Chương 33
Mạnh Như lại được gọi đến văn phòng làm việc, lần này các giáo viên niềm nở mà đôn hậu nhìn cô bằng ánh mắt trăm năm thấy bảo vật.
Trang Phóng Cầm liếc mắt một cái liền hiểu hết ý đồ của đám người này.
Tính hớt tay trên của cô hả? Còn lâu!
"Thưa cô, cô gọi em đến có chuyện gì ạ?"
Trang Phóng Cầm đưa tay chỉ về cái ghế đối diện ý bảo Mạnh Như có thể ngồi xuống, sau đó Trang Phóng Cầm mở ngăn kéo lấy ra cho cô một xấp đề toán học.
Mạnh Như nhận lấy tập giấy nặng trịch không khỏi có chút líu lưỡi, lại đến! cái cảm giác nhận đề này lại đến, cũng không phải lần đâu nên Mạnh Như cũng chỉ bình tĩnh nhìn sơ qua.
Là đề thi olympic quốc gia!
Mạnh Như trong lòng đã rõ nhưng ngoài mặt vẫn là vẻ không hiểu:"Thưa cô đề này là sao ạ?"
Trang Phóng Cầm nở nụ cười xinh đẹp nói:"Là đề thi olympic toán học được tổng hợp qua từng năm."
Mạnh Như gật đầu:"Vâng em có thể thấy được ạ."
Trang Phóng Cầm bày tỏ: đứa nhỏ này không lẽ còn định giả ngốc với cô sao.
"Là thế này, hiện tại trường chúng ta đang sắp diễn ra một cuộc thi giao lưu học sinh giỏi giữa các trường ngay tiếp theo sau đó cũng là kỳ thi olympic, các thầy cô đã hội ý bàn bạc rõ ràng hai cuộc thi này em đều phải tham gia."
Mạnh Như trong lòng thầm nghĩ "biết ngay mà", kỳ thật cô cũng khá có hứng thú với hai cuộc thi này nhưng cô biết rõ ràng tham gia cuộc thi đồng nghĩa với việc sẽ phải tham gia kỳ tập huấn của trường.
Và trong đó sẽ chắc chắn có nam nữ chính!
Cô hơi nhíu mày tỏ vẻ bản thân có một chút tài mọn không đủ tham gia nói:"Thưa cô, em cảm thấy thực lực của em chưa đủ sẽ làm cản trở các bạn."
Vài giáo viên bên kia đã dỏng tai nghe từ nãy giờ, giáo viên bộ môn vật lý ban 1 không nhịn được mà đứng phắt dậy vội nói:
"Trò Mạnh, nếu em không muốn tham gia kỳ thi môn toán học thì có thể xem xét đến môn vật lý nha."
Thầy giáo Cao dạy hóa học cũng không chịu yếu thế:"Học vật lý làm gì, tôi thấy trò ấy môn nổi trội nhất vẫn là môn hóa học ấy, em nên xem xét lại chuyện tham gia đội tuyển hóa học của thầy."
Mạnh Như:"....."
Giáo viên ban tự nhiên tụ họp rôm rả, họ ngại mặt mũi Trang Phóng Cầm nên trước đó không dám đi hỏi trước mà đợi Trang Phóng Cầm mở lời coi như cho con nhóc này chút mặt mũi.
Trang Phóng Cầm trợn trắng mắt không tin được mấy lão nhân này lại không biết xấu hổ đến thế.
Mạnh Như:"Em thấy hóa rất tốt."
Thầy Cao gật đầu đắc ý nhưng chẳng mấy chốc lại trừng mắt hung ác nhìn thầy Hà.
"Nhưng vật lý cũng rất thú vị."
Trang Phóng Cầm nhẹ nhàng đặt tay lên bàn:"Mạnh Như à, toán học mới là cái nôi của khoa học."
Mọi người:"......" được lắm.
"Em không đủ thực lực thì ai đủ thực lực nữa, em xem chẳng phải lần thi vừa rồi...."
"Đúng vậy, trò Mạnh chúng tôi biết lần đó cũng là làm khó cho em nhưng bất quá nếu không có nó làm sao chúng tôi mới biết em là một nhân tài như vậy."
Các giáo viên đang bắt đầu chuẩn bị đầy đủ các lợi ích khi Mạnh Như tham gia cuộc thi, rằng với thực lực của cô nên cho mọi người thấy được nếu không sẽ rất là uổng phí.
Mạnh Như đang âm thầm tính toán số tiền thưởng khi giành giải.
Cũng may các thầy cô đang tranh luận không biết được suy nghĩ của cô nếu không sẽ mất hết hình tượng mà nói rằng: mẹ nó nhà em còn thiếu chút tiền đó sao?
Cuối cùng Mạnh Như vẫn đồng ý, cô trước kia là học sinh chuyên tự nhiên thế mạnh là toán học đã từng tham gia giành huy chương và được tuyển thẳng vào đại học Q top một của thành phố.
Còn đối với việc sẽ học cùng lớp với nam nữ chính? nước sông không phạm nước giếng là được.
Trong lúc mọi người không chú ý, một nam sinh cùng nữ sinh đồng thời đi đến. Hai người họ nam tài nữ sắc lớn lên không thể nào khiến người khác không chú ý.
Là Lệ Thư An và Bùi Cảnh Thâm.
Mạnh Như nhíu mày, đoán được lờ mơ nguyên nhân. Sau đó cô quay lại nói với Trang Phóng Cầm.
"Thưa cô, em sẽ xem xét ạ, hiện tại nếu không còn việc gì nữa em xin phép về lớp."
"Được được."
Trang Phóng Cầm vui vẻ gật đầu với học trò cưng, quay qua liền thấy hai bạn học mới đến.
Cô cũng không nghĩ nhiều lập tức gọi hai người kia lại nói chuyện.
Bùi Cảnh Thâm hờ hững nhìn Mạnh Như, hắn thầm nghĩ gần đây gặp Mạnh Như có vẻ hơi nhiều. Hắn không nói gì nhưng sâu trong đôi mắt lại lộ ra vẻ chán ghét.
Nữ nhân này đã bị hắn gạt đến ban 7 mà vẫn còn phải gặp mặt, chỉ cần Mạnh Như phạm lỗi lần nữa hắn sẽ có thể quang minh chính đại nhúng tay sau đó đuổi học.
Giọng nói nữ sinh nhẹ nhàng vang lên:"Thưa cô, có thể cho em hỏi bạn học Mạnh đến có chuyện gì không ạ? Chẳng lẽ bạn ấy bị phạt sao?"
Người nói chuyện là Lệ Thư An, cô ta thật thắc mắc Mạnh Như vừa nãy gây nên sóng gió gì mà các thầy cô từ khi họ bước vào đều thật giống như không quan tâm mà chỉ lo bàn tán về Mạnh Như trong đó hình như còn có một chút tranh giành?
Lệ Thư An âm thầm xem thường, Mạnh Như phế vật không trát nổi mặt tường thì có thể tạo ra điều gì, đám người này mắt thật không tốt.
Trang Phóng Cầm liếc mắt một cái liền hiểu hết ý đồ của đám người này.
Tính hớt tay trên của cô hả? Còn lâu!
"Thưa cô, cô gọi em đến có chuyện gì ạ?"
Trang Phóng Cầm đưa tay chỉ về cái ghế đối diện ý bảo Mạnh Như có thể ngồi xuống, sau đó Trang Phóng Cầm mở ngăn kéo lấy ra cho cô một xấp đề toán học.
Mạnh Như nhận lấy tập giấy nặng trịch không khỏi có chút líu lưỡi, lại đến! cái cảm giác nhận đề này lại đến, cũng không phải lần đâu nên Mạnh Như cũng chỉ bình tĩnh nhìn sơ qua.
Là đề thi olympic quốc gia!
Mạnh Như trong lòng đã rõ nhưng ngoài mặt vẫn là vẻ không hiểu:"Thưa cô đề này là sao ạ?"
Trang Phóng Cầm nở nụ cười xinh đẹp nói:"Là đề thi olympic toán học được tổng hợp qua từng năm."
Mạnh Như gật đầu:"Vâng em có thể thấy được ạ."
Trang Phóng Cầm bày tỏ: đứa nhỏ này không lẽ còn định giả ngốc với cô sao.
"Là thế này, hiện tại trường chúng ta đang sắp diễn ra một cuộc thi giao lưu học sinh giỏi giữa các trường ngay tiếp theo sau đó cũng là kỳ thi olympic, các thầy cô đã hội ý bàn bạc rõ ràng hai cuộc thi này em đều phải tham gia."
Mạnh Như trong lòng thầm nghĩ "biết ngay mà", kỳ thật cô cũng khá có hứng thú với hai cuộc thi này nhưng cô biết rõ ràng tham gia cuộc thi đồng nghĩa với việc sẽ phải tham gia kỳ tập huấn của trường.
Và trong đó sẽ chắc chắn có nam nữ chính!
Cô hơi nhíu mày tỏ vẻ bản thân có một chút tài mọn không đủ tham gia nói:"Thưa cô, em cảm thấy thực lực của em chưa đủ sẽ làm cản trở các bạn."
Vài giáo viên bên kia đã dỏng tai nghe từ nãy giờ, giáo viên bộ môn vật lý ban 1 không nhịn được mà đứng phắt dậy vội nói:
"Trò Mạnh, nếu em không muốn tham gia kỳ thi môn toán học thì có thể xem xét đến môn vật lý nha."
Thầy giáo Cao dạy hóa học cũng không chịu yếu thế:"Học vật lý làm gì, tôi thấy trò ấy môn nổi trội nhất vẫn là môn hóa học ấy, em nên xem xét lại chuyện tham gia đội tuyển hóa học của thầy."
Mạnh Như:"....."
Giáo viên ban tự nhiên tụ họp rôm rả, họ ngại mặt mũi Trang Phóng Cầm nên trước đó không dám đi hỏi trước mà đợi Trang Phóng Cầm mở lời coi như cho con nhóc này chút mặt mũi.
Trang Phóng Cầm trợn trắng mắt không tin được mấy lão nhân này lại không biết xấu hổ đến thế.
Mạnh Như:"Em thấy hóa rất tốt."
Thầy Cao gật đầu đắc ý nhưng chẳng mấy chốc lại trừng mắt hung ác nhìn thầy Hà.
"Nhưng vật lý cũng rất thú vị."
Trang Phóng Cầm nhẹ nhàng đặt tay lên bàn:"Mạnh Như à, toán học mới là cái nôi của khoa học."
Mọi người:"......" được lắm.
"Em không đủ thực lực thì ai đủ thực lực nữa, em xem chẳng phải lần thi vừa rồi...."
"Đúng vậy, trò Mạnh chúng tôi biết lần đó cũng là làm khó cho em nhưng bất quá nếu không có nó làm sao chúng tôi mới biết em là một nhân tài như vậy."
Các giáo viên đang bắt đầu chuẩn bị đầy đủ các lợi ích khi Mạnh Như tham gia cuộc thi, rằng với thực lực của cô nên cho mọi người thấy được nếu không sẽ rất là uổng phí.
Mạnh Như đang âm thầm tính toán số tiền thưởng khi giành giải.
Cũng may các thầy cô đang tranh luận không biết được suy nghĩ của cô nếu không sẽ mất hết hình tượng mà nói rằng: mẹ nó nhà em còn thiếu chút tiền đó sao?
Cuối cùng Mạnh Như vẫn đồng ý, cô trước kia là học sinh chuyên tự nhiên thế mạnh là toán học đã từng tham gia giành huy chương và được tuyển thẳng vào đại học Q top một của thành phố.
Còn đối với việc sẽ học cùng lớp với nam nữ chính? nước sông không phạm nước giếng là được.
Trong lúc mọi người không chú ý, một nam sinh cùng nữ sinh đồng thời đi đến. Hai người họ nam tài nữ sắc lớn lên không thể nào khiến người khác không chú ý.
Là Lệ Thư An và Bùi Cảnh Thâm.
Mạnh Như nhíu mày, đoán được lờ mơ nguyên nhân. Sau đó cô quay lại nói với Trang Phóng Cầm.
"Thưa cô, em sẽ xem xét ạ, hiện tại nếu không còn việc gì nữa em xin phép về lớp."
"Được được."
Trang Phóng Cầm vui vẻ gật đầu với học trò cưng, quay qua liền thấy hai bạn học mới đến.
Cô cũng không nghĩ nhiều lập tức gọi hai người kia lại nói chuyện.
Bùi Cảnh Thâm hờ hững nhìn Mạnh Như, hắn thầm nghĩ gần đây gặp Mạnh Như có vẻ hơi nhiều. Hắn không nói gì nhưng sâu trong đôi mắt lại lộ ra vẻ chán ghét.
Nữ nhân này đã bị hắn gạt đến ban 7 mà vẫn còn phải gặp mặt, chỉ cần Mạnh Như phạm lỗi lần nữa hắn sẽ có thể quang minh chính đại nhúng tay sau đó đuổi học.
Giọng nói nữ sinh nhẹ nhàng vang lên:"Thưa cô, có thể cho em hỏi bạn học Mạnh đến có chuyện gì không ạ? Chẳng lẽ bạn ấy bị phạt sao?"
Người nói chuyện là Lệ Thư An, cô ta thật thắc mắc Mạnh Như vừa nãy gây nên sóng gió gì mà các thầy cô từ khi họ bước vào đều thật giống như không quan tâm mà chỉ lo bàn tán về Mạnh Như trong đó hình như còn có một chút tranh giành?
Lệ Thư An âm thầm xem thường, Mạnh Như phế vật không trát nổi mặt tường thì có thể tạo ra điều gì, đám người này mắt thật không tốt.