Chương 12: Tổ đội (1)
Tựa như là từ nơi sâu xa có cảm ứng, ý nghĩ này vừa mới sinh ra, chỉ thấy cách đó không xa một ánh lửa phóng lên tận trời thẳng đến đông nam, trong gió bay tới một câu truyền âm: "Vi sư ra ngoài mấy ngày, ngươi hãy tự chăm sóc mình cho tốt!"
"..."
Sở Lương trầm mặc một chút.
Sư tôn cả đời hiếu thắng.
Cuối cùng, chính là "Giang Hồ Dật Văn Ký" mà quần chúng nhân dân vui tay vui mắt nhất.
Đối với "Cửu Châu Phong Vân Sách" đứng đắn nghiêm túc thì "Giang Hồ Dật Văn Ký" càng khuynh hướng về tính giải trí, thuộc về các loại buôn dưa lê bán dưa chuột.
Ví như tin tức đầu tiên chính là hoàng đế bệ hạ Vũ Triều dò xét thư viện Thăng Long lúc trước, trong lúc đó lộ ra ý đồ để cho tiểu nữ nhi công chúa Kính Dương của mình và thủ tịch Trương Thần đệ tử của thư viện Thăng Long đính hôn, thế nhưng bị Trương Thần cự tuyệt.
Mà lý do hắn cho ra là, nhi nữ tư tình sẽ ảnh hưởng đến chuyện đọc sách.
Thư viện Thăng Long là thư viện nho giáo hàng đầu, lưng tựa triều đình, ở bên trong Thập Địa tông môn cũng là số một số hai. Trương Thần thân là thủ tịch Thư viện Thăng Long, đã có thể xác định tương lai vô luận là dốc lòng tu hành vẫn là vào triều làm quan thì đều có tiền đồ cẩm tú. Lần từ chối này, tiền đồ đột nhiên có chút khó mà dự liệu trước được.
Phát sầu với việc hôn nhân của nữ nhi không chỉ có một mình người làm phụ thân là hoàng đế.
Trong Thập Địa tông môn, Lôi Đình Bảo một trong các Bảo chủ cũng phát ra tin tức, nguyện dùng mười món trọng bảo làm sính lễ, chiêu mộ hiền tế cho nữ nhi Hoàng Linh Nhi độc nhất của mình, anh kiệt ở Cửu Châu lại không người nào dám tiếp.
Đương nhiên ở trong đó cũng là có ẩn tình.
Đây chính là con rể của Lôi Đình Bảo, cho dù là người ở rể.. Cũng sẽ không thiếu thanh niên tài tuấn có phẩm tu đa tài chấp nhận.
Sở dĩ không có người nào dám tới còn là do vị Hoàng Linh Nhi kia đã sớm phát ra lời nói tàn nhẫn, người muốn thành thân với nàng thì tốt nhất tu vi phải cao hơn nàng, nếu không ngày bước vào cửa đầu tiên sẽ trở thành khẩu phần lương thực cho Long Nha Mãnh Tượng kia của nàng.
Ở bên trong có rất nhiều chuyện bịa, Thục Sơn vẫn chỉ là một tin tức lên bảng.
Chính là bên trên Thục Sơn có Khương tiên tử danh xưng Khương Nguyệt Bạch, nàng bị người nhìn thấy cùng ăn cơm tối với Phượng Triêu Dương của Thiên Vương Tông ở Túy Nguyệt Lâu Giang Nam, hư hư thực thực có quan hệ mập mờ.
Đương nhiên Thiên Xu Các cũng sẽ không có tin đồn thất thiệt bịa đặt, trước khi chưa xác định được mối quan hệ của hai người thì sẽ chỉ dùng "Hư hư thực thực" để nói.
Nhưng có thể tưởng tượng, chỉ tin tức này cũng đã đủ khiến cho rất nhiều người thần tượng Khương tiên tử tan nát cõi lòng..
"Không có khả năng, tuyệt đối không thể có chuyện đó được!"
"Khương Khương nhà ta tuyệt đối không thể bị tên nhãi ranh hư hỏng của Thiên Vương Tông bắt cóc được!"
"Khương tiên tử! Van cầu! Xin hãy ở lại Phái Thục Sơn!"
"..."
Trên quảng trường màu trắng rộng lớn trước Vô Lượng Cung như vậy, thỉnh thoảng có thể nghe thấy một hai tiếng gào thét tuyệt vọng.
Tình cờ cũng sẽ có tiêng nói phản bác của nữ đệ tử.
"Các ngươi thích Khương tiên tử thì cũng không cần thiết đi gièm pha Phượng Triêu Dương nha? Hắn là người chăm chỉ lại thiện lương lý tưởng!"
"Đúng vậy đúng vậy, mười chín tuổi là người cạnh tranh thủ tịch có lợi nhất Thiên Vương Tông, loại chua chanh như các ngươi này thì lúc nào có thể bắt kịp được một nửa người ta chứ?"
"..."
Niềm vui và nỗi buồn của người với người cũng không liên quan đến nhau, Sở Lương chỉ cảm thấy bọn hắn ồn ào.
Hắn bình tĩnh đi xuyên qua đám người, băng qua cả tòa quảng trường. Bốn lối đi vào của Thục Sơn đều ở rìa ngoài của tòa quảng trường này.
Trong đó, ngoại trừ "Tư Luật Đường" là chấp chưởng hình luật bên ngoài tông môn, "Truyền Kiếm Đường" phụ trách pháp bảo binh khí: "Hộ Pháp Đường" phụ trách thần thông thuật pháp: "Đan Đỉnh Đường" phụ trách đan dược phù lục.
Ba lối đi này đều có rất nhiều vật phẩm ngành nghề được treo lên, cung cấp cho đệ tử của Thục Sơn dùng kiếm tệ để mua sắm.
Bây giờ Sở Lương làm mấy nhiệm vụ đã để dành được hai mươi miếng kiếm tệ, dĩ nhiên mua pháp bảo hoặc là điển tịch thì không đủ, nhưng có thể mua được một chút đan dược phụ trợ dùng cho tu hành.
Hắn tới Đan Đỉnh Đường, mua bốn viên "Tụ Thần Đan" Thần Ý Cảnh, có mấy viên thuốc phụ trợ này, tin tưởng không lâu sau thì mình có thể đột phá đến Thần Ý Cảnh trung kỳ.
So với đệ tử khác, hắn có khả năng đổi toàn bộ kiếm tệ để dành được lấy đan dược, ích lợi này cũng tương đối lớn.
Đi ra từ Đan Đỉnh Đường, hắn lại tới Hoán Kiếm Các.
Bước chân làm nhiệm vụ trừ yêu vẫn không thể dừng lại, đã có Bạch Tháp ở trong tay, nhất định phải lợi dụng hết mới được.
Cũng không nên mỗi lần đều tìm Thẩm lão hỗ trợ lựa chọn và bổ nhiệm vụ, lần này hắn chuẩn bị chọn cho mình một chút. Trong đại sảnh của Hoán Kiếm Các có mấy khối ngọc thạch treo rất cao, nhiệm vụ viết ở phía trên nhanh chóng thay đổi. Nhất là khối Thần Ý Cảnh kia, nhiệm vụ rất nhiều, người xem hoa cả mắt.
"..."
Sở Lương trầm mặc một chút.
Sư tôn cả đời hiếu thắng.
Cuối cùng, chính là "Giang Hồ Dật Văn Ký" mà quần chúng nhân dân vui tay vui mắt nhất.
Đối với "Cửu Châu Phong Vân Sách" đứng đắn nghiêm túc thì "Giang Hồ Dật Văn Ký" càng khuynh hướng về tính giải trí, thuộc về các loại buôn dưa lê bán dưa chuột.
Ví như tin tức đầu tiên chính là hoàng đế bệ hạ Vũ Triều dò xét thư viện Thăng Long lúc trước, trong lúc đó lộ ra ý đồ để cho tiểu nữ nhi công chúa Kính Dương của mình và thủ tịch Trương Thần đệ tử của thư viện Thăng Long đính hôn, thế nhưng bị Trương Thần cự tuyệt.
Mà lý do hắn cho ra là, nhi nữ tư tình sẽ ảnh hưởng đến chuyện đọc sách.
Thư viện Thăng Long là thư viện nho giáo hàng đầu, lưng tựa triều đình, ở bên trong Thập Địa tông môn cũng là số một số hai. Trương Thần thân là thủ tịch Thư viện Thăng Long, đã có thể xác định tương lai vô luận là dốc lòng tu hành vẫn là vào triều làm quan thì đều có tiền đồ cẩm tú. Lần từ chối này, tiền đồ đột nhiên có chút khó mà dự liệu trước được.
Phát sầu với việc hôn nhân của nữ nhi không chỉ có một mình người làm phụ thân là hoàng đế.
Trong Thập Địa tông môn, Lôi Đình Bảo một trong các Bảo chủ cũng phát ra tin tức, nguyện dùng mười món trọng bảo làm sính lễ, chiêu mộ hiền tế cho nữ nhi Hoàng Linh Nhi độc nhất của mình, anh kiệt ở Cửu Châu lại không người nào dám tiếp.
Đương nhiên ở trong đó cũng là có ẩn tình.
Đây chính là con rể của Lôi Đình Bảo, cho dù là người ở rể.. Cũng sẽ không thiếu thanh niên tài tuấn có phẩm tu đa tài chấp nhận.
Sở dĩ không có người nào dám tới còn là do vị Hoàng Linh Nhi kia đã sớm phát ra lời nói tàn nhẫn, người muốn thành thân với nàng thì tốt nhất tu vi phải cao hơn nàng, nếu không ngày bước vào cửa đầu tiên sẽ trở thành khẩu phần lương thực cho Long Nha Mãnh Tượng kia của nàng.
Ở bên trong có rất nhiều chuyện bịa, Thục Sơn vẫn chỉ là một tin tức lên bảng.
Chính là bên trên Thục Sơn có Khương tiên tử danh xưng Khương Nguyệt Bạch, nàng bị người nhìn thấy cùng ăn cơm tối với Phượng Triêu Dương của Thiên Vương Tông ở Túy Nguyệt Lâu Giang Nam, hư hư thực thực có quan hệ mập mờ.
Đương nhiên Thiên Xu Các cũng sẽ không có tin đồn thất thiệt bịa đặt, trước khi chưa xác định được mối quan hệ của hai người thì sẽ chỉ dùng "Hư hư thực thực" để nói.
Nhưng có thể tưởng tượng, chỉ tin tức này cũng đã đủ khiến cho rất nhiều người thần tượng Khương tiên tử tan nát cõi lòng..
"Không có khả năng, tuyệt đối không thể có chuyện đó được!"
"Khương Khương nhà ta tuyệt đối không thể bị tên nhãi ranh hư hỏng của Thiên Vương Tông bắt cóc được!"
"Khương tiên tử! Van cầu! Xin hãy ở lại Phái Thục Sơn!"
"..."
Trên quảng trường màu trắng rộng lớn trước Vô Lượng Cung như vậy, thỉnh thoảng có thể nghe thấy một hai tiếng gào thét tuyệt vọng.
Tình cờ cũng sẽ có tiêng nói phản bác của nữ đệ tử.
"Các ngươi thích Khương tiên tử thì cũng không cần thiết đi gièm pha Phượng Triêu Dương nha? Hắn là người chăm chỉ lại thiện lương lý tưởng!"
"Đúng vậy đúng vậy, mười chín tuổi là người cạnh tranh thủ tịch có lợi nhất Thiên Vương Tông, loại chua chanh như các ngươi này thì lúc nào có thể bắt kịp được một nửa người ta chứ?"
"..."
Niềm vui và nỗi buồn của người với người cũng không liên quan đến nhau, Sở Lương chỉ cảm thấy bọn hắn ồn ào.
Hắn bình tĩnh đi xuyên qua đám người, băng qua cả tòa quảng trường. Bốn lối đi vào của Thục Sơn đều ở rìa ngoài của tòa quảng trường này.
Trong đó, ngoại trừ "Tư Luật Đường" là chấp chưởng hình luật bên ngoài tông môn, "Truyền Kiếm Đường" phụ trách pháp bảo binh khí: "Hộ Pháp Đường" phụ trách thần thông thuật pháp: "Đan Đỉnh Đường" phụ trách đan dược phù lục.
Ba lối đi này đều có rất nhiều vật phẩm ngành nghề được treo lên, cung cấp cho đệ tử của Thục Sơn dùng kiếm tệ để mua sắm.
Bây giờ Sở Lương làm mấy nhiệm vụ đã để dành được hai mươi miếng kiếm tệ, dĩ nhiên mua pháp bảo hoặc là điển tịch thì không đủ, nhưng có thể mua được một chút đan dược phụ trợ dùng cho tu hành.
Hắn tới Đan Đỉnh Đường, mua bốn viên "Tụ Thần Đan" Thần Ý Cảnh, có mấy viên thuốc phụ trợ này, tin tưởng không lâu sau thì mình có thể đột phá đến Thần Ý Cảnh trung kỳ.
So với đệ tử khác, hắn có khả năng đổi toàn bộ kiếm tệ để dành được lấy đan dược, ích lợi này cũng tương đối lớn.
Đi ra từ Đan Đỉnh Đường, hắn lại tới Hoán Kiếm Các.
Bước chân làm nhiệm vụ trừ yêu vẫn không thể dừng lại, đã có Bạch Tháp ở trong tay, nhất định phải lợi dụng hết mới được.
Cũng không nên mỗi lần đều tìm Thẩm lão hỗ trợ lựa chọn và bổ nhiệm vụ, lần này hắn chuẩn bị chọn cho mình một chút. Trong đại sảnh của Hoán Kiếm Các có mấy khối ngọc thạch treo rất cao, nhiệm vụ viết ở phía trên nhanh chóng thay đổi. Nhất là khối Thần Ý Cảnh kia, nhiệm vụ rất nhiều, người xem hoa cả mắt.