Chương 27: Cố ý hãm hại (P1)
Sau khi biết được người đàn ông lúc nãy mình xin làm quen mà không được đó chính là Hoắc Thẩm Dịch. Người vừa mấy hôm trước còn lên hotsaesch làm mưa làm gió tận mấy ngày liền vì độ đẹp trai, giàu có lẫn mưu trí trong nghành kinh doanh có một không hai, khiến cả trong cùng ngoài nước đều khiếp sợ.
Lại thêm với việc cô từng được bố kể về Hoắc Thẩm Dịch rất nhiều, là một đối thủ rất mạnh trong cái giới ngầm này nên Đại Nương càng ngày càng thấy hắn rất thú vị. Càng lạnh lùng với cô bao nhiêu thì cô lại càng muốn có người đàn ông này đến bấy nhiêu.
Xác định mục tiêu cần hạ đầu tiên chính là cô vợ mà Hoắc Thẩm Dịch vừa nói kia. Đại Nương bước từng bước uyển chuyển đi về hướng mà Giản Kiều và Trương Miễu Miễu. Không nhanh không chậm mà bắt chuyện " Chào hai vị tiểu thư xinh đẹp, các cô đang nói chuyện mà vui vậy. Tôi thấy hai cô đứng đây từ nãy tới giờ mà không tham gia nhảy cùng mọi người sao?"
Giản Kiều long lanh đôi mắt dịu dàng của mình mà nhìn Đại Nương như nhìn một siêu thần tượng vậy. Nhưng Trương Miễu Miễu lại chẳng ưa gì cái cô đang đứng trước mặt này, vừa đến gần là đã ngửi thấy mùi giả trân rõ ràng rồi.
" Chúng tôi không biết nhảy nên đành đứng đây nói chuyện phiếm thôi. Cô hãy vào bên trong nói chuyện với mọi người đi, chắc khách khứa nhà cô sẽ thích cô đến bắt chuyện lắm đấy." Trương Miễu Miễu hết nhìn Giản Kiều rồi lại quay sang nhìn Đại Nương mà buông lời.
Với độ nhạy bén của Đại Nương thì cô cũng đã nhận ra ý nghĩ của Trương Miễu Miễu sâu trong câu nói kia rồi. Nên vậy đành đi vào vấn đề chính " Cô có biết Hoắc thiếu không, tôi thấy anh ấy có vẻ rất hợp với những người có gia thế ngang hàng với nhau. Không phải như một số người đâu chim sẻ mà muốn vớ lấy đại bàng để thành phượng hoàng đâu."
Trương Miễu Miễu cũng không phải dạng vừa mà nhìn ra ngay rằng cái cô minh tinh trước mặt này đang dòm ngó, có ý với Hoắc Thẩm Dịch. Lại còn bảo người khác là chim sẻ mà tự nhận mình là phượng hoàng cơ.
Giản Kiều cũng hiểu được cái ý này nên cũng tiếp sức phần nào cho cô bạn của mình. Nắm lấy tay Trương Miễu Miễu cố ý nhắc đừng nên tức giận lại gây họa.
" Vị tiểu thư đây chắc không biết rằng Hoắc thiếu đã có người phụ nữ rồi đấy chứ? Còn ai đáng làm phượng hoàng thì phải hỏi anh ấy thôi, nếu cô cần thì tôi có thể hỏi giúp." Giản Kiều mạnh dạn mà nói.
" Woa, Kiều Kiều cậu đỉnh quá. Nhưng mà không ai dám nhận làm phượng hoàng của Hoắc thiếu đâu, anh ấy không phải có tiếng tăm lừng lẫy lắm sao. Ít nhiều cũng có rất nhiều người không biết trời cao đất dày mà dòm ngó tới." Trương Miễu Miễu như thêm dầu vào lửa khiến cái cô Đại Nương kia tức xì khói đầu.
Nói rồi Giản Kiều nắm tay Trương Miễu Miễu tính rời đi nhưng lại bị Đại Nương cố tình hất đổ ly rượu lên chiếc váy. "Tôi xin lỗi, tôi không cố ý để tôi lau cho cô nha." Nắm lấy chiếc váy của Giản Kiều mà lau mạnh, khiến mọi người chú ý đến. Ai không hiểu thì sẽ nói là Giản Kiều bắt nạt Đại Nương đấy.
Hoắc Thẩm Dịch cùng hội anh em của mình đang bàn chuyện với Đại Bá Thước thì bị tiếng ồn làm cho phải dừng ngay.
" Đại Nương có chuyện gì vậy? Tại sao con lại phải lau váy cho người phụ nữ này." Đại Bá Thước thấy con gái mình như vậy mà xót xa. Con gái cưng của ông cả đời ông còn chưa dám bắt cô làm mấy việc nhẹ nữa thì mấy việc này đâu đáng với bàn tay vàng này.
" Không sao con lỡ làm đổ rượu lên váy của cô ấy thôi, hay là để con dẫn cô ấy đi thay đồ đã." Đại Nương tỏ vẻ chu đáo trước đám đông mà buông lời ôn nhu.
Hoắc Thẩm Dịch cùng Bạch Kiến Sinh và hai anh em họ Lục bước đến, không phải nói thì lão Bạch cũng chủ động mấy nắm lấy tay của cô Trương bạn gái mình. Còn Hoắc Thẩm Dịch thì chỉ liếc nhìn Đại Nương một cái rồi nhanh tay lấy chiếc áo khoác của mình mà khoác lên người Giản Kiều che chắn chỗ bị ướt cho cô.
" Cô nghĩ cô đền nổi bộ váy này?" Hoắc Thẩm Dịch nhìn Đại Nương với vẻ ghét bỏ mà nói. Hắn thừa biết người phụ nữ này nghĩ và muốn gì nhưng không quan trọng vì cô ta chẳng bao giờ lọt vào mắt hắn.
" Anh..." Đại Nương tính nói cái gì đó thì bắt gặp ngay ánh mắt như muốn giết cô ngay tại chỗ mà bất giác dừng lại. Đại Bá Thước thấy tình hình khá căng thẳng cũng vì khá nể mặt Hoắc Thẩm Dịch nên kéo Đại Nương về phía sau người mình rồi quay sang nói chuyện với Hoắc Thẩm Dịch.
" Hoắc thiếu, cậu dẫn người của cậu đi thay váy trước đi rồi chúng ta sẽ tính chuyện này sau. Đừng để bụng chuyện của bọn trẻ nữa, coi như nể mặt Đại Bá Thước tôi hay Đại Xà bang này đi." Đại Bá Thước nói.
Không nói gì mà quay người rời đi theo sự chỉ dẫn của mấy người vệ sĩ, nhưng đến được nửa đường thì Giản Kiều liền lên tiếng " Tôi tự đi lag được rồi, anh quay lại sảnh trước đi."
Thấy cô nói vậy nên Hoắc Thẩm Dịch cũng không đi theo nữa mà quay lại chỗ cũ ngồi cùng hội Bạch Kiến Sinh.
Lại thêm với việc cô từng được bố kể về Hoắc Thẩm Dịch rất nhiều, là một đối thủ rất mạnh trong cái giới ngầm này nên Đại Nương càng ngày càng thấy hắn rất thú vị. Càng lạnh lùng với cô bao nhiêu thì cô lại càng muốn có người đàn ông này đến bấy nhiêu.
Xác định mục tiêu cần hạ đầu tiên chính là cô vợ mà Hoắc Thẩm Dịch vừa nói kia. Đại Nương bước từng bước uyển chuyển đi về hướng mà Giản Kiều và Trương Miễu Miễu. Không nhanh không chậm mà bắt chuyện " Chào hai vị tiểu thư xinh đẹp, các cô đang nói chuyện mà vui vậy. Tôi thấy hai cô đứng đây từ nãy tới giờ mà không tham gia nhảy cùng mọi người sao?"
Giản Kiều long lanh đôi mắt dịu dàng của mình mà nhìn Đại Nương như nhìn một siêu thần tượng vậy. Nhưng Trương Miễu Miễu lại chẳng ưa gì cái cô đang đứng trước mặt này, vừa đến gần là đã ngửi thấy mùi giả trân rõ ràng rồi.
" Chúng tôi không biết nhảy nên đành đứng đây nói chuyện phiếm thôi. Cô hãy vào bên trong nói chuyện với mọi người đi, chắc khách khứa nhà cô sẽ thích cô đến bắt chuyện lắm đấy." Trương Miễu Miễu hết nhìn Giản Kiều rồi lại quay sang nhìn Đại Nương mà buông lời.
Với độ nhạy bén của Đại Nương thì cô cũng đã nhận ra ý nghĩ của Trương Miễu Miễu sâu trong câu nói kia rồi. Nên vậy đành đi vào vấn đề chính " Cô có biết Hoắc thiếu không, tôi thấy anh ấy có vẻ rất hợp với những người có gia thế ngang hàng với nhau. Không phải như một số người đâu chim sẻ mà muốn vớ lấy đại bàng để thành phượng hoàng đâu."
Trương Miễu Miễu cũng không phải dạng vừa mà nhìn ra ngay rằng cái cô minh tinh trước mặt này đang dòm ngó, có ý với Hoắc Thẩm Dịch. Lại còn bảo người khác là chim sẻ mà tự nhận mình là phượng hoàng cơ.
Giản Kiều cũng hiểu được cái ý này nên cũng tiếp sức phần nào cho cô bạn của mình. Nắm lấy tay Trương Miễu Miễu cố ý nhắc đừng nên tức giận lại gây họa.
" Vị tiểu thư đây chắc không biết rằng Hoắc thiếu đã có người phụ nữ rồi đấy chứ? Còn ai đáng làm phượng hoàng thì phải hỏi anh ấy thôi, nếu cô cần thì tôi có thể hỏi giúp." Giản Kiều mạnh dạn mà nói.
" Woa, Kiều Kiều cậu đỉnh quá. Nhưng mà không ai dám nhận làm phượng hoàng của Hoắc thiếu đâu, anh ấy không phải có tiếng tăm lừng lẫy lắm sao. Ít nhiều cũng có rất nhiều người không biết trời cao đất dày mà dòm ngó tới." Trương Miễu Miễu như thêm dầu vào lửa khiến cái cô Đại Nương kia tức xì khói đầu.
Nói rồi Giản Kiều nắm tay Trương Miễu Miễu tính rời đi nhưng lại bị Đại Nương cố tình hất đổ ly rượu lên chiếc váy. "Tôi xin lỗi, tôi không cố ý để tôi lau cho cô nha." Nắm lấy chiếc váy của Giản Kiều mà lau mạnh, khiến mọi người chú ý đến. Ai không hiểu thì sẽ nói là Giản Kiều bắt nạt Đại Nương đấy.
Hoắc Thẩm Dịch cùng hội anh em của mình đang bàn chuyện với Đại Bá Thước thì bị tiếng ồn làm cho phải dừng ngay.
" Đại Nương có chuyện gì vậy? Tại sao con lại phải lau váy cho người phụ nữ này." Đại Bá Thước thấy con gái mình như vậy mà xót xa. Con gái cưng của ông cả đời ông còn chưa dám bắt cô làm mấy việc nhẹ nữa thì mấy việc này đâu đáng với bàn tay vàng này.
" Không sao con lỡ làm đổ rượu lên váy của cô ấy thôi, hay là để con dẫn cô ấy đi thay đồ đã." Đại Nương tỏ vẻ chu đáo trước đám đông mà buông lời ôn nhu.
Hoắc Thẩm Dịch cùng Bạch Kiến Sinh và hai anh em họ Lục bước đến, không phải nói thì lão Bạch cũng chủ động mấy nắm lấy tay của cô Trương bạn gái mình. Còn Hoắc Thẩm Dịch thì chỉ liếc nhìn Đại Nương một cái rồi nhanh tay lấy chiếc áo khoác của mình mà khoác lên người Giản Kiều che chắn chỗ bị ướt cho cô.
" Cô nghĩ cô đền nổi bộ váy này?" Hoắc Thẩm Dịch nhìn Đại Nương với vẻ ghét bỏ mà nói. Hắn thừa biết người phụ nữ này nghĩ và muốn gì nhưng không quan trọng vì cô ta chẳng bao giờ lọt vào mắt hắn.
" Anh..." Đại Nương tính nói cái gì đó thì bắt gặp ngay ánh mắt như muốn giết cô ngay tại chỗ mà bất giác dừng lại. Đại Bá Thước thấy tình hình khá căng thẳng cũng vì khá nể mặt Hoắc Thẩm Dịch nên kéo Đại Nương về phía sau người mình rồi quay sang nói chuyện với Hoắc Thẩm Dịch.
" Hoắc thiếu, cậu dẫn người của cậu đi thay váy trước đi rồi chúng ta sẽ tính chuyện này sau. Đừng để bụng chuyện của bọn trẻ nữa, coi như nể mặt Đại Bá Thước tôi hay Đại Xà bang này đi." Đại Bá Thước nói.
Không nói gì mà quay người rời đi theo sự chỉ dẫn của mấy người vệ sĩ, nhưng đến được nửa đường thì Giản Kiều liền lên tiếng " Tôi tự đi lag được rồi, anh quay lại sảnh trước đi."
Thấy cô nói vậy nên Hoắc Thẩm Dịch cũng không đi theo nữa mà quay lại chỗ cũ ngồi cùng hội Bạch Kiến Sinh.