Chương 13: Quy tắc
Tối nay có tiệc party ở nhà bạn của Kiều Đình Bắc và cũng là lần đầu cô được anh đưa theo cùng, nên đặc biệt có chút khó khăn trong việc trọn lựa quần áo, loay hoay mãi mà vẫn chưa tìm được bộ nào ưng ý, Thư Cầm bắt đầu rối.
"Anh ơi, em không chọn được quần áo. Anh chọn giúp em xem cái nào đẹp với phù hợp được không?"
Nhận được lời cầu cứu của bạn gái, Kiều Đình Bắc vẫn có lòng dành cho cô chút thời gian xem xét, và anh đã chốt được ngay chiếc váy đỏ đang treo lơ lửng trong tủ mà Thư Cầm chưa từng để ý tới.
"Chọn cái đó đi."
Theo hướng tay của người đàn ông, Cố Thư Cầm đã biết được sự lựa chọn của anh ta và lập tức lên tiếng:
"Cái đó vừa ngắn, vừa để lộ nguyên lưng, phản cảm lắm."
"Tùy em thôi, nhưng nếu em chọn cái khác lát nữa tới đó không được đẹp bằng những cô gái khác thì đừng có trách anh không nhắc em trước là được." Kiều Đình Bắc điềm nhiên trả lời.
Cố Thư Cầm bắt đầu đắn đo, nghiền ngẫm một hồi, cô cũng quyết định chọn chiếc váy đó theo ý muốn của người đàn ông.
Sau đó hơn bốn mươi phút, cô nàng cũng chuẩn bị chỉn chu, hoàn hảo từ đầu tóc, mặt mũi, cho tới thời trang, giờ đã có thể tự tin sáng bước với anh đến gặp mọi người.
"Anh ơi, em đẹp không?"
"Đẹp!" Kiều Đình Bắc cười ôn nhu, rồi ôm eo cô cùng ra ngoài.
Hơn tiếng sau, cả hai đã có mặt tại nhà Trần Hạo Lân- bạn thân của Kiều Đình Bắc. Ở đây còn có hẳn một nhóm năm người, ba nữ hai nam đều là bạn anh đang chờ sẵn.
Vì là tiệc ngoài trời nên không hạn chế di chuyển, không gian tại bàn tiệc cũng được trang trí rất đặc sắc, cộng thêm khuôn viên biệt thự rộng rãi nên không tạo cảm giác gò bó cho Thư Cầm.
Vừa nhìn thấy Kiều Đình Bắc tay trong tay với phụ nữ tiến vào, cả nhóm bạn anh liền xúm lại trầm trồ, và không ai là không ngạc nhiên đến ngơ ngác khi nhìn thấy Cố Thư Cầm.
"Là Cố Lâm Hi? Không thể nào, cô ấy đã mất cách đây tám năm rồi mà, sao giờ lại..."
"Không phải vợ quá cố của Đình Bắc, mà đó là bạn gái mới. Cậu ta đã gửi tin nhắn nói trước trong nhóm rồi mà không đọc sao?" Điêu Thái thong thả trả lời.
"Có đọc, nhưng không quan tâm lắm."
"Giờ biết rồi thì hiểu cái gì nên nói, cái gì không chưa?"
"Là sao?" Trần Hạo Lân ngây ngô nhìn qua Điêu Thái.
"Là tuyệt đối không được nhắc tới chuyện Đình Bắc từng kết hôn, cũng không được nhắc với Lâm Hi trước mặt cô ấy. Cậu mà lớ ngớ lỡ chuyện của lão ác ma đó thì toi mạng như chơi đấy."
"Suy cho cùng thì cũng chỉ là thế thân cho người khác, có gì đáng để trầm trồ như vậy."
Tô Tuyết Ngân ở bên cạnh vừa cất lời trào phúng xong, thì cũng đúng lúc Kiều Đình Bắc nắm tay Thư Cầm đi tới.
"Xin chào lão ác ma, chào em dâu." Trần Hạo Lân láu lỉnh nhanh miệng chào trước.
Điêu Thái thì chỉ cười lịch sự, cùng với Thẩm Nhu bạn gái cậu và Đoàn Vi bạn gái Trần Hạo Lân cũng tương tự, chỉ riêng Tô Tuyết Ngân căn bản không hề dành cho Thư Cầm thiện cảm.
"Chào mọi người!"
Cô ôn nhu đáp lễ, song, lại quay qua người bên cạnh, khẽ hỏi:
"Hình như mọi người đều biết em là bạn gái anh thì phải?"
"Ừm! Vì anh có nói trước với họ rồi." Kiều Đình Bắc cười ôn nhu.
Sau đó, anh vẫn ôm eo cô đi đến vị trí bàn tiệc. Mỗi đôi ngồi một cặp ghế, riêng Tô Tuyết Ngân chỉ có một mình nên lại cố tình ngồi gần Kiều Đình Bắc.
"Đình Bắc, vẫn như thường lệ nhé. Trò chơi giới thiệu, tới phiên ai thì người đó mời một ly. Cậu không được thiên vị bạn gái đâu đấy." Trần Hạo Lân hào hứng khuấy động bầu không khí.
"Ừm, cứ tự nhiên đi." Kiều Đình Bắc nhún vai, thản nhiên trả lời.
Ngay lập tức, Trần Hạo Lân rót rượu nâng ly về hướng Thư Cầm với bàn tự giới thiệu hết sức thân thiện.
"Anh là Trần Hạo Lân, bạn chí cốt mà cốt ai nấy hốt với bạn trai em, rất vui khi được gặp em dâu tương lai."
Nhìn ly rượu đang được đưa tới, Cố Thư Cầm lộ rõ vẻ khó xử. Bởi vì, cô căn bản không hề biết uống mấy thứ kích thích này, với cả nỗi ám ảnh tâm lý về căn bệnh đã mang ở kiếp trước, mà kiếp này sống lại cô đã thề rằng sẽ bảo vệ sức khỏe thật tốt, nhưng giờ chắc phải vì giữ thể diện cho người đàn ông của mình mà phá lệ.
Lúc này, cô đang định nâng ly đáp lễ thì Kiều Đình Bắc lại ra tay trước một nhịp. Anh cầm ly rượu của cô lên, rồi trực tiếp cụng ly với Trần Hạo Lân.
"Cạn!" Anh bá đạo cất lời.
"Ê, ly này là tôi mời em dâu, không phải mời cậu. Vả lại đây cũng là quy tắc cũ bấy lâu nay rồi, lúc tôi với lão Điêu đưa bạn gái tới ra mắt cậu cũng có tha cho hai em ấy đâu, giờ ra mặt thay bạn gái là sao?" Trần Hạo Lân bất bình chất vấn.
"Quy tắc do ai đặt ra?" Kiều Đình Bắc kiên nhẫn hỏi.
"Cậu chứ ai." Trần Hạo Lân trả lời một cách hiển nhiên.
"Thì đúng rồi, ai đặt ra quy tắc người đó có quyền thay đổi. Sao, thế giờ có uống không?" Anh nhướng mày đắc chí.
"Đếch."
"Anh ơi, em không chọn được quần áo. Anh chọn giúp em xem cái nào đẹp với phù hợp được không?"
Nhận được lời cầu cứu của bạn gái, Kiều Đình Bắc vẫn có lòng dành cho cô chút thời gian xem xét, và anh đã chốt được ngay chiếc váy đỏ đang treo lơ lửng trong tủ mà Thư Cầm chưa từng để ý tới.
"Chọn cái đó đi."
Theo hướng tay của người đàn ông, Cố Thư Cầm đã biết được sự lựa chọn của anh ta và lập tức lên tiếng:
"Cái đó vừa ngắn, vừa để lộ nguyên lưng, phản cảm lắm."
"Tùy em thôi, nhưng nếu em chọn cái khác lát nữa tới đó không được đẹp bằng những cô gái khác thì đừng có trách anh không nhắc em trước là được." Kiều Đình Bắc điềm nhiên trả lời.
Cố Thư Cầm bắt đầu đắn đo, nghiền ngẫm một hồi, cô cũng quyết định chọn chiếc váy đó theo ý muốn của người đàn ông.
Sau đó hơn bốn mươi phút, cô nàng cũng chuẩn bị chỉn chu, hoàn hảo từ đầu tóc, mặt mũi, cho tới thời trang, giờ đã có thể tự tin sáng bước với anh đến gặp mọi người.
"Anh ơi, em đẹp không?"
"Đẹp!" Kiều Đình Bắc cười ôn nhu, rồi ôm eo cô cùng ra ngoài.
Hơn tiếng sau, cả hai đã có mặt tại nhà Trần Hạo Lân- bạn thân của Kiều Đình Bắc. Ở đây còn có hẳn một nhóm năm người, ba nữ hai nam đều là bạn anh đang chờ sẵn.
Vì là tiệc ngoài trời nên không hạn chế di chuyển, không gian tại bàn tiệc cũng được trang trí rất đặc sắc, cộng thêm khuôn viên biệt thự rộng rãi nên không tạo cảm giác gò bó cho Thư Cầm.
Vừa nhìn thấy Kiều Đình Bắc tay trong tay với phụ nữ tiến vào, cả nhóm bạn anh liền xúm lại trầm trồ, và không ai là không ngạc nhiên đến ngơ ngác khi nhìn thấy Cố Thư Cầm.
"Là Cố Lâm Hi? Không thể nào, cô ấy đã mất cách đây tám năm rồi mà, sao giờ lại..."
"Không phải vợ quá cố của Đình Bắc, mà đó là bạn gái mới. Cậu ta đã gửi tin nhắn nói trước trong nhóm rồi mà không đọc sao?" Điêu Thái thong thả trả lời.
"Có đọc, nhưng không quan tâm lắm."
"Giờ biết rồi thì hiểu cái gì nên nói, cái gì không chưa?"
"Là sao?" Trần Hạo Lân ngây ngô nhìn qua Điêu Thái.
"Là tuyệt đối không được nhắc tới chuyện Đình Bắc từng kết hôn, cũng không được nhắc với Lâm Hi trước mặt cô ấy. Cậu mà lớ ngớ lỡ chuyện của lão ác ma đó thì toi mạng như chơi đấy."
"Suy cho cùng thì cũng chỉ là thế thân cho người khác, có gì đáng để trầm trồ như vậy."
Tô Tuyết Ngân ở bên cạnh vừa cất lời trào phúng xong, thì cũng đúng lúc Kiều Đình Bắc nắm tay Thư Cầm đi tới.
"Xin chào lão ác ma, chào em dâu." Trần Hạo Lân láu lỉnh nhanh miệng chào trước.
Điêu Thái thì chỉ cười lịch sự, cùng với Thẩm Nhu bạn gái cậu và Đoàn Vi bạn gái Trần Hạo Lân cũng tương tự, chỉ riêng Tô Tuyết Ngân căn bản không hề dành cho Thư Cầm thiện cảm.
"Chào mọi người!"
Cô ôn nhu đáp lễ, song, lại quay qua người bên cạnh, khẽ hỏi:
"Hình như mọi người đều biết em là bạn gái anh thì phải?"
"Ừm! Vì anh có nói trước với họ rồi." Kiều Đình Bắc cười ôn nhu.
Sau đó, anh vẫn ôm eo cô đi đến vị trí bàn tiệc. Mỗi đôi ngồi một cặp ghế, riêng Tô Tuyết Ngân chỉ có một mình nên lại cố tình ngồi gần Kiều Đình Bắc.
"Đình Bắc, vẫn như thường lệ nhé. Trò chơi giới thiệu, tới phiên ai thì người đó mời một ly. Cậu không được thiên vị bạn gái đâu đấy." Trần Hạo Lân hào hứng khuấy động bầu không khí.
"Ừm, cứ tự nhiên đi." Kiều Đình Bắc nhún vai, thản nhiên trả lời.
Ngay lập tức, Trần Hạo Lân rót rượu nâng ly về hướng Thư Cầm với bàn tự giới thiệu hết sức thân thiện.
"Anh là Trần Hạo Lân, bạn chí cốt mà cốt ai nấy hốt với bạn trai em, rất vui khi được gặp em dâu tương lai."
Nhìn ly rượu đang được đưa tới, Cố Thư Cầm lộ rõ vẻ khó xử. Bởi vì, cô căn bản không hề biết uống mấy thứ kích thích này, với cả nỗi ám ảnh tâm lý về căn bệnh đã mang ở kiếp trước, mà kiếp này sống lại cô đã thề rằng sẽ bảo vệ sức khỏe thật tốt, nhưng giờ chắc phải vì giữ thể diện cho người đàn ông của mình mà phá lệ.
Lúc này, cô đang định nâng ly đáp lễ thì Kiều Đình Bắc lại ra tay trước một nhịp. Anh cầm ly rượu của cô lên, rồi trực tiếp cụng ly với Trần Hạo Lân.
"Cạn!" Anh bá đạo cất lời.
"Ê, ly này là tôi mời em dâu, không phải mời cậu. Vả lại đây cũng là quy tắc cũ bấy lâu nay rồi, lúc tôi với lão Điêu đưa bạn gái tới ra mắt cậu cũng có tha cho hai em ấy đâu, giờ ra mặt thay bạn gái là sao?" Trần Hạo Lân bất bình chất vấn.
"Quy tắc do ai đặt ra?" Kiều Đình Bắc kiên nhẫn hỏi.
"Cậu chứ ai." Trần Hạo Lân trả lời một cách hiển nhiên.
"Thì đúng rồi, ai đặt ra quy tắc người đó có quyền thay đổi. Sao, thế giờ có uống không?" Anh nhướng mày đắc chí.
"Đếch."