Chương 46
Mạnh Như quả thật cũng không muốn tạo sự chú ý ở phần thi này lắm đâu, tuy ban nãy cô hùng hổ tuyên bố với Tần Phong cơ mà vẫn muốn cho người khác có đất để thể hiện.
Về phần tại sao lại bấm chuông ư? Ban nãy Tần Phong và Mạnh Như mắt đi mày lại, cho dù một người trên bục một người dưới khán đài cũng không thể ngăn cản được tầng sóng âm ngọt ngấy mà hai người phát ra.
Thế là trong lúc nhiệt huyết sôi trào cô đã “lỡ tay” bấm chuông trước sự cổ vũ của bạn trai nhỏ.
Cũng may là camera không thường xuyên lia tới bọn họ nếu không cả trường sẽ bị phát cẩu lương tập thể mất.
Cả khán đài bất ngờ im lặng, người đáng lẽ chỉ đến góp cho đủ số đang yên đang lành lại bấm chuông làm gì?
Thấy Bùi thần vẫn đang viết lên giấy kia không?
Thấy top 2 vạn năm vẫn đang đẩy kính gãi đầu kia không?
Họ vẫn chưa có giải ra mà, vậy lấy đâu ra đáp án mà trả lời? chẳng lẽ định đoán mò tạo điểm nhấn?
Hàng loạt câu hỏi chạy trong não mọi người trường cấp ba Kim Thành, còn đối với trường khác mà nói thì lại là chuyện không quá gây chú ý. Dẫu sao họ cũng không cùng trường nên có một số chuyện thảo luận trên wed không phải ai cũng để ý và nhớ rõ.
Họ chỉ nghĩ đây chính là con át chủ bài của trường cấp ba Kim Thành đợi đến phút cuối mới tung ra, thật cmn gian xảo!
Bùi Cảnh Thâm cũng khá bất ngờ, không ngờ Mạnh Như lại ra tay bấm chuông. Hắn cho là bản thân mình đã biết được thực lực của đối phương, nằm trong top khá của trường không biết bằng cách nào đã trèo lên vị trí dự bị để hiện tại được bước lên bục thi đấu mà Lệ Thư An đã phải cố gắng sứt đầu mẻ trán.
Khi thấy Mạnh Như trong lớp olympic toán thì hắn tuy thắc mắc nhưng không có hỏi ra mà chỉ lặng yên quan sát, Mạnh Như này nói giỏi không giỏi nói kém không kém luôn tạo ra một cảm giác như một dòng sông yên ả đến kỳ dị, luôn tầm tầm không có gì nổi bật.
Điều nổi bật nhất chắc có lẽ là có quan hệ yêu đương với Tần Phong của Tần thị.
Trở lại với cuộc thi, sau khi Mạnh Như bấm chuông xong thì vươn tay cầm lấy micro đang đặt trước mặt.
MC vội nói:“Trường Kim Thành có quyền trả lời, vậy câu trả lời của em là?”
Mạnh Như phong thái bình tĩnh, thậm chí trước mặt cô còn không có lấy một tờ giấy vụn nào trước sự chứng kiến muốn nói lại thôi của Phan Việt bên cạnh và ánh mắt hờ hững của Bùi Cảnh Thâm đôi môi hồng của cô cất giọng nói trong trẻo rõ ràng:
“Đáp án của em là 135,7/35,5.”
Toàn trường: Ồhhh đáp án này nghe khá giống của Bùi thần chắc chắn là đoán mò rồi, thật…
Học sinh ban 7 tại hiện trường: Ồ thiên thư thế này mà cũng giải được, giỏi ghê.
MC không đưa ra câu trả lời đúng sai ngay lập tức mà nhìn vào tập dẫn sau đó lại tươi cười nhìn Mạnh Như hỏi như thường lệ:“Bạn học này, em chắc chắn với câu trả lời của mình chứ?”
Mạnh Như đáp chắc nịch:“Em chắc chắn.”
Trong sự hồi hộp của toàn khán đài và sự hứng thú của hai bạn học sinh trường A phía đối diện MC ngắt quãng từng đoạn càng làm cho không khí khán đài như muốn nghẹt lại, sau đó…
“135,7/35,5 hoàn toàn chính xác!, xin chúc mừng trường Trung Học Kim Thành đã đem về cho đội mình 10 điểm và giành hạng nhất trong phần thi này.”
Tiếng MC làm cả khán đài vỡ vụn, mọi người có vui mừng ( học sinh ban 7), có khiếp sợ có không thể tin được,v…v
Mọi cảm xúc được đan chéo vào nhau tạo nên một sự ồn ào đặc trưng của đám đông.
Mạnh Như nhìn về phía khán đài, Tần Phong hề keo kiệt giơ ngón tay cái về phía cô. Dù đứng ở xa nhưng Mạnh Như vẫn đọc được rõ ràng khẩu hình của Tần Phong.
Cậu tuyệt lắm.
Mạnh Như cũng cười, cả khán đài ồn ào dường như biến mất không liên quan đến họ, trong đôi mắt đẹp của hai người chỉ có đối phương hướng về phía nhau.
Mạnh Như không hề hay biết bên cạnh mình có một ánh mắt khác cũng nóng rực đầy tìm tòi khó hiểu.
Tần Phong vừa lúc liếc qua bên cạnh thì liền thấy cảnh này.
Bùi Cảnh Thâm.
Trong lòng anh liền dâng lên một sự cảnh giác khó tả bằng lời, anh cực kỳ không thích tên này. Chưa nói đến trước kia như thế nào, hiện tại Mạnh Như đã là của anh, tên khốn này dám dùng ánh mắt đó nhìn cô khiến Tần Phong hận không thể ngay lập tức tiến đến moi mắt hắn ra.
Về phần tại sao lại bấm chuông ư? Ban nãy Tần Phong và Mạnh Như mắt đi mày lại, cho dù một người trên bục một người dưới khán đài cũng không thể ngăn cản được tầng sóng âm ngọt ngấy mà hai người phát ra.
Thế là trong lúc nhiệt huyết sôi trào cô đã “lỡ tay” bấm chuông trước sự cổ vũ của bạn trai nhỏ.
Cũng may là camera không thường xuyên lia tới bọn họ nếu không cả trường sẽ bị phát cẩu lương tập thể mất.
Cả khán đài bất ngờ im lặng, người đáng lẽ chỉ đến góp cho đủ số đang yên đang lành lại bấm chuông làm gì?
Thấy Bùi thần vẫn đang viết lên giấy kia không?
Thấy top 2 vạn năm vẫn đang đẩy kính gãi đầu kia không?
Họ vẫn chưa có giải ra mà, vậy lấy đâu ra đáp án mà trả lời? chẳng lẽ định đoán mò tạo điểm nhấn?
Hàng loạt câu hỏi chạy trong não mọi người trường cấp ba Kim Thành, còn đối với trường khác mà nói thì lại là chuyện không quá gây chú ý. Dẫu sao họ cũng không cùng trường nên có một số chuyện thảo luận trên wed không phải ai cũng để ý và nhớ rõ.
Họ chỉ nghĩ đây chính là con át chủ bài của trường cấp ba Kim Thành đợi đến phút cuối mới tung ra, thật cmn gian xảo!
Bùi Cảnh Thâm cũng khá bất ngờ, không ngờ Mạnh Như lại ra tay bấm chuông. Hắn cho là bản thân mình đã biết được thực lực của đối phương, nằm trong top khá của trường không biết bằng cách nào đã trèo lên vị trí dự bị để hiện tại được bước lên bục thi đấu mà Lệ Thư An đã phải cố gắng sứt đầu mẻ trán.
Khi thấy Mạnh Như trong lớp olympic toán thì hắn tuy thắc mắc nhưng không có hỏi ra mà chỉ lặng yên quan sát, Mạnh Như này nói giỏi không giỏi nói kém không kém luôn tạo ra một cảm giác như một dòng sông yên ả đến kỳ dị, luôn tầm tầm không có gì nổi bật.
Điều nổi bật nhất chắc có lẽ là có quan hệ yêu đương với Tần Phong của Tần thị.
Trở lại với cuộc thi, sau khi Mạnh Như bấm chuông xong thì vươn tay cầm lấy micro đang đặt trước mặt.
MC vội nói:“Trường Kim Thành có quyền trả lời, vậy câu trả lời của em là?”
Mạnh Như phong thái bình tĩnh, thậm chí trước mặt cô còn không có lấy một tờ giấy vụn nào trước sự chứng kiến muốn nói lại thôi của Phan Việt bên cạnh và ánh mắt hờ hững của Bùi Cảnh Thâm đôi môi hồng của cô cất giọng nói trong trẻo rõ ràng:
“Đáp án của em là 135,7/35,5.”
Toàn trường: Ồhhh đáp án này nghe khá giống của Bùi thần chắc chắn là đoán mò rồi, thật…
Học sinh ban 7 tại hiện trường: Ồ thiên thư thế này mà cũng giải được, giỏi ghê.
MC không đưa ra câu trả lời đúng sai ngay lập tức mà nhìn vào tập dẫn sau đó lại tươi cười nhìn Mạnh Như hỏi như thường lệ:“Bạn học này, em chắc chắn với câu trả lời của mình chứ?”
Mạnh Như đáp chắc nịch:“Em chắc chắn.”
Trong sự hồi hộp của toàn khán đài và sự hứng thú của hai bạn học sinh trường A phía đối diện MC ngắt quãng từng đoạn càng làm cho không khí khán đài như muốn nghẹt lại, sau đó…
“135,7/35,5 hoàn toàn chính xác!, xin chúc mừng trường Trung Học Kim Thành đã đem về cho đội mình 10 điểm và giành hạng nhất trong phần thi này.”
Tiếng MC làm cả khán đài vỡ vụn, mọi người có vui mừng ( học sinh ban 7), có khiếp sợ có không thể tin được,v…v
Mọi cảm xúc được đan chéo vào nhau tạo nên một sự ồn ào đặc trưng của đám đông.
Mạnh Như nhìn về phía khán đài, Tần Phong hề keo kiệt giơ ngón tay cái về phía cô. Dù đứng ở xa nhưng Mạnh Như vẫn đọc được rõ ràng khẩu hình của Tần Phong.
Cậu tuyệt lắm.
Mạnh Như cũng cười, cả khán đài ồn ào dường như biến mất không liên quan đến họ, trong đôi mắt đẹp của hai người chỉ có đối phương hướng về phía nhau.
Mạnh Như không hề hay biết bên cạnh mình có một ánh mắt khác cũng nóng rực đầy tìm tòi khó hiểu.
Tần Phong vừa lúc liếc qua bên cạnh thì liền thấy cảnh này.
Bùi Cảnh Thâm.
Trong lòng anh liền dâng lên một sự cảnh giác khó tả bằng lời, anh cực kỳ không thích tên này. Chưa nói đến trước kia như thế nào, hiện tại Mạnh Như đã là của anh, tên khốn này dám dùng ánh mắt đó nhìn cô khiến Tần Phong hận không thể ngay lập tức tiến đến moi mắt hắn ra.