Chương 29: Thân Thế. (4)
Nhóm dịch: Thất Liên HoaCông an Triệu còn đang suy nghĩ, Hồ Khiết đã lấy ra một chiếc hộp nhôm đựng kim tiêm, thế này là muốn lấy máu luôn đó à?Triệu Hà vội vàng nói: “Cô đừng có làm xằng bậy, tự ý lấy máu của người khác là hành vi trái pháp luật nghiêm trọng.”Hồ Khiết lại nói: “Công an Triệu, tôi nói mấy lời thật lòng, mấy năm nay Thẩm Tứ Bảo luôn đàm phán hợp tác với mấy công ty nước ngoài, chuẩn bị tư nhân hóa nhà máy, chén cơm sắt này của chúng tôi cũng sắp không giữ được nữa rồi. Nhưng nếu anh ta dựa vào quan hệ không thỏa đáng lên làm Bí thư, vậy thì chúng tôi có thể kêu oan, báo cáo, để nhà nước hủy bỏ chức vụ của anh ta, đúng không. Việc này liên quan tới chén cơm của toàn bộ công nhân viên nhà máy chúng tôi, cô cần phải giúp cho chúng tôi!”Liên quan tới lợi ích, bây giờ đang trong giai đoạn cải cách mở cửa khí thế hừng hực, có rất nhiều nhà máy trong nước nếu không phải là đóng cửa, thì là tư nhân hóa, mà Thẩm Tứ Bảo liên hợp với nguồn đầu tư nước ngoài, đang chuẩn bị cắn nuốt Từ Tâm, biến nó thành xí nghiệp tư nhân.Chuyên này đối với anh ta đương nhiên là chuyện tốt, sau này Từ Tâm thuộc về anh ta, tất cả tiền kiếm được cũng là của anh ta.Nhưng lại là tai nạn đối với các lãnh đạo khác, vốn dĩ mọi người là đồng nghiệp, cùng ăn cùng uống, thế nhưng có lẽ sau này mọi người đều phải làm trâu làm ngựa cho Thẩm Tứ Bảo? Vốn dĩ là bưng bát sắt, sau này có lẽ phải làm công nhân?Triệu Hà là công an, sẽ không nhúng tay vào chuyện thị phi của xí nghiệp, cô ấy kéo đề tài về lại chủ đề chính:”Chúng ta nói tới vợ trước của Thẩm Tứ Bảo đi…”Cô ấy muốn biết cái chết của Ngô Tiểu Hoa có ẩn tình gì hay không.Tay Hồ Khiết vỗ đùi: “Nhà Ngô Tiểu Hoa có đồng bạc, chuyện này cô ấy từng nói với tôi, còn có Lâm Quân nữa, sau đó cô ấy đúng thật là đã nhảy giếng chết, nhưng đây chẳng phải là chứng cứ cho việc Thẩm Tứ Bảo giết vợ, cướp đồ đi sao?”“Đồng bạc là bằng chứng, nếu mọi người có thể tìm được thứ đó, lại có nhân chứng, tôi có thể phản ánh với tổng Cục, lật lại vụ án!” Triệu Hà nói.Thế nhưng đừng nói tới nhân chứng, vì đồng bạc mà thiếu chút nữa Tần Tú đánh chết Bán Hạ, cho đến bây giờ vẫn chưa tìm được, sao người ngoài có thể tìm được chứ?Hồ Khiết ngẫm nghĩ nói: “Lấy máu Bán Hạ trước, chỉ cần chúng ta có thể điều tra rõ Bán Hạ là con của ai, cũng xem là chứng cứ!”Thiếu niên ở trong phòng bếp lặng lẽ đi ra cửa, đang nghe tới xuất hồn, Triệu Hà xua tay nói: “Đồng chí Hồ Khiết, chuyện láy máu thì chị đừng nghĩ tới nữa, nếu không tôi sẽ bắt giữ chị.”Công an đã nói như vậy, Hồ Khiết đành phải cất giữ lại kim tiêm, ngẫu nhiên quay đầu, lại bị dọa sợ: “Pháp Điển, cháu đi ra từ lúc nào vậy, chuyện người lớn chúng ta nói với nhau, trẻ con không thể nghe được đâu.”Ba người phụ nữ đồng loạt ngẩng đầu, đồng thời nhìn về phía Cố Pháp Điển.