Chương 37: Trần Hữu Trí
Hạ Liên lắc đầu, vứt ý nghĩ này ra khỏi đầu mình. Đây không phải vấn đề ai là phản diện, mà là vấn đề về lập trường. Hắn cùng với những thiếu nữ phép thuật khác là con người, cũng là những người bảo vệ nền văn minh của nhân loại. Bất kể là bọn hắn sai hay đúng, bọn hắn không thể nhìn nhân loại diệt vong được.
Hạ Liên nghĩ như vậy. Hắn suy tư một hồi, rất nhanh liền phát hiện có một thứ không được đề cập tới trong sách.
Mục đích của Sứ Đồ.
Dựa vào lời tiên tri ở trang cuối, Hạ Liên suy đoán Sứ Đồ đang muốn hồi sinh Vương. Còn vì sao bọn hắn lại đi thí nghiệm chế tạo Yểm Thú… cái này thì hắn chịu, đoán không ra.
Bất quá, hắn vốn dĩ liền không cần đoán. Hắn bắt chuyện với cấp trên một tiếng liền được cho phép nói chuyện với một tên thành viên cấp cao của Sứ Đồ đang bị giam giữ.
Nhìn thanh niên gục đầu, bị trói trên ghế trước mặt, ánh mắt của Hạ Liên trở nên vô cùng phức tạp. Bất quá, người kia lại căn bản vô pháp nhìn xuyên qua mũ giáp của hắn để thấy ánh mắt đó.
Không sai, Hạ Liên biến thân. Hắn chưa từng nghĩ tới lần đầu gặp mặt người quen cũ sau năm năm xa cách sẽ là trong trường hợp như thế này.
- Lâu rồi không gặp, Trí.
Cậu ta là Trần Hữu Trí, từng ở trong cô nhi viện với Hạ Liên.
- Cô biết tôi à?
Hạ Liên dừng lại một nhịp, thở dài một hơi, nói.
- Tôi là Hạ Liên.
- Hạ Liên? Hạ Liên nào?
- Cô nhi viện.
Trần Hữu Trí im lặng, sau đó bắt đầu cười, tiếng cười ngày càng lớn.
- Ha ha ha! Em biết ngay chuyện chị là gái mà! Cứ chối làm gì không biết! Làm quái gì có đứa con trai nào đẹp như chị chứ!
Phản ứng của Trần Hữu Trí hoàn toàn vượt qua dự kiến của Hạ Liên. Nhìn bộ dạng của hắn, Hạ Liên không tự giác liền nắm chặt nắm tay…
Sau đó, trực tiếp gõ vào đầu Trần Hữu Trí.
- Năm năm trước chưa ăn đòn đủ chứ gì!?
- A!
Trần Hữu Trí bị gõ trúng đầu, kém chút liền khóc. Mặc dù hắn đã là Yểm Hoá Giả, nhưng mà cú mới nãy Hạ Liên dùng ma lực cường hoá a! Đau chết…
Trần Hữu Trí một mặt u oán nhìn Hạ Liên. Rõ ràng bản thân là nữ, nhất định phải nói bản thân là nam… Nói hắn biết không nên, lại ngày ngày chối bỏ giới tính thật…
Không u oán mới là lạ.
Hạ Liên nhìn ánh mắt của Trần Hữu Trí, không nói thêm tiếng nào. Trần Hữu Trí nhìn thấy hắn trầm mặc, cũng không lên tiếng.
Hồi lâu sau, Hạ Liên mới rốt cuộc không nhịn được mà mở miệng.
- Không muốn giải thích cho anh một câu sao, Trí?
- Giải thích làm gì…
Hạ Liên không có nói nữa, chỉ là nhìn chằm chằm Trần Hữu Trí. Đối phương thì là một mặt bình tĩnh nhìn Hạ Liên.
Lại qua một lúc, Trần Hữu Trí mới nói.
- Ba mẹ ruột của em là một trong những người lập ra Sứ Đồ. Em không có lựa chọn.
Hạ Liên trầm mặc. Kỳ thực hắn đã sớm nghĩ tới khả năng này. Trần Hữu Trí mà hắn biết không phải loại người sẽ nguyện ý đi gia nhập tổ chức này mà tổn thương người khác.
Nhìn thấy tâm tình của hắn không đúng, Trần Hữu Trí chỉ là cười nhạt, nói.
- Thôi nào, chị. Chị biết đây không phải lỗi của chị mà.
Hạ Liên thở dài một hơi, cố ép bản thân không suy nghĩ chuyện này nữa, bắt đầu hỏi thăm mấy chuyện hắn không hiểu.
- Anh biến thân được là do thí nghiệm của Sứ Đồ, không phải do ký khế ước với bảo thạch. Em biết vì sao Sứ Đồ muốn tìm cách biến con người thành Yểm Thú, đúng không?
Trần Hữu Trí nghe hắn nói hắn không phải “thiếu nữ” phép thuật liền lộ ra vẻ mặt thất vọng, sau đó đưa mắt nhìn quyển sách Hạ Liên mang theo, cười nhạt hỏi.
- Anh đọc nó rồi đúng chứ?
- Ừm.
- Anh có nhìn lời tiên đoán ở trang cuối không?
- Có. Nhưng nó có liên quan gì đến việc đấy?
Trần Hữu Trí ngừng một nhịp, sau đó dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Liên.
- Anh thật sự không liên tưởng được “mười hai chòm sao” là gì sao? Cái gì liên quan tới con số mười hai trong quyển sách đó?
- Ah? Chẳng lẽ là… mười hai cận vệ của Vương?
- Nói cho đúng, là mười hai phần sức mạnh của Vương. Chúng không có biến mất, hơn nữa chỉ cần bọn chúng tề tụ liền có thể phục sinh Vương.
Trần Hữu Trí nhún vai một cái, nói tiếp.
- Lực lượng trên người mười vị cận vệ thì vẫn ở Mộng Linh Giới, nhưng phần từng nằm trên người hai kẻ phản bội thì không. Sứ Đồ kỳ thực đang tìm cách thu hút hai phần sức mạnh này về. Yểm Hoá Giả kỳ thực chính là vật chứa dự bị cho hai phần này.
Hạ Liên gật đầu, tỏ ra là đã hiểu. Câu trả lời của Trần Hữu Trí cũng đã làm hắn hiểu mục đích cuối cùng của Sứ Đồ.
Hồi sinh Vương.
Nhưng là, giải quyết xong vấn đề này thì lại xuất hiện vấn đề khác. Vì sao Pháp Hội lại muốn giết “Vương” khi mà đối phương vốn đã chết.
Không suy nghĩ nhiều, Hạ Liên nói tiếng cảm ơn, sau đó liền rời đi. Ngay khi Hạ Liên chuẩn bị bước ra khỏi cửa, Trần Hữu Trí lên tiếng gọi hắn.
- Anh Liên.
- Hả?
Hạ Liên quay đầu nhìn Trần Hữu Trí, không rõ đối phương gọi hắn lại làm gì. Trần Hữu Trí không có để Hạ Liên đợi lâu, nói.
- Sao anh lại muốn nhúng tay vào chuyện này vậy? Anh có thể lẩn đi và sống như một người bình thường mà, đúng chứ?
Hạ Liên nhếch miệng cười, đáp.
- Dùng một câu ở trong phim thì là: “Sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng cao”. Chỉ đơn giản vậy thôi. Tạm biệt, Trí.
Nói xong, Hạ Liên liền rời đi. Trần Hữu Trí thì lẳng lặng nhìn theo bóng lưng của hắn, trong miệng lẩm nhẩm.
- Anh vẫn chẳng hề thay đổi nha, anh Liên…
Hạ Liên nghĩ như vậy. Hắn suy tư một hồi, rất nhanh liền phát hiện có một thứ không được đề cập tới trong sách.
Mục đích của Sứ Đồ.
Dựa vào lời tiên tri ở trang cuối, Hạ Liên suy đoán Sứ Đồ đang muốn hồi sinh Vương. Còn vì sao bọn hắn lại đi thí nghiệm chế tạo Yểm Thú… cái này thì hắn chịu, đoán không ra.
Bất quá, hắn vốn dĩ liền không cần đoán. Hắn bắt chuyện với cấp trên một tiếng liền được cho phép nói chuyện với một tên thành viên cấp cao của Sứ Đồ đang bị giam giữ.
Nhìn thanh niên gục đầu, bị trói trên ghế trước mặt, ánh mắt của Hạ Liên trở nên vô cùng phức tạp. Bất quá, người kia lại căn bản vô pháp nhìn xuyên qua mũ giáp của hắn để thấy ánh mắt đó.
Không sai, Hạ Liên biến thân. Hắn chưa từng nghĩ tới lần đầu gặp mặt người quen cũ sau năm năm xa cách sẽ là trong trường hợp như thế này.
- Lâu rồi không gặp, Trí.
Cậu ta là Trần Hữu Trí, từng ở trong cô nhi viện với Hạ Liên.
- Cô biết tôi à?
Hạ Liên dừng lại một nhịp, thở dài một hơi, nói.
- Tôi là Hạ Liên.
- Hạ Liên? Hạ Liên nào?
- Cô nhi viện.
Trần Hữu Trí im lặng, sau đó bắt đầu cười, tiếng cười ngày càng lớn.
- Ha ha ha! Em biết ngay chuyện chị là gái mà! Cứ chối làm gì không biết! Làm quái gì có đứa con trai nào đẹp như chị chứ!
Phản ứng của Trần Hữu Trí hoàn toàn vượt qua dự kiến của Hạ Liên. Nhìn bộ dạng của hắn, Hạ Liên không tự giác liền nắm chặt nắm tay…
Sau đó, trực tiếp gõ vào đầu Trần Hữu Trí.
- Năm năm trước chưa ăn đòn đủ chứ gì!?
- A!
Trần Hữu Trí bị gõ trúng đầu, kém chút liền khóc. Mặc dù hắn đã là Yểm Hoá Giả, nhưng mà cú mới nãy Hạ Liên dùng ma lực cường hoá a! Đau chết…
Trần Hữu Trí một mặt u oán nhìn Hạ Liên. Rõ ràng bản thân là nữ, nhất định phải nói bản thân là nam… Nói hắn biết không nên, lại ngày ngày chối bỏ giới tính thật…
Không u oán mới là lạ.
Hạ Liên nhìn ánh mắt của Trần Hữu Trí, không nói thêm tiếng nào. Trần Hữu Trí nhìn thấy hắn trầm mặc, cũng không lên tiếng.
Hồi lâu sau, Hạ Liên mới rốt cuộc không nhịn được mà mở miệng.
- Không muốn giải thích cho anh một câu sao, Trí?
- Giải thích làm gì…
Hạ Liên không có nói nữa, chỉ là nhìn chằm chằm Trần Hữu Trí. Đối phương thì là một mặt bình tĩnh nhìn Hạ Liên.
Lại qua một lúc, Trần Hữu Trí mới nói.
- Ba mẹ ruột của em là một trong những người lập ra Sứ Đồ. Em không có lựa chọn.
Hạ Liên trầm mặc. Kỳ thực hắn đã sớm nghĩ tới khả năng này. Trần Hữu Trí mà hắn biết không phải loại người sẽ nguyện ý đi gia nhập tổ chức này mà tổn thương người khác.
Nhìn thấy tâm tình của hắn không đúng, Trần Hữu Trí chỉ là cười nhạt, nói.
- Thôi nào, chị. Chị biết đây không phải lỗi của chị mà.
Hạ Liên thở dài một hơi, cố ép bản thân không suy nghĩ chuyện này nữa, bắt đầu hỏi thăm mấy chuyện hắn không hiểu.
- Anh biến thân được là do thí nghiệm của Sứ Đồ, không phải do ký khế ước với bảo thạch. Em biết vì sao Sứ Đồ muốn tìm cách biến con người thành Yểm Thú, đúng không?
Trần Hữu Trí nghe hắn nói hắn không phải “thiếu nữ” phép thuật liền lộ ra vẻ mặt thất vọng, sau đó đưa mắt nhìn quyển sách Hạ Liên mang theo, cười nhạt hỏi.
- Anh đọc nó rồi đúng chứ?
- Ừm.
- Anh có nhìn lời tiên đoán ở trang cuối không?
- Có. Nhưng nó có liên quan gì đến việc đấy?
Trần Hữu Trí ngừng một nhịp, sau đó dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Liên.
- Anh thật sự không liên tưởng được “mười hai chòm sao” là gì sao? Cái gì liên quan tới con số mười hai trong quyển sách đó?
- Ah? Chẳng lẽ là… mười hai cận vệ của Vương?
- Nói cho đúng, là mười hai phần sức mạnh của Vương. Chúng không có biến mất, hơn nữa chỉ cần bọn chúng tề tụ liền có thể phục sinh Vương.
Trần Hữu Trí nhún vai một cái, nói tiếp.
- Lực lượng trên người mười vị cận vệ thì vẫn ở Mộng Linh Giới, nhưng phần từng nằm trên người hai kẻ phản bội thì không. Sứ Đồ kỳ thực đang tìm cách thu hút hai phần sức mạnh này về. Yểm Hoá Giả kỳ thực chính là vật chứa dự bị cho hai phần này.
Hạ Liên gật đầu, tỏ ra là đã hiểu. Câu trả lời của Trần Hữu Trí cũng đã làm hắn hiểu mục đích cuối cùng của Sứ Đồ.
Hồi sinh Vương.
Nhưng là, giải quyết xong vấn đề này thì lại xuất hiện vấn đề khác. Vì sao Pháp Hội lại muốn giết “Vương” khi mà đối phương vốn đã chết.
Không suy nghĩ nhiều, Hạ Liên nói tiếng cảm ơn, sau đó liền rời đi. Ngay khi Hạ Liên chuẩn bị bước ra khỏi cửa, Trần Hữu Trí lên tiếng gọi hắn.
- Anh Liên.
- Hả?
Hạ Liên quay đầu nhìn Trần Hữu Trí, không rõ đối phương gọi hắn lại làm gì. Trần Hữu Trí không có để Hạ Liên đợi lâu, nói.
- Sao anh lại muốn nhúng tay vào chuyện này vậy? Anh có thể lẩn đi và sống như một người bình thường mà, đúng chứ?
Hạ Liên nhếch miệng cười, đáp.
- Dùng một câu ở trong phim thì là: “Sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng cao”. Chỉ đơn giản vậy thôi. Tạm biệt, Trí.
Nói xong, Hạ Liên liền rời đi. Trần Hữu Trí thì lẳng lặng nhìn theo bóng lưng của hắn, trong miệng lẩm nhẩm.
- Anh vẫn chẳng hề thay đổi nha, anh Liên…