Chương : 187
Sau khi quyết định bỏ đi đứa con Tô Lực Hằng cả đêm không ngủ được.
Buổi sáng tám chín giờ hắn nghe được lầu dưới truyền đến một đống tiếng ầm ĩ,đẩy ra cửa sổ hắn nhìn thấy Lâm Cẩm Quyền đưa theo Lưu Thanh Sơn còn có Vu Thiểu Đình xuất hiện ở trước cửa lớn,mà người giúp việc đang ngăn bọn họ,xem ra bọn họ đã biết chuyện xảy ra tối qua,thấy người giúp việc ngăn cản không nổi Tô Lực Hằng rời khỏi phòng đi đến phía cửa.
Vừa thấy sự xuất hiện của hắn Lâm Cẩm Quyền lập tức đi đến giữ lấy hắn hỏi: “Tiểu Tiểu thế nào?”
“Không liên quan đến ông,mời Lâm tiên sinh trở về.”
Nghe giọng nói lạnh lùng của Tô Lực Hằng,Vu Thiểu Đình biết hắn vẫn canh cánh trong lòng chuyện Lâm Cẩm Quyền,khuyên nhủ: “Đại ca,anh coi như nể tình Tiểu Tiểu đừng giận ông ngoại nữa,huống chi hiện tại Tiểu Tiểu rất cần người thân.”
Hai chữ ‘ ông ngoại ’ giống như mủi nhọn đâm vào tim Tô Lực Hằng,nhắc nhở tên đó và vợ hắn từng có thời gian năm năm thân mật,mà tất cả đều là kết quả Lâm Cẩm Quyền giúp đỡ,có lẽ hắn sẽ nể mặt thê tử không chấp Lâm Cẩm Quyền cùng Vu Thiểu Đình,nhưng giờ phút này hắn đã hoàn toàn bỏ đi ý nghĩ kia.
“Khi Tiểu Tiểu kết hôn với tôi đã không còn bất kỳ quan hệ gì với Lâm gia,cô ấy cần người thân thì đã có tôi, mời về.”
“Tôi biết cậu hận ta,nhưng chỉ cần cho ta gặp mặt Tiểu Tiểu một lần,cậu ra điều kiện gì tôi cũng đồng ý.” Lúc này Lâm Cẩm Quyền đã hoàn toàn không có khí phách thường ngày,ánh mắt tràn đầy cầu khẩn nhìn Tô Lực Hằng.
“Ông không cần nói. . . . . .” Tô Lực Hằng đang muốn cự tuyệt,đã bị một giọng nói quen thuộc cắt đứt.
“Lực Hằng,để cho Lâm lão gia đến xem Tiểu Tiểu đi.” Chỉ thấy dì Trương từ trong nhà đi ra,cho đến đứng bên cạnh hắn “Cậu đã lấy Tiểu Tiểu coi như là rễ Lâm gia,nếu cậu đối chọi Lâm gia,Tiểu Tiểu bị kẹp giữ sẽ thế nào?”
“Dì Trương,chuyện này dì không cần lo.” Tô Lực Hằng giọng có chút chán nản.
“Chuyện này dì thật phải quản.” Vừa nói vừa giữ Tô Lực Hằng,nhìn sang Thiểu Đình nói”Đưa Lâm lão gia lên lầu nhìn Tiểu Tiểu.”
“Dì Trương!” Tô Lực Hằng muốn kéo ra tay bà,lại bị bà giữ chặt,nhìn Vu Thiểu Đình đưa Lâm Cẩm Quyền vào bên trong nhà,dưới tình thế cấp bách hắn đẩy mạnh,dì Trương không kịp phản ứng ngã xuống đất.
“Dì Trương,dì không sao chứ? !” Tô Lực Hằng thấy thế lập tức dừng bước,ngồi xổm người xuống xem xét tình trạng của bà, mà Vu Thiểu Đình và Lâm Cẩm Quyền nghe được giọng của hắn cũng dừng chân lại,nhìn thấy dì Trương ngã lập tức đi đến.
“Chỉ cần cậu không cố chấp dì sẽ không có chuyện gì.” Dì Trương nhìn Tô Lực Hằng,tận tình khuyên nhủ.
Thở dài một hơi,nhìn sang người giúp việc nói: “Đưa Lâm tiên sinh đến phòng phu nhân.”
Lời của hắn khiến trên mặt dì Trương lộ ra nụ cười,Tô Lực Hằng đở bà khỏi mặt đất,vịn bà ngồi xuống ghế phòng khách,mà lúc này ba người Lâm Cẩm Quyền dưới sự hướng dẫn của người giúp việc đi đến phòng Liễu Uyển Nhi.
“Lực Hằng,thật ra Lâm lão gia không tuyệt tình với con gái như cậu nghĩ đâu.”
“Tôi biết.” Tô Lực Hằng trả lời khiến dì Trương sửng sốt,ý của hắn là gì?
Tô Lực Hằng nhìn về phía mắt dì Trương,lộ ra nụ cười đầu tiên sau khi Liễu Uyển Nhi gặp chuyện không may: “Tôi biết dì là em gái Lưu Thanh Sơn,dì vốn họ Lưu, họ Trương chẳng qua theo họ chồng,mười mấy năm trước sự xuất hiện của dì cũng do hắn bày mưu tính kế,mục đích chăm sóc cuộc sống của chúng ta,mà ta cảm kích hơn chính là năm năm trước sau khi Tiểu Tiểu rời đi dì vẫn ở bên cạnh ta,khi đó là dì cho tôi cảm giác tình thân mới để cho cuộc sống của tôi không đến nổi quá mức xám xịt.”
Sững sờ nhìn Tô Lực Hằng,qua một hồi lâu dì Trương mới khôi phục tinh thần, mở miệng nói: “Làm sao cậu biết ?”
“Lâm Cẩm Quyền sao biết được lịch trương trình học của Tiểu Tiểu mà chuẩn bị xuất hiện trong tiết thể dục? Lưu Thanh Sơn làm sao biết Tiểu Tiểu lúc nào sẽ đến cửa hàng áo đó,hắn đã sớm ở phòng thử áo đợi cô ấy? Còn nữa tại sao mỗi lần Tiểu Tiểu vừa xảy ra chuyện bọn họ luôn có thể biết trước? Tất cả những điều đó nói cho tôi biết quan hệ không bình thường giữ dì và bọn người đó .”
“Thì ra dì đã sớm lộ tẩy ha ha.”Dì Trương cười nhạt.
“Thật ra tôi đã sớm không hận Lâm Cẩm Quyền, chẳng qua . . . . . .” Tô Lực Hằng đang nói dừng lại một chút,trên mặt lộ ra một chút đỏ hồng, “Chẳng qua giận ông ta thích gả cô ấy cho Thiểu Đình.”
“Cậu đồng ý bọn họ đi gặp Tiểu Tiểu,xem ra cậu đã bỏ qua ?” Dì Trương hỏi.
“Đó còn chưa rõ ràng sao?” Tô Lực Hằng hỏi ngược lại,hai người nhìn nhau cười,giờ khắc này tất cả oán hận đều được xóa tan.