Chương 23
Mọi người hai mặt nhìn nhau, chuyện này thật ra mọi người đã bàn qua.
“Về chuyện này, học sinh kia có thể sẽ bị ghi vào học bạ.”
“Vậy nếu em thật sự gian lận trong kỳ thi này thì sao?”
Tất nhiên là sẽ ghi vào học bạ và bị khai trừ thậm chí có thể sẽ đuổi học.
Kết quả mọi người đều ngầm hiểu trong lòng nhưng hiện tại không ai nói ra, nếu Mạnh Như không gian lận thì tốt, điều đó sẽ chứng minh rằng hệ thống đề thi và giáo viên của trường trung học Kim Dương không mắc sai phạm. Và ngược lại, nếu Mạnh Như thật sự gian lận thì phía nhà trường sẽ lấy cô ra răn đe học sinh, làm tấm bia chắn cho tai tiếng của nhà trường.
Giáo viên chủ nhiệm của Hướng Thư Nhã là thầy Lâm dạy môn ngữ văn trong trường, ông nhìn Hướng Thư Nhã nghĩ thầm:
Những cô ấm cậu ấm này hẳn không biết việc mình gây ra sẽ làm tổn hại nhà trường đến mức nào mà chỉ thích lấy sự ganh ghét cá nhân để làm đục cả một tập thể.
Nếu như Mạnh Như chứng minh được bản thân vậy thì Hướng Thư Nhã sẽ chắc chắn phải xin lỗi Mạnh Như, nhưng một lời xin lỗi là sẽ xong sao?
Trông bộ dáng Mạnh Như bình tĩnh, tự tin vậy chắc chắn học sinh này sẽ có thực lực nhưng Hướng Thư Nhã lại ngu xuẩn bày ra bộ mặt xem kịch vui, hẳn là gương mặt này sẽ không còn đắc ý được bao lâu nữa.
Bên trong phòng thi,
Mạnh Như cầm một xấp giấy thi yên lặng cầm bút làm bài, mái tóc dài được buộc lên gọn gàng, vài sợi tóc mai khẽ rũ xuống theo từng cử động của người con gái.
Đề thi này độ khó có vẻ hơn đề thi tháng một chút,nhưng dù sao vẫn là đề thi của cấp ba Mạnh Như chỉ nhìn qua đề bài đã biết đáp án.
Cô viết đáp án trên giấy thi, bỏ qua các bước trung gian khó hiểu cô viết luôn đáp án.
Hứa Thư Nhã đang theo dõi Mạnh Như lòng không hiểu sao rơi lộp bộp:
Không lẽ nó thật sự biết làm.
Cô ta nhìn theo từng cử động tay trên giấy của Mạnh Như muốn nhìn xem Mạnh Như là vẽ bừa hay là thật sự biết làm, nhưng càng nhìn sắc mặt cô ta càng lúc càng đen, khuôn mặt đắc ý vừa rồi đã thay thế bằng vẻ không thể tin nổi.
Mạnh Như làm bài thậm chí không dùng đến giấy nháp, các giáo viên bộ môn thấy thế cũng không nói gì chỉ ra hiệu bằng ánh mắt.
Đề đầu tiên là toán học, Mạnh Như vừa làm xong đã có người đem đi chấm ngay tại chỗ.
Giáo viên chấm thi càng chấm sắc mặt ông càng ửng hồng,
Thiên tài! Sao trước đó ông không phát hiện ra Mạnh Như chính là một thiên tài như vậy.
Ánh mắt giáo viên toán nhìn cô đã có chút sáng bừng, Mạnh Như đang chú tâm làm bài cũng không để ý đến ánh mắt đó nhưng các giáo viên khác đã nhìn thấy.
Không lẽ thật sự làm được?
Bài làm của Mạnh Như sạch sẽ không một vết gạch chéo, các câu hỏi được trả lời ngắn gọn, các bước trung gian bị Mạnh Như lược bớt vì quá rườm rà nhưng điều này không hề khiến ông thấy Mạnh Như cẩu thả mà ông càng cảm thấy rằng học sinh này có tiềm năng đi thẳng vào vấn đề.
Phong cách làm bài trước giờ của cô có hơi nhanh gọn,
Ta thấy
Bởi vì
Nên suy ra
Mạch não của Mạnh Như luôn nhìn thẳng vào câu hỏi và tuôn ra luôn đáp án, lúc trước cô còn muốn làm như người bình thường nhưng hiện tại cô thấy không cần thiết lắm, cô có hơi vội.
Tần Phong vẫn đang ở ngoài kia đợi cô, sao cô có thể ở lại trong đây quá lâu được.
Hướng Thanh Nhã nhìn vẻ mặt các giáo viên hưng phấn nhìn Mạnh Như giống như tìm được trân bảo, sự cảnh giác và thấp thỏm của cô ta đã lên đến đỉnh điểm.
Cô ta không tin Mạnh Như sẽ làm được điểm cao, chắc chắn đã có người bị mua chuộc hoặc trên người Mạnh Như có đem theo thiết bị để người khác giải vây đọc kết quả.
Sau khi làm đến môn ngữ văn, Mạnh Như chỉ làm phần đọc hiểu phần làm văn cô bỏ trống.
Nữ giáo viên rất không hiểu nhìn cô:“Sao em lại không làm tiếp?” Đùa gì vậy, các môn đều làm hết tại sao đến môn của cô lại làm một nửa, Mạnh Như này không lẽ từ ban 1 đã đến ban 7 rồi mà vẫn không muốn làm đề của cô sao?
Mạnh Như có chút xấu hổ nhìn giáo viên văn:“Em không giỏi làm văn.”
Nói đúng ra là làm văn sẽ rất lâu, Tần Phong ngoài kia sẽ càng sốt ruột, làm một nửa là nể mặt cô lắm rồi.
Sau khi tổng hợp lại tất cả bài làm, ban giám hiệu có chút run run khi nhìn số điểm được ghi trên giấy và thứ hạng được sắp xếp.
Là hạng 2.
Các môn bị bỏ qua các bước trung gian đều sẽ bị trừ một ít điểm nên sẽ không có chuyện đạt điểm tối đa, thậm chí đã bỏ một nửa môn ngữ văn vẫn có thể nhận được hạng 2.
Một số điểm gần như có tính toán, chỉ cách hạng nhất đúng năm điểm.
Giáo viên ngữ văn tức đến mức muốn thở oxi, còn các giáo viên bộ môn khác lại như tìm thấy vàng, đáng tiếc thay Mạnh Như hiện tại lại đang ở ban 7 nếu là ban 1 thì có lẽ các giáo viên ở đây đã đánh nhau đến vỡ đầu.
Nhất định phải đem Mạnh Như thuộc về tay mình.
Hướng Thư Nhã nhìn số điểm của Mạnh Như trên màn hình, cô ta không thể tin nổi mà ngồi sụp xuống ghế.
Là hạng 2, cô ta không thể ngờ được chuyện này.
Mạnh Như nhìn sắc mặt cả văn phòng, cô thật ra cũng có chút hứng thú với người đã tố cáo mình gian lận.
“Về chuyện này, học sinh kia có thể sẽ bị ghi vào học bạ.”
“Vậy nếu em thật sự gian lận trong kỳ thi này thì sao?”
Tất nhiên là sẽ ghi vào học bạ và bị khai trừ thậm chí có thể sẽ đuổi học.
Kết quả mọi người đều ngầm hiểu trong lòng nhưng hiện tại không ai nói ra, nếu Mạnh Như không gian lận thì tốt, điều đó sẽ chứng minh rằng hệ thống đề thi và giáo viên của trường trung học Kim Dương không mắc sai phạm. Và ngược lại, nếu Mạnh Như thật sự gian lận thì phía nhà trường sẽ lấy cô ra răn đe học sinh, làm tấm bia chắn cho tai tiếng của nhà trường.
Giáo viên chủ nhiệm của Hướng Thư Nhã là thầy Lâm dạy môn ngữ văn trong trường, ông nhìn Hướng Thư Nhã nghĩ thầm:
Những cô ấm cậu ấm này hẳn không biết việc mình gây ra sẽ làm tổn hại nhà trường đến mức nào mà chỉ thích lấy sự ganh ghét cá nhân để làm đục cả một tập thể.
Nếu như Mạnh Như chứng minh được bản thân vậy thì Hướng Thư Nhã sẽ chắc chắn phải xin lỗi Mạnh Như, nhưng một lời xin lỗi là sẽ xong sao?
Trông bộ dáng Mạnh Như bình tĩnh, tự tin vậy chắc chắn học sinh này sẽ có thực lực nhưng Hướng Thư Nhã lại ngu xuẩn bày ra bộ mặt xem kịch vui, hẳn là gương mặt này sẽ không còn đắc ý được bao lâu nữa.
Bên trong phòng thi,
Mạnh Như cầm một xấp giấy thi yên lặng cầm bút làm bài, mái tóc dài được buộc lên gọn gàng, vài sợi tóc mai khẽ rũ xuống theo từng cử động của người con gái.
Đề thi này độ khó có vẻ hơn đề thi tháng một chút,nhưng dù sao vẫn là đề thi của cấp ba Mạnh Như chỉ nhìn qua đề bài đã biết đáp án.
Cô viết đáp án trên giấy thi, bỏ qua các bước trung gian khó hiểu cô viết luôn đáp án.
Hứa Thư Nhã đang theo dõi Mạnh Như lòng không hiểu sao rơi lộp bộp:
Không lẽ nó thật sự biết làm.
Cô ta nhìn theo từng cử động tay trên giấy của Mạnh Như muốn nhìn xem Mạnh Như là vẽ bừa hay là thật sự biết làm, nhưng càng nhìn sắc mặt cô ta càng lúc càng đen, khuôn mặt đắc ý vừa rồi đã thay thế bằng vẻ không thể tin nổi.
Mạnh Như làm bài thậm chí không dùng đến giấy nháp, các giáo viên bộ môn thấy thế cũng không nói gì chỉ ra hiệu bằng ánh mắt.
Đề đầu tiên là toán học, Mạnh Như vừa làm xong đã có người đem đi chấm ngay tại chỗ.
Giáo viên chấm thi càng chấm sắc mặt ông càng ửng hồng,
Thiên tài! Sao trước đó ông không phát hiện ra Mạnh Như chính là một thiên tài như vậy.
Ánh mắt giáo viên toán nhìn cô đã có chút sáng bừng, Mạnh Như đang chú tâm làm bài cũng không để ý đến ánh mắt đó nhưng các giáo viên khác đã nhìn thấy.
Không lẽ thật sự làm được?
Bài làm của Mạnh Như sạch sẽ không một vết gạch chéo, các câu hỏi được trả lời ngắn gọn, các bước trung gian bị Mạnh Như lược bớt vì quá rườm rà nhưng điều này không hề khiến ông thấy Mạnh Như cẩu thả mà ông càng cảm thấy rằng học sinh này có tiềm năng đi thẳng vào vấn đề.
Phong cách làm bài trước giờ của cô có hơi nhanh gọn,
Ta thấy
Bởi vì
Nên suy ra
Mạch não của Mạnh Như luôn nhìn thẳng vào câu hỏi và tuôn ra luôn đáp án, lúc trước cô còn muốn làm như người bình thường nhưng hiện tại cô thấy không cần thiết lắm, cô có hơi vội.
Tần Phong vẫn đang ở ngoài kia đợi cô, sao cô có thể ở lại trong đây quá lâu được.
Hướng Thanh Nhã nhìn vẻ mặt các giáo viên hưng phấn nhìn Mạnh Như giống như tìm được trân bảo, sự cảnh giác và thấp thỏm của cô ta đã lên đến đỉnh điểm.
Cô ta không tin Mạnh Như sẽ làm được điểm cao, chắc chắn đã có người bị mua chuộc hoặc trên người Mạnh Như có đem theo thiết bị để người khác giải vây đọc kết quả.
Sau khi làm đến môn ngữ văn, Mạnh Như chỉ làm phần đọc hiểu phần làm văn cô bỏ trống.
Nữ giáo viên rất không hiểu nhìn cô:“Sao em lại không làm tiếp?” Đùa gì vậy, các môn đều làm hết tại sao đến môn của cô lại làm một nửa, Mạnh Như này không lẽ từ ban 1 đã đến ban 7 rồi mà vẫn không muốn làm đề của cô sao?
Mạnh Như có chút xấu hổ nhìn giáo viên văn:“Em không giỏi làm văn.”
Nói đúng ra là làm văn sẽ rất lâu, Tần Phong ngoài kia sẽ càng sốt ruột, làm một nửa là nể mặt cô lắm rồi.
Sau khi tổng hợp lại tất cả bài làm, ban giám hiệu có chút run run khi nhìn số điểm được ghi trên giấy và thứ hạng được sắp xếp.
Là hạng 2.
Các môn bị bỏ qua các bước trung gian đều sẽ bị trừ một ít điểm nên sẽ không có chuyện đạt điểm tối đa, thậm chí đã bỏ một nửa môn ngữ văn vẫn có thể nhận được hạng 2.
Một số điểm gần như có tính toán, chỉ cách hạng nhất đúng năm điểm.
Giáo viên ngữ văn tức đến mức muốn thở oxi, còn các giáo viên bộ môn khác lại như tìm thấy vàng, đáng tiếc thay Mạnh Như hiện tại lại đang ở ban 7 nếu là ban 1 thì có lẽ các giáo viên ở đây đã đánh nhau đến vỡ đầu.
Nhất định phải đem Mạnh Như thuộc về tay mình.
Hướng Thư Nhã nhìn số điểm của Mạnh Như trên màn hình, cô ta không thể tin nổi mà ngồi sụp xuống ghế.
Là hạng 2, cô ta không thể ngờ được chuyện này.
Mạnh Như nhìn sắc mặt cả văn phòng, cô thật ra cũng có chút hứng thú với người đã tố cáo mình gian lận.