Chương 26: 26: Khác Với Truyền Miệng 4
Nhóm dịch: Thất Liên HoaMang ý quan tâm lớp trẻ, tình cảm bộc lộ trong lời nói.Tô Diệp nhìn người phụ nữ ánh mắt lông mày thanh cao chín chắn, trong mắt là sự lo lắng thuần khiết.Tô Diệp tin rằng cô ấy thực sự lo lắng về công việc của mình, nhưng những người khác thì không chắc.Lý Hồng Lệ đề nghị một cách chu đáo thích hợp: “Chỗ tôi còn một công việc ở văn phòng khu phố, khổ thì có khổ chút, nhưng sau này còn có cơ hội chuyển đến văn phòng làm nhân viên.Tô Diệp nếu cô vừa ý, tôi sẽ lên tiếng hỏi cho cô.Công việc này cũng rất được săn đón, rất nhiều người đang chờ đợi!”“Công việc tốt” của văn phòng khu phố nói thẳng ra chính là quét đường, cọ rửa nhà vệ sinh.Hóa ra là đang đợi cô ở đây.Lòng Tô Diệp đanh lại, ngồi thẳng dậy.Cô lắc đầu, xưng danh chủ nhân thân thể này: “Tôi thật sự không phải nói như rồng leo làm như mèo mửa, cũng không phải không chú trọng thực tế.Công việc là chuyện cả đời, tôi phải suy nghĩ kỹ càng.Tôi tin tưởng mình có năng lực, lựa chọn công việc tốt hơn, mà không phải buộc lòng phải làm...”Tô Diệp còn chưa nói xong đã bị cắt ngang.Lý Hồng Lệ nghe vậy rất không vui, trên mặt là biểu cảm có ý tốt mà bị người khác phụ bạc.Giọng điệu của cô ấy khó tránh khỏi trở nên sốt ruột, giống như đang răn dạy lớp trẻ: “Tìm việc phải chú trọng thực tế, tuyệt đối không thể nói như rồng leo làm như mèo mửa, cô nhìn trúng người ta, người ta chưa chắc nhìn trúng cô!”Mọi người nghe Lý Hồng Lệ nói, nhao nhao gật đầu, thấy rằng thái độ của Tô Diệp hoàn toàn là “nói như rồng leo làm như mèo mửa”.Mọi người tranh giành bát cơm sắt mẻ trán, vào mắt cô chỉ là tạm bợ? Nói chuyện lớn lối như vậy cũng không sợ cắn trúng lưỡi mình.Tô Diệp mới từ nông thôn lên, không biết tìm việc ở thành phố khó khăn cỡ nào? Ánh mắt của nhóm phụ nữ nhìn Tô Diệp đột nhiên trở nên vi diệu.Lý Hồng Lệ nhận được ánh nhìn thấu hiểu của mọi người: "giáo dục” càng mạnh mẽ hơn: “Làm vợ quân nhân phải kiên định, thực tế chút, tiếp tục kén chọn nữa, cơ hội hiếm có bỏ qua khó tìm được.”Cái thái độ chỉ tay năm ngón, coi thường người khác này, thực sự khiến lòng Tô Diệp khó chịu.Tô Diệp không kiên nhẫn liếc nhìn Lý Hồng Lệ: "Tôi sao lại không thực tế? Đồng chí Chủ tịch đã nói, có điều kiện thì tốt, không có điều kiện cũng phải tạo ra điều kiện.Chồng tôi, đồng chí Cố Hướng Tiền đang liều mạng đổ máu trên tiền tuyến, phấn đấu trở nên ưu tú trong mọi việc, tôi cũng không thể làm vướng chân anh ấy, khiến anh ấy xấu mặt phải không?Tôi đăng ký công việc đó, đương nhiên có năng lực đảm nhiệm, cô không cần thiết phải lo lắng cho tôi.Củ cải rau xanh đều có người yêu thích, nếu cô thực sự nghĩ rằng công việc của cô tốt, có thể giới thiệu nó với người thân và bạn bè của cô.“Nói rồi cô để lộ hàm răng trắng bóng: "Cảm ơn sự quan tâm của mọi người, công việc của tôi tạm thời có sắp xếp rồi.”Tô Diệp nói chuyện rõ ràng, giọng tròn trịa êm dịu, cộng thêm hôm nay cô ăn mặc sạch sẽ, chỉnh tề, lưng thẳng, khi nói chuyện đặc biệt có khí chất.Đúng, đó là khí chất của vợ nhà người ta.Đó là kiểu nói không chứa những lời lẽ tục tĩu, không mang theo uất ức, nhưng lại khiến mọi người cảm thấy rằng cô rất rộng lượng, khiến người ta tâm phục.Tô Diệp này có vẻ khác với lời đồn..