Chương 14: Người Yêu Nhau Sẽ Được Đến Với Nhau
Tình yêu là một thứ rất kỳ diệu, khi người ta yêu nhau thì sẽ được đến bên nhau, dù sẽ trải qua muôn ngàn trắc trở nhưng nếu họ vững tin vào tình cảm của nhau thì họ sẽ vượt qua mọi khó khăn để được nhận trái ngọt của tình yêu.
Anh và cô cũng vậy, mặt dù anh và cô không phải trải qua nhiều sóng gió như những người khác, nhưng để vượt qua được rào cảng tâm lý về sự chênh lệch khoảng cách cũng là một sự khó khăn. Tiếp theo đây hai người sẽ cố gắng để gìn giữ tình yêu ấy, họ sẽ cùng nhau nắm tay vững tin vào tình yêu của họ dành cho nhau, để hòa nhập vào cuộc sống của đối phương. Có như vậy thì tình yêu mà họ khó khăn có được mới có thể vững vàng mãi mãi.
Tuy nói rằng, tình yêu không phân biệt tuổi tác, không phân biệt sang hèn, hay thứ bậc nhưng để vượt qua những rào cảng ấy cũng cần có một nghị lực và một tình yêu mạnh mẽ thì tình yêu ấy mới có thể đơm hoa kết trái ngọt.
Bây giờ tổng tài của chúng ta chính thức bắt đầu công cuộc sớm đưa được vợ yêu về nhà. Khi yêu rồi thì con người ta dù có thông minh tài giỏi bao nhiêu cũng đều trở thành kẻ ngốc và anh cũng không ngoại lệ.
Hôm nay, ngày đầu tiên họ chính thức xác nhận tình cảm của nhau, không ngờ mới sáng sớm anh đã đứng ở trước cửa nhà cô và gọi điện cho cô: "Anh đang đứng trước cửa nhà em, em dậy đi xuống đây chúng ta cùng nhau đi ăn sáng" trời ơi cuối tuần mà không được ngủ nướng biết vậy chắc cô không yêu đương đâu. Cô nỡ nào tạc gáo nước lạnh lên anh thế chứ, nhưng nói thì nói vậy thôi chứ cô cũng ba chân bốn cẳng bung dậy khỏi giường và nhanh như cắt vệ sinh buổi sáng xong chọn một bộ đồ được nhất trong tủ đồ của mình rồi nhanh chóng chạy xuống trước mặt anh.
Anh nhìn thấy cô thì như nhặt được vàng, có ai biết rằng cả tối qua anh không thể nào chợp mắt được, cứ nghĩ đến việc cô đã trở thành người yêu của mình và từ nay anh và cô sẽ được ở bên nhau mãi mãi. Không những thế anh đã lục đục bắt đầu chuẩn bị trang hoàn lại ngôi nhà của anh để chờ ngày đón nàng về dinh.
Thể là cả hai cùng nhau lên xe và đi ăn sáng, anh đưa cô đến một nhà hàng có phong cảnh rất hữu tình, hai người chọn một bàn gần cửa sổ có thể nhìn thấy đàn cá đang bơi lội dưới hồ và những đóa Sen nở rộ khoe hương sắt. Khi có tình yêu thì đi đâu nhìn thứ gì cũng toàn màu hồng cả. Hai người cùng nhau chọn món ăn, cùng nhau trò chuyện vui vẻ một cách hết sức tự nhiên như vợ chồng lâu năm vậy. Cả hai thật không ngờ mình có thể mở lòng và phù hợp nhau đến như vậy, cả hai cũng không biết rằng họ quan tâm đến đối phương như thế nào.
Sau khi ăn sáng xong thì anh dắt cô đi dạo trung tâm mua sắm, hai người trên đường đi đã bàn bạc sẽ mua đồ dùng gì cho ngôi nhà tân hôn của họ. Có nhanh quá không vậy, mới xác nhận yêu đương hôm qua thì hôm nay đã đi mua sắm đồ cho nhà tân hôn rồi, anh đây là đang muốn cưới cô sao. Cô nhìn anh với ánh mắt tò mò thế nhưng anh thì không biết là ngốc thật hay giả ngốc nữa.
Cứ như thế anh nắm tay cô đi vào trung tâm mua sắm cả hai vui vẻ chọn những đồ dùng yêu thích chẳng bao lâu họ đã mua gần như chất cả một căn nhà và anh cho địa chỉ cho nhân viên cửa hàng đưa tới. Còn hai người thì tiếp tục đi siêu thị và mua đồ ăn cũng như đồ dùng cá nhân sau đó cùng nhau về nhà anh. Cô thì rất ngại vì có phải là nhanh quá không nên cô đã nói với anh: "Anh à, chúng ta mới vừa chính thức yêu nhau, vì vậy có phải anh đã quá vội vàng rồi không" thế nhưng lời anh nói khiến cô rất cảm động: "Như Phụng tuy với em là mới chính thức yêu nhau, nhưng anh thì đã yêu em từ lâu lắm rồi, anh chỉ mong mãi được ở bên cạnh em, lúc nào chúng ta cũng nhìn thấy nhau, nếu không thấy em anh sẽ rất nhớ, không thấy em anh chẳng muốn làm gì cả, anh yêu em và cả đời này anh chỉ yêu mình em và chỉ em làm vợ anh, cho nên sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ kết hôn vậy tại sao chúng ta không thể kết hôn thật sớm để được ở bên nhau nhiều hơn."
Nghe những lời anh nói còn có lời cầu hôn nào ngọt ngào mà chân thành hơn sao, cô cũng không còn ngại ngần nữa mà cùng anh đi về nhà anh. Hai người cùng nhau nấu cơm trưa tuy nói rằng anh là công tử nhưng không hiểu sao anh nấu ăn rất ngon, cô ăn vào mà không thể tin được món ăn anh nấu lại ngon đến như vậy, thế nên không để cô thắc mắc thì anh đã nói: "Lúc trước đi du học vì không quen ăn món ăn nước ngoài nên anh đã tự nấu ăn, cho nên giờ đây anh mới thấy lúc ấy mình học nấu ăn thật sáng suốt để giờ anh có thể phục vụ cho vợ anh rồi" nghe anh nói mình là vợ anh thì cô đỏ cả mặt, còn anh thì coi đó là chuyện đơn nhiên. Ngay cả rửa chén hai người cũng cùng nhau làm anh thì rửa còn cô thì lau khô. Thật đúng là yêu nhau thì chỉ muốn lúc nào cũng sát cánh bên nhau như thế.
Buổi chiều anh đã gọi nhân viên dịch vụ tới trang hoàng ngôi nhà theo ý thích của cô, cả hai rất vui vẻ vì những thay đổi của ngôi nhà, giờ đây nó trở nên ấm áp và trở thành một gia đình thật sự không còn đơn điệu như trước kia nữa. Anh nắm tay cô và nói: "Cảm ơn em đã đến trong cuộc đời anh, em đã mang lại cho anh cảm giác hạnh phúc và tràng đầy tình yêu thương, cảm ơn em vì đã chấp nhận anh, cảm ơn em vì đã cho anh cảm nhận được sự ấm áp của tình yêu, anh yêu em!"
Cô dựa vào lòng anh và nói: "Em cũng cảm ơn anh vì đã đến bên đời em, cho em cảm giác được hạnh phúc, được bình yên và an toàn. Anh đã giúp em mở được trái tim đóng kín của mình, anh cho em một gia đình thật sự, em cũng yêu anh!"
Thế là cũng đến ngày hai gia đình gặp nhau, gia đình anh đã chân thành đón tiếp gia đình cô và hai gia đình nói chuyện rất vui vẻ, họ đã nhanh chóng chọn ngày để tổ chức kết hôn cho đôi bạn trẻ.
Nhanh chóng ngày hạnh phúc cũng đến, chính là ngày ghi dấu cho tình yêu của hai người. Hôm nay cô xinh đẹp trong bộ váy cưới cô dâu màu trắng tinh khôi, cô như thiên xứ xinh đẹp khiến anh không thể chớp mắt được. Anh thì lịch lãm trong bộ vest màu trắng cùng màu với cô. Cả hai hạnh phúc nắm tay nhau trước sự chúc phúc của hai bên gia đình cùng bạn bè người thân. Hai người chính thức về chung một nhà, ngày mà cả hai gia đình mong đợi.
Ba mẹ cô vui vẻ khi nhìn thấy con gái tìm được người chồng như ý, cũng thấy may mắn thì có được gia đình chồng yêu thương, họ đã thấy an tâm khi giao con gái yêu thương của mình cho đối phương. Từ nay con gái của họ đã có người chở che chăm sóc, có người lo lắng và quan tâm, có người yêu thương và bao dung, như vậy là họ đã mãn nguyện và yên tâm rồi. Họ cũng cầu chúc cho các con của họ có một cuộc sống bình yên và êm ấm.
||||| Truyện đề cử: Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||
Sau khi buổi tiệc hoàn thành thì hai người về tổ ấm của mình. Họ trải qua đêm tân hôn hạnh phúc tại tổ ấm của mình. Ngày hôm sau họ lên máy bay trải qua chuyến du lịch trăng mật tràn đầy hạnh phúc tại Bali. Cũng từ đây anh chính thức bậc chế độ Phu nô. Sau tuần trăng mật hai người về với công việc và cuộc sống thường nhật hạnh phúc bên nhau.
Ba tháng sau ngày cưới một tin vui nhất đã đến với gia đình hai bên, cô đã mang thai con đầu lòng của hai người. Anh hạnh phúc như có được cả thế giới khi biết mình sắp được làm ba con nít. Từ đó anh chính thức bậc chế độ chăm sóc vợ bầu. Anh cứ như sợ tờ giấy làm cô đau, sợ khăn trải bàn vướng víu cô.. không thể tin được ông bố tương lai này. Và điều hạnh phúc nữa chính là cô mang thai đôi. Ba mẹ anh hàng ngày nấu nhiều món đồ bổ để tẩm bổ con dâu và cháu của họ. Còn gia đình cô thì sợ con gái mệt nên liên tục hỏi thăm quan tâm. Cô cảm thấy mình như một bình xứ được mọi người che chở chăm sóc. Tuy rất ngại ngùng vì biết bao nhiêu phụ nữ cũng mang thai nhưng có phải cô đã quá hạnh phúc rồi không.
Hôm nay, trời xanh mây trắng nắng hồng, trong bệnh viên khoa phụ sản hai gia đình cứ đi qua đi lại nhìn vào phòng sinh, còn tổng tài của chúng ta thì rất muốn vào nhưng bác sĩ không cho vì cô mang thai đôi nên không thể sinh thường phải sinh mổ, không cho anh vào sợ làm ảnh hưởng đến bác sĩ, anh ở ngoài mà lòng như lửa đốt không thể ngồi yên được. Đúng lúc này hai đứa trẻ như sợ hai bên nội ngoại đau tim và sợ ba mẹ nó đau lòng thêm nữa nên chúng tự chui ra mà không cần phải mổ. Tiếng trẻ sơ sinh khóc thét lên khiến hai bên gia đình như vỡ òa trong hạnh phúc, bác sĩ mở cửa ra và thông báo rằng hai đứa trẻ không cần mổ mà đã tự chui ra rồi. Còn mẹ thì kiệt sức nên đang được chăm sóc. Bác sĩ ẵm hai đứa bé trai kháu khỉnh đưa cho bố đứa bé nhưng chưa kịp đưa tới tay thì anh đã chạy ngay vào với vợ thế là hai nhà nội ngoại vui mừng đón cháu trai của mình. Hai đứa trẻ được nội ngoại chăm sóc họ không rời mắt và không thể cưỡng lại sự đáng yêu của chúng.
Không chỉ dừng ở đó hai năm sau thì hai bên gia đình cũng đón chào một công chúa nhỏ chào đời. Hai đứa anh trai thì chỉ mới hai tuổi thôi thế nhưng chúng là những thiên tài trong việc làm gia đình vui vẻ.
Đúng là một kết thúc ngọt ngào và có hậu đúng không ạ! Chúc cho những ai yêu nhau sẽ đến được với nhau và cũng có được hạnh phúc thật sự của mình. Chúc những ai dù sớm hay muộn cũng tìm được một nửa thuộc về mình và mãi hạnh phúc!
(Hoàn truyện).
Anh và cô cũng vậy, mặt dù anh và cô không phải trải qua nhiều sóng gió như những người khác, nhưng để vượt qua được rào cảng tâm lý về sự chênh lệch khoảng cách cũng là một sự khó khăn. Tiếp theo đây hai người sẽ cố gắng để gìn giữ tình yêu ấy, họ sẽ cùng nhau nắm tay vững tin vào tình yêu của họ dành cho nhau, để hòa nhập vào cuộc sống của đối phương. Có như vậy thì tình yêu mà họ khó khăn có được mới có thể vững vàng mãi mãi.
Tuy nói rằng, tình yêu không phân biệt tuổi tác, không phân biệt sang hèn, hay thứ bậc nhưng để vượt qua những rào cảng ấy cũng cần có một nghị lực và một tình yêu mạnh mẽ thì tình yêu ấy mới có thể đơm hoa kết trái ngọt.
Bây giờ tổng tài của chúng ta chính thức bắt đầu công cuộc sớm đưa được vợ yêu về nhà. Khi yêu rồi thì con người ta dù có thông minh tài giỏi bao nhiêu cũng đều trở thành kẻ ngốc và anh cũng không ngoại lệ.
Hôm nay, ngày đầu tiên họ chính thức xác nhận tình cảm của nhau, không ngờ mới sáng sớm anh đã đứng ở trước cửa nhà cô và gọi điện cho cô: "Anh đang đứng trước cửa nhà em, em dậy đi xuống đây chúng ta cùng nhau đi ăn sáng" trời ơi cuối tuần mà không được ngủ nướng biết vậy chắc cô không yêu đương đâu. Cô nỡ nào tạc gáo nước lạnh lên anh thế chứ, nhưng nói thì nói vậy thôi chứ cô cũng ba chân bốn cẳng bung dậy khỏi giường và nhanh như cắt vệ sinh buổi sáng xong chọn một bộ đồ được nhất trong tủ đồ của mình rồi nhanh chóng chạy xuống trước mặt anh.
Anh nhìn thấy cô thì như nhặt được vàng, có ai biết rằng cả tối qua anh không thể nào chợp mắt được, cứ nghĩ đến việc cô đã trở thành người yêu của mình và từ nay anh và cô sẽ được ở bên nhau mãi mãi. Không những thế anh đã lục đục bắt đầu chuẩn bị trang hoàn lại ngôi nhà của anh để chờ ngày đón nàng về dinh.
Thể là cả hai cùng nhau lên xe và đi ăn sáng, anh đưa cô đến một nhà hàng có phong cảnh rất hữu tình, hai người chọn một bàn gần cửa sổ có thể nhìn thấy đàn cá đang bơi lội dưới hồ và những đóa Sen nở rộ khoe hương sắt. Khi có tình yêu thì đi đâu nhìn thứ gì cũng toàn màu hồng cả. Hai người cùng nhau chọn món ăn, cùng nhau trò chuyện vui vẻ một cách hết sức tự nhiên như vợ chồng lâu năm vậy. Cả hai thật không ngờ mình có thể mở lòng và phù hợp nhau đến như vậy, cả hai cũng không biết rằng họ quan tâm đến đối phương như thế nào.
Sau khi ăn sáng xong thì anh dắt cô đi dạo trung tâm mua sắm, hai người trên đường đi đã bàn bạc sẽ mua đồ dùng gì cho ngôi nhà tân hôn của họ. Có nhanh quá không vậy, mới xác nhận yêu đương hôm qua thì hôm nay đã đi mua sắm đồ cho nhà tân hôn rồi, anh đây là đang muốn cưới cô sao. Cô nhìn anh với ánh mắt tò mò thế nhưng anh thì không biết là ngốc thật hay giả ngốc nữa.
Cứ như thế anh nắm tay cô đi vào trung tâm mua sắm cả hai vui vẻ chọn những đồ dùng yêu thích chẳng bao lâu họ đã mua gần như chất cả một căn nhà và anh cho địa chỉ cho nhân viên cửa hàng đưa tới. Còn hai người thì tiếp tục đi siêu thị và mua đồ ăn cũng như đồ dùng cá nhân sau đó cùng nhau về nhà anh. Cô thì rất ngại vì có phải là nhanh quá không nên cô đã nói với anh: "Anh à, chúng ta mới vừa chính thức yêu nhau, vì vậy có phải anh đã quá vội vàng rồi không" thế nhưng lời anh nói khiến cô rất cảm động: "Như Phụng tuy với em là mới chính thức yêu nhau, nhưng anh thì đã yêu em từ lâu lắm rồi, anh chỉ mong mãi được ở bên cạnh em, lúc nào chúng ta cũng nhìn thấy nhau, nếu không thấy em anh sẽ rất nhớ, không thấy em anh chẳng muốn làm gì cả, anh yêu em và cả đời này anh chỉ yêu mình em và chỉ em làm vợ anh, cho nên sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ kết hôn vậy tại sao chúng ta không thể kết hôn thật sớm để được ở bên nhau nhiều hơn."
Nghe những lời anh nói còn có lời cầu hôn nào ngọt ngào mà chân thành hơn sao, cô cũng không còn ngại ngần nữa mà cùng anh đi về nhà anh. Hai người cùng nhau nấu cơm trưa tuy nói rằng anh là công tử nhưng không hiểu sao anh nấu ăn rất ngon, cô ăn vào mà không thể tin được món ăn anh nấu lại ngon đến như vậy, thế nên không để cô thắc mắc thì anh đã nói: "Lúc trước đi du học vì không quen ăn món ăn nước ngoài nên anh đã tự nấu ăn, cho nên giờ đây anh mới thấy lúc ấy mình học nấu ăn thật sáng suốt để giờ anh có thể phục vụ cho vợ anh rồi" nghe anh nói mình là vợ anh thì cô đỏ cả mặt, còn anh thì coi đó là chuyện đơn nhiên. Ngay cả rửa chén hai người cũng cùng nhau làm anh thì rửa còn cô thì lau khô. Thật đúng là yêu nhau thì chỉ muốn lúc nào cũng sát cánh bên nhau như thế.
Buổi chiều anh đã gọi nhân viên dịch vụ tới trang hoàng ngôi nhà theo ý thích của cô, cả hai rất vui vẻ vì những thay đổi của ngôi nhà, giờ đây nó trở nên ấm áp và trở thành một gia đình thật sự không còn đơn điệu như trước kia nữa. Anh nắm tay cô và nói: "Cảm ơn em đã đến trong cuộc đời anh, em đã mang lại cho anh cảm giác hạnh phúc và tràng đầy tình yêu thương, cảm ơn em vì đã chấp nhận anh, cảm ơn em vì đã cho anh cảm nhận được sự ấm áp của tình yêu, anh yêu em!"
Cô dựa vào lòng anh và nói: "Em cũng cảm ơn anh vì đã đến bên đời em, cho em cảm giác được hạnh phúc, được bình yên và an toàn. Anh đã giúp em mở được trái tim đóng kín của mình, anh cho em một gia đình thật sự, em cũng yêu anh!"
Thế là cũng đến ngày hai gia đình gặp nhau, gia đình anh đã chân thành đón tiếp gia đình cô và hai gia đình nói chuyện rất vui vẻ, họ đã nhanh chóng chọn ngày để tổ chức kết hôn cho đôi bạn trẻ.
Nhanh chóng ngày hạnh phúc cũng đến, chính là ngày ghi dấu cho tình yêu của hai người. Hôm nay cô xinh đẹp trong bộ váy cưới cô dâu màu trắng tinh khôi, cô như thiên xứ xinh đẹp khiến anh không thể chớp mắt được. Anh thì lịch lãm trong bộ vest màu trắng cùng màu với cô. Cả hai hạnh phúc nắm tay nhau trước sự chúc phúc của hai bên gia đình cùng bạn bè người thân. Hai người chính thức về chung một nhà, ngày mà cả hai gia đình mong đợi.
Ba mẹ cô vui vẻ khi nhìn thấy con gái tìm được người chồng như ý, cũng thấy may mắn thì có được gia đình chồng yêu thương, họ đã thấy an tâm khi giao con gái yêu thương của mình cho đối phương. Từ nay con gái của họ đã có người chở che chăm sóc, có người lo lắng và quan tâm, có người yêu thương và bao dung, như vậy là họ đã mãn nguyện và yên tâm rồi. Họ cũng cầu chúc cho các con của họ có một cuộc sống bình yên và êm ấm.
||||| Truyện đề cử: Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||
Sau khi buổi tiệc hoàn thành thì hai người về tổ ấm của mình. Họ trải qua đêm tân hôn hạnh phúc tại tổ ấm của mình. Ngày hôm sau họ lên máy bay trải qua chuyến du lịch trăng mật tràn đầy hạnh phúc tại Bali. Cũng từ đây anh chính thức bậc chế độ Phu nô. Sau tuần trăng mật hai người về với công việc và cuộc sống thường nhật hạnh phúc bên nhau.
Ba tháng sau ngày cưới một tin vui nhất đã đến với gia đình hai bên, cô đã mang thai con đầu lòng của hai người. Anh hạnh phúc như có được cả thế giới khi biết mình sắp được làm ba con nít. Từ đó anh chính thức bậc chế độ chăm sóc vợ bầu. Anh cứ như sợ tờ giấy làm cô đau, sợ khăn trải bàn vướng víu cô.. không thể tin được ông bố tương lai này. Và điều hạnh phúc nữa chính là cô mang thai đôi. Ba mẹ anh hàng ngày nấu nhiều món đồ bổ để tẩm bổ con dâu và cháu của họ. Còn gia đình cô thì sợ con gái mệt nên liên tục hỏi thăm quan tâm. Cô cảm thấy mình như một bình xứ được mọi người che chở chăm sóc. Tuy rất ngại ngùng vì biết bao nhiêu phụ nữ cũng mang thai nhưng có phải cô đã quá hạnh phúc rồi không.
Hôm nay, trời xanh mây trắng nắng hồng, trong bệnh viên khoa phụ sản hai gia đình cứ đi qua đi lại nhìn vào phòng sinh, còn tổng tài của chúng ta thì rất muốn vào nhưng bác sĩ không cho vì cô mang thai đôi nên không thể sinh thường phải sinh mổ, không cho anh vào sợ làm ảnh hưởng đến bác sĩ, anh ở ngoài mà lòng như lửa đốt không thể ngồi yên được. Đúng lúc này hai đứa trẻ như sợ hai bên nội ngoại đau tim và sợ ba mẹ nó đau lòng thêm nữa nên chúng tự chui ra mà không cần phải mổ. Tiếng trẻ sơ sinh khóc thét lên khiến hai bên gia đình như vỡ òa trong hạnh phúc, bác sĩ mở cửa ra và thông báo rằng hai đứa trẻ không cần mổ mà đã tự chui ra rồi. Còn mẹ thì kiệt sức nên đang được chăm sóc. Bác sĩ ẵm hai đứa bé trai kháu khỉnh đưa cho bố đứa bé nhưng chưa kịp đưa tới tay thì anh đã chạy ngay vào với vợ thế là hai nhà nội ngoại vui mừng đón cháu trai của mình. Hai đứa trẻ được nội ngoại chăm sóc họ không rời mắt và không thể cưỡng lại sự đáng yêu của chúng.
Không chỉ dừng ở đó hai năm sau thì hai bên gia đình cũng đón chào một công chúa nhỏ chào đời. Hai đứa anh trai thì chỉ mới hai tuổi thôi thế nhưng chúng là những thiên tài trong việc làm gia đình vui vẻ.
Đúng là một kết thúc ngọt ngào và có hậu đúng không ạ! Chúc cho những ai yêu nhau sẽ đến được với nhau và cũng có được hạnh phúc thật sự của mình. Chúc những ai dù sớm hay muộn cũng tìm được một nửa thuộc về mình và mãi hạnh phúc!
(Hoàn truyện).