Chương 19
Bác gái nghe xong đầu tiên là kinh ngạc sau phản ứng lại đây thì mừng như điên lên. Nhà bà không bị cậy trộm két sắt, thầy bói đã đoán sai. Cho nên gấp mười quẻ tiền hôm nay bà cầm chắc rồi. Nghĩ đến đây bác gái không khỏi vui mừng ra mặt xoay người về phía đám đông nói chuyện thanh âm cũng vang dội hơn nhiều: "Mọi người nghe rõ thầy bói nói gì đúng không? Nhưng may mắn là nhà tôi không có bị trộm két sắt. Thế nên lúc trước hứa hẹn trả gấp mười quẻ tiền thầy bói hãy thực hiện đi."
Mọi người nghe này không khỏi bàn tán xôn xao lên. Thầy bói từ trước đến nay đều đoán chuẩn đến giống nhà tiên tri dường như đột nhiên lật xe. Quần chúng vây xem không có cái gì là trung thành đáng nói, gió chiều nào che chiều ấy thôi. Thấy Phương Linh đoán sai mọi người lập tức ngả hết về phe bác gái.
"Đã đánh cuộc thì phải nhận thua. Mau đem tiền trả cho người ta đi." Đã có người lên tiếng đòi quyền lợi cho bác gái. Một người lên tiếng lúc sau lại có liên tiếp người ồn ào muốn Phương Linh trả tiền. Bác gái đắc ý cực kỳ mà nhìn về phía Phương Linh khiêu khích. Phương Linh không sao cả mà cười nhìn đám đông rồi nhìn bác gái nói: "Nếu cháu đoán sai liền sẽ gấp mười dâng trả. Nhưng trước hết bác hãy nghe xong cuộc điện thoại rồi chúng ta lại nói chuyện tiếp."
Bác gái vẻ mặt hoang mang, cuộc điện thoại nào? Còn chưa có lời giải thì điện thoại đột nhiên đổ chuông dọa bác gái một cú sốc. Nhìn màn hình là chồng bác gọi đến, bác gái do dự trong chớp mắt mới nhận cuộc gọi. Không biết bác gái ấn nhầm phím nào mà loa ngoài điện thoại bị bật lên, giọng nói vội vàng đầy lo lắng của chồng bác gái vang lên: "Bà đang ở đâu? Về nhà ngay đi. Trộm vào nhà lấy sạch tiền trong két rồi."
Bác gái cảm giác đầu ong một tiếng, trước mắt toàn là màu đen. Tay bác run lên suýt không cầm nổi điện thoại nữa. Bác từ từ quay mặt lại nhìn về phía Phương Linh trong mắt muôn vàn ý nghĩ hiện lên. Cuối cùng bác gái chỉ phải lên tiếng khẩn cầu: "Mong thầy giúp đỡ tôi tìm ra kẻ trộm."
Lúc này mọi người mới bừng tỉnh ánh mắt không hẹn mà nhìn Phương Linh. Đối với sự chuyển biến này Phương Linh chỉ cười nhạt nói: "Cháu có thể giúp bác tìm trộm nhưng quẻ tiền.."
"Bác sẽ gấp đôi dâng trả." Bác gái nhanh nhẹn đáp lời. Nói xong mở túi xách nhịn đau rút ra một tờ hai trăm nghìn đặt lên bàn, quẻ bói của Phương Linh giá gốc một trăm nghìn. Phương Linh không có nhận tiền ngay mà nhìn bác gái nói: "Bác gọi chồng bác đến địa chỉ này sẽ bắt được kẻ trộm." Nói rồi từ túi xách lấy ra giấy bút xoát xoát viết một hàng chữ đưa cho bác gái. Bác gái kia cúi xuống nhìn địa chỉ rồi thật mạnh ngẩng đầu miệng lắp bắp nói: "Địa chỉ này chẳng phải là.." Bác nghẹn ngào không nói nổi nữa. Phương Linh gật đầu tiếp lời: "Đây là địa chỉ con trai thứ hai của bác. Hai bác phải nhanh lên, anh ta chuẩn bị mang tiền đi đánh cờ bạc rồi."
Ngay cả địa chỉ nhà con trai bà đều biết, bác gái hoàn toàn tín nhiệm Phương Linh. Bà vội gọi cho chồng rồi thất hồn lạc phách rời đi. Phương Linh không có chút nào bị ảnh hưởng cầm tiền cho vào ví rồi chờ người tiếp theo. Quần chúng vây xem lúc này thái độ xoay cái 180 độ, bắt đầu lại ca ngợi Phương Linh. Quái thú xem đám phàm nhân thái độ xoay tới xoay lui thật là khinh thường. Nó không hiểu thọ mệnh ngắn ngủi như thế đám phàm nhân này còn không hưởng thụ mà toàn làm những việc vô bổ này làm gì. Nó chán đến chết mà gục xuống đầu tiếp tục sự nghiệp xóa nạn mù chữ của mình. Phương Linh xem bói thêm hai người rồi cũng thu quán ra về. Đi qua hàng khoai nướng cô mua vài củ về ăn khuya.
Về phòng trọ một người một rùa ăn luôn khoai nướng khi nó còn nóng. Khoai lang mật ăn lên đặc biệt ngọt và thơm. Phương Linh thích ăn khoai lang, nướng luộc chiên đều thích. Mỗi lần thu quán đều mua về ăn. Quái thú thích ăn thịt nhưng đồ ngọt nó cũng không chê. Mấy củ khoai không lớn chẳng mấy chốc đều bị tiêu diệt sạch sẽ. Ăn xong bữa khuya Phương Linh bắt đầu lên giường dọn xong tư thế ngồi thiền. Đây là thói quen cô mới học được. Không vì gì khác ngoài là muốn cho cơ thể cô quen thuộc với tư thế này. Cô tiếp xúc với thế giới tu tiên cũng mấy tháng rồi nhưng vẫn chỉ là tu tiên quân dự bị. Quái thú nói nhân tộc càng sớm tu tiên càng có lợi. Cô đã bỏ lỡ nhiều thời gian nên có thể làm được bước nào cô phải tranh thủ làm tốt bước ấy trước. Cô hiện tại đã học xong ký tự của yêu tộc, giờ đang thông qua ký tự của yêu tộc học ký tự của nhân tộc. Hơi rờm rà chút nhưng còn hơn là ngồi không chờ quái thú.
Vừa ngồi chưa được bao lâu quái thú cũng bò lên, trong miệng còn ngậm theo ví tiền của Phương Linh. Có lẽ tháng trước ăn mỳ ăn liền nó ăn ra bóng ma tâm lý nên đối với việc kiếm tiền nó rất là để bụng. Bởi thế mỗi đêm trước khi đi ngủ nó phải đếm một lần tiền. Phương Linh không có này đam mê nên chuyên tâm học chữ.
Cuộc sống vừa xem bói vừa học tập của Phương Linh kéo dài đến gần tết âm lịch thì đã có bước đầu thành quả. Cô đã dịch xong phần công pháp của luyện khí kỳ. Việc tiếp theo là dẫn khí nhập thể thoát phàm thành tiên thôi.
Mọi người nghe này không khỏi bàn tán xôn xao lên. Thầy bói từ trước đến nay đều đoán chuẩn đến giống nhà tiên tri dường như đột nhiên lật xe. Quần chúng vây xem không có cái gì là trung thành đáng nói, gió chiều nào che chiều ấy thôi. Thấy Phương Linh đoán sai mọi người lập tức ngả hết về phe bác gái.
"Đã đánh cuộc thì phải nhận thua. Mau đem tiền trả cho người ta đi." Đã có người lên tiếng đòi quyền lợi cho bác gái. Một người lên tiếng lúc sau lại có liên tiếp người ồn ào muốn Phương Linh trả tiền. Bác gái đắc ý cực kỳ mà nhìn về phía Phương Linh khiêu khích. Phương Linh không sao cả mà cười nhìn đám đông rồi nhìn bác gái nói: "Nếu cháu đoán sai liền sẽ gấp mười dâng trả. Nhưng trước hết bác hãy nghe xong cuộc điện thoại rồi chúng ta lại nói chuyện tiếp."
Bác gái vẻ mặt hoang mang, cuộc điện thoại nào? Còn chưa có lời giải thì điện thoại đột nhiên đổ chuông dọa bác gái một cú sốc. Nhìn màn hình là chồng bác gọi đến, bác gái do dự trong chớp mắt mới nhận cuộc gọi. Không biết bác gái ấn nhầm phím nào mà loa ngoài điện thoại bị bật lên, giọng nói vội vàng đầy lo lắng của chồng bác gái vang lên: "Bà đang ở đâu? Về nhà ngay đi. Trộm vào nhà lấy sạch tiền trong két rồi."
Bác gái cảm giác đầu ong một tiếng, trước mắt toàn là màu đen. Tay bác run lên suýt không cầm nổi điện thoại nữa. Bác từ từ quay mặt lại nhìn về phía Phương Linh trong mắt muôn vàn ý nghĩ hiện lên. Cuối cùng bác gái chỉ phải lên tiếng khẩn cầu: "Mong thầy giúp đỡ tôi tìm ra kẻ trộm."
Lúc này mọi người mới bừng tỉnh ánh mắt không hẹn mà nhìn Phương Linh. Đối với sự chuyển biến này Phương Linh chỉ cười nhạt nói: "Cháu có thể giúp bác tìm trộm nhưng quẻ tiền.."
"Bác sẽ gấp đôi dâng trả." Bác gái nhanh nhẹn đáp lời. Nói xong mở túi xách nhịn đau rút ra một tờ hai trăm nghìn đặt lên bàn, quẻ bói của Phương Linh giá gốc một trăm nghìn. Phương Linh không có nhận tiền ngay mà nhìn bác gái nói: "Bác gọi chồng bác đến địa chỉ này sẽ bắt được kẻ trộm." Nói rồi từ túi xách lấy ra giấy bút xoát xoát viết một hàng chữ đưa cho bác gái. Bác gái kia cúi xuống nhìn địa chỉ rồi thật mạnh ngẩng đầu miệng lắp bắp nói: "Địa chỉ này chẳng phải là.." Bác nghẹn ngào không nói nổi nữa. Phương Linh gật đầu tiếp lời: "Đây là địa chỉ con trai thứ hai của bác. Hai bác phải nhanh lên, anh ta chuẩn bị mang tiền đi đánh cờ bạc rồi."
Ngay cả địa chỉ nhà con trai bà đều biết, bác gái hoàn toàn tín nhiệm Phương Linh. Bà vội gọi cho chồng rồi thất hồn lạc phách rời đi. Phương Linh không có chút nào bị ảnh hưởng cầm tiền cho vào ví rồi chờ người tiếp theo. Quần chúng vây xem lúc này thái độ xoay cái 180 độ, bắt đầu lại ca ngợi Phương Linh. Quái thú xem đám phàm nhân thái độ xoay tới xoay lui thật là khinh thường. Nó không hiểu thọ mệnh ngắn ngủi như thế đám phàm nhân này còn không hưởng thụ mà toàn làm những việc vô bổ này làm gì. Nó chán đến chết mà gục xuống đầu tiếp tục sự nghiệp xóa nạn mù chữ của mình. Phương Linh xem bói thêm hai người rồi cũng thu quán ra về. Đi qua hàng khoai nướng cô mua vài củ về ăn khuya.
Về phòng trọ một người một rùa ăn luôn khoai nướng khi nó còn nóng. Khoai lang mật ăn lên đặc biệt ngọt và thơm. Phương Linh thích ăn khoai lang, nướng luộc chiên đều thích. Mỗi lần thu quán đều mua về ăn. Quái thú thích ăn thịt nhưng đồ ngọt nó cũng không chê. Mấy củ khoai không lớn chẳng mấy chốc đều bị tiêu diệt sạch sẽ. Ăn xong bữa khuya Phương Linh bắt đầu lên giường dọn xong tư thế ngồi thiền. Đây là thói quen cô mới học được. Không vì gì khác ngoài là muốn cho cơ thể cô quen thuộc với tư thế này. Cô tiếp xúc với thế giới tu tiên cũng mấy tháng rồi nhưng vẫn chỉ là tu tiên quân dự bị. Quái thú nói nhân tộc càng sớm tu tiên càng có lợi. Cô đã bỏ lỡ nhiều thời gian nên có thể làm được bước nào cô phải tranh thủ làm tốt bước ấy trước. Cô hiện tại đã học xong ký tự của yêu tộc, giờ đang thông qua ký tự của yêu tộc học ký tự của nhân tộc. Hơi rờm rà chút nhưng còn hơn là ngồi không chờ quái thú.
Vừa ngồi chưa được bao lâu quái thú cũng bò lên, trong miệng còn ngậm theo ví tiền của Phương Linh. Có lẽ tháng trước ăn mỳ ăn liền nó ăn ra bóng ma tâm lý nên đối với việc kiếm tiền nó rất là để bụng. Bởi thế mỗi đêm trước khi đi ngủ nó phải đếm một lần tiền. Phương Linh không có này đam mê nên chuyên tâm học chữ.
Cuộc sống vừa xem bói vừa học tập của Phương Linh kéo dài đến gần tết âm lịch thì đã có bước đầu thành quả. Cô đã dịch xong phần công pháp của luyện khí kỳ. Việc tiếp theo là dẫn khí nhập thể thoát phàm thành tiên thôi.