Chương 22 .
Nó tỉnh dậy sau cơn mê của thuốc mê . Chẳng buồn liếc mắt xung quanh vì biết đây là một vụ bắt cóc . Chỉ tập trung tháo sợi dây trói tay đằng sau ra . Liếc mắt xem xét địa hình căn nhà , nó thấy Linh cũng đã tỉnh rồi , đang dựa lưng trên ghế . Chẳng gọi , nó tiếp tục gỡ đám dây thừng trói tay ra . Gỡ xong lại đến chân . Lúc này Khánh Linh mới cất lời tựa buồn thẳm :Trong đám bắt cóc...có Thảo Thy Thảo Thy á ? Tưởng con bé đang đi du học bên Nga - Nó giật mình trước câu nói của cô bạnKhông biết . Nhưng về rồi . Tránh được mấy cú của mình thì chắc chỉ có nó thôi chứ không còn ai ngoài tụi mày - Khánh Linh lắc đầu nóiNếu là Thảo Thy thì chắc cũng biết việc bọn mình sẽ gỡ được đám dây này ra . Nhưng nếu gỡ ra rồi thì còn gì . Thảo Thy nó cũng biết bọn mình có võ mà - Nó khó hiểuChịu . Hay...Trốn đi . Mình không muốn đụng mặt nó chút nào - Khánh Linh lại lắc đầu nóiỪ - Nó nói Sờ tay bên bức tường nâu , lướt nhẹ đôi tay trắng nõn nà xuống bên dưới . Khi không xuống được nữa thì chân . Phang thẳng chân vào đó . Một lỗ hổng hiện ra . Bên ngoài đằng sau không có ai canh . Đám cỏ dại xanh . Cách đó khoảng 200m là xe của nó với Linh để hiên ngang làm nó với Linh càng chắc chắn người bắt cóc có...Thảo Thy . Vốn biết con bé Phạm Trần Thảo Thy này là giả tảo bên ngoài , ngoài mặt khác trong lòng nhưng nó ( Phạm Trần Thảo Thy ) vẫn có sự ngây thơ của nó ( Phạm Trần Thảo Thy ) mà chẳng qua là do cái vỏ bọc của nó . Hai vỏ bọc . 1 cái để dối lừa mọi người 1 cách hoàn hảo rằng nó rất yêu thương mọi người , 1 cái còn lại là vỏ bọc tâm địa xấu xa mà nó vẫn luôn tự mình lừa dối bản thân cũng bởi vì nó ghét tụi nó ( Phương Linh , Khánh Linh , Hân , Yến ) Còn tâm địa trong lòng thực chất của nó thì 4 người cũng chịu . Biết được điều này cũng chỉ vì một lần vô tình đọc được nhật ký của nó cất trong tủ sau khi đi du học bên Nga . Rất nhiều nhiều dòng cảm xúc của nó . Ví dụ như :Hôm nay ngày xxx tháng xx năm xxxx mình đã thấy một bạn nữ tên là xxx bắt nạt một bạn nữ nào đó tên là xxx . Nhìn cực kì thương bạn . Nhưng cuối cùng mình vẫn quay đi nhưng thấy trong lòng kì sao á . Chẳng hiểu nổi mình nữa Hôm nay ngày xxx tháng xx năm xxxx mình đã thấy một bạn nữ tên là xxx bắt nạt một bạn nữ nào đó tên là xxx . Nhìn cực kì thương bạn . Nhưng cuối cùng mình vẫn quay đi nhưng thấy trong lòng kì sao á . Chẳng hiểu nổi mình nữa Dòng cảm xúc sau này cũng như thế hay đại loại là mấy câu xin lỗi viết tay về lần đánh một bạn nào đó , ..... Nếu không đọc 5 cuốn nhật ký đó chắc tới cuối đời tụi nó vẫn không biết tính cách thật của nó mất . Vừa ngước mắt lên , đã thấy mình leo lên xe tự lúc nào . Thở dài một cái , quay xe về . Trong khi đó tại Công Viên Fly ( Từ lúc Nó với Linh bị nhốt nhé ) Nghĩ Hân , Yến là ai . Cho tụi nó lạc đường luôn . Hai người đi ra chẳng thấy xe của Khánh Linh với nó đâu thì thở dài . Hai người này thế nào mà lại bị bắt chứ . Đúng lúc 5 người tụi hắn ( Có Ngọc Băng ) đi tới không nhanh không chậm 4 trong ba đều hỏi ( Khánh Anh , Ngọc Băng , Thiên Kỳ , Ngọc Nam lý do tự biết )Khánh Linh/Phương Linh/Khánh Linh với Phương Linh đâu rồi ? - Cả bọn vô tình nói cùng một lúc Bắt cóc rồi - Hân nóiYên tâm , chắc biết đường về ấy mà - Yến bồi thêmYên tâm , chắc biết đường về ấy mà - Yến bồi thêmỪ , đương nhiên biết - Giọng Khánh Linh từ trong xe vang lênVề thôi - Nó nóiỪ - Đt rồi tất cả ai về nhà nấy ( Vụ bắt cóc này có vẻ hơi chán nhỉ ??? Ai nghĩ giống mình ??? Hơi bí ý tưởng vì một phần muốn nó mới không như mấy vụ của mấy truyện khác nên thành ra thế này !!! - _ - )