Chương 26
Hai người vi vu bên ngoài, sau khi ăn uống no nê Mạnh Như bắt đầu có cảm giác nguy cơ.
Với cái bụng no căng này sao cô có thể vào trường được đây? Đi bằng lối cũ thì làm sao mà vào?
Cái miệng nhỏ đang hút trà sữa của Mạnh Như bắt đầu ngừng lại, đây là trà sữa Tần Phong mua cho cô và tất nhiên bữa ăn này cũng do Tần Phong trả. Mạnh Như muốn chia đôi nhưng Tần Phong nào có cho cô cơ hội đó, ăn không của người ta thì quả thật có chút ngại ngùng nên Mạnh Như tự hứa sẽ kèm anh thật tốt.
“Lát nữa chúng ta làm sao vào học được đây.”
Mạnh Như yếu ớt hỏi Tần Phong, Tần Phong nghe thấy cô nói vậy liền nhìn bộ dạng biếng nhác không muốn nhúc nhích của cô:“Tiết tự học hôm nay bỏ đi, tôi đưa cậu đi chơi.”
Mạnh Như mắt sáng lên:“Đi chơi?”
“Ừ, đi chơi.”
“Nhưng mà…” Mạnh Như khó xử thật sự, trước giờ cô chưa bao giờ trốn học đâu, việc trèo tường trốn học hôm nay cũng là lần đầu tiên cô làm, một con mọt sách như cô cộng thêm việc tiền bạc hạn chế làm cô rất ít khi đi chơi cùng bạn bè. Nghe thấy Tần Phong rủ đi chơi cô cũng muốn đi lắm chứ nhưng mà vẫn còn có chút băn khoăn.
Lỡ cô Trang mà bắt được vụ này là coi như toi đời.
Tần Phong thấy sự chần chừ trong mắt cô:“Không muốn sao, dù sao chỉ là một tiết tự học cuối tuần thôi mà, tôi đưa cậu đi chỗ này hay lắm.” Anh dụ dỗ.
Trốn học là không tốt đối với Mạnh Như nhưng với Tần Phong thì khác, đại ca trường có gì mà chưa làm qua chứ. Dạo gần đây Tần Phong thành thật học tập làm cho các giáo viên cùng thầy tổng phụ trách thở ra một hơi hận không thể dùng nhan thơm cúng các vị thành lập trường Kim Thành.
Mạnh Như cuối cùng vẫn đi chơi cùng Tần Phong.
Hiện tại hai người đang ở trong quán net.
Mạnh Như muốn thử cảm giác trốn học đi net lâu rồi mà mãi mới có thể thử một lần.
Hai người chọn một quán net tương đối sạch sẽ, bao hai máy gần nhau ngồi chơi Lol, Mạnh Như ban đầu còn lóng ngóng ngại ngùng dùng nick clone của Tần Phong, về sau càng đánh càng nghiện gặp phật giết phật, gặp quỷ giết quỷ chơi đến là hoa mắt chóng mặt.
Không hiểu sao cô lại có cảm giác hai người đang đi hẹn hò mà cũng không đúng lắm, cái này phải gọi là đồng chí cùng nhau trốn học vào quán net tàn sát thế giới thì đúng hơn.
Mạnh Như đánh Yuumi còn Tần Phong đánh Twitch.
Một mèo một chuột đi cùng nhau trông hơi vô lý nhưng lại có vẻ hòa hợp, đến cô cũng không hiểu sự hòa hợp này ở đâu ra.
Mạnh Như:"…"
Tần Phong đánh game kỹ năng đến mức khiến cho đối thủ bên kia gào khóc còn team mình thăng hoa, Mạnh Như ngồi quá nhàn hạ nếu có một tờ giấy và cây bút ở đây cô sẽ làm vài bài toán cho đỡ chán.
Bên cạnh tay Mạnh Như là hộp trà sữa còn đang uống dở thi thoảng cô sẽ cầm lên uống một ngụm, trà sữa bắt đầu tan đá càng lúc càng nhạt khi uống xuống tạo nên hương vị mát lạnh, giữa tiết trời thu se se gió mát mỗi lần uống một chút cô liền không nhịn được mà rùng mình.
Giao diện đang ở chế độ ban, Mạnh Như đang ngồi hút hút ghế liền bị một lực kéo đi, cô giật mình súy nữa rơi luôn cốc trà sữa trên tay.
Tần Phong kéo ghế của cô lại gần chỉ bằng một tay, anh đưa tay ra sau lưng cô kéo người lại gần. Khi Mạnh Như đang chưa hiểu chuyện gì sảy ra liền thấy Tần Phong cúi đầu hút một ngụm trà sữa trên tay cô.
Vài sợi tóc của Tần Phong quét qua gò má, Mạnh Như bàng hoàng nhận ra hành động này cmn quá là thân mật rồi. Hai mắt cô trợn to không thể tin nổi nhìn người con trai đang ngẩng đầu lên.
“Cậu…cậu…cậu đang làm cái gì vậy.”
Tần Phong nhìn cái bộ dáng này của cô thấy đáng yêu không thể tả, yết hầu anh khẽ lăn lăn nói:
“Tôi khát, mà chỉ có mình cậu có nước thôi.” Dừng một chút lại nói:“Cậu không cho sao?”
Cái gì chứ, khát thì có thể làm như vậy sao? Sai quá sai rồi, thiết lập này chắc chắn bị hỏng rồi.
Cô muốn đứng dậy chạy nhanh khỏi chỗ này, cô mơ hồ cảm thấy có điều gì đó sắp xảy ra, cô muốn đứng dậy nhưng cánh tay của Tần Phong vẫn để ở đó.
Hai người cách nhau quá gần!
“Cậu còn chưa nói cho tôi biết hôm nay cậu thi được bao nhiêu điểm đâu.”
Tần Phong lấy tay vén lọn tóc mai lên tai Mạnh Như, ánh mắt anh dịu dàng nhìn cô khiến bầu không khí trở nên mập mờ.
Mạnh Như đời trước tuy chưa từng yêu đương cũng như thân mật với nam sinh nào nên cung phản xạ hơi dài nhưng cô hiện tại vẫn phát hiện Tần Phong thường xuyên làm những hành động như thể họ là một cặp.
Điều này khiến cô không thích.
Đây chính là đùa giỡn trắng trợn.
Theo truyền thuyết thì đây chính là hành động của trap boy, cô phải tránh xa khỏi người con trai này.
Mạnh Như không nhúc nhích hiện tại cô cảm thấy mình chỉ nên ngừng thở để giảm đi sự tồn tại của bản thân.
Tần Phong nhướn cặp mày anh tuấn, giọng nói khàn khàn:
“Sao vậy, sao cậu không nói gì hửm?”
Với cái bụng no căng này sao cô có thể vào trường được đây? Đi bằng lối cũ thì làm sao mà vào?
Cái miệng nhỏ đang hút trà sữa của Mạnh Như bắt đầu ngừng lại, đây là trà sữa Tần Phong mua cho cô và tất nhiên bữa ăn này cũng do Tần Phong trả. Mạnh Như muốn chia đôi nhưng Tần Phong nào có cho cô cơ hội đó, ăn không của người ta thì quả thật có chút ngại ngùng nên Mạnh Như tự hứa sẽ kèm anh thật tốt.
“Lát nữa chúng ta làm sao vào học được đây.”
Mạnh Như yếu ớt hỏi Tần Phong, Tần Phong nghe thấy cô nói vậy liền nhìn bộ dạng biếng nhác không muốn nhúc nhích của cô:“Tiết tự học hôm nay bỏ đi, tôi đưa cậu đi chơi.”
Mạnh Như mắt sáng lên:“Đi chơi?”
“Ừ, đi chơi.”
“Nhưng mà…” Mạnh Như khó xử thật sự, trước giờ cô chưa bao giờ trốn học đâu, việc trèo tường trốn học hôm nay cũng là lần đầu tiên cô làm, một con mọt sách như cô cộng thêm việc tiền bạc hạn chế làm cô rất ít khi đi chơi cùng bạn bè. Nghe thấy Tần Phong rủ đi chơi cô cũng muốn đi lắm chứ nhưng mà vẫn còn có chút băn khoăn.
Lỡ cô Trang mà bắt được vụ này là coi như toi đời.
Tần Phong thấy sự chần chừ trong mắt cô:“Không muốn sao, dù sao chỉ là một tiết tự học cuối tuần thôi mà, tôi đưa cậu đi chỗ này hay lắm.” Anh dụ dỗ.
Trốn học là không tốt đối với Mạnh Như nhưng với Tần Phong thì khác, đại ca trường có gì mà chưa làm qua chứ. Dạo gần đây Tần Phong thành thật học tập làm cho các giáo viên cùng thầy tổng phụ trách thở ra một hơi hận không thể dùng nhan thơm cúng các vị thành lập trường Kim Thành.
Mạnh Như cuối cùng vẫn đi chơi cùng Tần Phong.
Hiện tại hai người đang ở trong quán net.
Mạnh Như muốn thử cảm giác trốn học đi net lâu rồi mà mãi mới có thể thử một lần.
Hai người chọn một quán net tương đối sạch sẽ, bao hai máy gần nhau ngồi chơi Lol, Mạnh Như ban đầu còn lóng ngóng ngại ngùng dùng nick clone của Tần Phong, về sau càng đánh càng nghiện gặp phật giết phật, gặp quỷ giết quỷ chơi đến là hoa mắt chóng mặt.
Không hiểu sao cô lại có cảm giác hai người đang đi hẹn hò mà cũng không đúng lắm, cái này phải gọi là đồng chí cùng nhau trốn học vào quán net tàn sát thế giới thì đúng hơn.
Mạnh Như đánh Yuumi còn Tần Phong đánh Twitch.
Một mèo một chuột đi cùng nhau trông hơi vô lý nhưng lại có vẻ hòa hợp, đến cô cũng không hiểu sự hòa hợp này ở đâu ra.
Mạnh Như:"…"
Tần Phong đánh game kỹ năng đến mức khiến cho đối thủ bên kia gào khóc còn team mình thăng hoa, Mạnh Như ngồi quá nhàn hạ nếu có một tờ giấy và cây bút ở đây cô sẽ làm vài bài toán cho đỡ chán.
Bên cạnh tay Mạnh Như là hộp trà sữa còn đang uống dở thi thoảng cô sẽ cầm lên uống một ngụm, trà sữa bắt đầu tan đá càng lúc càng nhạt khi uống xuống tạo nên hương vị mát lạnh, giữa tiết trời thu se se gió mát mỗi lần uống một chút cô liền không nhịn được mà rùng mình.
Giao diện đang ở chế độ ban, Mạnh Như đang ngồi hút hút ghế liền bị một lực kéo đi, cô giật mình súy nữa rơi luôn cốc trà sữa trên tay.
Tần Phong kéo ghế của cô lại gần chỉ bằng một tay, anh đưa tay ra sau lưng cô kéo người lại gần. Khi Mạnh Như đang chưa hiểu chuyện gì sảy ra liền thấy Tần Phong cúi đầu hút một ngụm trà sữa trên tay cô.
Vài sợi tóc của Tần Phong quét qua gò má, Mạnh Như bàng hoàng nhận ra hành động này cmn quá là thân mật rồi. Hai mắt cô trợn to không thể tin nổi nhìn người con trai đang ngẩng đầu lên.
“Cậu…cậu…cậu đang làm cái gì vậy.”
Tần Phong nhìn cái bộ dáng này của cô thấy đáng yêu không thể tả, yết hầu anh khẽ lăn lăn nói:
“Tôi khát, mà chỉ có mình cậu có nước thôi.” Dừng một chút lại nói:“Cậu không cho sao?”
Cái gì chứ, khát thì có thể làm như vậy sao? Sai quá sai rồi, thiết lập này chắc chắn bị hỏng rồi.
Cô muốn đứng dậy chạy nhanh khỏi chỗ này, cô mơ hồ cảm thấy có điều gì đó sắp xảy ra, cô muốn đứng dậy nhưng cánh tay của Tần Phong vẫn để ở đó.
Hai người cách nhau quá gần!
“Cậu còn chưa nói cho tôi biết hôm nay cậu thi được bao nhiêu điểm đâu.”
Tần Phong lấy tay vén lọn tóc mai lên tai Mạnh Như, ánh mắt anh dịu dàng nhìn cô khiến bầu không khí trở nên mập mờ.
Mạnh Như đời trước tuy chưa từng yêu đương cũng như thân mật với nam sinh nào nên cung phản xạ hơi dài nhưng cô hiện tại vẫn phát hiện Tần Phong thường xuyên làm những hành động như thể họ là một cặp.
Điều này khiến cô không thích.
Đây chính là đùa giỡn trắng trợn.
Theo truyền thuyết thì đây chính là hành động của trap boy, cô phải tránh xa khỏi người con trai này.
Mạnh Như không nhúc nhích hiện tại cô cảm thấy mình chỉ nên ngừng thở để giảm đi sự tồn tại của bản thân.
Tần Phong nhướn cặp mày anh tuấn, giọng nói khàn khàn:
“Sao vậy, sao cậu không nói gì hửm?”