Chương 45: Hiện thân (2)
Nhưng một mình hắn ở đó nói thật lâu, vẫn không xảy ra tình huống lạ gì xảy ra.
Lý Giác ngửa đầu nhìn bốn phía: "Ngươi không ở chỗ này hay là không muốn xuất hiện đây? Được rồi.. Vậy ta sẽ tự mình đi xuống chuộc tội.."
Hắn lẩm bẩm thì thào vài tiếng, đứng dậy đi về phía hồ nước.
Nhìn bộ dạng này, dường như là muốn tự sát!
"Lý.." Tống Thanh Y lập tức định đứng dậy ngăn cản, Sở Lương túm lấy nàng.
"Lại chờ một chút." Sở Lương nhẹ giọng nói.
Chỉ thấy Lý Giác đi bên cạnh bờ, dường như hơi do dự một chút, nhưng cũng không bao lâu đã hạ quyết tâm, nhảy xuống!
Ngay khi Tống Thanh Y muốn mạnh mẽ ra tay, đột nhiên, âm phong thổi mạnh tới!
Tiếng gió vù vù giống như gợn sóng, gió lớn âm hàn thấu xương, từ bốn phương tám hướng cuốn tới, vậy mà đẩy Lý Giác nhảy được một nửa trở về bên cạnh bờ.
Bịch, Lý Giác té lăn trên mặt đất, lại lập tức xoay người bò dậy: "Tư Đồ Yến, là ngươi sao?"
Gió lạnh cuồn cuộn cuối cùng hội tụ đến một chỗ, ở trước mặt hắn tạo thành một hình người, trong nháy mắt, lại tản đi tất cả.
Chỉ còn lại một quỷ ảnh ma quái âm u xuất hiện ở tại chỗ.
Là một nữ tử mặc một thân nho sam, nửa bên mặt mang theo vết sẹo rậm rạp, ngoại trừ Tư Đồ Yến trong lời đồn kia, sẽ không phải là ai khác nữa.
Lý Giác cho tới nay vẫn luôn e ngại nhìn thấy quỷ, lại giống như lộ ra vẻ mặt giải thoát: "Cuối cùng ngươi cũng đến gặp ta."
Mà Sở Lương và Tống Thanh Y ở một bên cũng là lấy lại tinh thần.
Âm khí nồng đậm này tuyệt đối không phải là Oán Linh bình thường, mà thân hình ngưng thật thể cũng đủ để nói rõ vấn đề. Tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, để cho nàng có được tu vi như thế..
Nhưng chắc chắn.
Tư Đồ Yến chính là quỷ Họa Bì!
Âm phong phơ phất, quỷ ảnh dày đặc.
Nữ tử đã chết lại đứng trước mặt một lần nữa.
Đối mặt với tất cả những chuyện kỳ lạ này Lý Giác không hề sợ hãi, có lẽ cho dù là tử vong hay là quỷ quái đều kém hơn so với sự thống khổ trong nội tâm tra tấn.
Tư Đồ Yến hóa thành quỷ hồn cuối cùng cũng khẽ nói.
"Ta không hận ngươi, ta cũng không thể giết ngươi." Giọng nói của nàng lạnh lẽo, giống như đến từ cửu tuyền.
"Ta.." Lý Giác nhìn nàng, nhất thời nghẹn lời, đang không biết nên nói cái gì.
Chợt nghe Tư Đồ Yến đột nhiên vô cùng vội vàng rống lên một tiếng: "Ngươi mau chạy đi!"
"Ngươi bị sao vậy?" Lý Giác có chút hoảng sợ, dường như có chút ngây người, vẫn ngồi bệt trên mặt đất, không lui về phía sau.
"A.."
Tư Đồ Yến ngửa mặt lên trời gào thét, âm phong bốn phía tức giận rít gào, cây rừng lung lay dữ dội
Trong nháy mắt, bờ hồ băng hàn lạnh thấu xương, như thể là Quỷ Vực, mà hai mắt của nàng dần dần phát ra ánh sáng màu đỏ tươi.
"Không được.." Nhưng trong cổ họng nàng lại khàn khàn nặn ra những lời như vậy, dường có chút giãy dụa, ngẩng đầu, lại rống về phía Lý Giác một tiếng: "Ngươi mau chạy đi!"
Lúc này Lý Giác mới cảm giác được không đúng, đứng dậy lảo đảo thất tha thất thểu chạy về phía sau.
Nhưng mắt thấy hắn rời đi, mái tóc đen của Tư Đồ Yến bỗng nhiên bạo khởi, lộ ra một khuôn mặt quỷ trải rộng khắp mạch máu màu đen, dữ tợn đáng sợ!
"Ở lại đi!" Giọng nói của nàng đã hoàn toàn biến thành lạnh lẽo.
Thái độ thay đổi nhanh chóng.
Giơ tay lên, thân hình quỷ mị nhào về phía Lý Giác trong nháy mắt.
Tống Thanh Y ở bên kia âm thầm quan sát hồi lâu lần này không khoanh tay đứng nhìn nữa, nàng nói với Sở Lương một tiếng: "Ta sẽ đối phó với nó."
Dứt lời, thân hình lướt qua, dây xích màu xanh ngọc trong tay mênh mông mà ra!
Quân Tử Đường có một kiện Thượng Cổ Thần Binh đứng top 100 trong Vạn Bảo Lục, tên là Lượng Hà Ngọc Xích. Thanh pháp khí này của Tống Thanh Y là hàng mô phỏng lại của Lượng Hà Ngọc Xích, tên là Thốn Tâm Xích.
Trong tu tiên giới có không ít đồ mô phỏng tồn tại như vậy, bình thường đều là bảo vật nguyên chủ mới có thể phỏng chế, thường thì phẩm cấp của chí bảo cao hàng mô phỏng cũng sẽ không thấp.
Thốn Tâm Xích chính khí tràn trề, lăng không mà tới, Tư Đồ Yến đang muốn đánh giết Lý Giác, bất ngờ không kịp đề phòng suýt nữa bị đánh trúng.
May mà nó hiện giờ thân là quỷ vật, thân hình bay lượn thất thường, đột nhiên lướt ngang mấy trượng, lúc này khó khăn lắm mới tránh được.
Nhưng công kích của Tống Thanh Y liên tiếp ập đến, nàng xoay tay ném dây xích xanh ngọc ra, một kích rơi vào thắt lưng của Tư Đồ Yến, phát ra một tiếng trầm đục.
Rầm..
Hư thể bị đánh, thân thể quỷ Họa Bì tản ra một luồng khí đen, nặng nề ngã xuống đất.
Dây xích xanh ngọc lại lần nữa bay lên trở lại lòng bàn tay của Tống Thanh Y, đang muốn thừa thắng xông lên truy kích thì thấy một bóng người lắc mình ngăn cản mình.
Lý Giác giang hai tay ngăn cản Tống Thanh Y, buồn bã nói: "Tống giáo tập, ngươi không nên giết Tư Đồ Yến, nàng không phải là người xấu, nàng rất đáng thương.."
"Lý Giác!" Tống Thanh Y vội vàng nói: "Tư Đồ Yến đã chết rồi! Hiện giờ nàng hóa thành quỷ vật, chỉ có xua tan nàng mới có thể làm cho nàng bước vào Luân Hồi bình thường được. Nếu cứ để mặc cho nàng tiếp tục như vậy, thì nàng vĩnh viễn không được siêu sinh!"
"..."
Lý Giác nghe vậy thì thân hình chấn động.
Lý Giác ngửa đầu nhìn bốn phía: "Ngươi không ở chỗ này hay là không muốn xuất hiện đây? Được rồi.. Vậy ta sẽ tự mình đi xuống chuộc tội.."
Hắn lẩm bẩm thì thào vài tiếng, đứng dậy đi về phía hồ nước.
Nhìn bộ dạng này, dường như là muốn tự sát!
"Lý.." Tống Thanh Y lập tức định đứng dậy ngăn cản, Sở Lương túm lấy nàng.
"Lại chờ một chút." Sở Lương nhẹ giọng nói.
Chỉ thấy Lý Giác đi bên cạnh bờ, dường như hơi do dự một chút, nhưng cũng không bao lâu đã hạ quyết tâm, nhảy xuống!
Ngay khi Tống Thanh Y muốn mạnh mẽ ra tay, đột nhiên, âm phong thổi mạnh tới!
Tiếng gió vù vù giống như gợn sóng, gió lớn âm hàn thấu xương, từ bốn phương tám hướng cuốn tới, vậy mà đẩy Lý Giác nhảy được một nửa trở về bên cạnh bờ.
Bịch, Lý Giác té lăn trên mặt đất, lại lập tức xoay người bò dậy: "Tư Đồ Yến, là ngươi sao?"
Gió lạnh cuồn cuộn cuối cùng hội tụ đến một chỗ, ở trước mặt hắn tạo thành một hình người, trong nháy mắt, lại tản đi tất cả.
Chỉ còn lại một quỷ ảnh ma quái âm u xuất hiện ở tại chỗ.
Là một nữ tử mặc một thân nho sam, nửa bên mặt mang theo vết sẹo rậm rạp, ngoại trừ Tư Đồ Yến trong lời đồn kia, sẽ không phải là ai khác nữa.
Lý Giác cho tới nay vẫn luôn e ngại nhìn thấy quỷ, lại giống như lộ ra vẻ mặt giải thoát: "Cuối cùng ngươi cũng đến gặp ta."
Mà Sở Lương và Tống Thanh Y ở một bên cũng là lấy lại tinh thần.
Âm khí nồng đậm này tuyệt đối không phải là Oán Linh bình thường, mà thân hình ngưng thật thể cũng đủ để nói rõ vấn đề. Tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, để cho nàng có được tu vi như thế..
Nhưng chắc chắn.
Tư Đồ Yến chính là quỷ Họa Bì!
Âm phong phơ phất, quỷ ảnh dày đặc.
Nữ tử đã chết lại đứng trước mặt một lần nữa.
Đối mặt với tất cả những chuyện kỳ lạ này Lý Giác không hề sợ hãi, có lẽ cho dù là tử vong hay là quỷ quái đều kém hơn so với sự thống khổ trong nội tâm tra tấn.
Tư Đồ Yến hóa thành quỷ hồn cuối cùng cũng khẽ nói.
"Ta không hận ngươi, ta cũng không thể giết ngươi." Giọng nói của nàng lạnh lẽo, giống như đến từ cửu tuyền.
"Ta.." Lý Giác nhìn nàng, nhất thời nghẹn lời, đang không biết nên nói cái gì.
Chợt nghe Tư Đồ Yến đột nhiên vô cùng vội vàng rống lên một tiếng: "Ngươi mau chạy đi!"
"Ngươi bị sao vậy?" Lý Giác có chút hoảng sợ, dường như có chút ngây người, vẫn ngồi bệt trên mặt đất, không lui về phía sau.
"A.."
Tư Đồ Yến ngửa mặt lên trời gào thét, âm phong bốn phía tức giận rít gào, cây rừng lung lay dữ dội
Trong nháy mắt, bờ hồ băng hàn lạnh thấu xương, như thể là Quỷ Vực, mà hai mắt của nàng dần dần phát ra ánh sáng màu đỏ tươi.
"Không được.." Nhưng trong cổ họng nàng lại khàn khàn nặn ra những lời như vậy, dường có chút giãy dụa, ngẩng đầu, lại rống về phía Lý Giác một tiếng: "Ngươi mau chạy đi!"
Lúc này Lý Giác mới cảm giác được không đúng, đứng dậy lảo đảo thất tha thất thểu chạy về phía sau.
Nhưng mắt thấy hắn rời đi, mái tóc đen của Tư Đồ Yến bỗng nhiên bạo khởi, lộ ra một khuôn mặt quỷ trải rộng khắp mạch máu màu đen, dữ tợn đáng sợ!
"Ở lại đi!" Giọng nói của nàng đã hoàn toàn biến thành lạnh lẽo.
Thái độ thay đổi nhanh chóng.
Giơ tay lên, thân hình quỷ mị nhào về phía Lý Giác trong nháy mắt.
Tống Thanh Y ở bên kia âm thầm quan sát hồi lâu lần này không khoanh tay đứng nhìn nữa, nàng nói với Sở Lương một tiếng: "Ta sẽ đối phó với nó."
Dứt lời, thân hình lướt qua, dây xích màu xanh ngọc trong tay mênh mông mà ra!
Quân Tử Đường có một kiện Thượng Cổ Thần Binh đứng top 100 trong Vạn Bảo Lục, tên là Lượng Hà Ngọc Xích. Thanh pháp khí này của Tống Thanh Y là hàng mô phỏng lại của Lượng Hà Ngọc Xích, tên là Thốn Tâm Xích.
Trong tu tiên giới có không ít đồ mô phỏng tồn tại như vậy, bình thường đều là bảo vật nguyên chủ mới có thể phỏng chế, thường thì phẩm cấp của chí bảo cao hàng mô phỏng cũng sẽ không thấp.
Thốn Tâm Xích chính khí tràn trề, lăng không mà tới, Tư Đồ Yến đang muốn đánh giết Lý Giác, bất ngờ không kịp đề phòng suýt nữa bị đánh trúng.
May mà nó hiện giờ thân là quỷ vật, thân hình bay lượn thất thường, đột nhiên lướt ngang mấy trượng, lúc này khó khăn lắm mới tránh được.
Nhưng công kích của Tống Thanh Y liên tiếp ập đến, nàng xoay tay ném dây xích xanh ngọc ra, một kích rơi vào thắt lưng của Tư Đồ Yến, phát ra một tiếng trầm đục.
Rầm..
Hư thể bị đánh, thân thể quỷ Họa Bì tản ra một luồng khí đen, nặng nề ngã xuống đất.
Dây xích xanh ngọc lại lần nữa bay lên trở lại lòng bàn tay của Tống Thanh Y, đang muốn thừa thắng xông lên truy kích thì thấy một bóng người lắc mình ngăn cản mình.
Lý Giác giang hai tay ngăn cản Tống Thanh Y, buồn bã nói: "Tống giáo tập, ngươi không nên giết Tư Đồ Yến, nàng không phải là người xấu, nàng rất đáng thương.."
"Lý Giác!" Tống Thanh Y vội vàng nói: "Tư Đồ Yến đã chết rồi! Hiện giờ nàng hóa thành quỷ vật, chỉ có xua tan nàng mới có thể làm cho nàng bước vào Luân Hồi bình thường được. Nếu cứ để mặc cho nàng tiếp tục như vậy, thì nàng vĩnh viễn không được siêu sinh!"
"..."
Lý Giác nghe vậy thì thân hình chấn động.