Chương 40: Chiến dịch bắt đầu
- Hả?
- Cậu hài lòng chưa?
Nghe thấy câu hỏi của hắn, Mộc Hoa Tiên mới phản ứng được, luống cuống xin lỗi, đồng thời đi đến sau lưng hắn, dự định giúp hắn kéo khoá lên.
Nhìn bóng lưng trắng nõn trước mặt, Mộc Hoa Tiên ngừng lại một nhịp, bỗng dưng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Mặc dù từ lần đầu đem Hạ Liên về nàng liền đã xem hết từ trên xuống dưới của Hạ Liên, nhưng mà…
Hình như nửa chặn nửa khoe như này hấp dẫn hơn…
- Tém tém lại Tiên ơi, lau miệng kìa. - Đúng lúc này, Lưu Hải Đường lên tiếng.
Nghe nàng nói, Mộc Hoa Tiên vô thức đưa tay lên lau miệng. Ngay lập tức, nàng liền nhận ra việc có một thứ chất lỏng nào đó dính vào tay nàng.
Trong suốt, hơi dính… Ừm, là nước bọt của chính nàng.
Nhận ra được điểm này, Mộc Hoa Tiên lập tức đỏ mặt, lúng túng lau sạch phần nước bọt còn lại, sau đó kéo khoá kéo trên bộ váy dạ hội lên.
Hạ Liên xoay người lại, nhìn chằm chằm Mộc Hoa Tiên, trên khoé mắt vẫn còn vương hai giọt lệ hắn chưa lau sạch.
- X… Xin lỗi nha Liên… Mình tặng nhầm…
- Không sao… Lần sau cậu cẩn thận là được…
Ngoài mặt, bộ dạng của Hạ Liên đã không khác gì một thiếu nữ ngây thơ lương thiện bị bắt nạt nhưng vẫn lựa chọn tha thứ. Còn trong nội tâm, Hạ Liên đã cười trộm không biết bao nhiêu lần.
Ừm, bộ dạng uất ức khi nãy là diễn. Sau một thời gian sống cùng, hắn đã hiểu rất rõ việc dù hắn có giãy dụa kịch liệt thế nào cũng không thể thoát khỏi ma trảo của bốn người kia. Cho nên hắn đi ngược đường cũ.
Thay vì giãy dụa kịch liệt, hắn lựa chọn bán manh bán thảm. Không thể không nói, hiệu quả thật sự là vô cùng nổi bật.
Ở góc phòng, Nguyệt (Tử Lôi) nắm chặt đôi bàn tay, cắn môi, hai mắt vằn vện tia máu, nhìn chằm chằm vào cảnh này. Băng Linh đứng ở cạnh nàng nhìn thấy nàng như vậy, cũng chỉ có thể vỗ vai an ủi…
Bởi vì thật sự không thể chịu được khi nhìn bộ dạng mê trai (mê gái?) của Mộc Hoa Tiên, Nguyệt không thể làm gì khác hơn là tạm thời rời đi.
Lưu Hải Đường để ý thấy chuyện này, nhưng cũng không có biện pháp nào tốt. Chuyện này chỉ có nước để cho Mộc Hoa Tiên hoặc là Hạ Liên tự nhận ra thôi. Nhưng mà hai người này…
Lưu Hải Đường thở dài.
Mộc Hoa Tiên tuy là răm, nhưng nói về tình yêu thì vẫn là tay mơ, hoàn toàn không có kinh nghiệm. Hạ Liên cũng chỉ có hơn chứ không kém.
Lại thêm việc Tử Lôi luôn giấu tình cảm của mình khỏi tầm mắt của Mộc Hoa Tiên…
Được rồi, không nghĩ nữa. Để nàng một mình một lát đi.
Một lúc sau thì Nguyệt quay lại, vẻ mặt bình tĩnh như thể chưa từng có gì xảy ra. Hạ Liên gọi Hư Linh ra, sau đó sáu người liền cùng nhau thưởng thức bữa tiệc.
Hai ngày sau, tức ngày bắt đầu cuộc chinh phạt. Hạ Liên dẫn đầu nhóm Lưu Hải Đường cùng Hư Linh đứng vào trong đội hình. Cuộc chinh phạt lần này tổng cộng có hai mươi tiểu đội, mỗi tiểu đội bao gồm một người bậc hai cùng năm người bậc một.
Lại tính cả hai vị chỉ huy bậc ba, cuộc chinh phạt lần này có tổng cộng một trăm hai mươi thiếu nữ phép thuật tham gia.
Hả? 6 x 20 + 2 = 122 mới đúng?
Hạ Liên không phải “thiếu nữ” phép thuật, trừ một.
Hư Linh tuy là nữ, nhưng bản chất là Linh Thú, tiếp tục trừ một.
Còn vì sao có ba vị bậc ba lại chỉ có hai vị đi Mộng Linh Giới… Đùa, đi hết ai thủ nhà?
Lúc này, hai mươi tiểu đội đã xếp thành hai vòng tròn đồng tâm bao quanh hai vị thiếu nữ phép thuật bậc ba.
Còn hai người kia thì đang cùng đặt tay lên một quả cầu thủy tinh, trong miệng lẩm nhẩm chú ngữ, không ngừng truyền ma lực vào trong. Đồng thời với đó, tất cả thiếu nữ phép thuật bậc hai cùng với Hạ Liên bắt đầu bộc phát ma lực.
Theo thời gian, một lớp màn sáng màu xanh lam xuất hiện, hấp thu lượng ma lực bọn họ phát ra, tạo thành một lớp kết giới hình bán cầu bao vây bọn họ. Cùng lúc đó, một vòng xoáy năng lượng màu xanh đậm cũng dần dần tạo thành dưới chân bọn họ.
Mọi chuyện đã diễn ra rất suôn sẻ… Cho đến khi Hạ Liên nhìn thấy vị thiếu nữ phép thuật bậc ba còn lại đi đến bên cạnh kết giới, trên gương mặt nàng nở một nụ cười quỷ dị.
Không đợi Hạ Liên nói cái gì, đối phương đã nhẹ nhàng đặt tay lên kết giới, sau đó…
Bộc phát toàn bộ ma lực, làm xáo trộn mạch ma lực bên trong!
Lập tức, toàn bộ kết giới hoá thành một màu đỏ tươi. Vòng xoáy không gian ở dưới chân bọn hắn lúc này cũng đã đỏ như màu máu.
Ngoại trừ Hạ Liên cũng có rất nhiều người chú ý tới điểm này, nhưng đều không kịp ngăn cản. Không đợi bọn họ có bất kỳ động tác nào, ma pháp khởi động, làm cho tất cả biến mất.
Lúc này, thiếu nữ bậc ba kia ngã gục xuống, trực tiếp mất mạng. Mãi đến tận giữa trưa mới có người tìm thấy nàng.
Không ai để ý tới là, lúc nàng dùng ma lực phá ma pháp dịch chuyển, có một thứ không phải ma lực đã thoát ra từ trong tim nàng, chạy theo dòng ma lực mà thâm nhập vào trong kết giới…