Lão Ẩu nhìn Bạc Tình còn đang hôn mê. Mặc dù hôn mê nhưng trong miệng nàng vẫn lẩm nhẩm những lời nói mê sảng.
“Thập Tam... Không phải sợ... Ta tới cứu ngươi đây.”
Vừa nói, trên mặt của nàng còn toát ra dáng vẻ thống khổ sợ hãi. Tay nàng nắm chặt tay của Hỏa Diễm Lão Ẩu, giống như đó là Hồng Thập Tam vậy.
Điều mà Hỏa Diễm Lão Ẩu lo lắng nhất vẫn là Bạc Tình.
“Tuyệt Tình Tông Tông chủ? Bạc Tình là thế nào với Tuyệt Tình Tông chủ?” Hạ lão đại sửng sốt.
Suy nghĩ lại một chút, cũng thư thái hơn, Bạc Tình nếu không phải là người như thế nào với Tuyệt Tình Tông chủ thì tại sao trên người nàng lại có Thiên cấp linh bảo.
“Bạc Tình chính là con trai một của vợ chồng Tuyệt Tình Tông Tông Chủ.” Hỏa Diễm Lão Ẩu thở dài một tiếng.
Con trai một?
Hạ lão đại cùng Hạ lão tam chợt cảm thấy trời nắng mà vẫn có sấm sét.
Ma nữ Bạc Tình còn quyến rũ hơn cả con gái kia lại là một nam nhân?
“Chuyện này nói ra thì thật dài dòng... Năm đó lúc phu nhân của Tông Chủ Tuyệt Tình Tông mang thai, một lòng muốn sinh con gái. Ngay cả quần áo và đồ dùng hàng ngày cùng chỗ ở của em bé tất cả đều bố trí dựa theo bé gái. Lúc mới vừa sinh ra, dáng dấp của Bạc Tình cũng là vô cùng xinh đẹp, còn xinh đẹp hơn cả so với bất kỳ bé gái nào. Nào ngờ đâu sau đó mới phát hiện đứa bé lại là con trai. Tông Chủ phu nhân thất vọng, để bù đắp tiếc nuối liền một lòng nuôi dưỡng Bạc Tình thành một bé gái. Năm này qua năm khác mười mấy năm trôi qua, để khiến cho mẫu thân hắn vui vẻ, Bạc Tình mấy năm nay đều ăn mặc trang điểm làm con gái.” Hỏa diễm Lão Ẩu cảm thấy đầu như muốn nổ tung.
Nàng chịu sự phó thác của Tứ Đại Hộ Pháp, nhất định phải bảo hộ tốt cho Bạc Tình.
Lúc này Bạc Tình người thì không sao nhưng trái tim của hắn lại cho một người đàn ông.
Đường đường là một thiếu Tông chủ của Tuyệt Tình Tông, lại thích một nam nhân. Chuyện này nếu để cho phu nhân Tông chủ Tuyệt Tình Tông biết, chỉ sợ Hồng Thập Tam, coi như nếu không bị Niết Bàn Hỏa thiêu chết thì cũng bị Tuyệt Tình Tông truy sát đến chết.
“Chuyện này... Cái này” Hạ lão đại cùng Hạ lão tam hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ không biết nên nói như thế nào với Hỏa Diễm Lão Ẩu. Kỳ thực, Hồng Thập Tam là nữ.