Chương 41: Hâm Mộ
Bà cụ cũng vì thấy thằng nhóc họ Châu kia có tương lai, mới nhịn xuống.Tô Nam nói: “Là thật đó, lần này mọi người cần đến đây một chuyến. Bà và mẹ cháu đến đây đi, cũng không làm chậm trễ việc trong nhà, có đúng không?”bà cụ Tô là người thông minh cỡ nào, nghe giọng nói đầu dây bên kia của cháu gái là đã cảm nhận được có chuyện gì đó.Nhưng cũng biết khó nói qua điện thoại, cũng không gặng hỏi.“Cha cháu có cần đi không?”“Cha cháu á… Chỉ sợ lỡ dở việc thu hoạch trong nhà. Cháu thấy bà và mẹ đến ở đây cũng tiện, không cần ở ngoài, ở ngoài không thoải mái.”Bà cụ Tô lại càng chắc chắn rõ ràng đã xảy ra chuyện, Nam Nam không dám để cha nó biết.“Được, vậy bà và mẹ cháu đi một chuyến. Cũng mấy năm rồi bà chưa vào thành phố, lần này được phúc của cháu gái, cũng đi cho biết đời.”Tô Nam vui vẻ: “Bà nội, chỉ cần bà muốn đến, sau này lúc nào muốn đến đây cũng được, cháu dẫn bà đi xem phim, đi dạo công viên, dạo siêu thị.”“Được rồi.” Thấy cô trả lời như vậy, bà cụ Tô lại càng cảm thấy kỳ lạ. Cháu gái bà cụ ở nhà họ Tô mà có thể tự tin như vậy? Dù thằng nhóc họ Châu có thật sự tốt với nó, không con dâu mới nhà nào dám tự tin như vậy cả.Lại còn cho người nhà mẹ đẻ ở lại nhà chồng, chuyện này thật sự rất kỳ lạ.Tô Nam sắp cúp máy, lại dặn dò họ mua vé buổi sáng ngày mai, đúng lúc đến đây là cô được nghỉ, có thể đi đón họ. Sợ hai người kéo dài thời gian, Tô Nam còn nói: “Đúng lúc đó cha mẹ Châu Ngạn cũng có thời gian rảnh.”Đúng ngay lúc cuối tuần được nghỉ, cuối tuần xử lý xong, thứ hai đi làm giấy tờ, hoàn hảo.Bà cụ Tô liên tục đồng ý, sợ cháu gái không muốn cúp điện thoại, tự mình cúp trước.Vợ của đội trước ở bên cạnh cắn hạt dưa, gương mặt đã hâm mộ đỏ lên: “Ôi, nhà Nam Nam thật là tốt số lại còn có hiếu. Tìm được một nhà chồng tốt như vậy, lại còn nhớ đón mọi người vào thành phố chơi nữa.”Nhắc đến Tô Nam, thật sự là một người nổi tiếng làng trên xóm dưới. Trước đây khi con bé quen biết thanh niên tri thức Châu, không ai quan tâm. Vì trước thanh niên tri thức Châu, đã có những thanh niên tri thức khác đã kết hôn với các cô gái trong thôn, tìm cơ hội về thành phố, lại một đi không trở lại.Mọi người đều cảm thấy thanh niên tri thức không đáng tin, cảm thấy bọn họ cô đơn nên mới tìm cảm giác mới mẻ. Sớm muộn gì cũng sẽ chạy mất.Nhưng mà lúc đó thanh niên trí thức Châu thật sự tốt với Tô Nam, những thứ gì mới lạ độc đáo cũng đều mua cho Tô Nam, mới là người yêu, nhưng ngày lễ tết nào cũng tặng thịt biếu đồ ăn, khiến không ít người ganh tỵ.Sau này lại biết thanh niên tri thức Châu dựa vào quan hệ trong nhà về lại thành phố học đại học, mọi người đều cảm thấy cuộc tình này lỡ dở.Bất ngờ là người ta cũng không lỡ dở, tốt nghiệp đại học xong thì kết hôn.Ngày người nhà họ Châu đến thôn, dáng vẻ thể hiện kia khiến người ta ấn tượng sâu sắc.Nói là ở nhà lầu, sạch sẽ lại rộng rãi, trong nhà đều làm công nhân, hai ông bà còn là lãnh đạo của đơn vị lớn.Khí phách còn hơn cả những lãnh đạo công xã.Thật sự là mồ mả tổ tiên nhà họ Tô được rạng rỡ.Lúc này lại nghe nói Tô Nam mời nhà mẹ đẻ đến thành phố chơi, ai lại không hâm mộ?Bà cụ Tô cũng rất vui vẻ, nói là con cháu có hiếu. Thật ra bà cũng không muốn đi, nhưng thông gia lại mời, không còn cách nào khác.Bà cụ hàng xóm đến đây chơi cũng nói: “Theo tôi thấy thì vẫn là Nam Nam nhà bà có phúc, lúc trước khi còn ở trong thôn, tôi đã nói con bé là người được người khác yêu quý, sau này sẽ sống tốt.”Những người khác cũng hùa theo: “Đúng đó, nhìn vẻ ngoài không giống với những người cùng thôn chúng ta.”“Quen được thanh niên trí thức tốt, sao mắt nhìn người của Nam Nam lại tốt như vậy chứ, biết nhìn người. Không như…” Sau đó thì hơi khó nói, sợ đắc tội người khác.Người trong thôn có ai mà không biết, trước đó con gái nhà lão bí thư đã bị lừa. Lão bí thư vừa cho con rể một vị trí, người ta đã chạy mất.